Tiểu bảo bối của tôi

Chap 36

Một mùa noel nữa lại đến, vậy là gần hết năm nữa rồi. Mấy năm trước noel năm nào trời cũng không lạnh nhưng năm nay lại lạnh đến run người. Noel là phải như thế chứ..... Mùa đông rồi ra đường nhìn ai cũng thấy có đôi có cặp, nó chạy xe về nhìn mọi thứ xung quanh thật nhộn nhịp, người thì đi chụp hình người thì mua áo ấm, người thì đi mua quà giáng sinh,.. rồi lại nghĩ đến mọi người trong mái ấm. Không biết năm nay lạnh mấy em có đủ đồ ấm để mặc không nữa. Nó ở với cô, mọi thứ đều đầy đủ nên càng làm nó nghĩ đến sự thiếu thốn lúc trước. Nó cứ từ từ về nên lúc tới nhà cô đã về trước:

-" Thưa cô, em mới về"

-" Sao hôm nay về mặt nhìn ủ rủ thế hả? Đi học lại gây sự gì nữa rồi ha?" cô ngồi ở ghế sofa nhìn nó vào nhà mà bước đi chậm rãi nên hỏi

-" Dạ đâu có đâu, cô toàn nghĩ xấu cho em"

-" Chứ hồi giờ em có làm gì để cô thấy tốt rồi hả?" cô cười chọc nó

-" Em tốt mà" nó phụng phịu nói

-" Có muốn đi chơi noel không?" cô hỏi trúng tim đen của nó vì nó cũng đang muốn đi nhưng mấy đứa bạn nó đứa nào cũng đi học hết rồi..

-" Mấy đứa bạn em nó bận hết rồi nên em hong có đi" nó càng ủ rủ nói vì nó không nghĩ cô sẽ đi chung với nó

-" Đi với cô không được sao?"

-" Cô đi với em ạ? Tối nay cô không dạy ạ?" mắt nó sáng lên

-" Tối nay cô cho nghỉ, giờ muốn lên tắm rửa thay đồ lẹ rồi xuống đi chơi hay là ở nhà"

-" Hí...đi chơi chứ" nó cười nói với cô

-" Vậy còn không mau đi thay đồ, cô đổi ý giờ đó nha. Thay bộ đồ mới cô để trên giường đó"

-" Yes madam" nó đứng giơ tay chào như bộ đội rồi nhảy chân sáo lên phòng

-" Coi nhảy nhảy mà té cái là ăn đòn nha" cô nhìn nó cười lắc đầu, 12 rồi mà y như con nít vậy...

Cô từ lúc có nó ở chung lại như một con người khác. Vui vẻ hơn hẳn, ở nhà rất hay cười trừ những lúc phạt nó ra nha, mấy lúc đó cô thật đáng sợ... Cô cũng mua cho nó một bộ váy mới, nó màu xanh rêu cô màu đỏ, vừa hợp không khí noel. Hai người bước xuống nhà nhìn ai cũng xinh đẹp, cô nhìn nó mà hài lòng, nó đã thay đổi rất nhiều so với lúc mới về đây. Cũng biết điệu đà hơn hẳn...Tối nay cô không chở nó bằng ô tô mà lại đi xe máy. Trên chiếc Vespa màu trắng, 2 cô trò cùng nhau đến một nhà hàng sang trọng. Hai người ăn tối vui vẻ rồi cũng nhau đi dạo phố, chụp hình đồ các kiểu con đà điểu. Đường phố tối nay rất đông, người sát người, cô với nó đi gần nhau. Lúc cô với nó định đi bộ đến mua trà sữa ở quán phía trước trên đường đi bộ, cô nhìn nó lựng khựng chen chút giữa đám người phía sau thì quay lại cầm tay nó, kéo về phía mình. Tay nó lạnh ngắt còn tay cô thì ngược lại, cô đột nhiên nắm tay nó làm nó giật mình:

-" Đường đông rồi mà còn ngáo ngơ thì biết chừng nào mới mua được trà sữa, hửm?" cô nắm chặt tay nó nói.

Sau một hồi xếp hàng thì cô và nó cũng mua được trà sữa rồi cùng nhau về nhà vì đường càng đêm lại càng đông với lại cũng hơi trễ cô và nó cũng cần chuẩn bị bài cho ngày mai nữa. Về đến nhà ai về phòng nấy, cô cũng không quên nhắc nhở nó học bài. Nó ở phòng nó vừa uống trà sữa, vừa quấn mền vừa coi phim chẳng chịu học chữ nào.

Sáng hôm sau, trên lớp vì hôm qua lớp nó cũng có mấy đứa đi chơi nên thành ra tiết địa dò bài trúng toàn những đứa không thuộc và bao gồm luôn cả nó. Rồi ngày hôm đó lớp tụi nó còn bị bắt vì đem đồ ăn vào lớp nữa nên cả lớp bị phạt ra giữa sân trường đứng hết cả giờ ra chơi. Chiều hôm đó về nhà, nó đã cảm thấy có gì đó không ổn rồi. Cô và nó cũng ăn cơm như bình thường nhưng khi vừa ăn xong thì cô nói:
-" Lên lấy sách vở của ngày hôm nay và ngày mai rồi qua phòng cô, ôn lại bài hết đi chút lên cô dò, cô dọn dẹp rồi lên nói chuyện với em"

Nó nghe xong cũng rợn người, nó cũng biết được một phần cô định sẽ làm gì rồi nhưng lại sợ hơn những ngày khác. Trời đã lạnh mà còn bị phạt thì thôi chứ.... Cô dọn đâu tầm 15' rồi lên phòng, nó đã ngồi vào bàn sẵn chờ cô, không dám nhúc nhích xíu nào. Cô đi vào kèm theo cây thước gỗ trên tay, đặt xuống bàn..

-" Học xong chưa?"

-" Dạ...chưa"

-" Hôm nay chưa xong nhưng hôm qua thì xong rồi đúng không?"

-" Dạ..." nó cứ nói một cách vừa kéo dài vừa chần chừ

-" Đưa sách vở môn địa đây"

Nó cầm 2 tay đưa cho cô, cô nhìn sơ qua thì thấy chừa trống cũng phải 2-3 bài chứ nói chi là học. Cô nhíu mày hỏi nó:

-" Sao vở sách chép bài thế này?"
-" Dạ...em chưa chép"

-" Chưa chép rồi lấy gì hôm qua mà học bài?"

-" Em học trong sách"

-" Em chắc chắn là đã học bài" cô gằng giọng hơn

-" Em... học sơ sơ"

Rầmmm....cô đập quyển vở xuống bàn làm nó giật cả mình

-" Em định nói dối tôi đến khi nào hả? Đừng tưởng hôm nay tôi không có tiết ở lớp là tôi không biết lớp thế nào? Em là lớp trưởng kiểu gì thế hả? Chỉ một ngày mà lớp vừa không học bài vừa đem đồ ăn. Lúc sáng tôi hỏi còn nói bài vở đầy đủ hết rồi bây giờ lại nằm trong danh sách không thuộc bài? Hôm qua thấy tôi hiền rồi bắt đầu hư rồi đúng không?" cô giận lên rồi la nó một tràng, nước mắt nó bắt đầu rơi vì sợ, cô cứ như một người khác vậy

-" Em...hic..hic...."

-" Khóc cái gì, có oan ức không? Tối qua làm gì mà không chép bài, không học bài hả?"

-" Dạ...huhuhu....." nó ngồi mà tay chân cứ run rẩy không yên
-" Lên giường nằm, quần cởi" cô cầm cây thước chỉ về phía giường, cô đã biết trước nếu đánh bằng roi mây thì nó cũng tiêu đời rồi

Nó cũng ngoan ngoãn vừa khóc vừa làm theo không dám hó hé một lời nào..

" Chat...chat...chat...chat...huhu...chat.×5 vừa nằm xuống một loạt thước đã đánh xuống mông nó. Nó nằm nước mắt không ngừng chảy, tay nắm chặt lại thành nắm đấm nhưng dù đau thì nó vẫn biết nó có lỗi nên cũng nằm thẳng ra cho cô phạt.

"chat...chat...nói dối tôi...aaaa...chat...chat...chat....không học bài....chat....um....chat...cũng không chịu chép bài...chat....chat...aaaa..huhu..." tuy đánh bằng thước không như roi mây nhưng mông nó vừa nóng lại cảm giác như muốn nứt ra đến nơi

" Cốp....rắc....aaaaa" nó chịu hết nổi theo quán tính mà xoay tay trái lại để lên mông và cứ thế 1 thước trúng ngay giữa lòng bàn tay quẹt 1 chút qua bên ngón tay trái rồi cây thước cũng gãy làm đôi. Lòng tay nó đã chảy máu vì nãy giờ nắm quá chặt, thêm thước lúc nãy gãy ra làm xước tay nó 1 đường rách da. Nó đau tới nỗi cả bàn tay run lên, bàn tay co lại không được mà mở ra cũng không xong, cái đau thật khó diễn tả. Cô vứt 1 phần còn lại của cây thước lên giường rồi bỏ ra ngoài.
Một lúc sau, cô quay lại, thường thì sau khi cô ra ngoài lúc sau vào thì cô đã bình tĩnh hơn và đem thuốc vào thoa cho nó nhưng không lần này lại khác, cô cầm theo cây roi mây. Nó vừa thút thít vừa quay đầu qua nhìn cô, vừa nhìn đã sợ đến nỗi úp mặt vào giường rồi khóc lớn...

-" Nín, nằm thẳng lại, nghe cô hỏi?"

-" Dạ....hức...."

-" Em đã phạm lỗi gì? Kể mà thiếu cái nào là ăn đòn cái đó biết chưa?"

-" Dạ...hức...em không thuộc bài"

Chat...Aaa..huhuhu...cô đánh nó một roi ngay đùi non, phần đùi da lại mỏng đánh mới một roi mà đã in 1 lần rõ rệt.

-" Hôm qua cô có nói em học bài không? Sao lại không học, tối qua ở phòng làm gì?"

-" Em...xin lỗi...hức"

Chat....Aaaa...nó nghiêng người qua 1 bên, xoa đùi

-" Nằm ngay lại, cô hỏi em làm gì?"

-" Em....coi phim" nó nói với giọng rất nhỏ

Chat...aaa...chat...aaa...phim này....em càng lớn thì gan cũng lớn rồi đấy
-" Cô ơi...cô ơi...em đau lắm rồi....cô đừng đánh nữa..." nó lồm cồm bò dậy một cách nhanh chóng, quỳ lên giường.

-" Cô cho em ngồi dậy chưa?"

-" ....Nhưng mà em....đau lắm....hic.." nó vừa lắc đầu vừa nói

-" Không nằm gì quỳ đó, xoay người qua"

-" Cô...hic...đừng đánh..."

-" Hmmm..." cô lườm nó 1 cái, nó lập tức nghe theo

-" Còn lỗi nào nữa?"

-" Dạ...em không chép bài nữa..."

Chat..chat....chat....Aaaaa...huhu...cô lại đánh thêm mấy roi vào thẳng đùi non, nó lấy tay xoa, ngồi quỵ xuống mà khóc.

-" Quỳ lên. Hôm nay đánh 1 lần luôn cho em nhớ"

-" Em...xin lỗi..."

-" Ở lớp tội không chép bài phạt thế nào?"

Nó ngước lên nhìn cô như có vẻ không tin lời cô mới nói, cô định phạt nó như trên lớp thật sao. Nhưng nó cũng đành xòe tay phải ra vì tay trái lúc nãy đã rách da chảy máu rồi. Nó xòe ra nhưng mặt hướng về phía ngược lại, cô thấy nó biết sợ rồi nên cũng dịu xuống, giảm tội cho nó
-" Cô đánh 5 roi cảnh cáo. Còn 1 lần nữa cô đánh luôn trước lớp, nghe chưa?"

-" Dạ..."

Chát...chát...chát...chát...chát...5 roi không nhanh không chậm, nó cũng cắn răng chịu hết 5 roi rồi vội rút tay về xoa. Nó khóc tới sưng hết cả mắt rồi

-" Chừa chưa? Còn tái phạm thì sao?"

-" Hong hong....hức hức..." nó vừa nấc vừa nói chưa kịp hết câu

-" Cái gì, hong chừa hả? Cô đánh cho em chết luôn" cô biết nó khóc còn chưa dứt nên cũng vừa giận mà vừa muốn cười, giơ cây lên dọa nó

-" Dạ chừa..chừa rồi...chừa rồi" nó lấy tay vừa che vừa lùi lại phía sau

-" Chậc...lùi đi đâu đó, lại đây"

-" Cô....em xin lỗi mà..huhu" nó quỳ khoanh tay trên giường năn nỉ, nước mắt nước mũi tèm lem

-" Lại góc kia quỳ tự kiểm điểm đi, chừng nào cô cho đứng mới được đứng rõ chưa?"

-" Dạ..." Nó vừa đứng lên gì chân tay loạng choạng mà xém té may cô đỡ kịp rồi ẩm nó lên giường, nó nhìn cao ráo vậy thôi chứ người hong bao nhiêu kg hết á, ốm nhom. Cô để nó nằm đó, vào toilet lấy một cái khăn ấm đắp lên mông nó rồi ra ngoài lấy thuốc vì tay trái nó chảy máu, phải sát trùng
-" Bữa sau đừng có dại mà chọc điên cô, biết không?" cô vừa thoa thuốc vừa nói nó, thấy nó đau mà cô cũng đau theo

-" Dạ" nó chỉ nằm không quan tâm gì tới cô là mấy

-" Sao thế? Giận cô rồi à?"

-" Em nào dám giận cô đâu, giận cô cũng bị ăn đòn thêm mà thôi" nó bắt đầu giận lấy rồi đó

-" Ăn đòn..ăn đòn này" cô chọc vào hai bên sườn của nó, chỗ đó là chỗ mà nó luôn bị nhột...

-" Asaaaa...em sai..em sai rồi..."

-" Xong rồi đó, mà mai có học bài gì không?"

-" Dạ mai có tiết toán, anh, thể dục, sinh"

-" Có bài học không?"

-" Hì...môn toán với sinh mới kiểm tra rồi còn môn anh chắc cô không dò bài em đâu ha"

-" Ừm, để đó mà coi. Mai lên lớp là biết liền à"

-" Huhuhu...đánh người ta xong mai còn dò bài...ai học cho nỗi..." nó ăn vạ

-" Rồi rồi...nằm đó ngủ đi cô nương" cô cũng chịu thua nó rồi.
                 ~~~ End chap 36 ~~~

*** Hehe...chap mới đây rồi...Au cũng muốn ra chap đúng ngày noel nhưng vẫn không thể nào kịp được...Mọi người thông cảm nhé...Cảm ơn mọi người vì đã đọc truyện❤❤***