[12 chòm sao-BL] Bảo bối nhà tôi là otaku

Chap 2

Trong một căn phòng tối, có một cậu bé ngồi đó, co người trên ghế xoay. Một tay cậu cầm một bịch bánh, tay còn lại thì bóc ăn, đôi mắt thâm quần vẫn chăm chú vào màn hình.

Sư Tử thở dài, tắt đi máy tính, đi lại nằm trên giường, bật điều hòa đến 18°C, rồi trùm chăn co người lại.

Cũng đã được hai năm kể từ ngày cậu không đến trường, cậu đã nói dối mẹ mình rằng mình vẫn đi học. Tất cả thời gian mà cậu cho là phải học đều diễn ra tại nhà, cậu cũng chỉ đến trường khi có bài kiểm tra. Năm nay là năm đầu tiên của cấp ba, cũng đã gần nửa học kỳ trôi qua, Sư Tử vẫn chưa hề đến trường. Cậu nhắm mắt, chìm dần vào giấc ngủ

----------------------------------------------

"Đồ dị hợm"

"Đừng chơi với nó"

"Tảy chay nó ra đi"

"..."

Lớp học, bàn ghế, bạn bè, tất cả đều màu đen. Những ánh mắt khinh miệt nhìn vào cậu bé đang ngồi phía cuối lớp. Đứa bé nhỏ nhắm, mái tóc đen tuyền, cơ thể run rẩy, thậm chí còn chẳng dám ngẩng mặt lên. Nó đưa đôi bàn tau bé tí của mình che đi đôi tai, nó không muốn nghe những lời miệt thị đó, những con người đó thật đáng sợ...

----------------------------------------------

-Không!

Sư Tử mở mắt, nhìn trân trân vào trần nhà đầy sợ hãi, mồ hôi vốn không nên có trong căn phòng lạnh lẽo nay chảy đầy khắp trán.

Sau một lúc lấy lại bình tĩnh, cậu ngồi dậy, đưa tay vò vò mái tóc đen. Lại là giấc mơ đó, nó đã ám ảnh cậu từ rất lâu rồi, hiện tại vẫn vậy, chính nó đã trở nỗi ám ảnh, khiến cậu thậm chí không thể đến trường. Cậu biết phải làm gì đây...?

Có vài người bạn cùng chơi game bảo rằng, cậu vẫn còn trẻ, nên tiếp tục đi học, dù có giỏi thế nào thì đến trường vẫn hơn, cậu cũng có vài lần cân nhắc về việc đó. Nhưng, mỗi khi nghĩ về những ngày tháng bị cô lập, Sư Tử lại không tài nào giữ được bình tĩnh, cậu sẽ bắt đầu run sợ. Không biết...đến khi nào thì cậu mới có thể tiếp tục đến trường, hòa nhập vào cùng với bạn bè cùng lớp đây...

_______________________________________

Tiếng nước từ phòng tắm của một nhà nào đó phát ra. Bỗng, tiếng chuông điện thoại vang lên. Có lẽ là vừa kịp lúc, Xử Nữ bước ra. Quấn bên hông là chiếc khăn tắm trắng tinh, một chiếc khăn nữa thì quấn bên cổ, đang được anh kéo một nửa lên để lau đi mái tóc ướt đẫm. Những giọt nước nhẹ chảy xuống từ tóc, mơn trớn lên cơ thể tuyệt mỹ của anh, lại càng tạo nên một bức tranh đầy mị hoặc.

Anh với tay, mỉm cười bắt điện thoại lên nghe máy, dùng chất giọng ấm áp của mình đáp lại đầu dây bên kia.

"Xin chào?"

"..."

"À vâng"

"..."

"Vâng, em sẽ tới ngay. À chị..."

"Tút"

Đầu dây bên kia cúp máy, thật là một đoạn đối thoại khô khốc và ngắn ngủi, anh còn muốn nói chuyện với người ta thêm một chút nữa cơ, sao cô ấy lại có thể phũ phàng đến như vậy chứ, huhu con tim mỏng manh của anh tan vỡ mất rồi. Bước đến tủ đồ, chọn bừa một bộ, chải chuốt một chút, cầm lên chiếc máy ảnh, cười dịu dàng đi ra khỏi nhà.

Vừa nãy, chị quản lý gọi điện, bảo anh phải đến studio ngay, còn nói là có người mẫu nổi tiếng, sẽ đến trong vòng nửa tiếng nữa, vì vậy chị ấy muốn anh chụp hình cho người đó. Haizz, biết sao được, không phải khoe đâu, chỉ có anh là chụp đẹp nhất trong studio thôi mà ’v‛)~

Nói thật, anh không thích chụp hình cho nam giới lắm, nếu không phải vì công việc, anh chỉ chụp cho khách nữ thôi, vì theo anh thấy nam nhân có gì hay để chụp đâu. Xử Nữ bĩu môi, mở cửa studio bước vào, anh cũng muốn xem một chút người nổi tiếng ấy đẹp ra sao, có bằng anh hay không nha

-xin lỗi em tới muộ...

Đôi đồng tử co lại hết cỡ, điều đó cho thấy anh thật sự rất bất ngờ. Quả thật là vậy, Xử Nữ đang hết sức ngỡ ngàng, không ngờ cư nhiên anh có thể gặp lại người này sau một khoảng thời gian dài không liên lạc nha. Chỉ vài giây sau đó, bao nhiêu suy nghĩ xấu xa đều bị anh quăng ra sau đầu, thay vào đó là nụ cười rạng rỡ, anh reo lên
-Ma Kết, lâu không gặp!

_______________________________________

-Yết à

Thiên Bình bước vào phòng ngủ, nhìn cái cục tròn tròn đang nằm trên giường, thở dài đi lại, nhẹ nhàng lay lay đứa em

-Yết Yết-- dậy đi mà

Tiếc thay, cái cục tròn tròn đó vẫn không trả lời. Thiên Bình thở dài, xem ra em cậu ngủ còn say lắm, chắc trưa mới dậy, giờ đi mua đồ về nấu là vừa kịp bữa trưa. Nói là làm, cậu cầm chìa khóa và ví tiền đi ra ngoài, lúc đi không quên viết giấy dặn dò kể lại cho em trai yêu dấu.

----------------------------------------------

Ừm, hiện tại Thiên Bình đang ở trong siêu thị, bạn chẻ chúng ta có vẻ khá là vui nên mua rất nhiều đồ. Đi vòng quanh siêu thị, cậu vừa hát vừa lựa đồ, trong lòng nghĩ xem sẽ làm món gì. Chẳng bao lâu sau, chiếc xe đẩy đã đầy ắp đồ, Thiên Bình hài lòng xoay người, đẩy xe đến quầy thu ngân.
Xách hai cái bao nặng thiệt nặng đi vòng vòng khắp nơi, tung tăng ca hát, thậm chí bạn Bình nhà ta còn nhảy chân sáo nữa. Cơ mà niềm vui chưa được bao lâu, khi đến ngã rẽ thì có một bất ngờ nho nhỏ xảy ra. Thiên Bình loay hoay trước con hẻm nhỏ, kỳ thật chỉ cần nhìn qua cũng biết đây không phải hẻm nhà cậu, cơ mà với cái tật mù đường đến nhà mình cũng không biết cách về của cậu thì hẻm nào cũng như nhau. Đó là lý do vì sao, cậu đứng con hẻm mà cậu cho là "hẻm nhà mình" và bắt đầu phân vân. Trong hẻm có đến tận ba con hẻm nhỏ, mà theo cậu thấy thì mấy cái lối này đều dẫn về nhà, và thế là cậu chọn bừa một hẻm, chui vào trong. Cái lúc mà cậu nghĩ đã gần đến được nhà rồi, thì nó lại có thêm một chục đường ngoằng nghèo khác. Cân nhỏ đứng đần một lúc, cuối cùng ngẩng mặt lên trời, thở dài, đưa ra kết luận
-chết, lạc rồi...

_______________________________________

Khi mặt trời đã bắt đầu lên cao, những tia nắng dịu nhẹ của buổi sáng trở nên gay gắt hơn vào buổi trưa, Thiên Yết mới bắt đầu mở mắt. Từ tư thế co thanh một cục trên giường, cậu trở người, ngồi bật dậy, vươn vai rồi ngáp dài như một chú mèo nhỏ.

Cậu đưa tay vò vò mái tóc một chút, từ từ leo xuống giường rồi lững thững vào nhà vệ sinh. Thật là, hiếm lắm mới một ngày Chủ Nhật nên cậu quyết định sẽ ngủ nướng đến 8 giờ sáng, ai ngờ vậy mà mở mắt ra đã là 11 giờ trưa rồi, cậu có cảm giác hơi áy náy, chắc ban nãy Thiên Bình gọi cậu dữ lắm.

Thở dài thay bộ đồ thường ngày, chạy xuống bếp kiếm gì đó bỏ bụng, sao không thấy Thiên Bình đâu nhỉ, hay ảnh đang ở phòng khách. Sau một hồi lục tủ lạnh, cuối cùng cậu cũng kiếm được một chai sữa. Đang vui vẻ thưởng thức vị sữa bò thơm ngát thì vô tình nhìn thấy mẩu giấy nhớ
-cái..khụ khụ--

Thiên Yết giật mình đến nỗi sặc sữa, cậu vừa che miệng ho vừa vội cầm giấy nhớ lên đọc thật kỹ lại một lượt, đùa gì vậy? Không!! Cậu không tin! Thiên Bình dám ra ngoài một mình sao!? Cậu vội chạy lên lầu, lấy điện thoại gọi thử anh trai, nhưng tiếng chuông điện thoại lại vang lên ở phía bàn học, thôi xong...Cân bỏ quên điện thoại ở nhà rồi.

Thiên Yết hốt hoảng, vớ nhanh lấy chiếc áo khoác mặc vào, ví, chìa khóa nhà, điện thoại nhét bừa vào mấy cái túi quần, rồi đi ra ngoài khóa cửa nhà lại. Sau khi đã chuẩn bị xong xuôi, cậu dùng hết sức bình sinh chạy ra khắp khu phố tìm Thiên Bình.

Không có, không có, không có,... cậu tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy bóng dáng anh trai đâu. Nước mắt lã chã rơi xuống, từ nhỏ cả hai đã dính lấy nhau rồi, đi đâu cũng đi chung, vậy mà hôm nay, chỉ vì ngủ muộn một chút, anh đã đi lạc rồi. Thiên Yết ngồi co người trên băng ghế đá ven đường, khóc thút thít, không ngừng tự dằn vặt bản thân. Hiện tại cậu không biết phải làm thế nào mới có thể tìm được anh mình, Thiên Bình cũng chưa bao giờ đi lạc xa đến vậy, nếu anh nà có chuyện gì chắc có lẽ cậu sẽ không tha cho bản thân mình đâu...
_______________________________________

Đôi lời:

Ahuhu xong chap 2 rồi ỢwỢ, chap sau sẽ là về 4 sao cuối

Mị cũng hơi bất ngờ về cách sắp xếp tính cách nhân vật của mình, nhất là Sư Tử, lúc thiết lập tính cách của bé nó, ui thiệt sự thương lắm luôn. Nên hôm nay viết ra chap 2, thấy có hơi tội lỗi, vì thật sự là có rất nhiều tâm trạng muốn nói ra cho bé nhưng ít quá, phân đoạn của Sư Tử chẳng viết được gì nhiều, sau này cố hơn vậy TvT

Xử Nữ thì là một người khá hiền, thích những thứ dễ thương, nhưng mình lại khiến con người ta thành kẻ đào hoa mất rồi TvT chắc cũng phải sửa quá.

Cuối cùng là về cặp sinh đôi, Thiên Yết và Thiên Bình có vẻ sẽ dính nhau, mỗi lúc mọi nơi luôn, nhưng mình sẽ không xếp thành một cặp đâu, các bạn cứ từ từ theo dõi

À thì mình vẫn khá phân vân về phần cp, ai có ý kiến thì cho mình xin nha, mình cảm mơn nhiều <3