Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện [Bản chỉnh sửa] ~ Mặc Hương Đồng Khứu

Chương 8: Hãm hại xong, phát đường

Cơ hội chỉ có trong nháy mắt! Đồng tử Thẩm Thanh Thu đột nhiên co lại!

Ngay tại lúc một chưởng kia sắp hạ xuống, ma xui quỷ khiến, một cái xà nhà bị gãy...

Nếu Thẩm Thanh Thu bây giờ còn là độc giả của 《Cuồng Ngạo Tiên Ma Đồ》, đọc đến đây, y nhất định phải đập điện thoại chửi lấy chửi để.

Hệ thống đã tỏ thái độ, quy luật thép vạn năm không đổi, chính là nhân vật chính bất tử. Nói cách khác, một khi uy hϊếp đến tính mạng nhân vật chính, sẽ khởi động flag tử vong [1]!

Thẩm Thanh Thu cố ý xui Điệp Nhi tấn công Lạc Băng Hà, chính là vì lợi dụng quy tắc này, mượn đao gϊếŧ người. Tuy rằng làm như vậy... Rất không phúc hậu, nhưng Lạc Băng Hà phần lớn sẽ không bị uy hϊếp, mà nếu không làm như vậy, không chừng Thẩm Thanh Thu sẽ trực tiếp thăng ở chỗ này. Đưa mắt nhìn ra xa, ở chỗ này hãm hại Lạc Băng Hà một phen, sau này còn có cơ hội cày lại độ hảo cảm.

Nhưng mà.

Đại thần Đâm Máy Bay Lên Trời ngươi coi chỉ số thông minh của độc giả là cái gì! Một tòa nhà xa hoa mới tinh đang yên lành, sao xà nhà đột nhiên lại sập!

Cho dù muốn cho nhân vật chính một con đường sống, chuyển biến kiểu này cũng quá gượng gạo rồi. Cùng phim truyền hình cẩu huyết hạng bét có nam nữ nhân vật chính muốn về với ông bà kết hôn kết quả một chiếc xe bay tới cưỡng ép BE có gì khác biệt không! Đánh giá kém!

Xà nhà của căn phòng gần như mới tinh không nghiêng không lệch, chẳng hiểu sao vừa vặn đập trúng Điệp Nhi, khiến cả người nó gần như đập xuống đất, không bò dậy nổi. Hơn nữa còn chẳng hiểu sao tiện thể làm lệch cây cột đang trói chặt Lạc Băng Hà cùng Ninh Anh Anh. Ninh Anh Anh vừa rồi đã bị dọa ngất xỉu, Lạc Băng Hà giãy dụa một trận, chẳng hiểu sao cởi được trói.

Liên tiếp chẳng hiểu sao xong, Thẩm Thanh Thu bị Khốn Tiên Tác trói trên mặt đất, nhìn Lạc Băng Hà sững sờ đứng bên cạnh Điệp Nhi đang bò trên mặt đất, rơi vào mê cung trầm mặc.

Cứ như vậy... Xong rồi hả?

Y vừa mới nghĩ như vậy, Điệp Nhi liền ném cái xà nhà kia đi, nhảy dựng lên.

Nó nổi điên nói; "Thẩm Thanh Thu! Người của Thương Khung Sơn phái đúng là đê tiện vô liêm sỉ có sở trường về tính kế! Vừa rồi ngươi giở trò thâm độc gì, hãm hại sau lưng ta như vậy?"

Thẩm Thanh Thu thật sự là hết sức vô tội. Cái này không liên quan đến y, thật đấy. Đầu sỏ gây họa phải là Lạc Băng Hà chứ.

Điệp Nhi không thuận không tha nói: "Ngươi quả nhiên đang cố ý lừa ta, muốn ta rời chú ý đi, dễ dàng đánh lén ta. Bằng không tại sao xà nhà đang yên lành lại sập xuống, còn vừa vặn đập trúng ta?"

Nó cũng chú ý tới chỗ tình tiết không hợp lý đấy thôi, chỉ số thông minh còn có thể cứu được đấy! Thẩm Thanh Thu có chút vui mừng.

Điệp Nhi cười lạnh nói: "Ngươi cho là như vậy có thể chế trụ ta? Nằm mơ. Khốn Tiên Tác trừ phi dùng bảo kiếm tiên gia mới có thể chặt đứt, dùng phương pháp bình thường ngươi đừng hòng thoát được."

... Vừa mới khen ngươi ngươi lại làm chuyện ngu ngốc rồi. Phương pháp thả kẻ địch không cần nói ra đâu cưng ơi!

Còn nữa ngươi sợ ta không nhìn thấy ngươi để Tu Nhã Kiếm ở đâu à? Còn đặc biệt vén áo choàng bên hông ra vỗ vỗ nó!

Thẩm Thanh Thu không kiềm nổi kích động trước tình cảnh này, tranh thủ trao đổi với hệ thống một chút: "Ta hỏi một chút. Toàn bộ nhân vật phản diện, đều đi theo con đường này à?"

Hệ thống nói: 【Để đảm bảo quý khách có thể thuận lợi thông qua nhiệm vụ giai đoạn sơ cấp, sau khi mở ra mode đơn giản, chỉ số thông minh của nhân vật phản diện đều ở dưới mức trung bình.】
Hóa ra không phải toàn bộ BOSS đều ngu ngốc, Thẩm Thanh Thu có chút tiếc nuối, vẫn ra sức nhấn like: "Thiết kế mode đơn giản này của các người nhân tính hóa quá đi, đáng khen ngợi đáng khen ngợi."

Điệp Nhi nghiến răng nghiến lợi: "Lần này bất kể ngươi nói cái gì ta cũng sẽ không nghe! Chịu chết đi Thẩm Thanh Thu!"

Thẩm Thanh Thu kêu lên: "Câu cuối cùng!"

Dưới uy lực của hình thức đơn giản, Điệp Nhi quả nhiên dừng lại: "Ngươi còn có di ngôn gì?"

Thẩm Thanh Thu nghĩ nghĩ, hỏi: "Ngủ với lão già sáu mươi tuổi, mùi vị thế nào?"

"..." Thừa dịp Điệp Nhi tức đến sắc mặt nhăn nhó, cả người đều run rẩy, Lạc Băng Hà ở phía sau đột nhiên vùng lên!

Hắn đoạt được Tu Nhã Kiếm Điệp Nhi đeo bên hông, rút kiếm ra khỏi vỏ, cả phòng sáng lên như tuyết.

Ánh bạc xẹt qua, Khốn Tiên Tác trên người Thẩm Thanh Thu đồng loạt đứt đoạn.
Chỉ có thể trách dưới mode đơn giản chỉ số thông minh của tiểu Boss Điệp Nhi này còn chưa tới mức trung bình, Lạc Băng Hà sống sờ sờ ở phía sau nó, nó trực tiếp coi là chết rồi.

Điệp Nhi sợ hãi kêu: "Không thể như thế — "

Đủ rồi! Ta là phái không nghe! Lời thoại theo lệ của Boss trước khi chết ta không muốn nghe! Khóe miệng Thẩm Thanh Thu giật giật, đầu óc ngưng tụ linh lực ở tay phải, đánh ra một chưởng, đánh vào ngực Điệp Nhi. Kẻ kia nhất thời như diều đứt dây bay tung ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Thu động thủ gϊếŧ người. Nhưng mà y một chút cũng không có nương tay. Thứ nhất, đây là một quyển truyện; Thứ hai, đây là yêu ma gϊếŧ người vô số; Thứ ba, y không động thủ người chết chính là mình.

Thẩm Thanh Thu liếc mắt nhìn "Điệp Nhi" với tình cảnh bi thảm tứ chi cong queo, máu từ miệng mũi chảy ra, quay đầu, dùng ba lý do trên để bắn chú thích đầy não.
Gương mặt lộ vẻ trẻ con của Lạc Băng Hà hơi hơi trắng bệch.

Thẩm Thanh Thu bình tĩnh nói: "Nếu muốn 'vệ', thì nhất định phải 'trừ'."

Lạc Băng Hà cắn răng, giọng run run nói: "Sư tôn, đồ nhi cả gan hỏi một câu, vừa rồi..."

Không đợi đến nửa đoạn sau, Thẩm Thanh Thu nói: "Ngươi muốn hỏi, nếu vừa rồi xà nhà không bỗng nhiên sập xuống, rốt cuộc vi sư định làm như thế nào?"

Thẩm Thanh Thu ngậm bồ hòn làm ngọt, y thật sự rất muốn nói cho Lạc Băng Hà, ngươi yên tâm, cho dù xà nhà không sập, tường cũng có thể đổ, cho dù tường không đổ, cây cột cũng có thể đổ. Nói tóm lại, chính là ngươi tuyệt đối sẽ không chết, BOSS nhất định phải chết...

Lời này khó mà mở miệng, y đành phải ra vẻ khó lường, nhìn trái phải mà nói với hắn: "Ngươi như vậy xem như là đang trách cứ vi sư?"
Lạc Băng Hà lắc đầu, vẻ mặt thành khẩn nói: "Không. Nếu có thể hiến dâng tính mạng vì sư tôn, với đệ tử mà nói chính là vinh hạnh."

... Thẩm Thanh Thu bị trình độ bạch liên hoa của hắn dọa sợ!

Thẩm Thanh Thu nghĩ nghĩ, lựa chọn một cách nói mập mờ hơn: "Vậy vi sư cũng nói cho ngươi biết. Cho dù vi sư gặp chuyện không may, ngươi cũng sẽ không có bất cứ bất trắc gì."

Đây thật sự là lời nói rất thật. Cho dù Thẩm Thanh Thu chết một trăm lần rồi lại một trăm lần, nhân vật chính Lạc Băng Hà với kim thân không hỏng cũng có thể sống yên ổn!

Vẻ mặt của y chắc chắn mà lại bình tĩnh, không hề có dáng vẻ trái lương tâm, giọng nói sang sảng: "Điểm này, tuyệt không lừa gạt."

Lạc Băng Hà nghe xong lời này, giống như là bị đốt cháy, hoa hướng dương vừa héo xuống một chút lại lập tức bừng bừng sinh trưởng, hai tay cầm kiếm, giơ lên ngang mày, dâng lên cho Thẩm Thanh Thu: "Sư tôn. Kiếm của người!"
Thẩm Thanh Thu nhận lấy. Trong lòng lau mồ hôi, hiện tại đứa trẻ này thật dễ lừa gạt, vừa rồi bị hãm hại hồn bay phách tán, nháy mắt đã thấy đầy máu sống lại. Nhưng sau này sẽ không dễ lừa gạt như vậy. Trưởng thành thật sự là con đường tàn khốc đầy khó khăn trở ngại...

Kế tiếp, hàng loạt nhắc nhở như bắn pháo của hệ thống khiến y sướиɠ lên tận trời.

【Độ hảo cảm của Ninh Anh Anh tăng lên, độ sướиɠ của nhân vật chính +50】

【Đạt được vật phẩm cao cấp 'Khốn Tiên Tác', thực lực nhân vật phản diện +30】

【Hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn sơ cấp, phong độ +200. Công năng OOC tan băng. Từ giờ phút này trở đi, quý khách hoàn toàn nắm trong tay quyền khống chế của tài khoản 'Thẩm Thanh Thu'. Chúc mừng! Xin tiếp tục cố gắng.】

Thẩm Thanh Thu có chút thích cảm giác lên voi xuống chó như đánh bạc thế này.
Công năng OCC đã tan băng, từ giờ trở đi, cuối cùng có thể bắt tay vào sự nghiệp quang vinh vĩ đại tiến hành ôm đùi nam chính rồi!

Chuyện đầu tiên sau khi trở về Thương Khung Sơn phái, chính là đi lên Khung Đỉnh Phong do chưởng môn trấn thủ, báo cáo công việc với Nhạc Thanh Nguyên.

Trước đây Thẩm Thanh Thu luôn cảm thấy, vị chưởng môn sư huynh này hoàn toàn chính là tồn tại như một NPC tuyên bố nhiệm vụ. Có điều cảm giác này, sau khi y bước vào sơn môn liền biến mất không còn thấy tăm hơi.

Y còn chưa bước vào đại sảnh, Nhạc Thanh Nguyên đã mang theo các đệ tử Khung Đỉnh Phong ở phía sau tiến lên nghênh đón. Hai người vừa đối diện một cái, chưa nói đã cười, tay phải Nhạc Thanh Nguyên bắt lấy mạch của Thẩm Thanh Thu.

Thẩm Thanh Thu bỗng chốc cả kinh, nhưng mà Nhạc Thanh Nguyên không có thêm động tác gì nữa, mà là ngưng thần tỉ mỉ xem xét, đưa vào một ít linh lưu nho nhỏ, liền biết là hắn chỉ đang coi tình hình linh tức trong cơ thể mình, hoàn toàn yên tâm.
Chỉ chốc lát sau, Nhạc Thanh Nguyên buông tay ra, cười với Thẩm Thanh Thu rồi cùng nhau bước vào đại sảnh. Hỏi: "Rèn luyện thế nào?"

Loại giọng điệu giống như huynh trưởng trong nhà này của hắn khiến Thẩm Thanh Thu nhớ tới hai người anh của mình, thoáng thương cảm, mà nhiều hơn nữa là ấm áp, ngay cả lời nói uể oải cũng nói đến vui tươi hớn hở: "Không trọn ý người."

Các đệ tử ngay cả cái bóng người của Ma Lột Da cũng không thấy, từ góc độ cho đệ tử rèn luyện mà nói, đúng là không trọn ý người.

Nhạc Thanh Nguyên nói: "Nhất thời không vội."

Thẩm Thanh Thu gật gật đầu, chợt chuyển đề tài: "Chưởng môn sư huynh, ta muốn vào Linh Tê Động phía sau núi Khung Đỉnh Phong bế quan."

Khung Đỉnh Phong thân là đứng đầu của mười hai đỉnh, tất nhiên có thể hội tụ tinh hoa trời đất nhất. Mà Linh Tê Động, lại là nơi tu luyện tốt nhất của Khung Đỉnh Phong, làm ít hưởng nhiều. Bởi vậy, nhân vật cấp trưởng bối hoặc đệ tử ưu tú trong phái đều có thể thỉnh cầu chưởng môn vào động bế quan tu hành. Chỉ có nhận được sự cho phép của chưởng môn, mới có thể thông qua.
Thẩm Thanh Thu muốn đi Linh Tê Động bế quan, Nhạc Thanh Nguyên đương nhiên không có chuyện không cho. Nhưng nụ cười bên môi hắn lại cứng đờ, vẻ mặt khẽ thay đổi.

Thẩm Thanh Thu phát hiện khác thường, nhưng mà tia khác thường này chợt lóe lên, Nhạc Thanh Nguyên lại ôn hòa mà hỏi: "Có phải là vì Tiên Minh Đại Hội?"

Thẩm Thanh Thu nói: "Đúng vậy."

Không chỉ bởi vì Tiên Minh Đại Hội, sự kiện Ma Lột Da lần này khiến Thẩm Thanh Thu càng phát hiện ra tầm quan trọng của việc tu luyện tử tế. Ở cái thế giới này, có thực lực mới có tư cách nghĩ chuyện tương lai. Dù sao không phải mỗi lần đều có hình thức đơn giản và BOSS có chỉ số thông minh dưới mức trung bình.

Trước khi bế quan, Thẩm Thanh Thu gọi Lạc Băng Hà tới, giao nhập môn tâm pháp chính xác cho hắn.

Lạc Băng Hà nhận lấy tâm pháp, hỏi: "Vì sao sư tôn phải cho đệ tử một quyển tâm pháp hoàn toàn khác biệt?"
Thẩm Thanh Thu nghiêm trang nói hươu nói vượn: "Thể chất của ngươi có chỗ khác biệt, không thể tu hành theo tâm pháp bình thường của bổn môn."

Y cũng không muốn tự mình tiết lộ sự thật là Thẩm Thanh Thu bày mưu cho Minh Phàm đưa Lạc Băng Hà tâm pháp giả, tuy rằng sớm hay muộn cũng sẽ bại lộ.

Nhìn bóng dáng Thẩm Thanh Thu đi xa, Lạc Băng Hà cầm quyển tâm pháp kia, nội tâm bị chấn động thật lớn.

Đây là tâm pháp sư tôn đặc biệt cho một mình hắn!

Thẩm Thanh Thu tình cờ quay đầu lại, thấy hắn vẫn còn ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, xoa xoa ấn đường tiếp tục đi.

Tuy rằng không biết Lạc Băng Hà đang nghĩ cái gì, nhưng hẳn là nghĩ nhiều rồi...

________

Chú thích:

[1] Flag tử vong: Một thuật ngữ được sử dụng để chỉ những dấu hiệu được cho là báo trước cho cái chết của một nhân vật.