[BHTT] One Piece - Nữ Hải Quân

Chương 28

"Oa! Món này ngon quá" Green mắt sáng lấp lánh, vui vẻ nói.

"Ừm ừm" White gật đầu.

"Không tệ, nếu chúng ta cũng có một đầu bếp như thế này thì tốt quá" Kiyo nghiêm mặt nói.

Vì cái gì sẽ có khung cảnh này đâu.

Chuyện ai cũng đoán được, Ninh Thanh vừa xuất hiện, hai bên im như chim cút.

Sau đó, đầu óc đơn giản Luffy vì cảm thấy đói bụng nên đòi ăn cơm.

Cuối cùng biến thành khung cảnh hòa hợp giữa hải quân và hải tặc này.

Không phản ứng ba người, Ninh Thanh nhìn với băng mũ rơm.

"Sau khi Luffy đánh bại Crocodile, chính phủ thế giới đã nhiều lần triệu tập hải quân cấp cao, và thất vũ hải đến thánh đường Marie Geoise để họp" Ninh Thanh lau miệng nói.

"Điều quan trọng là họ đang tìm một hải tặc khác để kế thừa danh hiệu thất vũ hải này"

"Luffy, em có muốn nhận chức vụ này không?"

"Không cần, em không muốn làm việc cho hải quân!" Luffy vội vàng trả lời.

Gật đầu.

"Trong thời gian tới chị sẽ đến thánh địa Marie Geoise, mọi người hoạt động cẩn thận đừng gây rắc rối, chị lo lắng bọn họ sẽ nhằm vào chúng ta" thông báo cho nhóm Luffy xong, Ninh Thanh quay qua dặn dò ba thành viên chủ chốt hạm đội 8.

Bóp!

Chiếc đũa từ tay Robin rơi xuống, nàng hoảng hốt nhặt nó lên.

Nhìn Robin, Ninh Thanh đứng dậy đi ra ngoài.

Quả nhiên chỉ 1 2 phút sau, Robin cũng đã theo tới.

Cô đi đến, kéo tay nàng, "Nguy hiểm sao?".

Từ khi quê hương bị phá hủy bởi chính quyền, Robin đã bị khích ứng bởi cái tên này, chỉ cần nghe thấy nó cô không kiềm được lo lắng.

Ninh Thanh giơ tay xoa đầu cô, nhìn mắt cô, nàng nói: "Em không tin chị sao?"

Robin chỉ lắc đầu không trả lời.

Vì Robin cúi đầu, nàng không thấy rõ biểu cảm cô, Ninh Thanh chỉ có thể bước lên ôm lấy cô và vỗ nhẹ lưng cô.

"Trên thế giới này chỉ sợ không mấy người có thể là đối thủ của chị"

Cảm nhận được bàn tay Robin đang nắm rất chặt áo nàng, hết cách Ninh Thanh chỉ có thể áp hai tay đỡ mặt cô lên đối mặt với nàng.

Thấy mắt cô ngấn lệ, tim nàng co rút, dùng hai ngón tay bóp lấy má cô, "Thật sự không sao mà~"

Liếc nàng, "Đừng làm nũng!".

Robin đánh tay nàng: "buông tay ra, đau".

"Không, chưa đã~" khó khăn lắm mời làm tâm tình Robin tốt lên.

Tức giận, Robin cũng đưa tay lên bóp lấy hai má nàng, hai người ai cũng không chịu thua, cuối cùng khi quay lại phòng ăn má cả hai đều hồng hồng.

.......

Đã hơn 1 tháng không gặp được Ninh Thanh, Robin trở nên rất lo lắng.

Phải biết, lúc trước cứ 2 3 ngày là Ninh Thanh lại xuất hiện trên tàu của băng mũ rơm, làm đến tất cả thành viên đều quen thuộc và không lạ lẫm gì với việc một hải quân có mặt trên tàu hải tặc.

Từ lần gặp trước Robin đã cùng băng mũ rơm trải qua rất nhiều hành trình có vui có buồn, nhưng không có giây phút nào là nàng không suy nghĩ về Ninh Thanh.

Lo lắng làm cả khuôn mặt nàng đều trở nên ầm trầm hơn.

"Chán thiệt, biết vậy thì lúc nãy tôi đã xin đi cùng với họ rồi!" Chopper ôm lan can nói.

Nami, Luffy và Usopp vừa đi ra ngoài để đổi vàng từ skypiea.

"Nếu muốn thì lát nữa đi với tôi cũng được" dù tâm trạng thế nào, Robin vẫn cố gắng thể hiện bình thường để không cho đồng đội lo lắng.

Bởi vì rớt xuống từ trên cao, nên con tàu đã hư hỏng nặng, vì vậy nhóm của bọn họ quyết định đến Water 7 để tìm thợ sửa tàu.

"Cô nói thiệt hả! Ở đây có nhà sách không?" Chopper vui mừng hô.

"Có, chắc chắn rồi"

Đi dạo trên thành phố, Chopper hớn hở nhìn đông nhìn tây.

"Trời ơi ghê quá! Đó là cái gì vậy kìa"
"Đó chỉ là cửa hàng bán mặt nạ"

Đột nhiên một người đàn ông mang chiếc mặt nạ ghê tởm lướt ngang Robin.

"Cp9"

Như lời thì thầm của ác ma.

"Robin đâu mất rồi!"

Khi Chopper đi ra từ hiệu sách, Robin đã biến mất.

Đuổi theo tên dị nhân đó, nàng như mất hồn mất vía, chỉ biết hắn nếu là người của chính phủ thì chắc có lẻ nàng sẽ biết tin tức của Ninh Thanh.

Hắn ta như biết nàng sẽ đuổi theo, đã sớm đứng đợi ở nơi vắng người.

Tay nàng đang run rẩy.

"Nico Robin, là đứa con của ác quỷ đáng lý cô nên sống trong bóng tối, nhưng không!"

"Cô đang có quá nhiều mối liên kết" hắn ám chỉ Robin nên sống đơn độc một mình, không nên liên lụy đến người khác.

"Ngươi đang nói gì vậy" dù đoán được ý của hắn, nhưng nàng vẫn muốn chính tai nghe thấy.

"Giả vờ ngu ngốc chỉ khiến ngươi đau đớn hơn thôi!"
"Từ những năm trước, bộ hải quân đã nghi ngờ phó đô đốc Ninh Thanh quen biết cô, vì vậy mà dù vô tình hay có ý chúng tôi vẫn luôn che dấu các thông tin thu thập được về cô, nhưng không ngờ cô ta quá khủng bố, tốc độ trưởng thành vượt qua dự tính của bọn ta, khi muốn diệt trừ thì đã không làm gì được, chỉ là... thật không ngờ lúc này cô ta lại tự mình chui vào lưới!"

Không biết là do hưng phấn hay lo lắng mà tên CP9 này lại nói một câu dài.

Nhưng tiếc là lúc này Robin đã không đủ tỉnh táo để suy nghĩ quá nhiều, khi đứng trước thứ mà nàng bị ám ảnh nhiều năm qua.

"Các ngươi đã làm gì! Các người muốn ta phải làm gì! Không phải tự nhiên mà các người lại đến và nói cho ta những thứ này có đúng không?" Nàng chạy lên nắm cổ áo hắn, như điên cuồng nói.

Chỉ cần có yêu cầu thôi, có yêu cầu có nghĩa là Ninh Thanh còn sống, xin hãy có yêu cầu đi mà.