truyện cổ tích 18+ (Tạm Ngưng)

công chúa quỳnh nga (phần8)

Ở một nơi ngoại ô Thủy Tề thành có một bóng nước đường kính khoảng trăm mét vuông, bên trong là một vườn hoa cỏ tươi thắm bao quanh một hồ nước trong vắt nơi nhiều chú cá cảnh xinh đẹp tự do bơi lội. Trên đỉnh bong bóng là một ngọn đèn mô phỏng theo ánh mặt trời kết hợp với cảnh vật bên dưới tạo thành một vườn bồng lai nho nhỏ nằm giữa đáy đại dương.

Trong bong bóng này, Gióng đang ngồi chơi bên bờ hồ, thân hình nó là thân hình trưởng thành nhưng gương mặt thì háo hức còn đôi tay to chắc thì vun xới cát để xây lâu đài. Hôm nay Thiên Thanh đi khám bệnh, vua Thủy Tề bận lo việc triều chính nên Gióng được bà ngoại đưa đến đây chơi.

Ngồi trên bãi cỏ nhìn đứa cháu ngoại vun xới cát, trong lòng Thu Thủy phu nhân nổi lên một tràng hồi ức.

Vua Thủy Tề vốn không phải người chồng duy nhất của Thu Thủy, trước đây nàng là vợ của một nông dân tốt bụng tên là Dã Tràng.

Vì nhiều cơ duyên mà Dã Tràng sở hữu vài viên ngọc quý, trong đó có một viên có thể gây ảnh hưởng đến biển Đông. Vua Thủy Tề biết chuyện liền tìm cách cướp ngọc. Sau khi điều tra, vua Thủy Tề biết vợ của Dã Tràng là ả Thu Thủy trẻ đẹp nhưng tính nết lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ, vua Thủy Tề liền lựa lúc Dã Tràng đi làm mà đến ve vãn.

Với thân hình cường tráng, vua Thủy Tề dễ dàng mê hoặc và đưa Thu Thủy lên giường. Sau nhiều lần quan hệ, Thu Thủy mới tiết lộ cho vua Thủy Tề biết chồng mình nuốt ngọc trong bụng, vua Thủy Tề liền hứa hẹn nếu Thu Thủy lấy được ngọc đưa cho gã thì lập tức cưới nàng làm vợ, đưa xuống thủy cung sống cuộc đời sung sướиɠ.

Thu Thủy lúc này đã bị khả năng tìиɧ ɖu͙© đỉnh cao và sự giàu có của vua Thủy Tề làm mê mệt, nên theo kế của vua Thuỷ Tề lừa chồng mình cướp ngọc.

Đêm đó, Thu Thủy bắt chồng phải cho xem ngọc mới được làʍ t̠ìиɦ, sau một lúc lưỡng lự thì Dã Tràng đành nhả những viên ngọc của mình ra để chiều vợ. Sau màn mây mưa, Dã Tràng mệt mỏi ngủ say, còn Thu Thủy mang ngọc lẻn đi.

Từ đó Thu Thủy trở thành vợ lẻ của vua Thủy Tề, sinh cho vua một nàng công chúa Thiên Thanh xinh đẹp, còn Dã Tràng thì vì uất hận mà hàng ngày đào cát lấp biển hòng đòi lại vợ và ngọc quý.

Mải mê trong dòng hồi ức, Thu Thủy phu nhân không hề hay biết Gióng vì ham mê bắt bướm mà đuổi theo ra đến rìa của bong bóng, đến khi nàng phát hiện thì Gióng đã vấp chân đâm vào thành bong bóng, cắm đầu ra đại dương. Thu Thủy hoảng hồn vội chạy đến túm chân Gióng kéo nó vào.

“Thằng ngốc này! Làm ngoại đứng cả tim!” Thu Thủy vừa cởϊ áσ cho Gióng vừa mắng, nếu là người thường thì khi ra khỏi bong bóng sẽ lập tức bị nước biển ép chết.

“Cháu biết lỗi rồi… cháu lạnh quá…” Gióng ngồi run cầm cập, dù cơ thể nó khỏe mạnh nhưng nhiệt độ đáy biển lạnh đến thấu xương.

“Quần có ướt không, cởi ra luôn rồi bà khoác áo khô cho.” Thu Thủy vừa hỏi vừa tự đưa tay cởϊ qυầи cho Gióng.

Kéo quần Gióng đến đùi, Thu Thủy phu nhân cười khẽ trêu chọc: “Ồ kiếm cháu bé thế?” Rồi nàng đưa ngón tay thon dài chọc nhẹ vào “thanh kiếm” đã teo lại cỡ đầu ngón tay cái vì lạnh của đứa cháu ngoại.

Gióng ngượng nghịu phản bác: “Bình thường nó to lắm mà! Dì Quỳnh Nga còn nói của cháu to hơn của phụ hoàng, không biết sao hôm nay nó lại…”

Nghe Gióng nhắc đến Quỳnh Nga, Thu Thủy phu nhân lộ vẻ nghi hoặc nhưng thấy Gióng run rẩy vì lạnh nên vội tháo thắt lưng, cởϊ áσ của mình ra, trên người nàng chỉ còn lại một lớp yếm đào đủ che từ giữa ngực đến giữa đùi, vì quanh đây không có bong bóng nào khác nên Thu Thủy cũng không sợ người khác nhìn thấy.
Thu Thủy phu nhân lấy áo mình choàng lên người cháu ngoại, lúc này người nàng kề sát mặt Gióng làm cho hương da quyến rũ của nàng phả vào mũi nó.

Người Gióng nhanh chóng ấm lên, mùi hương của bà ngoại gợi cảm đến mức “thanh kiếm” co ro vì lạnh của nó cũng nở ra nhanh chóng, lúc này Gióng theo bản năng dán mắt vào cặp ngực to lộ ra một nửa trên yếm đào của nàng.

Thu Thủy phu nhân dễ dàng nhận ra ánh mắt như chết thèm của thằng cháu ngoại 3 tuổi, với bản tính lẳиɠ ɭơ nên nàng cũng không hề ngại ngùng che lại mà cứ để yên cho đứa cháu ngoại ngắm như thể bị ngực nàng thôi miên.

“To quá…” Gióng thì thầm rồi vô thức đặt tay lên ngực bà ngoại nó, Thu Thủy cũng không ngăn cản mà thích thú nhìn vẻ mê man của cháu ngoại mình.

Sờ một hồi, Gióng tò mò hỏi: “Sao ngực ngoại to thế, to hơn cả mẫu hậu và dì Quỳnh Nga.”
Thu Thủy phì cười, nàng không trả lời mà tiếp tục ngồi nhìn đứa cháu ngoại đang thoải mái khám phá ngực mình.

Gọi là thoải mái nhưng thực ra lòng Thu Thủy đang rạo rực, đứa cháu ngoại 3 tuổi của nàng thừa hưởng cơ thể cường tráng của cha và vẻ đẹp cuốn hút của mẹ, bất cứ người phụ nữ nào nhìn thấy Gióng cũng sẽ bị hấp dẫn chứ đừng nói loại phụ nữ có máu lẳиɠ ɭơ dâʍ đãиɠ như Thu Thủy.

Sau một hồi mải mê nghịch vυ" ngoại mình, Gióng vô tư cúi xuống kéo vạt yếm nàng lên đến eo, làm lộ ra nhúm lông đen cùng một phần âʍ đa͙σ, khiến Thu Thủy giật thót vội túm yếm che lại.

Gióng hỏi: “Sao”bao kiếm”của ngoại đen thế? Của dì Quỳnh Nga màu đỏ đỏ cơ!”

Thu Thủy đỏ mặt không biết giải thích sao với đứa cháu nghịch ngợm, từ lúc còn trẻ nàng đã nổi danh là cái l*и công cộng của thôn Lầm, từ cha ruột, chú bác ruột đến anh em ruột, anh em họ, từ lão trưởng thôn già 70 tuổi đến lũ nhóc choai choai mới dậy thì đều được làʍ t̠ìиɦ với nàng một vài lần, cho đến khi xuống thủy cung làm phu nhân thì bản tính dâʍ đãиɠ vẫn không bỏ, thường xuyên nɠɵạı ŧìиɧ khắp Thủy Tề thành, hỏi sao âʍ đa͙σ nàng không thâm cho được.
Thẹn trong phút chốc rồi Thu Thủy lại chuyển sang nghi hoặc, nàng hỏi: “Dì Quỳnh Nga cho cháu xem”bao kiếm”lúc nào?”

Gióng lúc này đã quên hết lời dặn dò của Quỳnh Nga, nó ngây thơ đáp: “Hôm kia ấy! Dì Nga còn dạy cháu đút”kiếm”của cháu vào”bao”của dì nữa cơ, sướиɠ lắm!”

Nói xong, Gióng nhắm mắt tơ tưởng về cảm giác sung sướиɠ khi đút ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào âʍ đa͙σ Quỳnh Nga.

Thu Thủy lúc này trơ mặt không biết nói gì, cháu ngoại của nàng bị vợ hai của cha nó phá trinh.

Gióng không hiểu bà ngoại xinh đẹp của mình đang nghĩ gì, nó nói: “Hay cháu với bà ngoại làm thử xem nhé, sướиɠ cực!” Nói xong, Gióng chồm tới định đẩy bà ngoại mình nằm ngửa xuống.

Thu Thủy vội ngăn cháu ngoại mình lại và quát: “Không được!”

Gióng giật mình vội buông Thu Thủy ra.
Tình huống bất ngờ khiến Thu Thủy bắt đầu thở gấp hơn, nàng từng lσạи ɭυâи với cha ruột và anh em ruột nên hiểu rõ mức kɧoáı ©ảʍ lσạи ɭυâи, nhiều khi nàng ao ước sinh ra một đứa con trai chỉ để được hưởng thụ cảm giác khi thằng con ruột đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào âʍ đa͙σ mình rồi xuất ra từng dòng tinh ấm nóng.

Thu Thủy ngăn Gióng không phải vì nàng e ngại chuyện cho cháu ngoại ȶᏂασ mình, từ hôm trước, khi nhìn thấy đứa cháu ngoại mới 3 tuổi mà đã cường tráng không thua gì cha nó thì nàng đã cảm thấy tim mình đập nhanh hơn như say nắng, tối hôm qua, khi nghe con gái nói cháu ngoại mình đã dậy thì, ngoài miệng nàng đùa giỡn, nhưng thật ra âʍ đa͙σ nàng đã bắt đầu tiết đầy dâʍ ŧᏂủy̠.

Trở lại hiện tại, sau khi ngăn cản Gióng, gương mặt xinh đẹp của Thu Thủy hơi nghiêm lại nhìn cháu mình: “Cháu và dì Quỳnh Nga của cháu làm thế bao nhiêu lần rồi?”
Ngây thơ khác với ngu đần, và Gióng là đứa trẻ ngây thơ, thật thà nhưng thông minh, nhìn vào mắt bà ngoại, nó hiểu “làm thế” trong câu hỏi của nàng là gì, Gióng đáp: “Có 1 lần thôi ạ… à không, có 1 đêm thôi nhưng 8 lần trong suốt đêm ạ!”

Nghe nửa câu đầu, Thu Thủy hơi gật gù, nghe nửa câu sau, nàng trợn mắt, trong lòng thầm mắng thằng cháu ngoại mới 3 tuổi đã biết bốc phét.

Lúc này, Gióng đổi thế ngồi dạng chân ra hai bên, vạt áo của Thu Thủy khoác trên người Gióng dạt sang bên làm dươиɠ ѵậŧ của nó lộ hẳn ra ngoài. Miệng Thu Thủy há ra như muốn rớt, ©ôи ŧɧịt̠ của cháu ngoại nàng lúc này so với khi nãy khác một trời một vực, nó dài, to khỏe và đầy gân guốc, trông tựa như một cái dùi cui có mắt chăm chú nhìn về phía nàng.

Cái nhìn từ “con mắt” của dươиɠ ѵậŧ đứa cháu ngoại khiến Thu Thủy nóng bừng lên đến mức khó thở, ©ôи ŧɧịt̠ của Gióng còn to hơn hẳn ©ôи ŧɧịt̠ vua Thủy Tề.
Thu Thủy nhìn xung quanh để chắc chắn không có ai khác ngoài nàng và cháu ngoại, sau đó nàng nhìn vào Gióng và hỏi: “Quỳnh Nga đã dạy cháu những gì?”

Gióng ngước mắt lên nhớ lại rồi liệt kê ra: “Hôn môi này, tra kiến vào bao này, có nhiều chiêu tra kiếm lắm mà cháu không biết tên…”

Thu Thủy chăm chú nhìn đứa cháu ngoại, gương mặt xinh đẹp của nàng đã ửng đỏ, đôi mắt lẳиɠ ɭơ nheo lại cùng với bờ môi đỏ mọng kết thành một nụ cười dâʍ đãиɠ, nàng hỏi: “Thế thôi à?”

Gióng gật đầu dạ một tiếng, vừa dạ xong, bất ngờ Thu Thủy trườn người tới đặt môi nàng lên môi nó.

Nụ hôn môi giữa bà ngoại xinh đẹp gợϊ ȶìиᏂ và đứa cháu ngoại đẹp trai cường tráng khiến cả hai cùng lâm vào ngất ngây, nơi hai bờ môi chạm nhau, thời gian dừng lại, men tình bùng nổ lan tỏa từ môi lên não rồi bắn ra khắp toàn thân của cả hai.
Như hẹn sẵn, lưỡi của Thu Thủy và Gióng cùng lướt ra rồi cuộn lấy nhau, chia nhau hương vị của mỗi người.

Tay Thu Thủy tựa lên bờ ngực trần săn chắc mát lạnh của Gióng, trước nụ hôn mãnh liệt đầy sức trẻ của nó, khoảng cách giữa cháu ngoại và tình nhân trong nàng dần hòa tan.

Tay Gióng ôm lấy eo Thu Thủy, hương da gợi cảm, hương môi thơm ngọt và hương lưỡi dịu dàng của bà ngoại khiến dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân nó càng cương thêm như muốn phát nổ.

Hôn bà ngoại một hồi, Gióng định theo cách Quỳnh Nga dạy, đặt bà ngoại nó nằm xuống rồi đút “kiếm” vào, nhưng bị Thu Thủy ngăn lại, nàng nói: “Từ từ nào, để ngoại dạy cho nhiều trò hay.”

Nói xong, Thu Thủy cởϊ áσ nàng ra khỏi người Gióng rồi trải xuống cỏ, sau đó nàng đẩy Gióng nằm ngửa xuống, còn nàng thì đặt mông ngồi bên hông nó, đôi chân dài duyên dáng khép sang một bên.
Thu Thủy cúi đầu xuống, tay nàng nhẹ nhàng cầm lấy dươиɠ ѵậŧ cường đại của thằng cháu ngoại 3 tuổi để quan sát với ánh mắt thèm thuồng. Ngắm một hồi, Thu Thủy quay mặt lên trao cho Gióng một nụ cười tột cùng dâʍ đãиɠ, sau đó đôi môi diễm kiều của nàng khe khẽ chạm lên đầu khấc dươиɠ ѵậŧ đứa cháu ngoại.

Khi bờ môi mềm mại của bà ngoại chạm vào dươиɠ ѵậŧ mình, Gióng không kịp chuẩn bị tinh thần đón nhận cơn sướиɠ nên liền giật mình làm ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc búng lên vỗ nhẹ vào má hồng của Thu Thủy, nàng thốt lên: “A! Hư này!” Rồi nàng há mồm cắn yêu một cái vào thân dươиɠ ѵậŧ khổng lồ của thằng cháu ngoại, cảnh tượng tựa như một tiên nữ đang cắn vào củ khoai lang. Cắn xong nàng lại chuyển sang dùng môi mơn trớn và dùng lưỡi liếʍ quanh thân ©ôи ŧɧịt̠.
Gióng nằm nhắm tịt mắt, người nó đơ ra vì sướиɠ. Trong bong bóng lúc này chỉ còn tiếng hoa cỏ khẽ đong đưa cùng âm thanh dâʍ đãиɠ của Thu Thủy phu nhân khi mυ"ŧ ©ôи ŧɧịt̠ cho thằng cháu ngoại ruột của nàng.

“Của cháu to khϊếp thật đấy!” Thu Thủy cảm thán sau khi nỗ lực ngậm hết dươиɠ ѵậŧ của đứa cháu ngoại vào mồm nhưng không thành, đành chuyển xuống ngậm hai hòn dái béo tròn hôi mùi đàn ông của nó.

Gióng nói: “Dì Nga bảo”kiếm”càng to thì làʍ t̠ìиɦ càng sướиɠ!”

Thu Thủy nhả hòn dái của cháu ngoại ra và đáp: “Điều đó chỉ đúng với các sinh vật hóa hình người như cháu thôi.” Vừa nói, nàng vừa tháo dây yếm xuống, khoe toàn bộ thân hình trần trụi quyến rũ ra trước mắt thằng cháu ngoại.

Gióng theo bản năng chụp ngay lấy hai bầu ngực của ngoại mình và vô tư xoa nắn, nó hỏi: “Là sao ạ?”
Thu Thủy cười đáp: “Tối nay về cháu hỏi mẫu hậu của cháu ấy!”

Gióng bĩu môi, vừa so se đầu ti bà ngoại mình khiến nàng rên nhẹ vừa nói: “Mẫu hậu không chịu nói đâu, toàn giả vờ ngủ thôi!”

“Ngoại có cách giúp cháu làm mẫu hậu nói cho cháu biết đấy!” Thu Thủy vừa nói vừa ngồi dậy.

“Làm sao ạ?” Gióng hỏi, tay nó dính chặt lấy hai bầu ngực ngoại mình bất kể nàng di chuyển.

Thu Thủy quỳ gối ngang hông Gióng, tay nàng cầm dươиɠ ѵậŧ của nó nhắm vào hướng âʍ đa͙σ ướt sũng dâʍ ŧᏂủy̠ của mình, nàng nhìn Gióng, cười dâʍ đãиɠ và nói bằng giọng gợϊ ȶìиᏂ: “Phải xem cháu có làm bà sướиɠ được không đã…” Nói xong, nàng từ từ hạ mông xuống…

“A…” Thu Thủy như thét lên, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ nóng hổi của thằng cháu ngoại luồn lách chui tọt vào âʍ đa͙σ nàng tạo ra một cảm giác sướиɠ như điên cuồng.
Còn Gióng thì cắn răng bấu chặt tay lên hai bầu ngực căng mọng của bà ngoại mình, nếu không nhờ Quỳnh Nga dạy nó cách kiềm chế thì có lẽ Gióng đã lập tức xuất tinh vào tử ©υиɠ của bà ngoại.

“Đυ. ngoại”, điều tưởng chừng chỉ tồn tại trong những câu chửi thề đã được Gióng biến thành sự thật, có mấy ai dậy thì khi bà ngoại mình còn trẻ đẹp, có mấy ai có một bà ngoại dâʍ đãиɠ dễ dàng cho mình đâm ©ôи ŧɧịt̠ vào trong?

Thu Thủy ngồi yên trên người Gióng, vừa nhìn đứa cháu ngoại bằng ánh mặt lẳиɠ ɭơ đưa tình vừa hưởng thụ cảm giác ©ôи ŧɧịt̠ của đứa cháu ngoại đang nong rộng âʍ đa͙σ mình ra, dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn ào ạt. Sau đó nàng từ từ hạ người xuống, ngực nàng ép lên ngực Gióng, môi nàng lại tìm đến dâng hiến cho cháu ngoại mình, một nụ hôn lσạи ɭυâи ngọt ngào.
Mông Thu Thủy khẽ nhấc lên, dươиɠ ѵậŧ của Gióng bám lấy như thể không nỡ rời âʍ đa͙σ bà ngoại. Đến khi dươиɠ ѵậŧ của Gióng rút ra được hơn một nửa, Thu Thủy lại hạ mông nuốt nó trở vào âʍ đa͙σ mình. Cứ thế, nhấc lên rồi hạ xuống, âʍ đa͙σ Thu Thủy cứ liên tục bị dươиɠ ѵậŧ của cháu ngoại đâm rồi rút trong khi lưỡi và môi nàng bị nó bú ʍúŧ, lưng nàng bị nó ôm lấy và vuốt ve.

“Ưhm… ưhm… ưhm…” Thu Thủy rên, tiếng rên cũng quyến rũ như chính bản thân nàng, tay nàng nắm lấy tay cháu ngoại hướng dẫn nó mơn trớn bờ mông tròn săn chắc và cặp đùi trắng mỡn của nàng.

“Uhm… A… Á… A… Á…” Môi Thu Thủy tách khỏi môi Gióng, nhịp nâng hạ mông tăng nhanh và mạnh dần, Gióng cũng góp sức bằng cách hẩy hông lên xuống theo nhịp của bà ngoại nó, tay nó ôm eo đỡ lấy nàng.
“A! Á! A! A! Á…” Thu Thủy dập mông điên cuồng, tiếng da thịt va vào nhau làm rung động cả mặt hồ, ong bướm quanh vườn hoa hoảng hồn bay lên.