ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP22

Tô Hạ Hoan thích thả tóc, từng bị rất nhiều giáo Viên bộ môn chỉ mặt gọi tên phê bình nhưng vẫn không sửa đổi. Thậm chí lúc ngồi gần cửa sổ cô toàn nhìn chăm chăm ra ngoài làm giáo Viên Ngữ văn tức không chịu nổi, phạt cô đứng ngoài cửa lớp. Kiểu người như Tô Hạ Hoan dù có bị phạt đứng vẫn có thể nghĩ ra chuyện để nghịch. Cứ tới giờ ngữ văn, cô sẽ không vào lớp học nữa, nói giáo Viên ngữ văn không muốn nhìn thấy mình nên cô giúp cô giáo được toại nguyện, thế là giáo Viên càng tức mà không làm gì được. Hơn nữa vì phải đứng bên ngoài nên cô thuận tiện nhờ một bạn trai học lớp Thể dục mua sữa chua giúp mình, cứ thế nảy sinh thêm một câu chuyện tình yêu khác.                                                                                             

Những chuyện mà Tô Hạ Hoan gây ra nhiều không sao kể xiết, mấy bạn nam yêu đương với cô đa số thành tích đều xuống dốc. Có trường hợp, thậm chí bố mẹ người đó còn tìm tới thẳng trường học. Sau khi gặp Tô Minh và Lý Hiểu Tuệ, giáo Viên chủ nhiệm phát hiện không có ích gì, đành quay sang bảo các phụ huynh học sinh tự thương lượng.                                                                                                              

Lúc đó, Tô Minh và Lý Hiểu Tuệ chỉ cần nhìn thấy có số lạ gọi điện thoại liền lập tức sợ hãi.                                                                                                        

Phản ứng của Tô Hạ Hoan với việc này cực kỳ bình thản :"Chỉ yêu thôi mà thành tích cũng giảm sút được, thật vô dụng ".                                                                                                               

Cũng chính vào lúc đó, Tô Minh và Lý Hiểu Tuệ bỗng nhận ra hình như họ không quản được đứa con gái này nữa rồi. Tô Hạ Hoan ngồi nghiêm túc trình bày lý lẽ với họ. Uốn tóc là tội ác tài trời sao? Dĩ nhiên không phải, ngoài đường phố biết bao người uốn tóc đấy thôi. Ăn mặc cho đẹp có vấn đề gì sao? Cũng không có, con gái ăn diện hơn một chút để bản thân được vui vẻ, cũng để người khác có thể ngắm nhìn. Bây giờ cô bị nhận định có vấn đề, chỉ đơn giản là vì cô còn nhỏ mà thôi. Cô chẳng qua chỉ đang làm việc mà vài năm sau mình sẽ làm. Nếu vài năm sau có thể làm thì tại sao bây giờ không được? Thế nên bản thân cô không có vấn đề, người có vấn đề là những người không theo kịp suy nghĩ của cô.                                                                                            

Còn về lời khuyên bảo của giáo Viên :"Học sinh phải ra dáng học sinh...".                                                                                                                                       

Câu trả lời của Tô Hạ Hoan là :"Em rất ra dáng học sinh mà.!". Dáng vẻ của một học sinh nên có không phải là thành tích tốt sao? Cô có thành tích tốt đó thôi. Ở một nơi mà học sinh giỏi xuất hiện nhan nhản như Thất Trung, thành tích của cô vẫn đứng trong top 50 người giỏi nhất khoá. Tính theo số lượng mấy chục người mỗi năm thi được vào đại học Thanh Hoa hoặc Bắc Đại thì thành tích đó thật sự tốt lắm rồi!                                                                                                     

Cô còn hỏi giáo Viên của mình với vẻ rất khó hiểu :"Học cấp ba,lẽ nào không tập trung vào thành tích thi cử mà lại để ý đến kiểu tóc và cách ăn mặc của học sinh ư?".                                                                                                              
Các giáo Viên cảm thấy cô không còn thuốc chữa nữa, bố mẹ cô cảm thấy khó xử, còn bản thân cô vẫn sống rất thuận buồm xuôi gió. Lên đại học rồi Tô Hạ Hoan vẫn sống như vậy, nhưng không một ai cho là cô sai. Chính cô cũng cảm thấy câm nín, không hiểu ngày xưa bố mẹ và thầy cô mình ầm ĩ lên vì lý do gì.                                                                                                  

Lịch sử tình trường của Tô Hạ Hoan phong phú và nhiều màu sắc như vậy đấy. Còn về Tô Triệt, vào thời cấp ba, mặc dù anh không bị ai nắm thóp chuyện gì, nhưng sau khi lên đại học thì bạn gái cũng đối hết người này đến người kia......                                                                                                                       
Thế nên dựa vào nền tảng ấy, Lý Hiểu Tuệ, Tô Minh và Đường Anh, Tô Phong đều không cảm thấy họ có thể phát triển được quan hệ tình cảm gì. Mặc dù trước kia hai gia đình vẫn hay đùa giỡn sau này làm thông gia gì đó, nhưng bây giờ chẳng còn nghĩ như vậy nữa. Dù sao các con cũng khôn lớn cả rồi, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, nếu không sẽ ảnh hưởng tới tình bạn bao năm qua giữa hai nhà.