ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP20

Trong thôn của họ từng có trào lưu sinh con thứ hai. Mặc kệ thời điểm đó nhà nước chưa cho phép một gia đình có hai con, nhưng cuộc sống của người dân khá dần lên, rất nhiều người lựa chọn sinh tiếp, nói chi tới nhà Tô Hạ Hoan. Chỉ có điều, về sau Lý Hiểu Tuệ và Tô Minh mới nhận ra mình chiều hư đứa con gái này. Cô không hề có trách nhiệm của một người làm chị, hoàn toàn không muốn có thêm em trai em gái gì nữa. Cộng thêm việc hồi cấp ba, Tô Hạ Hoan gây ra quá nhiều thị phi, biết bao phụ huynh tìm đến nhà để nói chuyện yêu đương của cô, khiến họ phải giật mình.                                                                                                                                          

Đến tận bây giờ, Lý Hiểu Tuệ vẫn nhớ như in cảm xúc của mình khi biết trong bụng đang có một cậu con trai. Tuy rằng cuối cùng chính bà là người lựa chọn bỏ nó đi, nhưng không phải bà không oán thán gì cô con gái của mình. Vì cớ gì chỉ có bố mẹ phải suy nghĩ cho cảm nhận của con cái mà con cái lại được thờ ơ với cảm nhận của bố mẹ chứ?                                                                                                                       

Người làm cha mẹ đã định sẵn phải hy sinh và trao đi mọi thứ cho con cái sao?                                                                                                                               

Tô Minh nhíu mày :"Ầm ĩ gì chứ, con nó chỉ hỏi có một câu thế thôi mà bà cũng nổi nóng được?".                                                                                                       

Lý Hiểu Tuệ cũng cảm thấy mình có hơi bất thường, bèn xoa đầu con gái :"Mẹ sai rồi, là mẹ không đúng".                                                                                    

"Dĩ nhiên là mẹ sai rồi, người ích kỷ là Tô Triệt chứ không phải con".                                                                                      

Lý Hiểu Tuệ bật cười:"Con tuyệt đối đừng nói như vậy trước mặt cô chú ấy, họ vốn giận dữ lắm rồi.".                                                                                          

"Con đâu có dại".                                                                                                           

"Chỉ có con là thông minh thôi". Lý Hiểu Tuệ chọc chọc lên trán Tô Hạ Hoan.                                                                                                                                         

Ngày hôm sau, Lý Hiểu Tuệ và Tô Minh vẫn tới Lam Nguyệt Loan giúp đỡ. Họ không những không oán thán nửa lời mà còn làm rất nhiệt tình, vì trong số những người tới phụ có rất nhiều người cùng họ, thậm chí quan hệ thân thích. Mọi người hiếm có được một cơ hội để gặp gỡ trò chuyện với nhau như vậy.                                                                                                                    

Ngày thứ ba của kỳ nghỉ lễ, siêu thị Hoan Hoan nghĩ bán, Tô Hạ Hoan và Tô Triệt bị gọi ra ngoài chơi. Còn về việc quyết định đi đâu thì dĩ nhiên là vào khu thắng cảnh rồi. Khu thắng cảnh là nơi thu vé tham quan, họ là người bản địa nên chỉ cần cung cấp chứng minh thư, nộp mười đồng là có thể làm một chiếc thẻ thường niên. Tô Hạ Hoan là một người quái đản. Cô kiên quyết muốn nộp năm mươi đồng để làm một chiếc thẻ thường niên cho khách du lịch vì chê bức ảnh trong thẻ mười đồng quá xấu, còn thẻ của khách du lịch thì không cần chụp ảnh.