[Edit/Cao H] Tuyển Tập Truyện ᗷiếи Ŧɦái

🍀 Chương 4: Bị thái phó nhốt trong chuồng chó

Editor: Heo Hư Hỏng

────

Lại một ngày nữa.

Ban đêm, bên trong cung Thừa Hoan.

Hầu thái phó lại đến.

Tên đầy đủ của Hầu thái phó là Hầu Ngôn Dung, năm nay 26 tuổi, hắn mặc một bộ quan phục màu đỏ, giống như tắm mình trong gió xuân. Hắn có một gương mặt tuấn mỹ, làn da trắng như bạch ngọc thượng hạng, đôi mắt hoa đào lộ ra nét phong lưu. Hắn cũng rất thích nữ sắc, đặc biệt là nữ đế Sở Ngọc Nhi.

Một tên thần tử đê tiện như hắn, lại có thể đè nữ đế ngồi ở trên cao bên dưới thân mình, còn điều gì khiến cho người ta kích động hơn điều này?

"Bệ hạ có thích bị nhốt ở trong chuồng chó như thế này không?"

Hầu thái phó đi vào, đôi mắt hắn cong cong, từ khoé mắt cho đến đuôi lông mày đều không thể giấu được ý cười châm chọc. Hắn nhìn chính giữa cung Thừa Hoan, có một l*иg sắt được đặt ở đó, l*иg sắt có độ cao và chiều rộng khoảng chừng nửa thước, chiều dài một mét, có thể chứa vừa một người trưởng thành.

"Hu hu... Hức hu..."

Toàn thân nữ đến Sở Ngọc Nhi trần trụi, nàng quỳ bò ở giữa chuồng chó, trong miệng ngậm một cái khoá hình cầu, cái khoá này được điêu khắc từ gỗ, bên trong rỗng ruột, phía ngoài là những hoa văn phức tạp. Cái khoá này có gắn hai cọng dây cố định ở phía sau đầu, trong miệng nàng chảy ra nước bọt khiến cánh môi lấp lánh ánh nước.

"Ức hu ư... Hu hu..."

Không chỉ như thế, ở giữa chuồng chó, Sở Ngọc Nhi quỳ rạp trên mặt đất, cái mông tuyết trắng vểnh cao, hoa huyệt non mềm bị cắm vào một cây gậy ngọc thô dài, mặt trên của gậy ngọc có bôi thuốc kí©ɧ ɖụ©. Lúc này, huyệt nhỏ của nàng có cảm giác vô cùng ngứa ngáy, rất muốn bị thao.

"Hu hu hức hức... Hu hu..."

Thuốc kí©ɧ ɖụ© được bôi bên trong hang động của nàng bắt đầu phát huy tác dụng của nó, huyệt ngứa quá, nàng rất muốn bị thao. Vậy nên, Sở Ngọc Nhi nức nở không ngừng ở giữa chuồng chó, hai má nàng đỏ ửng, gương mặt đầy xuân sắc, đôi mắt phượng đen nhánh vô cùng quyến rũ, đuôi mắt phiếm hồng, ai nhìn thấy ắt hẳn phải bị hớp hồn đoạt phách.

"Hức ưm a hu... Ức a a..."

Bên trong chuồng chó, môi hồng của nữ đế bật ra những tiếng rêи ɾỉ nức nở ngắt quãng, cái mông của nàng nhịn không được mà vặn vẹo qua lại, hệt như một con cɧó ©áϊ đang đến kỳ động dục.

"Mông bệ hạ vặn vẹo trông da^ʍ quá."

Đôi mắt đào hoa của Hầu thái phó bễ nghễ nhìn nữ đế Sở Ngọc Nhi, hắn cong môi cười nói, trong lời nói chứa đầy sự chế nhạo. Sau khi nói xong, hắn lập tức duỗi tay tháo khẩu cầu được nữ đế ngậm trong miệng ra, khiến nàng có thể tự do nói chuyện.

"Hầu thái phó, trẫm biết sai rồi! Lần trước lúc thổi tiêu trẫm không nên làm đau ngươi, sau này trẫm sẽ không dám nữa."

Sở Ngọc Nhi vội vàng nhận sai, hoa huyệt của nàng bị bôi mị dược, ngứa quá. Vị Hầu thái phó này là một kẻ đam mê tra tấn người khác, nếu hắn nhốt nàng ở trong chuồng chó suốt cả một đêm, sợ là nàng sẽ phải chịu cảnh dục cầu bất mãn dày vò.

"Biết sai là tốt."

"Còn không bò lại lòng sàng nhanh lên, ngoan ngoãn chu cái mông lên nào."

Hầu thái phó mở khoá chuồng chó, tháo xiềng xích ra, trách cứ nữ đế Sở Ngọc Nhi đang nằm bò ở trong đó.

"Huyệt da^ʍ của trẫm ngứa quá, xin Hầu thái phó dùng dươиɠ ѵậŧ lớn giúp trẫm ngăn ngứa."

Sở Ngọc Nhi bò ra từ bên trong chuồng chó, dùng đầu gối đi về phía mép long sàng. Sau đó nàng leo lên trên, đồng thời nói ra những lời thô tục. Lúc nói những lời này, trong lòng nàng tràn ngập khuất nhục, nhưng nàng chỉ có thể ngoan ngoãn bẻ mông cầu thao, duỗi cánh tay tách hai cánh mông tuyết trắng, để lộ tiểu huyệt non mềm màu hồng phấn trước mặt Hầu Ngôn Dung.