[Đệ Hân Dẫn Lực] - Người yêu tin đồn

Chap 1

"Ngửa người ra sau."

"Có thể kéo cao váy lên chút nữa không?"

"Được."

Ngu Thư Hân gật đầu, dứt khoát vén đuôi váy lên bắp đùi. Cả người cô nằm trên ghế sofa màu đỏ mềm mại, đôi chân trắng nõn và cong cong chồng lên nhau.

Nhϊếp ảnh gia hài lòng gật đầu, nhìn vào ống kính: "Tôi đếm đến ba, nhìn vào đây."

Ngu Thư Hân nghe tiếng liền quay đầu lại, nhướng mày. Khoé mắt và đuôi lông mày đều tràn ngập vẻ mê hoặc.

Vừa liếc mắt sẽ cảm thấy vô cùng diễm lệ.

Trên tay cô còn cầm một quả táo, kề sát môi, muốn cắn nhưng không cắn, lại càng mê hoặc người nhìn. Ngay cả không có biểu cảm gì khác thì vẫn mang lại nét gợi cảm và quyến rũ.

"Răng rắc."

Nhϊếp ảnh gia đã hợp tác với rất nhiều minh tinh tuyến một, nhưng Ngu Thư Hân là một trong những người hiếm khi làm anh ta sáng mắt.

Biểu cảm trước ống kính lẫn trình độ quản lý biểu cảm đều xuất sắc một cách bất ngờ, ngay cả không thêm hậu kỳ thì vẫn rất đặc sắc.

"Được rồi, tổ bối cảnh sửa sang lại một chút."

Sau một hồi bấm máy, nhϊếp ảnh gia nói tạm dừng, anh ta gọi Ngu Thư Hân tới và khen ngợi: "Hình ảnh của cô trên ống kính rất tốt, loại phong cách này rất thích hợp với cô. Hiện nay cô vừa mới xuất đạo, đừng quá vội vàng, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội."

(HE) là Tạp chí nam, có địa vị cao trong giới thời trang.

Hầu hết ảnh bìa thường mời một ít nữ minh tinh đang nổi tiếng với phong cách gợi cảm. Tuy nhiên, với danh tiếng hiện giờ của Ngu Thư Hân, cùng lắm chỉ có thể lấy được một vị trí trang trong mà thôi.

Ngu Thư Hân cười nói cảm ơn.

Những lời này đều là thật lòng và đặt kỳ vọng rất cao trên người cô. Theo dự đoán của cô, chắc phải qua một quãng thời gian dài mới có cơ hội.

"Được rồi, tiếp tục chụp thôi."

Nhϊếp ảnh gia vỗ tay, đang chuẩn bị tiếp tục quay lại ống kính thì đột nhiên bị tiếng gõ cửa cắt ngang.

Mọi người đều dừng động tác, quay đầu nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Biên tập viên của Tạp chí không biết đứng ở cửa từ khi nào, cô ta nhìn lướt qua hiện trường chụp ảnh rồi dõi mắt nhìn về phía Ngu Thư Hân, cao giọng nói: "Xin lỗi, mọi người vất vả rồi, hôm nay chụp đến đây thôi."

"Ơ? Tiến độ chụp ảnh mới chỉ được một nửa."

"Đúng vậy, đang còn một bộ Tạo hình nữa."

Ngu Thư Hân mím môi, dường như đã đoán ra điều gì.

Quả nhiên, một giây sau —

"Không cần."

Biên tập của Tạp chí nhìn phía Ngu Thư Hân, sau đó nâng cằm lên, lạnh lùng thốt ra từng câu từng chữ: "Xin lỗi, Ngu tiểu thư."

"Chúng tôi đã Tạm thời ra quyết định, Tạp chí kì này không cần dùng cô nữa."

"Tại sao lại đột nhiên đổi người?"

"Cô không nghe nói sao? Khoảng thời gian trước, vào sinh nhật thiếu gia nhà họ Chu, Ngu Thư Hân muốn tự mình tiến cử giường chiếu, kết quả chạm vào giới hạn, bị người ta đẩy xuống hồ bơi. Xảy ra chuyện như vậy thì sao Tạp chí làm sao dám dùng cô ta nữa?"

Cách một cánh cửa, Ngu Thư Hân vừa chờ người đại diện Hạ Hoài Tình ký hợp đồng giải ước, vừa thảnh thơi uống ly cà phê được thư ký rót.

Nhân tiện nghe một chút tin đồn liên quan đến bản thân.

Cách một cánh cửa, bên trong thỉnh thoảng phát ra tiếng cười vang, tất cả đều là mỉa mai.

"Cũng đúng, Ngu Thư Hân nhìn giống dạng người như vậy. Hôm nay nhϊếp ảnh gia còn khen cô ta thích hợp với phong cách này, hoá ra là phong cách bán thân bồi ngủ?"

Những lời này lọt vào tai có chút khó nghe.
Ngu Thư Hân nhíu mày liền buông ly cà phê trong tay xuống. Cô từ từ đứng dậy tiến lên rồi nhẹ nhàng gõ vào cửa, ngữ khí lạnh nhạt mỉm cười: "Thật ngại quá, câu cuối cùng, có chút không lễ phép nha."

"......"

Âm thanh bên kia cánh cửa liền dừng hẳn.

Nhưng cô hình như chẳng để ý chuyện to tát này, thay vào đó từ từ bổ sung, "Không sao, tôi chỉ nhắc nhở một chút, các bạn cứ tiếp tục."

Sau một khoảng thời gian yên ắng liền truyền đến những bước chân vội vã và tiếng đóng cửa.

Dường như là chạy trối chết.

Ngu Thư Hân cảm thấy không thú vị, xoay người ngồi lại sô pha thì người đại diện liền đẩy cửa đi vào.

"Từ Tầng 3 cao thế mà nhảy xuống, em cũng đủ tàn nhẫn."

Hạ Hoài Tình dựa vào cửa, lạnh lùng khen ngợi, "Chị vừa đi công tác từ nơi khác về liền đến giải quyết chuyện em làm hỏng. Ngu Thư Hân, em đúng là nghệ sĩ khiến chị lo lắng nhất."
Ngu Thư Hân vô cùng thản nhiên mà chấp nhận lời khen, "Cảm ơn lời khen ngợi."

"Cảm cái rắm." Hạ Hoài Tình cắn răng, lớn tiếng mắng cô, "Em cảm thấy phía dưới là hồ bơi thì sẽ không ngã chết sao? Nếu không phải xung quanh có người biết hô hấp nhân Tạo, chị có lẽ là người đại diện đầu tiên trong công ty để tang cho nghệ sĩ của mình."

"Nghĩ về điểm tốt đi, ít nhất em không khiến bản thân lên hot search." Ngu Thư Hân nhẹ nhàng đáp lại, "Nghĩ như vậy, có phải rất may mắn không?"

"Ai dám để em lên hot search?"

Hạ Hoài Tình cười nhạt một tiếng, "Nói cô bị bỏ thuốc đưa lên giường làm quy tắc ngầm? Thà chết không khuất phục, trực tiếp nhảy từ cửa sổ rồi ngã xuống hồ bơi suýt chết đuối? Nếu phóng viên dám viết, vị Chu tiên sinh bị em làm mất mặt kia chắc chắn sẽ lột da của họ."
Ngu Thư Hân cười, "Nói cũng đúng."

Ba ngày trước, cô bị người ta tính kế.

Uống xong ly rượu vang, sau đó bị đưa lên giường của Chu thiếu gia.

Khi tỉnh lại, cô liền phát hiện bản thân đang trong một phòng ngủ xa lạ.

Trong phòng tắm sáng lên ánh đèn, loáng thoáng có thể thấy bóng người đàn ông cường tráng, mạnh mẽ, và khoá cửa phòng không mở được.

Thuốc kí©ɧ ɖụ© và rượu trộn lẫn vào nhau khiến ngọn lửa trong đầu càng cháy mạnh, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt chút lý trí cuối cùng còn sót lại.

Trong những trường hợp như vậy, có vẻ như không có sự lựa chọn khác.

Nhưng Ngu Thư Hân lại quyết liệt hơn so với tưởng tượng.

Cô trực tiếp dứt khoát ngồi lên cạnh cửa sổ ngay trước mặt vị Chu tiên sinh kia, mỉm cười nói, "Chu tiên sinh, phiền giúp tôi gọi 120?"
Sau đó, xoay người nhảy xuống——

Từ Tầng 3, dưới chân là hồ bơi sâu 4 mét.

Được ăn cả ngã về không, đánh cuộc bản thân có chết hay không.

Có vẻ kết quả khá tốt.

"Nhảy lầu, sao em lại có can đảm ấy." Hạ Hoài Tình giận dữ nói, nói đến một nửa, lại hạ giọng, bất đắc dĩ thở dài, "Em biết ngày đó ai tính kế em không?"

Ngu Thư Hân vừa uống một ngụm cà phê vừa nhíu mày.

Quá đắng.

Nghe thấy Hạ Hoài Tình hỏi, cô nâng mắt lên, nghĩ nghĩ, sau đó trả lời thật thà, "Không biết."

"Không biết?"

"Đúng vậy," Ngu Thư Hân cười nhún vai, "Mấy hôm nay em ngẫm lại, phát hiện đếm không xuể, rất nhiều người mong em ngã xuống."

Cô không nói dối.

Kể từ ngày ký hợp đồng với công ty, cho dù chưa bộc lộ tài năng, cô cũng đã trở thành cái gai trong mắt mọi người.

Bởi vì chị gái của Ngu Thư Hân từng là ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong giới, nổi tiếng một thời. Hồng nhan bạc mệnh, chị gái cắt cổ tay tự sát vào ngày sinh nhật lần thứ 21.
Tuy rằng đã qua mười năm, cái tên đó cũng dần dần bị lãng quên.

Nhưng ai cũng sợ Ngu Thư Hân dựa vào phú nhị đại nổi lên.

Tối hôm qua có phóng viên được mua ngồi trước cửa biệt thự canh gác, chờ sáng hôm sau Ngu Thư Hân qua đêm xong đi ra liền chụp ảnh.

Rõ ràng là muốn mượn scandal khiến cô ngã xuống.

Ai biết được cô quả quyết như vậy, thậm chí trực tiếp lấy mạng để đặt cược.

Tâm trạng của Hạ Hoài Tình đầy phức Tạp, cô ngẩng đầu nhìn Ngu Thư Hân trước mặt.

Một khuôn mặt rất đẹp, quyến rũ và không yêu tinh.

Được trời cao ưu ái ban cho dung mạo và lai lịch, gần như là cái đinh trong mắt mọi minh tinh.

Trong giới giải trí có rất nhiều nữ minh tinh lớn, đương nhiên biết cách để sớm bóp chết kiểu nhân vật nguy hiểm này.

"Có tin xấu." Hạ Hoài Tình do dự một lúc, vẫn mở miệng.
Ngu Thư Hân nhướng mày, nói tiếp: "Em bị phong sát?"

Hạ Hoài Tình không nói tiếp.

Ngu Thư Hân cười nhạt, trong lòng hiểu rõ liền chế nhạo một câu,"Thật là bất ngờ."

Chuyện trong dự đoán.

Chỉ trong mấy ngày mà vài thương hiệu nhỏ đã rút lại đại ngôn. Bộ phim truyền hình đã đàm phán hôm nay cũng thông báo nhân vật đã bị thay thế.

Cô không cần nghĩ cũng biết những việc này đều do Chu tiên sinh bị mất mặt kia làm ra.

Cô làm tư bản mất mặt, sao bọn họ có thể khiến cô sống tốt?

Huống hồ Ngu Thư Hân chỉ là minh tinh tuyến mười tám, đơn giản chỉ cần một câu nói là có thể chặn lối ra của cô.

Hạ Hoài Tình dừng lại một lát rồi nói tiếp, "Còn có một tin tức nửa tốt không xấu."

Nửa tốt không xấu?

Từ ngữ hình dung rất độc đáo khiến Ngu Thư Hân hỏi thêm một câu, "Tin tức gì?"
"Còn lại một gameshow tình yêu, chưa huỷ hợp đồng, chỉ có điều ——"

"Có điều?"

"Chị đã điều tra, nhà đầu tư là Cảnh Dật Khoa Học Kỹ Thuật. Tổng giám đốc của Cảnh Dật có quan hệ không tồi với Chu thiếu, là một vị quý công tử so với cậu ta còn lãng tử hơn."

Hạ Hoài Tình đem tài liệu liên quan đến show tống nghệ đưa về phía cô, nhân tiện phân tích, "Cho nên em đừng quá lạc quan, tám phần là muốn chỉnh em."

Ngu Thư Hân nở nụ cười, cô đưa tay nhận tư liệu, thuận miệng chế nhạo, "Đặc biệt mời tôi đi show tống nghệ để chỉnh em? Em có mặt mũi như vậy?"

Hạ Hoài Tình bị cô chọc cười, "Em vẫn nghèo, nhưng chị đề nghị gần đây em đừng nên hoạt động, chờ khoảng thời gian này......"

"Nhận." Ngu Thư Hân đưa mắt nhìn lên, thu lại nụ cười rồi cất cao giọng nói, "Sao không nhận? Nếu người ta có thành ý như vậy, em không nhận lại thành bất kính."
Hạ Hoài Tình nghe vậy liền nhìn cô một lúc lâu.

Những lời nói đang trong cổ họng bị kẹt lại trước đôi mắt bình tĩnh mà tràn đầy kiên định của Ngu Thư Hân, cô ấy liền gật đầu.

"Được, chị sẽ xác nhận."

"Đúng rồi." Ngu Thư Hân đột nhiên nhớ tới điều gì, thuận miệng hỏi một câu, "Chị Hạ, vị nhà đầu tư mà chị vừa nói, tên gì?"

Hạ Hoài Tình trả lời: "Vương Hạc Đệ."

Vương Hạc Đệ?

Động tác trên tay Ngu Thư Hân khựng lại, cô nhíu mày như đang ngẫm nghĩ, "Tên này có chút quen tai."

"Mấy người đàn ông có tiếng trong thành phố, quen thuộc là bình thường" Hạ Hoài Tình không quá bất ngờ, cô ấy nói đến đây không quên nhắc nhở, "So với anh ta thì đắc tội Chu thiếu đều là việc nhỏ. Vương Hạc Đệ là người mà em phải cẩn thận đừng trêu chọc phải."

"Như thế nào?" Ngu Thư Hân hỏi.
"Đừng nhìn bộ dáng bất cần đời mà không ai cho rằng vị ấy là playboy."

Hạ Hoài Tình ngước mắt, gằn từng chữ một, "Loại người mặt cười này mới là sư tử ăn thịt người không nhả xương."

Nếu muốn tham gia gameshow, trước hết phải có bạn trai.

Những năm nay, Ngu Thư Hân biết bản thân không chỉ chưa từng yêu đương, thậm chí cũng chẳng thầm mến ai.

Hạ Hoài Tình cảm thấy chuyện này dễ giải quyết, "Không sao tìm một người chưa chính thức xuất đạo và không có bối cảnh để đóng vai bạn trai là được. Ký thêm cái hợp đồng để tránh xảy ra việc xấu. Hiện nay trong giới có rất nhiều cặp đôi nổi tiếng, cơ bản đều có quan hệ hợp đồng."

"Có thể lấy tiền, cũng có thể nhận được cả danh tiếng lẫn sự nổi tiếng, có rất nhiều người muốn nắm bắt cơ hội này."

Ngu Thư Hân không có ý kiến.
Mặc dù cô chưa từng yêu đương, nhưng tốt xấu gì cô cũng tốt nghiệp học viện điện ảnh với thành tích tốt nhất, diễn cảnh yêu đương nóng bỏng trong tình yêu không khó khăn.

Trong lúc chờ "Bạn trai" xuất hiện, Ngu Thư Hân còn nhận được kịch bản yêu đương của Hạ Hoài Tình.

Tiêu đề: [Chị đại xinh đẹp VS chó con tươi sáng! Cao quý trưởng thành VS ánh mặt trời đơn thuần.]

"......"

Kịch bản này chắc chắn do Hạ Hoài Tình viết.

Một tuần sau, Ngu Thư Hân nhận được thông báo, đến công ty gặp mặt bạn trai nhỏ này.

Theo Hạ Hoài Tình nói, bạn trai nhỏ của mình sau khi được các tay săn mồi của công ty phát hiện; qua nhiều lần bàn bạc thì thành công đến làm nghệ sĩ dự bị cho mình.

Được cho rằng rất có tiềm năng, đẹp trai đến mức nhồi máu cơ tim.

Thực ra Ngu Thư Hân không mong chờ nhiều ở vị bạn trai giả này. Cô ở trong giới giải trí đã lâu, có loại nhan sắc nào mà chưa từng thấy qua.
Chưa kể đến vị bạn trai này không phải sở thích của cô.

Ngu Thư Hân đến văn phòng Hạ Hoài Tình sớm hơn năm phút so với thời gian đã hẹn.

Cô lễ phép gõ cửa, nhưng không thấy ai trả lời. Cô nghĩ rằng Hạ Hoài Tình không ở đây liền đẩy cửa đi vào ngồi chờ.

Cánh cửa lộ ra một khe hở, loáng thoáng nhìn thấy một cơ thể cao lớn.

Giây tiếp theo, đôi mắt cô va vào một đôi đồng tử nhạt màu nâu. Cô đưa mắt nhìn lên liền đập vào mắt một khuôn mặt đầy góc cạnh.

Người đàn ông tùy tiện dựa vào bàn làm việc, miệng ngậm một điếu thuốc phả ra làn khói trắng. Hắn thấy cô nhìn sang thì yết hầu từ từ trượt xuống rồi lấy điếu thuốc xuống kẹp trong kẽ tay.

Ngu Thư Hân hơi giật mình.

Một nụ cười vang lên trong bầu không khí yên tĩnh.

Âm thanh trầm thấp, âm cuối mang theo chút cảm xúc, khiến tai người nghe ngứa ngáy.
Đuôi mắt người đàn ông hơi nhếch lên, giọng điệu mang theo vẻ lười biếng, "Không vào?"

Đôi mắt hồ ly ánh lên nụ cười, phong cách bất cần đời cùng hành vi phóng đãng, tất cả như khắc vào xương cốt.

... Hạ Hoài Tình nói không sai.

Đúng thật là người đẹp trai đến mức nhồi máu cơ tim

Chẳng qua ——

Ngu Thư Hân nhíu mày, nghiêm túc đánh giá người đàn ông trước mặt.

Này đâu phải chó con.

Đây rõ ràng là chó ngao Tây Tạng.