Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 35: Nếu em thích, chúng ta sẽ ở thêm vài ngày

Khi Chu Cảnh Thâm đang nghĩ muốn nói với cô về  sự kiện chiếc bánh ngọt, Hàn Sắt Sắt giống như nhận ra cái gì, kéo tay hắn cười nói: "Con biết rồi, có phải Chu Dĩ Trạch đưa bánh ngọt cho chú nếm thử không?"

Chu Cảnh Thâm sửng sốt, xoay người lại nhìn Hàn Sắt Sắt, cái cô bé ngốc này hẳn là chưa từng nghĩ đến hoàng tử dương cầm tao nhã kia rốt cuộc là loại người gì?

Trước đây hắn cũng mới gặp qua Hàn Sắt Sắt vài lần, chỉ cảm thấy những chiếc bánh ngọt bị vứt kia thật đáng tiếc. Nhưng bây giờ Chu Cảnh Thâm đã coi Hàn Sắt Sắt như người thân của mình, nên đột nhiên hắn cảm thấy hành động của Chu Dĩ Trạch đối với cô có chút đáng giận, hận không thể giương cánh chim thời thời khắc khắc che chở cho cô.

Chu Cảnh Thâm cau mày, đưa tay nắm chặt lấy tay cô. Cái sự thật này hắn không muốn nói ra, thứ nhất là vì có nói chưa chắc cô đã tin, thứ hai là vì muốn giữ mặt mũi cho Chu Dĩ Trạch, cuối cùng chính là bản thân hắn không có sở thích nói xấu sau lưng người khác.

Ở chung lâu ngày mới biết lòng của một người, chung quy sẽ có một ngày Hàn Sắt Sắt sẽ nhận ra. Cho dù cô có không nhận ra, hắn cũng sẽ từ từ giúp cô nhìn rõ.

Hàn Sắt Sắt không phát hiện vẻ mặt biến hóa của Chu Cảnh Thâm. Cô vẫn còn chìm đắm trong sự vui vẻ, vì thế cũng nắm chặt tay Chu Cảnh Thâm, ríu rít như chú chim nhỏ "Chú...Cái này không khó làm...chỉ là con cần một số nguyên liệu.

Người bình thường không hay ở đây con sợ là sẽ không đủ đồ."

Hàn Sắt Sắt vừa nói xong những lời này, Chu Cảnh Thâm liền xoay người lại bảo cô liệt ke danh sách những thứ cần mua. Sau đí hắn sẽ đem danh sách này cho người mua tới. Hôm nay không thể làm thì để ngày mai làm cũng không sao.

Vừa nhắc tới bánh ngọt, Hàn Sắt Sắt giống như cái băng cát-xét "Chú...Ngoại trừ cái này người còn muốn ăn cái gì không?"

Ngoại trừ món này cô có thể làm rất nhiều món khác, tuỳ hắn chọn

Chu Cảnh Thâm liếʍ khóe môi "Tôi còn muốn ăn..."

'Em', nhưng là cách nói đầy ngọt ngấy như vậy Chu Cảnh Thâm thật sự không nói được, vì vậy: "Chỉ cần là đồ ngọt tôi đều thích..."

Hàn Sắt Sắt cong môi, tốt lắm a...Cô nghĩ muốn làm...còn có thể làm nhiều loại cho chú nếm thử một

Chu Cảnh Thâm gật đầu không nói thêm gì, Hàn Sắt Sắt cũng cúi đầu đi theo sau. Cô đã hoàn toàn quên mất quyết tâm muốn chạy trốn, chỉ đang nghĩ làm thế nào để thi triển kỹ năng bếp núc của mình.

Rất nhanh đã đến biệt thự, Chu Cảnh Thâm sợ những tảng đá vụn ven đường sẽ làm cô bị thương, vì vậy hắn tiến lại gần bế cô đi vào.

Hàn Sắt Sắt đã sớm quen được hắn ôm, cho nên rất phối hợp xoay người vòng tay qua cổ hắn.

Chu Cảnh Thâm dùng chút lực, cơ thể Hàn Sắt Sắt nhanh chóng nằm vững vàng trong lòng hắn. Hàn Sắt Sắt dựa vào l*иg ngực cứng rắn lại ấm áp này, lắc lư nhìn cảnh vật xung quanh.

Căn biệt thự tọa lạc trên một sườn núi thoai thoải, không chỉ nhìn được cảnh nước non hùng vĩ mà còn khiến cho người ta cảm nhận được sự yên bình.

Những bậc thang uốn quanh sườn núi, thảm thực vật xanh mướt trên sườn đồi và những bức tường trắng tinh thẳng tắp nối đuôi nhau, vừa đẹp vừa dễ chịu.

Hàn Sắt Sắt hận không thể có thêm mắt để nhìn xung quanh, tán thưởng từ đáy lòng "Chú...nơi này đẹp quá!"

Chu Cảnh Thâm đã đi đến cửa biệt thự, hắn ngNng đầu nhìn qua camera phía trên. "Tích" một tiếng cửa đã được mở, đồng thời quay đầu nói với Hàn Sắt Sắt "Nếu em thích... chúng ta ở đây thêm vài ngày..."