Thuê Trọ ( Satzu ) 18+ /Cover/

Chap 3

Thoáng chốc chiếc rubik đã trở về hình dạng ban đầu, cô thở phào, nghĩ rằng nàng sẽ đi chỗ khác.

Nhưng không hiểu sao nàng cứ ngồi lỳ ở đấy, nàng nhả cây kẹo đã hết ra dúi vào tay cô giật lấy khối rubik rồi xoay người, hai chân gác lên một bên đùi cô, đầu tựa vào ngực, lại ngồi vặn rubik.

- Chị giỏi thật đấy.

Nàng khen cô, vẫn ngồi lỳ ở đấy mặc cho người kia trong lòng dậy biết bao cơn sóng, nhịp tim cũng vì thế mà trở nên loạn xạ cả lên. Sa Hạ nhìn người trong lòng, tay cô nắm lấy que kẹo đã hết, đánh bạo ôm nhẹ lấy nàng, vùi mặt vào tóc nàng mà hít lấy mùi oải hương thoang thoảng.

Nàng xoay nát tâm tư của cô y như cái cách nàng xoay khối rubik đó vậy.

Chơi một lúc cũng chán chê, Tử Du bỏ ngược khối rubik vào trong chiếc vali làm nó lăn hết mấy vòng. Thấu Kì Sa Hạ nhìn nàng đang cầm lấy tay mình mà mân mê, xoa nắn xem xét y nhue cô là người ngoài hành tinh vậy. Bất chợt nàng ngậm lấy 1 ngón mà cắи ʍút̼ như 1 cây kẹo làm Sa Hạ như chết đứng tạo chỗ.

Môi nàng thật mềm, lại ấm nóng. Cô hít thở ngày một khó khăn hơn, nuốt kham một tiếng mà nhìn đôi gò má cao ngạo của nàng, như có một lực vô hình thúc đẩy, cô cúi xuống hôn lên má nàng, mυ"ŧ nhẹ lấy, mềm mại vô cùng, tay cô bên dưới ôm siết lấy nàng hơn.

Chu Tử Du vẫn say sưa liếʍ mυ"ŧ ngón tau Sa Hạ, ngã người về phía cô một chút để mặt nàng gần sát cô hơn, có tiếng ậm ừm phát ra từ nơi cổ họng. Thấu Kì Sa Hạ mυ"ŧ gò má nàng đến suýt làm một dấu đỏ, cô di chuyển môi mình đến vành tai nàng mà gặm mυ"ŧ, rồi lại hôn vào đấy. Đầu nàng hơi ngửa ra sau mà đón nhận lấy cô, khóe môi bắt đầu phát ra mấy tiếng rên khe khẽ nhưng vẫn kk buông tha cho ngón tay của người nọ. Sa Hạ trượt dần nụ hôn xuống cổ, tham lam muốn hít trọn mùi hương trên người nàng, cô đang tự cảm thấy mình như ở thiên đàng vậy.

- Tử Du, con xuống giúp mẹ một chút đi !

Chu Tử Du nghe tiếng mẹ gọi liền bật dậy chạy xuống nhà, trước khi đi còn đặt lại trên má của Sa Hạ một nụ hôn.

Thấu Kì Sa Hạ lại vừa bị đạp một phát từ thiên đàng xuống hạ giới không khỏi cảm thấy hụt hẫng trong lòng. Cô thẫn thờ hết 1 lúc mới có thể lấy lại tinh thần mà sắp xếp đồ đạc.

Dọn dẹp mãi đến chiều tối cũng cơ bản xong, đưa tay lau mồ hôi trên trán, chợt nhận ra trên tay vẫn còn cầm cây kẹo ban nãy liền kéo hộp tủ gần đấy mà bỏ vào, môi cô bất giác mỉm cười, không để ý bóng dáng nhỏ bé kia đã đứng trước cửa từ khi nào.

- Mẹ gọi chị xuống ăn cơm cùng !

Thấu Kì Sa Hạ nhìn nàng liền nhớ chuyện ban nãy, trong lòng có chút ngại ngùng thế nhưng dường như người trước mặt lại chẳng cảm thấy điều tương tự. Không khí bỗng chú yên lặng, Sa Hạ đành đứng lên đi xuống cũng nàng.

- Cháu ngồi xuống ăn cùng với mẹ con ta cho vui, cứ tự nhiên như nhà mk nhé ~

- Dạ cháu cảm ơn cô.

Thấu Kì Sa Hạ ngồi xuống nhìn Chu Tử Du ngồi đối diện mình, vẫn là nét mặt đưa tình pha chút ngây ngô ấy, không lý nào nhìn đĩa thức ăn mà cũng đưa tình, cô đoán chắc là do bẩm sinh mặt nàng đã vậy. Bữa ăn nhờ có Sa Hạ mà rôm rả hẳn, cô và bà Chu nói chuyện khá hợp nhau, dù đã có tuổi nhưng sở thích của bà Chu lại khá trẻ trung, rất thích xem mấy trương trình thực tế của nhóm nhạc trẻ.

Sa Hạ cảm thấy như đang ở nhà vậy, vui vẻ nói chuyện với bà như 1 người mẹ.

Chu Tử Du có vẻ khá ít nói, suốt buổi nàng chỉ ăn rồi đưa mắt nhìn 2 người, nàng buồn chán nhấc chân mình lên, cạ vào đùi người đối diện. Nhận ra có thứ làm phiền mk dưới bàn ăn, Sa Hạ đột nhiên lúng túng hơi lắp bắp 1 chút nàng đưa chân cao hơn, da thịt nàng trần trụi chạm vào một bên đùi cô, họ Thấu thở hắt một cái làm bà Chu thắc mắc.
- Cháu sao thế ? Ko khỏe sao ?

Nàng dùng mui bàn chân cạ vào bắp đùi cô, nét mặt vẫn bình thản gắp thức ăn vào miệng. Thấu Kì Sa Hạ càng lúng túng.

- Dạ chắc...là do...do đi lòng vòng cả buổi trưa nên...cháu hơi mệt...để..để cháu rót cốc nước !

Sa Hạ lập tức đứng dậy thoáng thấy nét phật ý trên mặt nàng, cô đi đến rót 1 cốc nước rồi tu một hơi để hạ hỏa, nếu còn tiếp tục ngồi ở đấy e rằng cô bùng cháy mất.

Sa Hạ trở về chỗ ngồi, nhích ghế ra xa bàn ăn 1 chút rồi nhanh chóng xử lý chỗ đồ ăn của mình.

- Vậy cháu ăn xong rồi lên nghỉ sớm. Mai cô cháu ta lại nói chuyện tiếp nhé !

Bà Chu cười hiền, thật lòng mà nói thì bà có hảo cảm với Sa Hạ rồi, vừa xinh đẹp lại lễ phép ăn nói cũng chững chạc, thầm mong con gái sau này cũng sẽ được như vậy. Ăn xong Sa Hạ phụ bà dọn dẹp và chạy thẳng lên phòng vì sợ Tử Du lại làm gì đó khiến cô nổ tung.
Xin mấy cậu đừng đọc chùa mà tớ buồn đó 😞