|LICHAENG| REQUIEM FOR A DREAM

35. The winner takes it all

Warning : Những thứ cần chuẩn bị trước khi đọc hồi kết : Hộp khăn giấy của mẹ! Hết!

Rosé khẽ đẩy cửa phòng sách bước vào, Lisa vẫn ngồi trên chiếc ghế sofa quen thuộc đó, mắt nhắm hờ, tay vân vê ly rượu. Nàng vòng ra sau ghế, dịu dàng ôm lấy cô.

- Chị có lo không?

- Sao em lại hỏi vậy? – Lisa đưa tay nắm lấy tay nàng.

- Không phải em không tin vào khả năng của chị, chỉ là em sợ chị suy nghĩ nhiều nhưng không biết san sẻ cùng ai thôi.

- Chẳng phải có em bên cạnh rồi sao. Chỉ cần có em là đủ rồi.

- Lisa?

- Hửm.

- Còn 1 tiếng nữa mới hết sinh nhật em. Em thật tham lam muốn thêm một món quà nữa. Không biết...hôm nay chị có thể "chịu thua" em một lần không nhỉ? – Rosé ghé mặt sát bên tai Lisa, thì thầm. Bàn tay nàng chầm chậm len qua những nút áo hờ hững trước ngực Lisa, hư hỏng luồn vào trong.

Lisa nhếch môi cười nửa miệng, đặt nhẹ ly rượu lên bàn. Cô xoay người chống khuỷ tay lên thành ghế, chống cằm nhìn nàng với vẻ mặt ngây thơ.

- Có gan nói lại không?

- Sao không? Em muốn.... – Không để Rosé dứt câu, Lisa đã nhanh tay bế thốc nàng trên tay, mỉm cười bước về phòng.

- Là em tự chuốc lấy nhé.

- Chị nhường em một lần coi có chết không?

- Tôi đâu có cản em, quan trọng là em đủ khả năng không.

- Được. Đừng thách em.

...

Trời chưa hừng sáng, nhưng sân bay Incheon đã có rất đông kí giả đứng kín cả hai bên lối vào sân bay quốc tế. Tin tức Lisa chính thức trở thành quân chủ mới của gia tộc Montague đã nhanh chóng lan truyền từ châu Âu sang tận Hàn Quốc, ngay trong đêm trước khi buổi hoà nhạc kết thúc, rất nhiều phóng viên đã tụ tập trước trung tâm nghệ thuật Seoul chỉ để mong có ngay tin sốt dẻo. Họ liên tục đào bới tin tức về Montague cho đến đặc quyền mà chính phủ dành cho Lisa ngay sau khi nhận tin. Dàn xe bọc thép chờ đợi sẵn bên ngoài khu vực trước cổng trung tâm, quân đội cũng đã có mặt để bảo đảm an toàn cho cô.

Phía bên trong sảnh, Lisa lùi về sau Rosé một bước, ghé sát tai nàng thì thầm.

- Rosé. Kể từ giây phút này trở đi, bước ra khỏi cánh cửa này, sẽ không còn một ai có thể làm hại được chúng ta. Bởi vì tôi đã trở thành quân chủ của Montague.

Nét mặt nàng thoáng chốc kinh ngạc, bằng cách nào Lisa có thể làm được điều ấy khi cô vẫn luôn ở bên cạnh nàng suốt thời gian qua. Lisa cho một tay vào túi, bước đến sánh vai cùng nàng. Cô quơ tay ra lệnh mở cửa rồi đan năm ngón tay qua tay nàng, mỉm cười.

Cánh cửa hé mở, phía bên ngoài trở nên ồn ào, ánh đèn flash từ từ choá nhiều hơn. Hai bên lối cầu thang đi xuống là vô số ống kính và micro hướng về hai người đang bước cạnh nhau, tiếng bấm máy liên tục và hàng trăm câu hỏi từ phóng viên náo động cả một khu. Nhưng họ không tài nào tiếp cận được Lisa và BLACKPINK với dàn vệ sĩ hùng hậu và người của quân đội.

...

Tin nóng về thời sự và giải trí luôn là đề tài mà cánh săn tin thèm khát, nhất là khi đưa tin về Lisa và Rosé sẽ kết hợp được cả hai mảng tin tức này. Vậy nên họ chưa bao giờ có ý định từ bỏ cơ hội, túc trực sẵn ở sân bay chờ đợi bắt được khoảnh khắc Lisa bay về Ý để kế nhiệm. Họ còn rất nhiều câu hỏi muốn đặt ra cho cô, bởi vì Montague vẫn còn là điều gì đó rất mơ hồ. Khi bóng dáng chiếc xe sang trọng quen thuộc của Lisa yên vị tại bãi đỗ, hàng loạt ống kính đã giơ lên trong tư thế sẵn sàng.

So với những lần xuất hiện trước đây không quá rầm rộ, Lisa thường chỉ có hai cận vệ quen thuộc bên cạnh là Elio và Mario. Nhưng lần này số lượng vệ sĩ ra sân bay cùng cô có hơn 10 người, đều toàn là người Ý. Họ làm việc rất nhanh nhẹn và quy củ, đứng đợi ngay ngắn ở hai bên để chờ người trên xe bước xuống.
Cửa xe được mở, đôi chân dài với tỷ lệ cơ thể hoàn hảo đĩnh đạc đặt xuống đất, Lisa điềm tĩnh bước ra. Cô đứng sang một bên đưa bàn tay cẩn thận chắn lấy thành xe không để Rosé bất cẩn va vào. Cả hai sánh bước bên nhau, tay đan tay tiến vào sân bay dưới sự bủa vây của phóng viên.

Rosé diện một chiếc quần sort đen kết hợp với chiếc áo chấm bi và khoác ngoài với chiếc jacket tuxedo, trang phục trên người hôm nay nàng chọn đều nằm trong bộ sưu tập mới của Anthony. Rosé tự tin sánh bước cùng Lisa với nụ cười rạng rỡ trên môi. Nàng nhìn sang Lisa với đôi mắt ánh lên vẻ tự hào và mãn nguyện. Có một sự thay đổi nhỏ trên trang phục mà Lisa chọn để mặc hôm nay hiếm khi Rosé thấy được. Cô vẫn luôn trung thành cùng bộ suit 3 mảnh đen quen thuộc với hai hàng nút ôm vừa người, nhưng thay vì phối với cravat thì Lisa lại chọn cho mình chiếc ascot tie* lụa đỏ chấm bi và pocket square* cùng màu. Màu đỏ tuy chỉ nhấn nhẹ trên bộ âu phục đen nhưng lại giúp người mặc nó toát lên phong thái mạnh mẽ và quyết đoán. Trong bảng màu sắc, đỏ tượng trưng cho sức mạnh và quyền lực, nhưng nếu sử dụng quá nhiều sẽ bị phản tác dụng. Vừa hay sự tinh tế trong cách chọn đồ của Lisa đã khiến thần thái tại sân bay của cô làm bao người phải trầm trồ. Bước đi Lisa sải dài, nhanh gọn và dứt khoát, luôn nắm chặt tay Rosé vượt qua đám đông nhanh chóng tiến vào sân bay.
—-

* Italy *

Máy bay của Lisa đã hạ cánh an toàn và dừng lại tại bãi đáp, hai hàng cận vệ đứng nghiêm chỉnh thành hàng. Elio và Mario đứng đó, chấp hai tay lại nhìn về hướng cửa máy bay cười rạng rỡ chờ đợi Lisa và Rosé. Vừa thấy anh em nhà Russo, Lisa nở nụ cười rồi ôm chầm lấy hai anh, cô siết chặt họ trong vòng tay.

- Cảm ơn hai anh. Cảm ơn vì đã còn sống.

Elio và Mario không nói gì, lùi lại một bước, cúi đầu hành lễ trước Lisa, nói to và dõng dạc.

- Chào mừng Quân chủ.

...

*Nhà Nguyện Mái Vòm Sistine – Vatican – Italy*

Dù là địa điểm tham quan cho du khách nhiều năm nay, nhưng chưa bao giờ Nhà Nguyện Sistine lại đông người đến vậy. Người dân, phóng viên các nước và đám đông hiếu kì đều tụ tập xung quanh để chờ đợi sự xuất hiện của gia tộc Montague. Ngoài Lisa, hôm nay những người mang họ Montague đều sẽ có mặt đầy đủ. Những chiếc xe sang trọng lần lượt đỗ lại trước bậc thềm của Nhà Nguyện, họ lần lượt bước xuống với phong thái lịch lãm và thanh cao. Những quý ông mang họ Montague lần đầu được xuất hiện trước mặt người dân cả nước khiến ai ai cũng phải trầm trồ. Họ sải bước tự tin lên những nấc thang, mỗi người một vẻ, cá tính riêng biệt. Tất cả hầu như đã có mặt đông đủ, ngoại trừ Andrea, người không còn mang họ Montague.
Đoàn xe đen chậm rãi dừng lại trước Nhà Nguyện, vừa nhìn thấy Lisa bước xuống cùng Rosé, không khí xung quanh bỗng dưng náo nhiệt hẳn. Lisa chỉ điềm tĩnh nắm lấy tay nàng, cùng bước lên những bậc thang. Trong đám đông, một ông lão vẫy tay, ra sức gọi lấy tên Lisa.

- Ngài Montague! Ngài Montague. – Nghe tiếng gọi, Lisa quay đầu sang nhìn, chính là ông lão năm nào được cô giải cứu khỏi đám người của Sung Jae.

- Cảm ơn ngài rất nhiều. – Ông lão vẫy tay, cười rạng rỡ. Lisa lịch sự nhẹ cúi đầu đáp lại rồi tiếp tục tiến bước.

Phiên điều trần dành cho vị quân chủ mới thực chất chỉ là một buổi vấn đáp giữa các chính trị gia các nước với người mà họ sẽ làm việc trong thời gian sắp tới, chỉ để biết được người kế vị này có đủ bản lĩnh cho họ tin tưởng hay không. Sẽ không có sự có mặt của người ngoài, ngoại trừ các Hồng Y đảm nhận vai trò chủ trì, người mang họ Montague và các cận vệ thân tín. Còn lại buộc phải ở ngoài đợi. Vì lẽ đó, Lisa đặt Rosé ngồi trên ghế, cởi lấy chiếc áo khoác cô đang khoác hờ trên vai choàng lên cho nàng, âu yếm dặn dò.
- Em chịu khó ngồi đây đợi một lát. Nếu có chán thì trong túi áo có gói kẹo, tôi vào một lúc rồi sẽ ra.

- Ưhm, em đợi chị.

- Ngoan. – Lisa quay người cùng Elio và Mario rời đi, để lại toàn bộ vệ sĩ bên cạnh nàng. Chưa được dăm bước, cô đã nghe tiếng Rosé gọi mình.

- Lisa.

- I love you. – Nàng dùng khẩu hình miệng nói với Lisa rồi cười tít mắt, vẫy tay với cô. Dù không quan tâm đến chính trị nhưng Rosé biết, phiên điều trần này đã khiến Lisa suy nghĩ rất nhiều. Vậy nên nàng muốn tiếp cho cô chút động lực dù biết rằng Lisa của nàng luôn tự tin và bản lĩnh.

...

Bên trong phòng hội nghị kín của Nhà Nguyện đã có mặt đông đủ, những chính trị gia đại diện cho khối liên minh ngồi trên tầng ghế cao, vị trí chính điện là chỗ ngồi của ba vị Hồng Y có chức lớn nhất tại nơi đây. Chiếc bục gỗ nhỏ được đặt ở trung tâm chính là vị trí mà Lisa sẽ đứng. Cửa mở, Lisa điềm tĩnh bước vào, tiến gần đến vị trí của mình và cúi đầu chào những Hồng Y đang ngồi đối diện.
Phiên điều trần nhanh chóng được bắt đầu bằng hàng loạt câu hỏi liên quan đến chính trị và những vấn đề chưa thể giải quyết của nhân loại. Việc đặt câu hỏi thực chất chỉ là muốn nghe xem quan điểm của Lisa về nó và đánh giá thực lực của cô. Những câu hỏi hóc búa và đậm mùi triết lý, càng về sau càng giống như hành hạ tinh thần, dồn dập thay phiên nhau đưa ra cho Lisa. Đây có thể ví như cuộc chiến cân não giữa những con người có tài lãnh đạo, nếu như không đủ bản lĩnh và giữ vững đầu óc thanh tĩnh sẽ bị đối phương đánh giá thấp ngay.

Những người chỉ ngồi nghe và chứng kiến chỉ gồm anh em nhà Montague. Mỗi khi nghe đến những câu hỏi phức tạp, đòi hỏi ngoài kiến thức đã có, còn phải mang tầm nhìn xa và rộng họ đều nhìn nhau lắc đầu. Họ tự đặt mình vào vị trí của Lisa, nếu gặp những câu vấn đáp như thế, liệu có thể dễ dàng đưa ra luận điểm để bật lại, nhưng tất cả đều chỉ nhìn nhau lắc đầu. Tuy vậy Lisa biểu hiện vẫn rất vững vàng, duy trì phong độ bản lĩnh, làm chủ cảm xúc và giọng nói của mình. Có hai thứ mà con người rất dễ bị mất kiểm soát, đó chính là cảm xúc và giọng điệu. Lisa đĩnh đạc hùng biện bằng chất giọng lúc trầm lúc bổng của mình, rất nhiều chính trị gia ra sức phản biện nhưng lại hoàn toàn đuối lý, không đủ lực đáp trả. Thần thái Lisa vẫn thản nhiên, tâm tư cẩn trọng khiến người khác khó lòng nắm bắt xem cô đang nghĩ gì. Một người đấu với nhiều người, từ lâu đã là quy chuẩn của Montague và liên minh. Người được Montague chọn kế vị quả nhiên không hề tầm thường, khí thế ấy, phong thái ấy đã truyền qua nhiều đời nhưng chỉ có xuất chúng hơn chứ không hề mờ nhạt đi.
- Ngài Lisa, chúng tôi biết Montague một khi đã chọn thì người ấy hoàn toàn xứng đáng. Trước khi ngài đạt được vị trí quân chủ mới, tôi còn có một câu muốn hỏi ngài? – Một vị chính khách đặt ra câu hỏi cuối cùng dành cho Lisa.

- Xin mời ông. – Lisa thản nhiên tiếp nhận.

- Hiện nay ai cũng đều biết ngài đang trong một mối quan hệ đi ngược lại với tự nhiên với một cô gái. Điều này dường như là xảy ra lần đầu tiên đối với người quân chủ lãnh đạo Montague. Vậy ngài nghĩ sao về điều này?

- Cảm ơn câu hỏi của ông. Để trả lời cho câu hỏi này, trước tiên tôi muốn nói đến truyền thống của Montague từ khi tổ tiên chọn ra người kế vị. Họ không quan trọng quân chủ tương lai là nam hay nữ, chỉ cần là người được chọn, đủ khả năng lãnh đạo Montague và nó đã kéo dài mãi cho đến hôm nay. Quay lại vấn đề của tôi, tôi sẽ không trả lời cho các ông bằng những câu kêu gọi bình đẳng giới hay liên quan đến cộng đồng LGBTQ+ mà các ông thường nghe. Tôi sẽ chứng minh điều đó ngay lúc này, trước mặt các ông là tệp hồ sơ liên quan đến các vấn nạn chính trị mà bao lâu nay đất nước các ông chưa tìm ra giải pháp. Tôi đã giải quyết chúng bằng khả năng của mình, mời các ông xem qua.
Các chính trị gia nhận lấy tệp hồ sơ từ tay Elio và Mario, giở chúng ra xem rồi ngơ ngác nhìn nhau. Một số còn cố nâng chiếc kính lão của mình lên vài lần để nhìn cho thật kĩ, vấn đề mà họ đau đầu tìm ra giải pháp suốt một thời gian dài lại được Lisa gợi ý rất ngắn gọn xúc tích nhưng đánh đúng trọng tâm.

- Thay vì nhìn vào những thứ liên quan đến giới tính thì tôi nghĩ các ông nên nhìn vào những thứ mà tôi có khả năng làm. Đó mới chính là lập trường chính trị đúng đắn. Tôi chỉ có thể đưa ra gợi ý cho các ông, còn ai muốn đi sâu hơn thì phải theo quy tắc của Montague, xét duyệt và chờ đợi.

Những người trong căn phòng đã bị Lisa đưa ra ngôn luận chính trị, bị cô thuyết phục và không còn nghi ngờ về vị trí quân chủ trẻ lãnh đạo Montague. Họ nhìn nhau, nhất trí gật đầu. Lúc này, vị Hồng Y lớn tuổi mới chậm rãi đứng dậy, rời khỏi ghế của mình và bước xuống vị trí mà Lisa đang đứng. Đi cạnh ông là một Hồng Y trẻ đang nâng hai tay đỡ lấy một chiếc gậy. Vị Hồng Y chủ trì tiến gần đến Lisa, hai tay đỡ lấy chiếc gậy đen bên cạnh, trao lên tay cô.
Chiếc gậy đó chính là thứ cao quý nhất của gia tộc Montague, được truyền qua nhiều đời quân chủ. Phần chui được bọc kim loại quý giá, phần đầu gậy phủ màu bạc ánh kim với biểu tượng gia tộc màu đen huyền bí. Ông chậm rãi nói.

- Ngài Lisa Montague. Ngài đã chính thức trở thành quân chủ của Montague với sự đồng tình từ các nước đồng minh. Chúc mừng Montague đã có được vị quân chủ tài ba.

Các chính trị gia đồng loạt đứng lên, trịnh trọng gài lại nút áo trên bộ âu phục của mình, cúi đầu bày tỏ sự tôn trọng với vị quân chủ trẻ tuổi này. Người đứng ở vị trí trung tâm cũng cúi đầu bày tỏ sự kính trọng đối với các vị Hồng Y, nắm lấy cây gậy trong tay và bình thản quay bước rời đi. Lisa ngẩng cao đầu, phong thái uy nghiêm bản lĩnh rời khỏi phòng hội nghị. Cô đi ngang qua những người anh em của mình, khẽ quay sang nhìn họ. Tất cả đều đã đứng đợi sẵn sàng, trịnh trọng cúi người. Lisa đưa mắt nhìn Patrick và Karl, khẽ cười với họ.
...

Lúc cánh cửa phòng hội nghị mở ra, Rosé thấp thỏm ngồi ngay ngắn tại ghế chờ đợi. Nhìn thấy Lisa bước ra lại có thêm cây gậy trên tay, nàng mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy cô. Chờ đợi trong căn phòng tẻ nhạt cùng với đội vệ sĩ lạnh lùng khiến nàng buồn chán và nhớ Lisa vô cùng.

- Chà, xem ai ở đây mà xinh đẹp thế nhỉ? – Karl đứng phía sau cất giọng.

- Karl, anh Patrick. Mọi người cũng ở đây sao? – Rosé vui mừng bước đến ôm chào hỏi hai người đàn ông tuấn tú trước mặt.

- Không chỉ hai người đó thôi đâu cô bé. – Sebastian cho tay vào túi, ngạo nghễ nhìn Rosé. Anh từ từ tiến lại, người đàn ông với vẻ ngoài nam tính, giọng nói trầm ấm và quyến rũ nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, hôn phớt lên rồi chủ động giới thiệu mình.

- Sebastian. Anh thứ hai của ngài Lisa đây, vinh hạnh được gặp em.
- Pietro. Nghe danh em đã lâu, nay mới có dịp gặp mặt. Rất vui được biết em.

- Leonardo. Chào cô bé. Anh may mắn được sinh trước Lisa 1 năm.

- George, chào chị Rosé.

- Marco, ở ngoài trông chị thật đẹp.

- Em là Reccardo. Đây là Luca, bọn em nhỏ nhất trong nhà. Bọn em là fan hâm mộ của chị đó, chị có đem Jennie và Jisoo sang đây không? Khi nào chị tổ chức concert nữa? Em có thể xin chữ ký của chị không?

Nhất thời bị vây quanh bởi nhiều người đàn ông, ai cũng phong độ lịch lãm và có gương mặt cuốn hút, nam tính, Rosé cảm thấy bối rối, nàng lùi về sau một bước tìm điểm tựa. Không để nàng thất vọng, điểm tựa vững chắc nhanh chóng dùng thân mình đỡ lấy nàng. Tay lạnh lùng nắm lấy đầu Reccardo xoay đi, đẩy sang một bên.

- Em mà còn hỏi thêm một câu nữa chị sẽ lập tức gửi em ra đảo. – Chỉ cần nghe đến đảo Reccardo và Luca lập tức co giò bỏ chạy, núp ra sau lưng Patrick.
Lisa nắm tay Rosé, rời khỏi Nhà Nguyện, theo sau họ là những người đàn ông mang họ Montague. Họ bước ra ngoài trong sự chờ đợi của đám đông. Lisa chậm rãi bước xuống, dùng tay đỡ lấy nàng bước xuống những bậc thang. Đây là lần đầu thế hệ trẻ nhất của Montague cùng nhau xuất hiện, Lisa dẫn đầu khoan thai bước xuống. Mỗi một người của Montague đã mang một nét thanh cao riêng, giờ lại đi cùng nhau khiến người ngoài nhìn vào phải liên tục trầm trồ. Khí thái lạnh lùng và thần bí vốn có của Montague toát ra từ nét mặt, dáng đi làm bao cô gái ước ao mình được làm một Rosé thứ hai.

- Lisa, giờ em muốn đi đâu? – Patrick hỏi.

- Về Saint Angelo.

- Được. Vậy chúng ta cùng về.

—-

Những chiếc xe sang trọng vẫn như những lần tụ về đây, lần lượt dừng lại chờ đợi chủ nhân của nó bước xuống. Họ tề tụ đông đủ ngay sảnh chờ đợi Lisa cùng Rosé cùng vào trong. Bên trong sảnh chính, phu nhân Chloé gỡ bỏ vẻ nghiêm khắc thường ngày, bà chỉ thấp thỏm đứng đó nhìn những người con của mình trở về. Lisa đi phía sau cùng Rosé, cô nhẹ nhàng buông đôi tay nàng ra, vỗ nhẹ rồi bước đi giữa những người anh của mình, hai tay chắp sau lưng bình thản tiến về phía phu nhân. Bà lúng túng muốn đưa tay ra nắm lấy tay Lisa nhưng rồi cứ lại phải thu về, đôi mắt mong mỏi ngước nhìn gương mặt lãnh đạm trước mặt mình. Lisa nhìn bà, im lặng không nói, cô quan sát người phụ nữ với mái tóc điểm bạc.
- Mẹ. Con về rồi. – Lisa buông bỏ chất giọng dửng dưng đối đãi với bà bao lâu nay, thật tâm gọi mẹ từ tận đáy lòng của mình.

Trên thế gian này không một người mẹ nào muốn rời xa con mình từ khi còn đỏ hỏn trên tay, không thể ngày ngày chăm sóc và nhìn đứa trẻ ấy trưởng thành là một loại đau đớn mà chả một người phụ nữ nào muốn nếm trải. Bà đã chôn kín nỗi đau ấy suốt hai mươi mấy năm, cho đến khi tưởng rằng gặp lại Lisa mẫu tử sẽ không còn bị chia cắt, thì bà lại nhận lấy trái tim vô cảm của đứa con gái dành cho mình. Lisa từ sau khi tỉnh lại chưa một lần gọi bà là mẹ, đứng trước mặt bà cũng chưa một lần thể hiện cảm xúc của mình. Cái cô dành cho bà chỉ là sự lạnh lùng và một mực không thừa nhận. Thời khắc này, được nghe chính miệng Lisa gọi mẹ, bà buông bỏ lớp vỏ bọc của mình, gục khóc trong vòng tay cô. Những dằn vặt, uất ức đè nén bao nhiêu năm cuối cùng cũng có thể gỡ bỏ.
- Mẹ xin lỗi con Lisa. Mẹ thật lòng xin lỗi đã để con chịu khổ suốt ngần ấy năm. Tha lỗi cho mẹ.

- Mẹ. Cảm ơn vì đã sinh ra con. Cảm ơn vì đã luôn bảo vệ con và tình yêu của con.

Lisa dang vòng tay ôm trọn lấy bà vào lòng, vỗ về. Rosé đứng phía sau nhìn thấy cảnh tượng này cũng không khỏi xúc động, liên tục lau nước mắt. Bước ra thế giới bên ngoài, họ là những con người tài ba kiệt xuất, nhưng tận sâu bên trong vẫn luôn cần một mái ấm và tình yêu thương từ gia đình. Chỉ là đối với những người này, cảm xúc khó lòng bộc lộ ra bên ngoài vì họ luôn mang trên mình những vỏ bọc quá hoàn hảo. Suy cho cùng, tình mẫu tử có lẽ là thứ vô hình khó phá huỷ nhất trên cõi tạm này.

...