Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 39: Ở đây căng quá...người giúp con xoa xoa

Thật ra là do Hàn Sắt Sắt cảm thấy khát nước, cả ngày hôm nay cô cùng Chu Cảnh Thâm chơi đùa trên bãi biển, một ngụm nước cũng chưa được uống.

Chu Cảnh Thâm nhìn cô uống ly rượu nhanh chóng như vậy, lại tưởng rằng cô thích uống. Vì thế hắn lấy chai rượu mang đến rót cho cô thêm một ly, không quên dặn dò "Em uống chậm chút, cái này là rượu vang đấy!"

"Ùm? Rượu sao? Nhưng hương vị thực sự rất ngon nha!" Hàn Sắt Sắt không nghĩ đến đây thực sự lại là rượu vang, cô còn tưởng là nước trái cây vị nho cơ. Nhưng nếu là rượu, uống nhiều sẽ không tốt. Vì vậy Hàn Sắt Sắt chỉ uống từng ngụm từng ngụm nhỉ, trong chốc lát đã nhìn thấy đáy ly.

Tửu lượng của Chu Cảnh Thâm khá tốt, có thể coi là ngàn chén không say. Cho nên khi hắn nhìn Hàn Sắt Sắt uống như vậy, còn nghĩ rằng tửu lượng cô cũng giống mình, lại rót thêm cho cô một ly nữa.

Sự thật chứng minh, Hàn Sắt Sắt chỉ là nghé con không sợ cọp, sau khi uống xong 3 ly, cả người đã bắt đầu mơ màng.

Nhưng cô vẫn kiên trì ăn xong đĩa mỳ Ý Chu Cảnh Thâm làm, sau đó lại vỗ cái bụng nhỏ của mình, hào hùng vỗ vai Chu Cảnh Thâm "Chú, để con rửa chén nha!"

Một tiếng chú này làm hắn cũng suýt tưởng mình đã thành chủ.

Chu Cảnh Thâm nghĩ đến cảnh mình là một trong hai ông lão ngồi đánh cờ nơi góc phố, rồi lại bị Hàn Sắt Sắt chạy đến kêu một tiếng chú.

Hắn vẻ mặt bất đắc dĩ cầm lấy tay cô, đỡ cô đứng dậy "Được rồi, em ra kia ngồi một chút cho tỉnh rượu đi. Để tôi rửa là được rồi!"

Người say sợ nhất người khác nói mình đã say, Hàn Sắt Sắt tuy rằng tay đã phát run, nhưng vẫn có thể cử động. Cô cầm cái đĩa ăn trên bàn "Chú, con không có say, con vẫn có thể làm được!"

Nhưng lời còn chưa dứt, cái đĩa trên tay cô đã trượt xuống. May mà Chu Cảnh Thâm nhanh tay lẹ mắt tiếp được cái đĩa.

May mắn năm đó hắn ở trong quân đội lăn lộn, bằng không như thế nào có thể tiếp lấy cái đĩa giúp cô.

Chu Cảnh Thâm đặt cái đĩa lên bàn, bế Hàn Hàn Sắt đang lộn xộn lên sofa ngoài phòng khách.

Hắn đang muốn đi lấy nước cho cô, kết quả Hàn Sắt Sắt lại ôm chặt lấy đùi, giống như một con chuột túi nhỏ cọ cọ "Đừng đi mà, đừng đi mà!"

Chu Cảnh Thâm bị cô kéo lên sofa, ngồi bên cạnh cô. Hàn Sắt Sắt ngã vào người hắn, bàn tay nhỏ bé không ngừng sờ soạng trước l*иg ngực cứng rắn.

Chu Cảnh Thâm cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, cô gái mình thích bây giờ chủ động như vậy, hắn tất nhiên sẽ không thể nhẫn nại được. Ngay khi hắn đang nghĩ nên làm ở đây hay vào trong phòng, Hàn Sắt Sắt đột nhiên đứng lên, nhào vào người hắn, hai tay cô đặt trên bờ vai rộng.

Cô gái nhỏ đã say khướt, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, cười tít mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi Chu Cảnh Thâm. Chu Cảnh Thâm toàn thân khô nóng, hận không thể lập tức đè cô xuống.

Hàn Sắt Sắt đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhíu mày, lNm bNm "Khó chịu ~!"

Chu Cảnh Thâm nghĩ đến cô đã say, hai tay ôm lấy eo cô, nhẹ giọng hỏi "Làm sao khó chịu, muốm tôi mang em tới toilet sao?"

"Không, là khó chịu nơi này!" Cô cầm lấy bàn tay Chu Cảnh Thâm đặt lên ngực mình, đè chặt tay hắn muốn hắn vuốt ve.

"Nơi này căng quá, người giúp con xoa xoa!"

Chu Cảnh Thâm nhìn bầu ngực đang rung rung qua lớp áo sơ mi, côn ŧᏂịŧ giữa hai chân dựng đứng, nhìn dáng vẻ lúc Hàn Sắt Sắt thú vị vô cùng, hắn nhịn không được trêu chọc "Tôi không có hứng thú với tiểu ma men."