QUYỂN 1 I EM KHÔNG THOÁT ĐÂU, ĐỪNG TRỐN NỮA I BẤT CHẤP ĐỂ BÊN EM [PARK JIMIN]

Chương 16

Sau khi ăn xong, Jung Ban và Chung Hea cùng nhau về lớp trước Jimin vì anh đã nói với hai người sau ăn xong anh sẽ cùng Ha Young đến thư viện lấy tài liệu cho tiết sau của cả lớp.

Từ nhà ăn trở về lớp thì cô ta lại bắt gặp anh và Ha Young đang cùng nhau ôm sách về lớp lại còn cười cười, nói nói trông rất vui vẻ. 

Đang đi thì Ha Young bị một người đυ.ng trúng phải làm cho sách trên tay của Ha Young rớt xuống mà không thèm xin lỗi một tiếng cứ thế mà đi. Anh không muốn vừa mới chuyển đến thì gây chuyện nên bỏ qua cho người đó.

Thấy thế cả hai cùng nhau đặt sách xuống để nhận lên nhưng lại vô tình đυ.ng đầu vào nhau. Cả hai đều cau mặt đau đớn, rồi nhanh chóng nhìn nhau cười. Nhưng trong lúc anh gục đầu lại vì đau đã thấy cô ta đang đứng phía sau lén lúc nhìn hai người thì nỡ nụ cười kín. 

Vậy nên anh nhanh xoa đầu Ha Young rồi ân cần hỏi "Cậu không sao chứ?"

Thấy Ha Young cười lắc đầu nên anh bảo "Mình sẽ mang hết chúng về lớp"

Ban đầu Ha Young còn thấy ngại không chịu nên anh đưa cho Ha Young cầm "Nếu cậu ngại thì cầm giúp tớ cuốn này đi. Nó cũng khá nặng nên nếu mà tớ cầm nữa nó thì không chịu được đâu. Như vậy đi!"

Ha Young cầm quyển sách mà anh đưa cho rồi cười "Thôi được rồi, cậu cẩn thận đó. Nhưng cũng cảm ơn cậu"

Nói rồi cả hai nhìn nhau cười rồi cùng nhau về lớp.

Cô ta ở phía sau tức đến đỏ tai mà lầm bầm chửi Ha Young "Đúng là cái đồ vô dụng, giả nai có bấy nhiêu sách đấy mà cũng làm trò yếu đuối. Làm vậy là có được cậu ấy sao? Hứ còn lâu đợi bà đây ra tay, trình của mày còn tha xa bà đây đấy nhả ranh!"

Thế là cô ta về lớp ngồi vào bàn của bản thân mà hậm hực nhưng chợt nhớ ra mình đã có số của anh rồi cơ mà. Nên tâm trạng của cô ta lại trở nên vui vẻ mà kể cho đám bạn của cô ta nghe làm sao mà cô ta lại có được số của anh.

Cứ nghĩ mình là kẻ săn mồi nhưng nào ngờ lại là mồi săn.

Do ngày mai trường sẽ tổ chức cho các học sinh cuối cấp có một cuộc dã ngoại để tham triển lãm nghệ thuật ở Seoul nên vào chiều nay tất cả các học sinh cuối cấp đã tập họp ở tại nhà thao của trường để nghe giáo viên sinh hoạt cuộc triển lãm và những điều các học sinh cần lưu ý.

Sau khi các lớp tập họp theo thứ tự của lớp thì giáo viên cũng bắt đầu sinh hoạt.

Khi giáo viên đang sinh hoạt phía trên, cô ta không kìm nổi tò mò không biết anh đang đứng ở đâu nên nhìn sang lớp anh. Lại nhìn thấy cảnh tượng anh lại đang nhìn Ha Young với ánh mắt say đắm rồi nói chuyện mà mặc kệ cả hai đang đứa đầu hàng và có thể bị giáo viên trách phạt.

Cô ta không chịu được mà cứ nhìn chầm chầm hai người họ mà thầm chửi rủa "Con nhỏ đó có gì hay đâu mà cứ nói chuyện với nó mãi không biết! Chỉ giỏi làm trò quyết rủ người khác, đúng thật là đồ rẻ tiền!"

Ha Young vốn xuất thân ở gia đình bình dân nhưng vào ngôi trường của những đứa con giàu có này thì đã phải nổ lực học tập rất nhiều mới dành được học bổng. Nhờ sự nổ lúc của bản thân nên Ha Young trong suốt ba năm qua đều dành được học bổng nên mới được học ở ngôi trường này trong suốt ngần ấy năm. Cũng chính như thế, những người như cô ta lúc nào cũng khinh bỉnh và gọi Ha Young là kẻ rẻ rúng, rẻ tiền.

Cô ta cũng vì vậy mà thêm ghét Ha Young. Nhưng nếu đem Ha Young so với người em gái Ga Eun của mình thì Ha Young vẫn còn kém xa Ga Eun nhiều.

Jimin và Ha Young nói chuyện cũng khá lâu nên cũng khiến những người khác nghi ngờ có lẽ anh thích Ha Young chứ không phải cô ta nên không có ít người xung quanh bàn tán.

"Jimin có lẽ thích Ha Young rồi, nhìn cậu ấy vui vẻ nói chuyện với Ha Young kìa"
"Đúng đó, tớ cũng thấy như thế. Từ lúc cậu ấy chuyện đến trường thì mình chưa bao giờ thấy cậu ấy nói chuyện với ai ngoài Jung Ban và Chung Hea mà cười tươi như thế"

"Ấy, không phải cậu ấy thích Jang Mi sao? Mấy hôm trước ở căn tin còn xin số nữa mà?"

Cô ta nghe nói câu này lại cảm thấy rất hài lòng nhưng nhanh chóng sau đó lại bị một gáo nước lạnh vào mặt.

"Làm sao thích cậu ta được chứ! Cậu ta tính tình xấu như thế mà, cứ suốt ngày bắt nạn em gái mình thì làm sao Jimin thích cậu ta được!"

"Đúng, nếu đem tính cách mà so với Ha Young thì cậu ta còn kém xa rất nhiều nên Jimin thích Ha Young là điều hợp lý"

Xung quanh bọn họ cứ như thế mà tranh luận với nhau. Một bên đứng về phía Ha Young và một bên lại đứng về phía cô ta còn bên khác thì tất nhiên đứng nhìn cuộc vui của hai bên xem ai sẽ thắng cuộc.
Phía dưới cứ như thế trong chốt lát biến thành một mớ hỗn độn còn kinh động đến phía giáo viên. Vì vậy, giáo viên cũng nhanh chóng bảo bọn họ im lặng mà nói tiếp và cả đám cũng không dám nói gì thêm đến khi ra về.

Tối về đến nhà, sau khi ăn tối xong cô ta nhanh chóng kéo Oung Yeon về phòng mình bày ra một đống quần áo cứ như thế lựa đi lựa lại rồi lựa tới lựa lui cả tiếng sau mới chọn ra được vài bộ đồ mà cô ta ưa ý nhất.

Cô ta cầm tất cả 4 bộ quần áo giơ lên "Oung Yeon à! Em mau giúp chị chọn xem cái nào hợp với chị hơn"

Oung Yeon nhìn lướt qua 4 bộ đồ mà cô ta chọn "Ừm...theo em thấy thì chị mặc cái gì mà không đẹp nên chị cái nào trong 4 cái này đều đẹp hết"

"Chị biết rồi nhưng chị muốn em chọn giúp chị xem cái nào đẹp nhất. Vì ngày mai chị muốn Jimin thấy chị đẹp nhất trong tụi con gái kia" - cô ta giơ từng bộ lên người
"Em thấy cái nào cũng đẹp, cái nào cũng xinh hết. Em không biết chọn đâu" - Oung Yeon mệt mỏi nằm dài ra giường cô ta nói.

"Đi mà! Em mau giúp chị chọn ra một cái đi. Chị không thể để bản thân thua con Ha Young được đâu! Em mau giúp chị đi mà" - cô ta đến giường kéo Oung Yeon ngồi dậy với giọng nhũng nịu.

"Hay chị kêu nó lên giúp chị đi, nó có mắt nhìn hơn em một chút"

Thế là cô ta nhắc điện thoại lên gọi xuống phòng khách vì cô ta biết Ga Eun vẫn đang phải dọn dẹp.

"Lên phòng tao. NHANH" - nói xong cô ta cúp máy ngang.

Nghe cô ta gọi mình nên cô nhanh chóng chạy lên phòng.

"Vào đi" - cô ta hét lớn vọng ra khi nghe cô gõ cửa.

"Chị gọi em"

"Xem giúp tao coi cái nào đẹp hơn" - cô ta giơ cả 4 bộ lên.

"Chị chọn cho chuyến đi tham quan ngày mai phải không?"

"Ừm...Sao mày biết?"

"Chiều này em có nghe các thầy cô bàn bạc trong phòng giao vụ ạ!"
"Vậy nhanh lên"

Cô cũng nhanh chóng nhìn một lượt qua chúng rồi chọn cho cô ta một bộ hợp với buổi tham qua ngày mai.

Sáng hôm sau, như lịch trình tất cả đến Seoul tham tham quan viện bảo tàng. Tất nhiên trong lúc tham quan thì Ha Young và anh luôn đi cạnh nhau cùng với Jung Ban và Chung Hea.

Sau khi tham quan tất cả đều cùng nhau đi ăn uống tại một nhà hàng mà trường đã đặt cách bảo tàng vài phút đi xe.

Tất cả đều cùng nhau ăn uống, cô ta cùng đám bạn thân đang ăn uống vui vẻ thì bổng chợt nhìn thấy anh và Ha Yong ngồi cạnh nhau và đối diện với Jung Ban và Chung Hea. 

Nhưng do tầm nhìn của cô ta lại nhìn đối diện anh và Ha Young. Cô ta cứ như thế ngồi đó nhìn anh và Ha Young vui vẻ nên không thể chịu đựng được thêm nữa nên đã cầm thức ăn của mình đi đến rồi ngồi cạnh anh.

"Cho mình ngồi chung nhá vì các bạn của mình đã ăn xong và cùng nhau đi mua sắp rồi. Nhưng tớ mệt không muốn đi nên bảo họ đi rồi, mình lại không quen ai ngoài các cậu nữa"
Jung Ban, Ha Young và Chung Hea ngạc nhiên nhìn nhau cứ tưởng thân với nhau lắm vậy nhưng  rồi cũng đồng ý cho cô ta ngồi cùng.

Khi tất cả đồng ý, cô ta cố gắng hòa nhập vào cuộc nói chuyện của 4 người và mất một lúc lâu sau cô ta mới chủ động nói chuyện và bắt chuyện với cả 4 người.

Tất nhiên cô ta vẫn luôn tỏ ra mình là một cô gái thân thiện và hòa đồng như những gì cô ta đã xây dựng.

Tối về đến nhà thì anh cũng mệt cả người nên lao nhanh đến phòng tắm.

Sau khi tắm cả người sảng khoái bước ra, anh vừa đi vừa lau tóc từ nhà tắm bước ra bỗng nghe điện thoại reng lên một tiếng nên đến liền cầm lên xem nhưng sau đó lại nỡ một nụ cười rồi ném chiếc điện thoại lại  giường mà đi đến bàn học.