[AllTake] Phản diện giả anh hùng

Chương 9

Nhạc nghe khúc đầu khá hợp đầu á. 

Cậu đi ra khỏi con hẻm theo sau đó là hai đứa trẻ, giờ thì nhận nuôi chúng cũng chả biết để bọn nó ở đâu? Để bọn nó ở nhà cậu à? Thôi nhé cậu còn muốn giữ bí mật về chuyện này với bọn kia. Và ba mẹ cậu sẽ rất khó xử.

Cậu liếc nhìn tên cao lớn hơn mình một chút đang khép nép đi sau, cơ thể ốm yếu tàn tạ kia chắc suy dinh dưỡng rồi. Nhìn như con mèo đen vừa mới đánh nhau xong ý à mà đúng vậy mà. Mèo đánh với chó. 

"Mày tên gì? Còn em mày nữa." Cậu hỏi với giọng bình thương, không vui vẻ, không lạnh nhạt, không ương ngạnh lúc này cậu lại toát ra dáng vẻ gần gũi nhưng vẫn có ngăn cách vô hình nào đấy. 

"Tôi ... tôi chưa có tên và em ấy cũng vậy..." Hắn nói với giọng rụt rè, có vẻ ngại vì mình không có tên.

Cậu liếc nhìn cô bé đang nắm góc áo anh trai mình. Đôi mắt vàng kim tỏa sáng trông vô cùng lấp lánh. Nó chỉ là một màu vàng nhạt, không nhiễm nhưng thứ dơ bẩn dù sống trong cái cuộc sống khổ cực như vậy. Nhưng... Cậu là kẻ chính tay biến đôi mắt vàng trong sáng đó nhiễm phải dơ bẩn. 

Ánh mắt đó ngây ngô giống như cậu trước kia, biết rõ cái cuộc sống này tàn nhẫn đến nhường nào nhưng vẫn luôn tự lừa gạt bản thân 'Ngày mai rồi sẽ tốt thôi' vô cùng ngây thơ. Rồi đứa trẻ đó sẽ phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn của cuộc sống này, thất vọng và mệt mỏi chẳng còn gì đế níu kéo. Mắt vầng thâm cơ thể ốm yếu chỉ biết ngồi đó nhìn lên bầu trời trong xanh kia mà đợi chờ cái chết. Rồi chẳng còn người thân nào và tia hy nào cả. Kết cục là bị vùi trong cái xã hội này. Nói chung là quá ngây thơ như cậu trước kia.

"Nhớ kỹ lời tao vừa nói với tụi mày. Hãy nhớ tao không phải là thánh mẫu sẽ cho bọn mày cái ấm áp hay tình thương, tao và bọn là quan hệ chủ tớ. Bọn mày là tớ còn tao là chủ nên bọn mày tuyệt đối phải nghe lời tao. Nhớ chưa? Tao rất ghét những kẻ lừa dối tao." - 'Nhưng tao lại rất thích lừa dối kẻ khác.' 

"ừm..." 

Dưới ánh nắng 2 giờ rưỡi cậu đứng trước mặt họ nói "Thằng anh tên Servus còn con em tên ... Yang Yang... Hèm... hình như hơi sai sai... Họ là Passio ... Passio Servus và Passio Yang Yang." (Tác cần học lại khóa đặt tên mới được. Họ tên của hai anh em điều đặt theo tiếng La-tinh.) 

Hôm đó, ngày hôm đó họ đã có một cái tên cho riêng mình, và người đặt tên cho họ là Hanagaki Takemichi. Chủ nhân đáng kính của họ. 

"Vâng!" Chẳng biết nữa, người này mới đầu mang cho họ cảm giác cao cao tại thượng, khí chất ngúc trời nhưng cũng khiến họ không phải sợ hãi mà là khuất phục cùng tôn kính. Tựa như vị thần vậy. Họ chẳng biết vì sao mình lại có cảm giác này... Có lẽ đây dường như là bản năng của con người. Khi họ gặp được lý do để sống. 

Cậu là lý do họ tồn tại trên cõi đời này, cậu đã ra tay cứu họ. Sinh mệnh của họ bây giờ thuộc về cậu. 

Cậu dẫn họ đến một phòng khám, băng bó và chữa trị vết thương xong lại đến mua quần áo cho hai người họ. Tiếp đến là đi mua đồ ăn sau cùng là thuê nhà trọ cho họ. Hazzi chưa gì đã bay mất mẹ số tiền mới lấy được của bọn kia rồi. Chắc phải nhanh chóng kiếm thêm tiền thôi. 

Sáng hôm sau cậu cùng Kakuchou đi chơi với nhau trưa về Sanzu lại đến nhà, chiều tối lại đi cùng với Servus.

Công việc cậu cùng Servus làm cũng chả tốt lành gì. Cậu cùng hắn đi dành địa bàn với những bang lớn nhỏ ở khu Shibuya sau đó lại cho vay những kẻ sống trong khu ổ chuột bành trướng thế lực. Lần nào trở về nhà cũng thương tích đầy mình chiến tích lừng lẫy. 

"Hazzi, chắc phải kím thêm người giúp thôi quá." Cậu thở dài dũi người ra sau.

...

"Chị ơi, khi nào chúng ta gặp lại Nee chan?"

"Sớm thôi em, chúng ta hãy đi tìm những người còn lại rồi một lượt gặp Nee chan nhé ^^" 
"Vâng ạ! Em rất muốn gặp lại Nee chan và mọi người!" 

... 

"Sao rồi? Có tin tức gì chưa?" 

"Không có..." 

"Thôi không sao, giờ tập hợp lực lượng đi... Chắc sẽ cần." 

"Ừm tao cũng nghĩ vậy." 

...

"Hyung giờ đang làm gì ta?" 

"Lo làm việc đi đừng có ở đó tự hỏi nữa." 

"Chậc làm gì mà quát tao dữ thế?" 

"Hừ!"

...

"Anh ơi! Em muốn gặp boss!! Không chịu đâu!!"

"Em cũng muốn gặp Boss!!"

"Ừ ừ rồi tao tìm mọi người rồi đi gặp Boss, oke chưa?"

"Chưa ạ!~"

"..."

...

"ĐCM, cái qq giề đây?? Yahhh!!" 

"Lo chạy đi nói cc giề?" 

"Mày mới lo chạy đó thằng khốn!"

"Tao..!! Tch!"

...

"..."

Vùuuu~~ 

Mình ta cô đơn nơi đây~~ Ngài đâu rồi chủ nhân của tôi ơi~~~ Bọn nó chơi đánh lẻ bỏ tôi ở đây một mình~~~ Mình tôi nơi đây~~ Lạnh lẽo~~~ Và cô đơn~~ 

...

Hôm nay là chủ nhật nên cậu được nghỉ ngơi một bữa. Nói vậy thôi chứ cậu cũng bị tra tấn bởi tiếng chửi lộn của bố mẹ. Hôm nay họ vừa về nhà đã gây lộn rồi chỉ tổ khổ cậu thôi. Có đứa con nào như cậu không? Mong bố mẹ ly hôn càng sớm càng tốt rồi cho cậu ra ở riêng để có gì thuận tiện làm việc hơn.
Còn kế hoạch tương lai của cậu nữa... Chắc đến đó không biết bố mẹ cậu sốc đến cỡ nào. 

"Tao nghĩ họ sốc đến đột quỵ đó." Mogui mấy nay đi lặn giờ lại trồi lên. Trồi lên để chọc cậu tức điên à? 

"Mày im đi! Dù gì họ cũng là bố mẹ tao đấy!" Cậu hét thẳng vào không khí, càng ngày cảm thấy bản thân mình thật lập dị.

"Hic mày hết thương tao rồi~" Hắn nói với giọng nũng nịu và oan ức.

"... Ọe" Cậu ôm ngực làm động tác ói với lời hắn vừa nói. 

"..." 

"há há" Cậu ôm bụng cười chắc giờ mặt tên đó bí xị lắm đây. Tự nhiên bị phũ.

----1111 từ-----

Cíu cíu tôi zới Q^Q tui bị sao rồi, mấy nay viết chẳng được cái mô tê gì cả Q Q Vì chap này nhạt quá nên tui sẽ thảy chap sau ra cho các bác. 

À nói trước chứ tui không ship CP AllHina hay EmHina gì đâu. 

Các cô gái... Sẽ biến thành nam... Tại xem trên Pin thấy hình Hina lực lưỡng quá nên ... hèm... Tự nhiên lọt luôn //'///'// (-Mana, Luna ra nhé)[AllTake] Phản diện giả anh hùng - Chương 9Cre: DeltaPork