QUYỂN 1 I EM KHÔNG THOÁT ĐÂU, ĐỪNG TRỐN NỮA I BẤT CHẤP ĐỂ BÊN EM [PARK JIMIN]

Chương 46

Tiếng nói chói tai vang từ phía sau của đám đông.

Nhìn về phía sau thì lập tức thấy ngay sự tức giận đến mức phát điên của cô ta lên đang cùng hội bạn thân của cô ta đi thẳng vào lớp. Bước vào lớp cô không vội vàng mà đứng ở một góc quan sát.

"Sao không vào cho nó một bài học?" - một người trong đám bạn cô ta lên tiếng.

"Đợi đi, đừng vội!"

Không đợi cô trả lời anh đứng dậy nhìn thẳng vào cô "Tôi không mong sẽ có một lần nữa! Đừng để tôi phải thật sự mạnh tay với em. Vì tôi không cho ai cơ hội quá hai lần!"

Nói xong anh đi thẳng một mạch ra ngoài để lại cô đôi mắt đang đỏ hoe, bàn tay bấu chặt vào nhau chịu đựng.

Anh đứng trước mặt cô ta nhìn cô ta cười nói "Chúng ta đi"- nắm lấy cổ tay cô tay mà đi bỏ mặc ánh mắt ngạc nhiên đang hoang mang khó hiểu về tình huống vừa rồi mà họ đang chứng kiến.

Ánh mắt đầy khó hiểu, ngơ ngác nhìn cả ba người với hàng ngàn câu hỏi trong đầu đang cần có được giải đáp trong đó có cả đám bạn của cô ta.

Nhìn xuống ta thấy anh đang nắm tay cô ta đi trước mặt của nhiều người như vậy đã khiến cho những cơn giận, tức tối kia của cô ta đã bay đi đâu mất. Hiện tại, trông cô ta chỉ cảm thấy bản thân chính là nữ chính hạnh phúc nhất và sung sướиɠ nhất trong câu chuyện cổ tích.

Điều này càng làm tăng thêm sự kiêu ngạo và đa đá của cô ta vì hiện tại những gì cô ta muốn có đều đang đạt được. Nụ cười trên gương mặt của cô ta bây giờ đã thay đổi sang một nụ cười của một kẻ kiêu ngạo đắc ý đi về phía trước cho mình là độc nhất.

Anh kéo cô ta lên tầng thượng của tòa nhà cô học rồi buông tay cô ta ra "Cậu cảm thấy như thế nào?" - anh tiến lại dãy ngăn cách của hành lang quay lưng về phía cô ta.

"Ý cậu là sao" - cô ta không hiểu ý anh đang muốn hỏi gì, hỏi cảm giác ở cô là cảm giác gì?

"Cảm giác khi nhìn thấy tớ thân thiết với em gái cậu. Nó như thế nào?"

Cô ta nghe câu nói khiến cho con tim cô ta như ngừng đập vì quá phấn khích nghĩ rằng sau câu trả lời của cô thì anh sẽ chính thức nói câu tỏ tình với cô ta. Ánh mắt cô tràn đầy hy vọng và đầy tự tin nhìn anh.

"À,.. cậu muốn hỏi cảm giác khi nảy của tớ sao?"

"Đúng vậy!"

"Khi đó tớ cảm thấy rất đau lòng...trái tim của tớ có cảm như nó bị bàn tay của anh đó bóp chặt lại vậy. Cũng có một chút...một chút hụt hẫng nữa" - cô ta rất chân thực diễn tả lại cảm giác khi đó của bản thân

"Cậu cũng cảm thấy vậy sao? Vậy đó chính là cảm giác thấy người mà mình thích lại thân thiết, vui vẻ người khác đúng không?"

Gương mặt hiện lên sự ngạc nhiên khó hiểu vì từ khi quen biết anh đến nay cô ta không hề thân thiết hay nói chuyện với ai khác ngoài anh, nhưng cô ta vẫn trả lời anh "Đúng...là cảm giác đó!"

Anh quay lại nhìn cô ta bảo cô ta lại gần phía anh.

Trong lúc tiến lại anh, cô ta vẫn không thể đoán được ý định hay suy nghĩ tiếp đến của anh là gì? "Sao? Cũng có cảm giác như vậy sao?... Tớ có thể hiểu cậu có cảm giác đó với ai không?" - cô ta lưỡng lự nhìn anh hỏi.

Anh vẫn nhìn về phía trước mà không hề để ý đến gương mặt hiện lên chút buồn của cô ta.

"Đúng! Đúng là một cảm giác khiến người ta khó chịu thật lại thêm một chút bất lực khi không thể làm gì để xen vào mối quan hệ của họ nữa. Vì họ có một mối quan hệ có vẻ như không dễ dàng gì để có thể chen vào hay phá hủy nó." - giọng anh nghe như thật sự rất buồn và bất lực khi nghĩ về mối quan hệ của cô và Dea Hyun.
Nhìn sang anh, cô ta cảm nhận dường như cô ta không phải là người là người mà anh đang thích chính lúc này cô ta lại cảm thấy như bản thân như đang rơi từ trên cao xuống vậy.

Cô ta đưa ánh mắt đau buồn nhìn anh thỏ thẻ hỏi "Mình có thể hỏi cậu một vài câu có được không?"

"Được"

"Cậu...cậu ban đầu tiếp cận mình với mục đích gì?"

Anh chần chừ một lúc rồi mới trả lời "Ban đầu mình tiếp cận cậu vì vào thời điểm đó tớ thật sự thích cậu cho đến khi em ấy xuất hiện" - khi nói đến cô anh ánh mắt anh thay đổi ngay lập tức sẽ thấy được niềm hạnh phúc ở trong đó.

"Vậy mình có thể biết người đó là ai không?"

Nghe câu nói này của cô ta anh nhìn sang cô ta rồi chầm chạp nói "Haizz...sau câu trả lời của mình có thể cậu cho mình là một thằng chẳng tốt đẹp gì. Cũng có thể cậu sẽ ghét mình. Nhưng sẽ rất trơ trẽn khi nói câu này...chúng ta có thể làm bạn với nhau được chứ?"
"Làm bạn bè sao?"

"Đúng vậy!" - anh nhìn cô ta rồi nở một nụ cười tươi. Anh tiếp tục "Tớ xin lỗi nhưng trước một ngày tớ định tỏ tình cậu thì đột nhiên tớ nhìn thấy em ấy vui vẻ cười...sau đó ngày hôm đó ngày nào tớ cũng nhớ đến em ấy dù trước đó đã gặp em ấy nhiều lần rồi."

"Chỉ vì nụ cười đó mà đã đánh cắp trái tim cậu rồi sao?" - nghe anh nói như vậy cô ta bắt đầu cơn thịnh nộ của mình.

"Đúng vậy. Nhưng tớ muốn hỏi lại cậu một câu trước khi cho biết người đó là ai, được không?"

"Được, cậu cứ hỏi" - cô ta cố gắng bình tĩnh.

"Cậu có thích tớ không?"

"Cậu hỏi để làm gì chứ? Trong khi đó cậu đang thích người khác rồi...vậy câu trả lời của mình có hay không thì cũng vậy thôi!"

"Không, bây giờ câu trả lời của cậu rất quan trọng đối với tớ. Tớ chỉ muốn chắc rằng cậu có thích tớ không vì..."
Anh ngập ngừng quay lại nhìn cô ta rồi cúi xuống hít một hơi thật sâu rồi lại ngẩng đầu nhìn cô ta lần nữa "Có thể điều sắp tới tớ nói đây, cậu sẽ cho mình là thằng khốn nhưng nó là suy nghĩ thật và chân thật nhất của tớ"

"Được, cậu cứ nói thử xem"

"Có thể tớ đang có tình cảm với cậu và em ấy nên tớ muốn thử tìm hiểu cậu và em ấy. Cậu biết Jung Ban và Chung Hea chứ?"

"Tớ biết!"

"Hai cậu ấy nói có thể tớ chỉ cảm nắng em ấy thôi vì người ta luôn nói rằng người đầu tiên bạn thích mới người mà bạn thích thật sự! Vậy cậu có nghĩ tớ là người như vậy không?"

Cô ta nhìn thẳng vào mắt anh suy tư và đắp chìm vào nó mỉm cười "Vậy thì..." - cô ta cố gắng dừng lại "Cậu không cần lo lắng vì tớ thích thằng khốn cậu!"

Anh nhìn cô ta cười hỏi tiếp "Vậy nếu tớ nhận ra bản thân tớ thật sự thích em ấy thì cậu sẽ như thế nào?"
"Vì cậu đã nói thích tớ và tớ cũng đã nói là thích cậu nên tớ sẽ nghĩ cậu là của tớ. Nếu cậu thích ai đó thì tớ sẽ tìm cách lấy lại cậu."

"Bất chấp luôn sao?"

"Tại sao không chứ?"

Anh nhìn cô ta mỉm cười "Cậu cố chấp hơn tớ nghĩ?"

"Điều đó không thú vị sao?"

Anh không nói gì chỉ cười rồi nhìn về phía trước mà không nói gì.

Cô ta thấy vậy liền tò mò hỏi "Cậu không định nói với tớ về người đó là ai sao?"

"Vậy tớ sẽ cho cậu một số thông tin về em ấy rồi thử xem cậu đoán đúng không? Vì tớ luôn thích những cô gái thông minh và xinh đẹp"

Nghe anh nói như vậy, cô ta liền nghĩ "Không phải cậu đang nói tớ sao?" - mỉm cười nói "Được thôi! Tớ sẽ cho cậu thấy mình thú vị như thế nào?"

"Được! Bắt đầu nhé! EM ẤY là một người mà cậu biết rất rõ và cũng rất thân thuộc với cậu"
Sau khi nghe một vài thông tin từ anh cô ta ngay lập tức suy nghĩ về Oung Yeon " Nếu Oung Yeon thì không thể nào vì nó ngày nào cũng liên tục lải nhải bên tay cô ta về câu chuyện tán tỉnh nhau của nó với thằng nhóc bên lớp bên cạnh. Cả hai tụi nó cũng bắt đầu mối quan hệ tình cảm rồi chỉ còn một lời khẳng định thôi! Vậy thì chỉ có thể là nó. CON KHỐN ĐÓ THÔI!"