Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 47: Công chúa ngủ trong rừng

Chất lượng giấc ngủ của Hàn Sắt Sắt rất tốt, ngủ rất say và sâu, dường như cô có thể ngủ hết cả một ngày nếu không có ai đánh thức.

Chu Cảnh Thâm đã nhìn qua vài lần, lần nào cũng là một cái tư thế đem bản thân cuộn dưới chăn bông, giống như một ngọn núi nhỏ, không nhúc nhích.

Hắn cũng không có biện pháp nào, đành ngồi xuống bên cạnh cô, lấy tay vuốt ve hai má truyenh

Hàn Sắt Sắt lại giống như đuổi muỗi phất phất tay, đẩy cái tay Chu Cảnh Thâm ra, xoay trái xoay phải lại tiếp tục vùi đầy vào ngủ.

Chu Cảnh Thâm dù có tốt tính đến đâu cũng không thể chịu được, huống hồ hắn lại không phải người có tính cách tốt. Hắn kéo chăn cô sang một bên, để lộ ra cơ thể trắng noãn không một sợi lông tơ, muốn bại lộ cơ thể trong chốt lát.

Hàn Sắt Sắt quả nhiên cảm giác có chút mát lạnh, giống như một người mù, quơ cái tay nhỏ trên giường đảo loạn, muốn tìm lại cái chăn đã mất tích.

Thật vất vả Mới chạm đến được một góc chăn, lại không thể kéo lại. Bởi vì Chu Cảnh, Thận đã đứng bên gường, một chân đứng thắng, một chân gấp khúc đè lên chiếc chăn bông.

Hàn Sắt Sắt nửa tỉnh nửa mê vẫn không muốn mở mắt, không kéo được chăn bông cũng đành từ bỏ.

Cô buông tay, trở mình nằm trên giường, tay chân dang rộng hình chữ đại, cũng không biết mơ thấy cái gì, cái miệng nhỏ chép chép phun ra bọt nước.

Chu Cảnh Thâm chưa bao giờ phát hiện đánh thức một người lại là chuyện khó đến vậy.

Cô gái nhỏ cả người trần trụi trước mặt hắn không vật che chắn, tay chân mảnh khảnh mềm mại lại trắng noãn, bộ ngực no đủ căng đầy đung đưa theo hơi thở của cô, nú vυ" phấn hồng dựng đứng trơng không khí.

Chu Cảnh Thâm không khỏi liên tưởng tới nàng công chúa ngủ trong rừng.

Hàn Sắt Sắt giờ phút này đang nằm mơ!

Trong mơ cô là một công chúa biển cả với chiếc đuôi cá màu hồng.

Một ngày khi cô đang bơi lội trên mặt biên, nhìn thấy một con thuyền lớn xa hoa sang trong, trên thuyền có một chàng trai tuấn mỹ đang đàn dương cầm.

Chàng trai kia thật sự rất đẹp, một vẻ đẹp không giống người thường, chỉ có thể xuất hiện trong mộng ảo.

Hàn Sắt Sắt rất muốn làm quen chàng trai này, nhưng cô lại không có hai chân để đi lên thuyền

Vì thế cô tìm đến một vị phù thủy dưới đáy biển để mua thuốc.

Vị phù thủy nói, nếu cô muốn có hai chân sẽ phải trả một cái giá rất lớn, chính là mất đi giọng nói của mình.

Hàn Sắt Sắt nghe những lời này, cô rất không vui!

Không thể nói chuyện, vậy cô làm quen như thế nào?

Cô vung chiếc đuôi của mình "Bản công chúa nhất định phải có nước vạn năng này, ông đưa một cái giá khác đi!"

Phù thủy nhìn chằm chằm cô, sau một lúc

Mới thản nhiên nói "Nếu muốn giữ lại giọng nói, còn muốn cả đôi chân, chỉ cần công chúa làm một việc!"

Hắn nói xong liền đưa cho Hàn Sắt Sắt một lọ nước thuốc.

Hàn Sắt Sắt nhận lấy bình nước hồng nhạt kia, mở ra một hơi uống cạn. Trong nháy mắt cái đuôi cá của cô biến thành đôi chân thon dài của con người.

Còn chưa kịp chờ cô vui vẻ, vị phù thủy đã tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng, tay kéo mắt cá chân đến dưới thân.

Hàn Sắt Sắt sợ hãi kêu lên "Cứu mạng!"

Vị phù thủy kia thản nhiên "Ngươi cứ kêu đi. Nơi này là địa bàn của ta, ngươi có kêu khản giọng cũng không có ai đến cứu đâu!"

Hàn Sắt Sắt vừa xấu hổ vừa sợ hãi, vị phù thủy này ngũ quan tuấn mỹ, thân thể cường tráng, đặc biệt có hương vị đàn ông. Khi cô vừa nhìn thấy hắn vừa lưu manh lại lạnh lùng, trái tim không khỏi như nai con đập loạn.
Vị hoàng tử kia trông như thế nào?

Trong lòng cô đang rối rắm so sánh vẻ đẹp của hai người, trên mặt vị phù thủy lộ ra vẻ bình tĩnh, kéo tách đôi chân mới của cô ra, đẩy eo đưa côn ŧᏂịŧ cứng rắn cắm vào trong tiếu huyệt.

"A không cần" Hàn Sắt Sắt bật dậy trong trạng thái căng thắng và chua xót...