Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 44: Tính khí nóng bỏng đâm vào bên trong tiểu bức mềm mại ấm áp

Khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt và nóng hổi tràn đầy bên trong âʍ ɦộ của Hàn Sắt Sắt, cô một lần nữa đạt đến cao trào, cơ thể cũng run lên vì hưng phấn.

Cảm giác phong phú bên trong bụng nhỏ khiến khuôn mặt cô tràn đầy vẻ thỏa mãn. Cô hơi uốn éo, côn ŧᏂịŧ từ bên trong tiểu huyệt trơn trượt ra ngoài.

Hàn Sắt Sắt quay người lại, lưng dựa lên cửa sổ thuỷ tinh, tay ôm lấy cổ Chu Cảnh Thâm, hai chân mềm nhũn không còn sức chống đỡ, lại cố cậy mạnh chống mũi chân đối mặt với hắn.

Chu Cảnh Thâm đỡ lấy thắt lưng tránh cho cô ngã xuống. Côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn ra đã lại cứng rắn, kiên quyết muốn sáp nhập vào bên trong tiểu huyệt. Nhưng nhìn cô gái nhỏ đang ngNng đầu ôm lấy cổ hắn, Chu Cảnh Thâm cúi đầu vì cho rằng cô muốn hôn môi.

Hắn vừa mới chạm lên môi nhỏ, Hàn Sắt Sắt mềm mại nói: "Chú...Con mỏi quá...người có mệt không?....Người nằm xuống đi a..."

Giống như sợ hắn không đồng ý, Hàn Sắt Sắt lắc lắc cái cổ Chu Cảnh Thâm, hai chân quấn chặt chân hắn, một bộ dáng muốn đNy ngã.

Cô gái nhỏ say rượu ya thức không rõ ràng, lại hết sức nghịch ngợm, hơn nữa còn vô cùng chấp nhất với việc nằm trên.

Chu Cảnh Thâm kiên nhẫn cùng tiểu ma men cò kè mặc cả "Nhưng tôi muốn nằm trên em, bởi vì ai nằm trên sẽ thích hơn nha..."

Hàn Sắt Sắt hai chân run rẩy, cả người giống như lọt vào trong sương mù. Cô hoàn toàn không tưởng tượng được Chu Cảnh Thâm lại không nhường cô, bĩu môi nói: "Chúng ta chơi keo bao búa..."

Chu Cảnh Thâm cong khóe môi "Có thể... Nhưng chỉ một ván phân thắng bại ..."

Hàn Sắt Sắt lập tức gật đầu, sau đó lắc lắc cổ tay "Con ra búa" Chu Cảnh Thâm cười cười ôm lấy nắm tay nhỏ của cô "Tôi ra bao...Cho nên tôi thắng rồi..."

Hàn Sắt Sắt kinh ngạc nhếch cái miệng nhỏ, nhìn bàn tay to của Chu Cảnh Thâm đang nắm lấy tay mình, bộ dáng nghiêm trang, trong lòng cô cảm thấy mờ mịt, không xác định nhìn hắn "Chú...Người như vậy là chơi xấu sao?"

Chu Cảnh Thâm ôm lấy eo nhỏ, đem cô đặt trên đất, hoàn toàn áp dưới thân.

Hàn Sắt Sắt mở to mắt khó tin nhìn Chu Cảnh Thâm, khuôn mặt điển trai với lông mày đen dày đang tràn đầy vẻ gấp gáp.

Chu Cảnh Thâm laị gần cô, hôn lên cái miệng đang hé ra, nhẹ giọng thì thầm: "Bạn nhỏ Hàn Sắt Sắt....Em đã biết quá nhiều rồi..."

Hắn kéo thân mình cô lại gần hạ thân, khuỷu tay ôm lấy hai bên đùi cô, tính khí nòng bỏng mãnh liệt đâm vào bên trong tiểu bức mềm mại...

Hàn Sắt Sắt chỉ cảm thấy bản thân giống như một chú ếch đang giơ chân hướng lên trời, hoàn toàn bị Chu Cảnh Thâm đè ép xuống dưới, côn ŧᏂịŧ thô dài rất nhanh đã đâm đến tận cùng đáy huyệt. Cảm giác đau nhức khiến cả người cô căng thẳng, chân cong lên, đầu óc trống rỗng, toàn bộ sự chú ý của cô đều tập trung bên dưới, hai tay nắm chặt cánh tay Chu Cảnh Thâm, lầm bầm muốn đứng dậy.

Tư thế này đã mang lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác vô cùng lớn với Chu Cảnh Thâm. Hắn kéo cô ra xa, nhìn cái miệng nhỏ nhắn sưng đỏ đang phun ra nuốt vào tính khí thô lớn của mình, nùng tinh hòa cùng dâʍ ɖị©ɧ cũng theo đó mà trào ra, thấm ướt bụng và bắp đùi của hắn. Tiểu huyệt mẫn cảm nhiều nước kia giống như một cái suối nước nóng, Chu Cảnh Thâm sướиɠ muốn tê dại, không nhịn được hừ nhẹ một cái.

Hoa tâm sau mỗi lần va chạm lại bị côn ŧᏂịŧ kéo ra, thu hút sự chú ý của hắn, Chu Cảnh Thâm kìm lòng không nổi dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng miết lên, vuốt ve qua lại.