Vô thân, vô gia, vô tài, sinh ra đã bị cha mẹ bỏ rơi, hắn trốn khỏi cô nhi viện từ năm ba tuổi. Sống trong cảnh tột cùng bị xã hội vứt bỏ, hắn lang thang trong con hẻm vắng, mưu sống ăn xin, bất lực cố sống qua ngày.
May mắn được một người đàn ông cứu giúp, lão cưu mang, mang hắn đến một căn phòng tăm tối, nơi chỉ có bốn vách tường, ánh đèn thí nghiệm làm bạn....
Cuộc sống đối với hắn như một vở kịch, một vở kịch mà bất kì ai cũng có thể làm nhân vật chính. Hắn trong vở kịch, không phải phản diện, càng không phải nhân vật phụ. Hắn là kẻ viết lên, tạo ra vở kịch, là một khán giả đích thực ngắm nhìn bọn chúng trên sân khẩu diễn trò.