seventeen x reader / 13lost.

[ 11 ]

Lee Chan túm lấy tóc Y/N kéo cô dậy rồi không thương tiếc lôi cô xuống tầng hầm. Y/N sợ hãi, cô vùng vẫy chống cự một cách vô lực, vốn dĩ cô làm gì có thể kháng cự được Lee Chan? 

cái con người lực lưỡng và cơ bắp ấy, cô có thể cảm nhận được chỉ cần một cú đánh của anh cũng có thể khiến cho cô nhập viện vì chấn thương.

khung cảnh trước mắt khiến cho Y/N càng thêm phần sợ hãi, Lee Chan tựa như con mãnh thú tiến về phía cô. 

"đ-đừng! làm ơn, tao van xin mày. làm ơn!!"

"chị phải nhận lấy hậu quả đi chứ? tất cả đều là do chị gây ra mà, tôi nói có đúng không?"

"tao sai rồi, làm ơn!"

"biết sai thì phải chịu phạt, tôi không phải loại dễ dãi đâu Hwang Y/N à."

anh dùng thắt lưng đánh những phát thật mạnh lên người cô, làn da trắng nõn bây giờ hằn lên những vết roi đỏ tím khắp nơi. mặc cho nước mắt Y/N tuôn trào như suối, miệng liên tục bật ra những lời cầu xin van nài thì Lee Chan vẫn chẳng hề có ý định muốn tha cho cô.

anh ghì chặt thân cô xuống nền đất lạnh, đôi mắt trừng lên đằng đằng sát khí sau đó mạnh bạo lột đồ cô ra. Chan bây giờ tựa như con mãnh thú không thể kiềm chế cơn nóng giận bên trong mình, chỉ muốn đem hết tất cả bực tức phẫn nộ trút lên tấm thân nhỏ của người phía dưới.

đôi tay mạnh bạo banh rộng hai chân của cô ra để lộ mật huyệt hồng hào đang khép kín. mặc cho hai chân cô cứ đạp liên tục không ngừng, Lee Chan vẫn cứ tiếp tục công việc của mình. anh lôi con mãnh thú từ trong quần ra sau đó hướng về phía huyệt nhỏ của cô.

"xem ra phải làm thêm một lần nữa chị mới chịu nghe lời tôi nhỉ?"

"KHÔNG! ĐỪNG! TAO KHÔNG MUỐN!"

"chị không có quyền lựa chọn, chị phải nghe theo lời tôi."

chẳng có lấy một màn dạo đầu đúng nghĩa, anh thô bạo đem cự vật đâm thẳng vào bên trong khiến cô hét lên đau đớn. nhưng đâu phải chỉ có một mình cô đau, Chan ở phía trên cũng cắn răng chịu đựng vì bên dưới bị bóp chặt đến suýt bắn ra.

Lee Chan của bây giờ không có khái niệm gì về hai từ 'nhẹ nhàng', anh thô bạo nắm lấy tóc cô giật ngược ra sau không quên buông lời đe dọa.

"thả lỏng ra, mày tính siết đứt thằng em của tao đấy à con đàn bà kia?!"

"RÚT RA ĐI! CON MẸ MÀY THẰNG Biếи ŧɦái, MAU CÚT RA KHỎI NGƯỜI TAO!"

*chát*

Lee Chan giáng một tát thật mạnh vào mặt Y/N khiến cô sững sốt, anh chưa bao giờ hành động bạo lực với cô như thế này. từng đường gân xanh nổi khắp trên trán anh càng khiến cô thêm phần sợ hãi, cơ thể Y/N lúc này vì khϊếp sợ mà trở nên mềm nhũn, run rẩy một cách vô lực nhìn con dã thú phía bên trên.

anh bắt đầu đưa đẩy cự vật ra vào bên trong cô, từ từ chầm chậm để cô thích ứng rồi bắt đầu nâng lên thành những cú dập như vũ bão, càn quét mọi thứ ở bên trong huyệt thịt. Y/N ở bên trên chỉ có thể gào khóc trong đau đớn và bất lực, cô chẳng thể làm gì để bảo vệ cho bản thân vì khi đối diện với Lee Chan, năng lượng trong cô gần như bị anh ta rút cạn không sót lại bất kì thứ gì.

nhìn thấy cô bắt đầu sao nhãng, anh đưa tay mạnh bạo nắm lấy cằm cô, ép Y/N phải nhìn về phía mình, nhìn xem anh phạt cô như thế nào để lần sau không dám tái phạm nữa. 

Y/N lúc này mồ hôi mồ kê nhễ nhại, sức lực đều bị người bên trên vắt kiệt đến mức chẳng thể chống cự. bàn tay siết chặt lại thành quyền, nước mắt cứ không ngừng trào ra đầy tủi hờn và căm ghét. cô ghét anh, ghét cho đến chết..

trông thấy cô bắt đầu trở nên mơ màng, Chan từ từ kéo cô ngồi dậy, đem thân cô khảm vào lòng ngực vững chắc của mình. trong tư thế này cự vật của anh đã hoàn toàn tiến vào nơi sâu thẳm nhất bên trong cô, từng đợt kɧoáı ©ảʍ từ bên dưới dội thẳng lên đại não khiến Y/N phải khó khăn lắm mới có thể kiểm soát được tiếng rên của bản thân. 

cô cắn chặt môi dưới đến mức bật cả máu, nhất quyết không để cho bản thân phát ra bất kì tiếng rên nào nhưng làm sao lí trí yếu kém của cô có thể chống lại được Lee Chan? 
anh đột nhiên ngừng lại không thúc nữa khiến cô buông lỏng cảnh giác, chớp thời cơ đó anh đánh thật mạnh lên một bên mông căng tròn của cô khiến Y/N bất ngờ rên lên một tiếng tà mị.

chính là âm thanh trong trẻo này~

con quỷ bên trong Chan nhờ chất giọng mật ngọt của cô mà lần nữa trỗi dậy. dượng vật cũng theo đó mà tăng thêm một vọng khiến Y/N trợn ngược cả mắt vì cảm giác căng trướng bên trong cô.

Chan mạnh bạo hôn lấy đôi môi nhỏ của cô tựa như con mãnh thú đang vồ lấy con mồi, hàm răng bị chiếc lưỡi mềm của anh cạy mở sau đó thâm nhập vào bên trong khoang miệng ấm nóng, tham lam chiếm đoạt, hút hết tất cả mật ngọt không hề để sót lại bất kì thứ gì. 

anh cắи ʍút̼ một cách cuồng nhiệt hệt như dã thú đang cắn xé và thưởng thức con mồi mặc cho Y/N luôn cố gắng đẩy anh ra. cô thậm chí còn cắn mạnh vào lưỡi anh khiến nó bật cả máu nhưng đối với Chan, bao nhiêu đó chẳng nhằm nhò gì cả. anh ghì năm ngón tay thật mạnh lên bắp đùi trắng nõn của người kia khiến nó hiện lên những vết bầm tím đỏ, đây chính là sự trả đũa mà anh dành cho cô.
môi lưỡi dây dưa một hồi mới chịu rời ra, kéo theo một sợi chỉ bạc đầy ái muội. Chan đã càn quét mà không hề chừa lại bất kì thứ gì, đến cả những vết máu trên môi của Y/N cũng đều được lưỡi của Lee Chan dọn dẹp sạch sẽ, chỉ còn lại đôi môi nhỏ hồng có chút sưng sau những lần liếʍ mυ"ŧ mạnh bạo của anh.

Y/N bây giờ chẳng thể tự chủ được bản thân nữa, cô rên lên những tiếng da^ʍ mị tựa như một con điếm hạng sang đang được thao đến mức đê mê sung sướиɠ.

"ư..ha- đừng.. làm nữa.."

"rên như đĩ thế rồi mà còn bảo tao dừng à? mày cũng thật biết tự lừa dối bản thân nhỉ?"

"k-không.. có! tao.. ư- ức.. sai rồi. làm ơn.. đừng tiếp tục nữa."

Y/N dùng những giọt lí trí cuối cùng để van nài anh làm ơn hãy dừng lại, lỗ nhỏ của cô sắp chịu không nổi nữa rồi nhưng thế quái nào tên ở bên trên vẫn còn sung sức thế này?!
cô không thể ngăn cản đợt cao trào của bản thân, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu tiết ra không ngừng tại nơi giao hợp của cả hai.

"chưa có sự cho phép của tao mà dám lêи đỉиɦ, đã vậy nước da^ʍ còn trào ra ồ ạt như thế này, xem ra mày rất thích nhỉ? đừng lo, từ đây tới lúc mặt trời lên tao sẽ không cho mày nghỉ đâu, con điếm của tao~"

Y/N bây giờ chỉ còn biết phó mặc cho số phận, thân tàn ma dại, chẳng thể vùng vẫy cũng chẳng thể chống cự thêm được nữa, lí trí của cô đã hoàn toàn bị du͙© vọиɠ đánh gục.

tựa như một con búp bê, cô để mặc cho Lee Chan tàn phá cơ thể mình. hai bên ngực bị anh xoa nắn thành đủ thứ hình dạng, hai cánh mông tròn nảy nở bây giờ hằn lên những vết đánh đỏ ửng. cổ họng đã khản đặc đến mức chẳng thể thốt lên thêm một tiếng cầu xin nào, hôm nay có lẽ cô chết chắc rồi..
dâʍ ŧᏂủy̠ sau đợt cao trào lúc nãy của Y/N tựa như một chất bôi trơn, giúp cho cự vật thô to của Lee Chan dễ dàng ra vào bên trong cô hơn. anh rút cự vật ra khỏi huyệt nhỏ hơn phân nửa sau đó cắm mạnh vào bên trong, chạm đến cổ tử ©υиɠ của cô khiến Y/N giật nảy người run rẩy tiếp nhận từng đợt kɧoáı ©ảʍ mà Chan mang đến.

vật to lớn kia không ngừng hoành hành bên trong cô như muốn giã nát cái huyệt nhỏ đáng thương này, hai túi tinh ở bên ngoài va đập vào cánh mông trắng trẻo phát ra những tiếng bạch bạch đầy dâʍ ɖu͙©. 

hôm nay anh đã quyết thì chắc chắn sẽ làm, anh nhất định phải bắn vào bên trong cô cho đến khi không còn sót lấy một giọt tinh nào nữa.

nuốt khan nhìn người con gái mình yêu đang rêи ɾỉ dưới thân, Lee Chan cảm giác như anh chính là người sung sướиɠ nhất thế giới. mặc cho cô không yêu anh thì đã làm sao? chỉ cần anh yêu cô là đủ rồi. dù cho Y/N có dùng cả đời này để chạy trốn thì kiểu gì cô cũng sẽ bị anh tìm ra và mang về, biến cô thành con búp bê của riêng anh, của riêng một mình Lee Chan này.
anh hôn lên gò má ửng hồng, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt mặn đắng của cô.

"bé cưng, tôi yêu em nhiều lắm.."

Chan vẫn cứ thúc hông đều đều mặc cho Y/N đã cạn kiệt sức lực, gục đầu vào bờ vai anh thở dốc. vùi mặt mình vào trong hõm cổ cô, bây giờ đều đã được bao phủ bởi những vết hickey tím đỏ. anh tham hít lấy hít để cái mùi hương ngọt ngào ấy, nó vẫn gây nghiện như mọi khi và luôn khiến những gã đàn ông xung quanh phải thèm thuồng, tất cả đều mong muốn chiếm đoạt cô.

Y/N chính là món quà quý giá mà thượng đế đã ban cho thế gian này, vốn dĩ số trời đã định sẵn cô sinh ra là để đàn ông thao đến chết, và gã đàn ông đó chỉ có thể là anh - Lee Chan. những kẻ ngoài kia làm gì có thể thỏa mãn được con quỷ dâʍ ɖu͙© bên trong cô cơ chứ? chỉ có kích thước của anh mới đủ để làm hài lòng cô mà thôi.
cô lúc này đã tê rần cả người mà ngất lịm đi lúc nào không hay, Chan vẫn cứ hành hạ cơ thể cô cho đến khi anh bắn hết tất cả tinh hoa của bản thân vào bên trong cô không sót một giọt nào. Lee Chan vẫn không rút cự vật ra mà để yên như vậy, ôm cô lên phòng rồi cùng nhau chợp mắt một chút vì có lẽ cô cũng đã mệt lắm rồi.

_____

khi mặt trời đã bắt đầu lên cao, từng tia nắng chiếu vào qua khung cửa sổ khiến Y/N nhíu mày khó chịu. khi cô chuẩn bị ngồi dậy thì bất chợt cảm  giác được phía bên dưới của mình có dị vật, đưa mắt nhìn xuống thì thấy cự vật thô to của Lee Chan vẫn đang nằm bên trong cô.

Y/N cố gắng rút nó ra khỏi người mà không đánh động anh dậy, may mắn làm sao là tên Lee Chan này ngủ say như chết chả biết trời mây trăng gió gì. sau khi rút cự vật ra khỏi huyệt nhỏ thì phía bên dưới, một dòng tinh trắng đυ.c và đặc quánh trào ra chạy dọc xuống mép đùi non. lỗ nhỏ bị Lee Chan thao mấy tiếng trời bây giờ thậm chí còn chẳng thể khép lại được như cũ.
'con mẹ nó, thằng này bắn vào trong!' - Y/N hốt hoảng.

cô cố gắng đứng dậy để đi vào nhà vệ sinh nhưng chỉ vừa mới đặt chân lên sàn nhà cô đã mất thăng bằng ngã mạnh xuống đất. toàn thân bắt đầu trở nên đau nhức không ngừng, Y/N lấy hết sức dựng người mình dậy nhưng tất cả công sức cô bỏ ra gần như là bằng không. 

Y/N cứ liên tục ngã sầm xuống nền nhà, tiếng ồn đã đánh động đến Lee Chan đang say giấc trên giường. anh mở mắt nhìn sang đã không thấy người kế bên đâu, nhìn xuống đất thì thấy bé con của anh đang chật vật bò lết dưới nền nhà.

"này bé cưng, em làm gì vậy?"

nghe thấy tiếng Lee Chan, cô giật thót sau đó quay đầu nhìn về phía anh.

"sao mày bắn vào bên trong..? mày có biết làm như vậy tao sẽ có bầu không, thằng chó?!"

"bé cưng à, tôi buộc phải làm như vậy. em có thai thì đã sao, dù gì cũng là thai của tôi, tôi nuôi em. chỉ có làm thế thì em mới chịu ở bên tôi mà~"
Y/N dùng đôi mắt đầy hận thù nhìn anh, Vernon có thể chấp nhận cô không còn trinh nhưng chắc chắn anh sẽ không thể chấp nhận được cô mang thai con của thằng đàn ông khác, như vậy thì cô biết ăn nói làm sao với người cô yêu đây..?

Chan từ từ bước xuống giường, tiến về phía cô còn Y/N thì cố gắng lết từng bước nặng nề để tránh không cho anh chạm vào người nhưng đi với lết cái nào nha hơn? khỏi nói cũng biết.

anh đưa tay muốn bế lấy cô nhưng lập tức bị Y/N hất ra, cô ghê tởm gã đàn ông này đến tận xương tủy! Chan không hề mất bình tĩnh trước hành động của cô, anh vẫn trưng ra nụ cười thiện chí rồi đưa tay muốn đỡ cô dậy. đối  diện với thái độ nhẹ nhàng của anh, Y/N gần như mất kiểm soát mà gào lên mắng chửi.

"thằng chó! thằng chó! mày cút xa tao ra! cút xa tao càng xa càng tốt! đồ biếи ŧɦái, đáng ghê tởm!"
"Y/N bình tĩnh nào. sớm muộn gì em cũng là của tôi mà, đúng không?"

"đéo! tao có chết cũng không ở bên mày!"

nghe đến đây, những đường gân xanh bắt đầu nổi lên khắp trán anh, Chan vẫn cố gắng nặn ra cái nụ cười thiện chí nhưng bây giờ đã méo mó đến đáng sợ. anh tiến tới bế thốc Y/N trên tay mặc cho cô liên tục giãy giụa loạn hết cả lên.

anh bế cô tiến vào nhà tắm sau đó xả nước đầy bồn, trực tiếp thả cô vào trong mà không hề có chút gì lấy làm thương tiếc. mạnh bạo đưa tay vào trong huyệt nhỏ của cô, lôi đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại ra bên ngoài sau đó dội từng gáo nước lạnh lên tấm thân trần đang run rẩy từng đợt vì lạnh.

"biết lạnh thì ngồi yên, tôi sẽ không cho em nước nóng đâu nên đừng có mà mong chờ vô ích nữa bé con."

Y/N lạnh đến mức co rúm cả người, toàn thân bây giờ đều mềm nhũn như không có xương. cô mặc cho Lee Chan kì cọ vệ sinh, đôi mắt vẫn đằng đằng sát khí nhìn anh, nếu như có ai đưa cho cô một con dao thì Y/N chắc chắn sẽ không ngần ngại đâm chết Lee Chan ngay tức khắc nếu có cơ hội.
"đừng có dùng ánh mắt đó để nhìn tôi nữa bé con, tôi sẽ buồn lắm đấy."

Chan nhìn cô, đôi mắt anh bỗng chốc dịu dàng đến lạ khiến cho Y/N sởn cả gai ốc. con mẹ nó, tên này bị đa nhân cách à??

sau khi vệ sinh cơ thể cho cô xong, tiện thể Lee Chan cũng giúp cô đánh răng sau đó dặn cô ngồi im trong này đợi anh lấy đồ còn không quên đe dọa chỉ cần Y/N đi khỏi nhà tắm anh sẽ không ngần ngại bẻ gãy từng khớp chân của cô.

Y/N nhìn theo bóng lưng Chan rời khỏi nhà tắm, hốc mắt bắt đầu đỏ ửng. cô lại lần nữa bật khóc, khóc vì tủi hờn, khóc vì sợ hãi và hơn nữa, cô khóc vì tiếc thương cho số phận của bản thân. rốt cuộc cô đã sai ở đâu mà ông trời lại ném xuống cho cô một Lee Chan tàn nhẫn thế này..? không lẽ cô không xứng đáng để có một cuộc đời êm ả sao? cô chỉ là muốn sống một đời hạnh phúc cùng với người cô yêu thôi mà, chẳng lẽ trời cao keo kiệt đến vậy à..
Lee Chan quay trở lại với bộ đồng phục trên tay, nhìn thấy bé con của mình đang khóc anh vội đặt quần áo sang một bên, tiến đến an ủi cô. 

"bé con, sao em lại khóc thế này..?"

"tránh xa tao ra."

"em nói gì cơ?"

"mày.. tránh xa tao ra."

"thôi nào Y/N, lại đây tôi mặc quần áo cho em này. ngoan nào, như vậy mới được thương."

"mày làm tao phát tởm đó Lee Chan."

đối diện với một con mèo đang xù lông, Chan chỉ nhẹ nhàng cúi xuống xách nách cô lên hệt như một đứa con nít mặc cho Y/N liên tục chửi rủa.

"im lặng đi nếu không hôm nay em lại phải ở nhà với tôi đấy." 

nghe thấy thứ mà mình ghét Y/N liền im bặt không dám ho he câu nào, cô chính là ghét nhất việc ở nhà với Lee Chan 24/7. nhìn thấy cô như thế anh cũng chỉ biết cười xòa sau đó mặc quần áo cho cô. 

sau khi mặc xong, Y/N còn chẳng để cho anh tiếp tục làm gì, cô hất tay anh ra sau đó lẳng lặng đi  xuống bếp. 
"này, để tôi chuẩn bị đồ ăn sáng cho em."

Y/N mở tủ lạnh cầm lấy một hộp sữa cùng với một miếng bánh mì bỏ vào miệng nhai chóp chép sau đó cầm lấy cặp sách đi đến trường, chẳng thèm đoái hoài đến tên kia dù chỉ một chút.

"aish, cứng đầu thật đấy. phải dạy đến khi nào thì em mới chịu ngoan đây?"

Y/N đứng trước cổng dinh thự, cô gọi Vernon đến đón mình đi học nhưng đợi mãi vẫn chưa thấy anh đâu. Lee Chan ở trên lầu, qua khung cửa sổ chăm chú quan sát bóng lưng nhỏ của Y/N cho đến khi trông thấy cô bước vào trong một chiếc xe lạ.

"hửm? Jia sao? haha.. nói dối tài tình thật, rõ là thằng Vernon. cả hai người không xong với tôi đâu." - Lee Chan gằn giọng, bàn tay cuộn chặt thành quyền, chỉ nghĩ đến cô cùng với Vernon vui vẻ thôi đã khiến anh điên tiết lên rồi.

____

Vernon cùng với Y/N đi đến trường, vừa bước ra khỏi xe cả hai liền thấy Seungkwan đứng ở trước cổng trường đợi họ. 
"Seungkwan! Boo Seungkwan!!" - Y/N kéo tay Vernon chạy đến bên cậu bạn thân.

"ah, Y/N Vernon! chạy từ từ thôi kẻo ngã dập mặt đấy."

chưa kịp dứt lời, Y/N ở phía bên này vấp phải một hòn đá to tướng sau đó ngã nhào về phía trước, cũng may Vernon kịp thời kéo cô lại nếu không thì lại phải nói lời chào với thổ địa rồi..

"tớ đã bảo mà, phải cẩn thận chứ." - Seungkwan giở giọng trách mắng hệt như một người mẹ đang dạy dỗ hai đứa con nhỏ.

Vernon cùng với Y/N cũng chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu bởi vì lời Seungkwan nói chính là lá cờ chân lí của bọn họ. cả hai cùng nhau đi đến đại sảnh của trường, vì bây giờ cũng còn sớm nên cả ba đã rẽ hướng sang căn tin để Y/N và Seungkwan ăn sáng.

trên lầu 2, một ánh mắt dõi theo họ trong âm thầm.

"hôm nay lại được ngắm em thêm một chút rồi, bạn nhỏ~"
.

..

...

20/06/2023 - 00:27 A.M