[Snarry - HPSS] Thảm họa tán tỉnh

Chương 24

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 24

Harry dựa vào bề mặt đá cẩm thạch mát lạnh của hòn đảo lớn ngự trị trong căn bếp của mình và hít thở sâu để cố gắng giữ lấy sự bình tĩnh đang biến mất nhanh chóng của cậu. Cậu đang quá bối rối để có thể ứng phó đúng cách với tâm trạng căng thẳng của Severus, và thực tế rằng người Slytherin đã tỏ ra đồng ý ăn tối ở nhà cậu đã khiến cậu quá-mức tự tin vào khả năng của chính mình, cậu đã tự cho rằng mình có thể biến cuộc hẹn này thành một trong những cuộc gặp gỡ, không thể phủ nhận là rất vui vẻ, mà họ đã chia sẻ thường xuyên trong nhiều tuần qua, và sự quá tự cao ấy đang khiến cậu căng thẳng không ngừng được.

'Đáng ra mình phải biết rằng mọi thứ sẽ xuống dốc ngay khi Severus đặt chân đến đây. Ông ấy không quen với việc có những quan hệ với những người đàn ông mà ông ấy đã ngủ cùng, và sự thật bị quay lại 'hiện trường vụ án' đã khiến ông ấy quá bị áp lực hơn là thư giãn. Ông ấy khó chịu và không thể che giấu điều đó, trong khi mình thì đã đầu tư quá nhiều cảm xúc để có thể dám đối mặt với ông một cách công khai về điều đó, vì mình sợ rằng nhắc đến nó sẽ khiến ông ấy còn khó chịu hơn nữa.'

"Cậu không sao chứ, Potter?"

Câu hỏi ấy khiến cậu nhảy dựng ra khỏi những tràng suy nghĩ u ám, và cậu nhanh chóng quay lại, dán đôi mắt xanh lục đầy lo lắng trên khuôn mặt đang cau mày của Severus trong phản ứng khẩn cầu vô thức, trước âm thanh không được hoan nghênh của dòng họ của cậu, khi cái họ ấy được gọi lên trong sự pha trộn đặc biệt giữa sự mất kiên nhẫn và bị tổn thương.

"Tôi đã nghĩ ông đã quyết định sẽ gọi tôi là Harry, Severus. Ông đã nói rằng ông muốn chúng ta gần gũi hơn. Không phải vì thế nên ông đã đồng ý uống trà ở đây, thay vì đến một quán cà phê nhỏ đông đúc khác để ăn tối sao?"

"Theo ta hiểu thì cậu đang tin rằng bằng việc ta sử dụng họ của cậu, thì bằng cách nào đó, sẽ gây tổn hại cho mục tiêu trở nên gần nhau hơn của chúng ta?"

"Tôi nghĩ vậy. Nghe ông gọi tôi là Harry khiến tôi cảm thấy gần gũi với ông hơn. Tôi không đặc biệt vui vẻ gì khi ông xưng hô với tôi bằng chính cái họ mà ông thường gầm gừ một cách quá cay độc khi tôi còn là học sinh của ông."[Snarry - HPSS] Thảm họa tán tỉnh - Chương 24"Tại sao cậu lại đột nhiên căng thẳng như vậy? Ta đã nghĩ đây là những gì cậu muốn. Cậu đã khăng khăng mời mọc ta đến đây trong suốt nhiều ngày, và bây giờ cuối cùng khi ta đã làm như vậy, thì cậu cứ tiếp tục chạy ra khỏi phòng khách cứ hai giây một lần. Ta không hiểu có vấn đề gì với cậu, Potter. Nếu cậu muốn ta rời khỏi nhà của cậu, tất cả những gì cậu phải làm là nói ra."

"Không! Tôi không muốn ông rời khỏi nhà của tôi. Tôi muốn ông ở lại, xin hãy tin tưởng tôi về điều đó." Lời nói của cậu vỡ ra trong một tràng cười nhỏ, và cậu kết thúc bằng cách cào những ngón tay run rẩy trong mái tóc rối bù vô vọng của mình, trước khi quyết định trực tiếp giải quyết tình huống khó khăn này, và thực sự thừa nhận sự hiện diện của một vấn đề khổng lồ không thể lờ đi, một vấn đề to như một con voi to bự đang ngồi trong phòng này, ngay bên cạnh họ. "Tôi muốn ông ở lại đây cực kỳ, muốn nhiều đến nỗi nó làm cho tôi phát điên, tình yêu của tôi. Chỉ là – kể từ khi đến đây, ông đã trông thực sự không thoải mái và cuối cùng tôi nhận ra rằng có thể ông không chuẩn bị tâm lý để có mặt ở đây sớm như vậy sau đêm chúng ta ở cùng nhau.
"Tôi đã tự phán đoán rằng ông đã có đủ thời gian để chấp nhận sự thật rằng chúng ta đã từng rất thân mật, và tôi đã nghĩ rằng tôi có thể đối phó với bất kỳ sự khó chịu nhỏ nào mà ông sẽ thể hiện khi ở đây, nhưng – ông đang phản ứng như thể đêm hôm đó vẫn là một vấn đề khá lớn đối với ông, và thật khó khăn để thấy ông quá bất an như vậy, còn tôi lại không thể làm gì đó với nó."

"Harry..."

"Không, làm ơn, hãy nghe tôi nói. Tôi không muốn làm ông khó chịu thêm với an ủi động-chạm thông thường quen thuộc của tôi, nhưng ... tôi không biết làm cách nào khác để tiếp cận được ông. Thật khó khăn để tôi thấy ông đang ở đây, đứng gần tôi như ông đang ngay bây giờ, và vẫn cảm thấy như thể giữa chúng ta có khoảng cách xa hàng ngàn dặm. Tôi chưa bao giờ là người chú ý về mấy phép lịch sự như ông, và khao khát muốn ôm ông thật gần và nói với ông rằng mọi thứ sẽ ổn thôi, rằng tôi không mang ông đến đây để giở thủ đoạn xấu xa với ông lần thứ hai, đang khiến tôi muốn phát điên. Tôi sẵn sàng tiếp nhận mối quan hệ này theo tốc độ của ông, Severus. Tôi không có ý định hối thúc ông lên giường vào bất cứ lúc nào, cho dù có thể sẽ mất bao nhiêu thời gian để ông quyết định rằng ông đủ tin tưởng tôi, đủ tin để sẵn sàng chia sẻ cơ thể của ông với tôi một lần nữa, mà không cần cả một thùng Rượu Lửa để thúc đẩy tăng thêm động lực cho hành động của ông."
Hết chương 24

[Snarry - HPSS] Thảm họa tán tỉnh - Chương 24