ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP24

Bây giờ Tô Triệt mới nghiêm túc ngắm nhìn cô. Cô có đôi mày thanh tú, đôi mắt to tròn long lanh, mũi thẳng nhỏ nhắn và đôi môi xinh xắn ửng hồng, đường nét gương mặt dịu dàng đến lạ.  Chỉ nhìn diện mạo thôi thì rất dễ nghĩ đây là một cô gái xinh đẹp và nhẹ nhàng, mặc dù tính cách của cô thì thật sự không ăn nhập gì với hai từ ấy. Người ta hay nói cô được thừa hưởng những nét đẹp nhất của bố mẹ, thực tế có lẽ bản thân cô cũng là một trường hợp đột biến gen. Cô chú chỉ là người có tướng mạo bình thường, lại sinh được một cô con gái xinh xắn nhường này, chẳng trách họ yêu chiều cô đến vậy.                                                                                                                                                                                                      

Lúc này, mái tóc cô có chút rối, đuôi tóc được uốn xoăn nên hơi cong lên, hai lọn tóc bên má cong cong khiến cô toát ra vẻ mặt đáng yêu như búp bê vậy. Còn trang phục hôm nay cô ăn mặc hết sức bình thường: Một chiếc Áo dài tay màu hồng nhạt thuê hoa giản dị kết hợp với chân váy ngắn màu xanh lá đậm và một đôi dép đế xuồng. Kiểu ăn mặc này khiến người ta rất muốn hỏi liệu cô có thấy lạnh không.                                                                                                                                       Theo ý kiến riêng của Anh, có lẽ vị sếp kia không phải viện cớ.                                                                                               

Tô Hạ Hoan xinh đẹp không chỉ là nhận định của người dân trong thôn mà e rằng đã trở thành suy nghĩ chung của cả thị trấn rồi. Cũng khó trách sao cô chú lại lo lắng đến chuyện hôn nhân một đời của cô.                                                                                        

Anh nghe bố mẹ mình nói, cô chú còn tới tận trường đại học gặp cậu bạn trai hồi đó của cô, chẳng biết vì lý do gì đã bị người ta doạ cho hết hồn rồi.                                                                                                                                                           

"Cậu nhìn tôi như vậy làm gì?". Tô Hạ Hoan nghiêng đầu nhìn Anh.                                                                                        

"Lúc từ Yên Xuyên trở về, tôi vô tình gặp bạn trai cũ của cậu trên máy bay".                                                                                                                                                   

"Bạn trai cũ?". Tô Hạ Hoan nở nụ cười gian manh:"Cậu nói đến Anh bạn trai cũ nào?".                                                                                                                          

"Người mà hồi cấp ba đã bày hoa hồng hình trái tim ngay trước cổng trường tặng cậu khiến giao thông tắc nghẽn đó.". Tô Triệt chậm rãi nói.                                                                                       

"A...Tôi quên rồi".                                                                                                             

 Tô Triệt cứ thế bị nghẹn lời.                                                                                          

Cậu nam sinh đó trông không đến nỗi nào, nghe đồn còn khá giàu có. Lần tỏ tình ấy lan truyền ầm ĩ khắp trường, sau đó họ chính thức yêu nhau.                                                                                                                                            
Tô Triệt vẫn nhớ ngày Anh trở về thị trấn Bạch Hồ, lúc lên xe thì nhìn thấy cô ngồi bên cửa sổ. Anh đi tới bên cạnh cô, ngập ngừng hồi :"Cậu và bạn trai bây giờ vẫn ổn chứ?".                                                                                            

 Cô thờ ơ nhìn anh.                                                                                                           

"Tôi thấy anh ta và một cô gái khác đi chung với nhau...còn khá thân mật nữa".                                                                                                                                         

"Ồ,cô gái đó có xinh không?".                                                                                       
"Tôi không nhìn rõ".                                                                                                       

"Chúng tôi chia tay nhau rồi, đôi bên thoải mái, không liên quan tới nhau".                                                                                                                                              

Lần đó, Tô Hạ Hoan và cậu bạn kia yêu đương rất khoa trương, ầm ĩ, khiến giáo Viên chủ nhiệm của họ tức giận vô cùng. Tô Triệt tưởng cô rất yêu thương người kia, không ngờ cô lại tỏ thái độ ấy.                                                                                                                      

Chính vào giây phút đó, anh bỗng cảm thấy người vẫn luôn ở bên cạnh mình trở nên lạ lẫm biết bao.....