Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 31: Một mặt khác của Chu DĩTrạch

Mà đồng thời người hoảng hốt lúc này còn có Chu Dĩ Trạch đang ở sâm bay

Sau khi nhận được tin nhắn trả lời của Hàn Sắt Sắt, hắn tức giận thiếu chút nữa đem điện thoại ném vỡ.

Bời vì người gửi tin nhắn này không phải Hàn Sắt Sắt, mà là một người đàn ông.

Một người có thể tùy ý xem điện thoại của cô, còn có thể thay cô nhắn tin cho hắn.

Một người có thể dẫn cô đi biển, làm cho cô ngay cả tin nhắn của hắn cũng không trả lời.

Đáng chết, đây chính là kɧıêυ ҡɧí©ɧ trắng trợn mà.

Chu Dĩ Trạch nắm chặt điện thoại, cảm giác một trận đau đớn trong ngực.

Làm sao Hàn Sắt Sắt dám?

Cô sao có thể không ở nhà ngoan ngoãn cho hắn, lại cùng một nam sinh khác ra ngoài chơi?

Người kia là ai?

Hắn đã tra soát một loạt những người có quan hệ xung quanh Hàn Sắt Sắt, nhưng không tìm được người thích hợp.

Trong đầu hắn đột nhiên nảy sinh một ý tưởng, sẽ không phải là Hàn Sắt Sắt muốn để cho hắn ghen, cố ý tìm một nam sinh đến thay thế?

Nếu như là vậy, kế hoạch của cô đã thành công rồi.

Không cảm thấy sự hiện diện của cô, hắn đột nhiên hiểu ra cô chính là ánh mắt trời của hắn, rõ ràng mỗi ngày ở bên người đều không có cảm giác gì, chỉ khi mất đi mới khiến hắn hoàn toàn chìm trong bóng tối, thậm chí có chút hít thở không thông.

Nhưng là hắn nghĩ đi nghĩ lại, không, sẽ không phải Hàn Sắt Sắt, cô không phải là người mưu mô như vậy.

Hay là có ai đang theo đuổi cô ấy?

Chu Dĩ Trạch không chỉ cảm thấy nguy cơ tràn ngập mà còn xuất hiện một cỗ ghen ghét.

Hàn Sắt Sắt cái cô gái ngốc nghếch hồ đồ này, bình thường cũng không có nam sinh nào đối tốt với cô, nên có phải người ta chỉ dùng vài miếng bánh ngọt là đã lừa được cô ấy.

Tên nào không có mắt như vậy, lại dám đến đào góc tường nhà hắn?

Chu Dĩ Trạch không thể bình tĩnh nổi, hắn giận dữ lấy một điếu thuốc từ trong ba lô ra, ở một góc sân bay hút.

Chu Dĩ Trạch là một học thần hoàn mỹ, không có ai biết hắn nghiện thuốc lá, ngay cả Hàn Sắt Sắt cũng không biết.

Hắn châm thuốc, hít một ngụm thật sâu liền phun ra trên cửa kính trong suốt.

Trong đám sương khói lượn lờ, hắn mơ hồ nhìn

thấy bóng dáng tối tăm và lạnh lẽo của mình.

Đúng lúc này, một giọng nữ đột nhiên xen vào "Cậu học sinh này, đây là khi vực cấm hút thuốc, cậu không thể hút ở đây!"

Chu Dĩ Trạch lâm vào trầm tư, đối với sự vật xung quanh đều không chú ý đến.

Cô ấy gọi vài lần, hắn mới giống như người từ trong mộng bừng tỉnh lại.

Chu Dĩ Trạch quay đầu nhìn về người phụ nữ kia, khuôn mặt đằng đằng sát khí chiếu trên cửa kính đã biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, ấm áp vô cùng.

Hắn cúi xuống gật đầu, chân thành tha thiết xin lỗi nói "Thực xin lỗi, tôi không chú ý, lần sau sẽ không như vậy!"

Người phụ nữ là nhân viên ở sân bay, cô nhìn thấy một cậu thanh niên đang đứng trong sảnh hút thuốc, đang muốn tiến đến giáo dục một phen

Kết quả thiếu niên kia không đợi cô phê bình đã chủ động nhận sai, cô chỉ có thể ngây ngốc đứng nhìn.

Hơn nữa đứa trẻ này tính cách thật quỷ dị, bộ dáng đắm chìm trong mây mù kia quá ngoan lệ doạ người rồi.

Nhưng thế nào mà chỉ vừa xoay người lại, đã biến thành một chàng trai hiền lành, nho nhã, nụ cười thoải mái tự nhiên như vậy, thật sự khiến người ta động lòng a.

Nhân viên sân bay tuy rằng trái tim đập loạn như con nai vàng ngơ ngác, nhưng bên ngoài vẫn không dám trêu chọc.

Chỉ nói một câu "Về sau chú ý!" liền chạy trốn.
Mà Chu Dĩ Trạch sau khi cô ấy rời đi, mới cất hộp thuốc lá.

Hắn mở điện thoại nhìn tin nhắn kia, không ngừng vuốt vuốt trên màn hình,

Cho dù người này nhanh chân hơn chiếm trước thì như thế nào?

Tình cảm hai năm của Hàn Sắt Sắt với hắn sẽ như vậy biến mất sao?

Đến, nhìn một lần, thử xem rốt cuộc chiến thắng sẽ rơi vào tay ai!