Trốn chạy [ Futa ]

Part 23

     Khi Kim Jisoo tỉnh dậy cũng là lúc vết thương đã được xử lý xong xuôi , nhìn vết thương đã được băng bó dù cô vẫn cảm thấy đau và tê nhức , nhìn xung quanh thì trong căn phòng chẳng có ai cả . 

Cạch

Kim Jennie trùng hợp cũng bước vào căn phòng đầy mùi sát trùng này , cô có chút hài lòng khi thấy Kim Jisoo tỉnh dậy sớm hơn những gì cô nghĩ , đặt chai nước mà mình chuẩn bị sẵn , Jennie đoán là chẳng có ai đến đây thăm cô ta cả.

Jisoo tuy tỉnh sớm trong dự đoán của Jennie nhưng thực chất cũng hôn mê gần 7 tiếng chứ ít , vậy mà chẳng có cuộc điện thoại hay có sự xuất hiện của một người nào muốn thăm cô gái này , có lẽ là người không còn gia đình chăng ?

Jennie kiểm tra thân thể cho Jisoo cũng cẩn thận xem lại vết băng cho Jisoo , lần này Jennie hài lòng khi Jisoo lại ngoan ngoãn như vậy , không ồn ào như lúc đầu gặp mặt . Đột nhiên Jisoo nhìn Jennie nhìn cô bằng ánh mắt vô cảm khiến cho Jennie đang bình thường cũng phải giật mình trong giây lát .

" Có chuyện gì sao ? Cô Kim cảm thấy không ổn ở đâu à ? "

Jisoo lúc này mới chậm rãi dời ánh mắt đi chỗ khác , giọng điệu có chút chán nản mở lời :

" Gọi Jisoo là được , chả có ai cả đúng không ? "

Jennie nhướng mày có chút khó hiểu , cô không hiểu rõ câu nói của Jisoo :

" Chả có ai là sao , xin lỗi tôi không rõ lắm "

Jisoo có vẻ không hài lòng chỉ hơi nhíu mày qua mặt sang chỗ khác , dường như có gì đó khó nói với Jennie , hai người im lặng khoảng một lúc lâu , Jennie nhìn bóng dáng của Jisoo nằm trên giường có chút cô đơn , có lẽ cô hiểu rõ câu nói khi nãy của Jisoo rồi :

" Không có , chỉ có y tá và tôi đến đây thôi "

Jisoo có chút lười nhác đáp lại :

" Biết rồi  "

Jennie cảm thấy Jisoo cần có thời gian riêng , có chút lưu luyến nhưng Jennie còn có việc nên cũng quay lưng rời đi . Cuối cùng chỉ còn mình Jisoo còn lại trong căn phòng đầy mùi sát trùng có chút cô đơn  . 

Không chỉ trong căn phòng này , ngay cả tâm hồn của Jisoo cũng hoàn toàn trống rỗng . Ánh mắt vô cảm của Jisoo dời lên cửa sổ còn chút thoáng mát phảng phất chút gió vào buổi tối :

" Mình đang mong đợi cái gì chứ ? "

-----

Bốp

" Bác sĩ Jeon ?! "

Hiện tại bên một hoàn cảnh khác chính là hình ảnh một Park Jimin và một Jeon Jungkook đang có cuộc chiến xảy ra , nữ y tá không biết cách nào để vào can ngăn hai người đàn ông cao ráo này . Park Jimin nắm lấy cổ áo sơ mi của Jungkook tức giận cảnh cáo cậu :

" Mày không có quyền ra lệnh cho tao ? Rõ chứ ?! "

Jungkook đáy mắt vẫn rõ sự kinh hãi sợ sệt nhưng anh chàng vẫn cố giữ bình tĩnh hết sức có thể vào thời điểm này , lần đầu tiên Jungkook bị một bệnh nhân răn đe kiểu này , Jungkook dặn Jimin không được ăn những thứ sẽ để lại sẹo , rốt cuộc không biết sai chỗ nào khiến Jimin không hài lòng quát cậu , Jungkook nói thêm hai ba câu muốn xoa dịu Jimin lại làm hắn tức giận rời khỏi giường nắm cổ áo cậu như thời điểm hiện tại .

Cạch

" Anh à , không nên kích động như vậy đâu "

Một bác sĩ khác xuất hiện lập tức đến can ngăn chuyện xấu sắp diễn ra , Jimin lúc này mới buông tha cho Jungkook trở lại giường :

" Khi nào tôi mới được rời khỏi đây ? "

Jungkook chỉnh lại cổ áo của mình , nhỏ nhẹ cảm ơn đồng nghiệp mới làm chuyện tốt giúp mình xong , quay sang nhìn Jimin đang kiêu ngạo ngồi trên giường :

" Thực ra qua tối nay nếu không có triệu chứng sốc thuốc gì hay vết thương bị rỉ máu thì anh có thể xuất viện rồi , tôi cũng sẽ cấp thuốc cho anh "

" Nói xong thì đi được rồi "

Jungkook trong lòng muốn cắn xé gã này từng mảnh , thể loại giang hồ thế này anh thà để cho chết quách cho xong , hên cho hắn Jeon Jungkook anh là bác sĩ nên mới cứu đó , Jungkook cố nhịn cục tức trong lòng cười có lệ rồi rời khỏi phòng .
Hôm qua có hai bệnh nhân được đưa vào bệnh viện với tình trạng bị thương , bệnh nhân nam bị thương nặng hơn nữ , bệnh nhân nữ Kim Jisoo chỉ bị rách cánh tay , nguyên nhân là do đạn chạy qua mới tạo một vết thương có chút bỏng nhẹ như vậy .

Còn bệnh nhân nam Park Jimin thì rách da ngay vai , phần tay có trầy xước nặng , xét nghiệm được thì đều là do dao gây ra .

-------

Park Chaeyoung ngồi trong thư viện đọc sách , thực ra mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như Lisa tự nhiên lôi kéo nàng đến đây với tâm tình muốn thư giãn đầu óc , Lisa đi lựa sách cũng hơn 10 phút chưa thấy quay lại .

Chaeyoung chán nản nhìn đồng hồ điện thoại , không hiểu vì sao bản thân lại ngoan ngoãn đi theo Lisa như vậy , lúc sau Lisa trở lại vui vẻ cầm theo một quyển sách liên quan đến thiết kế .

" Nếu có gì muốn học hỏi cứ hỏi tôi là được , mua sách nhiều quá là đọc không hết đâu "
Chaeyoung ngạo nghễ nói , trong đó hết 8 phần là nghĩ rằng Lisa sẽ không giữ được thói quen đọc sách này , Lisa bĩu môi nàng , nó phải tìm cách rèn dũa cái nết này càng sớm càng tốt :

" Chẳng phải cô luôn miệng nói bận sao ? Hơn nữa tự tạo thói quen đọc sách có gì sai ? Đừng có đánh giá thấp người khác "

Lisa vừa nói tay vừa đưa lên nhéo nhẹ má nàng làm Chaeyoung có phần ngạc nhiên , nàng hơi lắp bắp vì ngỡ ngàng hành động vừa nãy của nó :

" Đừng có tự tiện nhéo má tôi "

Lisa nhướng mày cười cười lộ má lúm đáng yêu của mình , không chút quan tâm nàng sẽ cáu giận gì mình mà đáp :

" Chúng ta hôn rồi mà , chẳng lẽ nhéo má còn lạ lẫm ? "

Chaeyoung đỏ mặt phừng phừng chưa dám tin vào những gì mình vừa nghe , Lisa sao mà dám nói những chuyện thế này ở nơi công cộng cơ chứ , biết Chaeyoung đang ngại Lisa cũng vui vẻ không nói gì thêm mà hài lòng tập trung vào việc đọc sách .
Ding

Một lúc sau có tiếng chuông điện thoại của mình , Chaeyoung mở máy ra thì có đàn em gửi tin báo rằng Park Jimin đang ở bệnh viện , anh trai bị thương mà nàng không biết , trong lòng Chaeyoung có chút lung lay lo lắng .

" Không phải là trúng đạn chứ ?! "

Nàng nói nhỏ như vậy mà vô tình lọt qua tai của Lisa , nó dời sự chú ý lên nàng khó hiểu hỏi :

" Ai bị trúng đạn cơ ? "

" Anh trai tôi "

Chaeyoung có phần vội vã đứng dậy muốn rời đi , Lisa thấy vậy cũng nhanh chóng đi cùng nàng , nó cũng không muốn ở đây đọc sách một mình , Lisa nhanh chân đi theo sau Chaeyoung , cứ muốn bám nàng mãi như vậy mà nó cảm thấy không chán chút nào .

Điểm đến là bệnh viện , hai người bước vào trong .

Cạch

Cánh cửa phòng của Jimin mở ra cũng là lúc Lisa và Chaeyoung xuất hiện sau nó , vừa hay lúc này Jungkook lại đang nói gì đó với Jimin , không khí có vẻ không được tốt cho lắm , hai người này bước vào Jungkook và Lisa gặp lại người quen , vui vẻ hí hửng đập tay chào nhau một cái .
Chaeyoung không có thời gian quan tâm cậu bác sĩ Jeon kia , bước đến gần Jimin quan sát anh từ trên xuống dưới , có chút bất mãn nói :

" KHông nghĩ anh sẽ có sai sót để bản thân bị thương thế này "

Jimin cười nhẹ một tiếng , anh cũng khá ngán ngẩm chính bản thân của mình :

" Đối tượng lần này coi như bị vụt mất rồi , có kẻ ngáng đường anh , cô ta có vẻ cũng là người có học võ đấy "

Chaeyoung ngồi xuống nhìn Jimin :

" Cô ta ?! Anh đánh với phụ nữ à ? "

" Ừ , không nên xem nhẹ cô ta được , một mình cô ta có thể hạ được đám vệ sĩ của anh đấy "

Trong lúc không khí bên hai anh em Park thì không khí tươi vui hí hửng của cặp bạn đồng chí Jeon Jungkook và LaLisa lại đang mải mê chơi trò oẳn tù xì cười hì hì với nhau , hai không khí trong một căn phòng khác nhau một trời một vực .

" Ê mà anh ta đáng ghét cực , bức hϊếp một người đẹp trai như Jeon Jungkook đây "
Jungkook ấm ức kể lể , không quên tự khen thưởng cho bản thân mình vài câu , Lisa bĩu môi vì quá quen với sự tự luyến này :

" Không nên nói xấu bệnh nhân như thế , kẻo người ta mà nghe được , hai anh em họ cho chúng ta ăn đạn chơi "

Jimin và Chaeyoung không biết là tai thính đến cỡ nào , rốt cuộc cũng nghe được cuộc hội thoại này , Jimin và Chaeyoung đồng loạt nhíu mày nhìn chằm chằm vào Jeon Jungkook và LaLisa . Cảm thấy có luồng sát khí lạnh lẽo trên sống lưng . Hia người quay lại đã bắt gặp ánh mắt đáng sợ của anh em nhà Park .

Chaeyoung cười khẩy một tiếng đứng lên nhéo má Lisa một cái rồi lôi nó đi :

" Hoá ra còn ở sau lưng nói xấu tôi ?! "

Lisa khóc ròng chỉ bất lực theo nàng , má nó bị nàng nhéo kéo đi đau đớn vô cùng :

" A Chaeyoung đau tôi "

Jungkook cũng không khá gì hơn khi mắt đối mắt với Jimin , anh chàng chỉ biết cười hì hì không biết nên phản ứng thế nào , Jimin cao ngạo vuốt tóc của mình nhướng mày khó chịu nói :
" Xem ra bệnh viện các người chưa biết cách đào tạo các bác sĩ sao cho đúng mực rồi nhỉ ? "

Nói chung là ngày hôm đó số phận của Jungkook và Lisa không được tốt lắm , đều bị Jimin và Chaeyoung hành cho lên bờ xuống ruộng khóc không ra tiếng , ấm ức không biết gọi cho ai .