[Edit/Cao H] Tuyển Tập Truyện ᗷiếи Ŧɦái

🍀 Chương 3: Bị thừa tướng thao huyệt (2)

Editor: Heo Hư Hỏng

────

"A a a... ư ư ư a a a... A ha... Không cần a a a a..."

Bên trong hoa huyệt của Sở Ngọc Nhi vẫn còn nhét kết thằng của dây tơ hồng, đã vậy bây giờ còn chèn thêm gậy thịt thô dài của Tô thừa tướng, cảm giác quả thật không khác gì song long nhập động. Nàng cảm thấy hạ thể của mình rất đau, nhưng tiếng rêи ɾỉ trong miệng vẫn tiếp tục vang một cách đứt quãng.

"Thả lỏng huyệt nhỏ một chút, thần sẽ nhanh chóng làm bệ hạ sướиɠ phát điên."

Hai tay Tô thừa tướng bóp lấy eo nhỏ mềm mại của nữ đế, dưới háng cũng dùng sức thọc vào rút ra, hắn cảm thấy kết thằng gây trở ngại, vậy nên dưới háng càng thêm dùng sức, cho đến khi cắm lút cán gậy thịt đến nơi tận cùng. Mỗi lần hắn đi vào đều dùng hết sức, khuấy đảo bên trong, chạm đến tử ©υиɠ, mỗi lần tút ra đều mang theo vô số da^ʍ thuỷ.

"A ha... Ư ư ư... A ha... Ư ưm a a a a... Quá sâu... Lại sâu thêm một chút... A a a a..."

Dưới đáy mắt phượng của nữ đế là một cơn sóng tình lưu chuyển, nàng sướиɠ đến mức hai tròng mắt hơi lồi ra, cơ thể nàng quỳ ghé vào trên long sàng, hai tay bởi vì bị trói thành hình mai rùa mà đặt sau lưng, cái mông hồng hồng nhếch lên cao xao, còn dâʍ đãиɠ vặn vẹo mấy cái. Nàng vô lực thừa nhận cự vật thật lớn của Tô thừa tướng cắm vào rút ra, mới đầu cảm giác rất đau, rất khó chịu, nhưng càng đau, nàng càng cảm nhận được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn nữa, tiếng kêu da^ʍ vẫn vang lên không ngừng.

"Bệ hạ, thần muốn rót tinh vào trong huyệt nhỏ của người."

Tô thừa tướng nói xong thì dùng sức đẩy đưa cự vật dưới háng, côn ŧᏂịŧ lập tức phun ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, tất cả đều rót vào trong huyệt động của nữ đế. Hắn không nhẹ cũng không nặng vỗ lên mông thịt sưng đỏ của nàng, ý bảo nàng thả lỏng hoa huyệt, sau đó mới rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi dũng đạo.

"Bệ hạ, tối nay thần còn muốn sử dụng cái miệng nhỏ phía trên của người, không biết bệ hạ có nguyện ý hay không?"

"..."

Sở Ngọc Nhi không nói lời nào, chỉ ngoan ngoãn gật đầu, hơn nữa còn dùng hành động chứng minh nàng nguyện ý. Dây tơ hồng thắt hình mai rùa chưa được gỡ bỏ, tay nàng vẫn bị đặt ở sau lưng, cho nên nàng chỉ có thể gian nan vặn vẹo cơ thể ở trên long sàng. Nàng thật vất vả mới điều chỉnh được tư thế, quỳ trước long sàng, trước mắt chính là căn côn ŧᏂịŧ thô to màu tím đen dài ước chừng mười tám centimet của Tô thừa tướng, trên côn ŧᏂịŧ vẫn còn dính đầy nước da^ʍ trong suốt.

"Hức..."

Sở Ngọc Nhi khẽ mở hai cánh môi hồng ngậm lấy cự long thô to dưới háng Tô Tử Câm, cự vật lập tức đâm sâu vào trong yết hầu của nàng khiến Sở Ngọc Nhi hô hấp khó khăn. Hai má nàng hơi đỏ lên, ra sức phun ra nuốt vào cây gậy trong miệng, rất nhanh, nàng đã cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ cứng lên bên trong miệng mình.

"Ưm ư a..."

Nữ đế nức nở vài tiếng, nàng thấy cự vật ở mà nàng đang ngậm lấy càng lúc càng cứng rắn, dươиɠ ѵậŧ trướng to không ít. Miệng nàng mở rộng, hàm trên bị cự long căng tới nhức mỏi. Nước miếng ngăn không được chảy xuôi từ bên trong khoang miệng, cánh môi đào dính đầy bọt nước, trên cằm cũng phiếm nước lấp lánh.

Thời gian ước chừng một nén nhang qua đi, vật dưới háng Tô Tử Câm cuối cùng cũng phun ra đυ.c dịch, tất cả đều rót vào chỗ sâu nhất bên trong khoang miệng của Sở Ngọc Nhi. Nữ đế thiếu chút nữa đã bị sặc, gương mặt nàng ửng hồng, miệng nhỏ không ngừng ho khan, "khụ khụ khụ..."

"Bệ hạ không chỉ có cái miệng nhỏ phía dưới biết hầu hạ người khác, mà cái miệng nhỏ phía trên cũng rất khá. Bệ hạ đúng là trời sinh có mệnh bị thao."
Tô thừa tướng còn đang cảm thán, nói xong, hắn lập tức rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi miệng nữ đế. Hắn lau sơ qua, sau đó mặc tốt quan phục màu đỏ của mình. Sau khi ăn mặc chỉnh tề, hắn mới duỗi tay cởi bỏ tơ hồng trên người nàng, cũng cởi xuống kẹp vυ" trên ngực nàng.

"Được rồi, tối nay làm đến đây thôi. Thần xin phép cáo lui, thần rất chờ mong lần mây mưa tiếp theo cùng bệ hạ."

Tô thừa tướng nói xong thì lập tức rời khỏi Cung Thừa Hoan.