ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP25

Cơn gió thổi nhẹ qua mái tóc của Tô Hạ Hoan. Cô đưa tay vén những sợi tóc lòa xòa sau tai, nhưng chẳng có gì khác biệt, chúng vẫn cứ tiếp tục sượt qua gò má. Cô không biết làm sao, buông một tiếng thở dài, cũng không giày vò mái tóc của mình nữa, chủ yếu là vì giày vò nó mãi cũng chẳng có ích gì.                                                                                                                                   

"Vậy hai người đã nói chuyện gì?". Cô thuận miệng hỏi một câu vậy thôi, cũng không có ý tò mò hay quan tâm gì cả.                                                                                                                                        

"Anh ta hỏi cậu kết hôn chưa, tôi nói với anh ta là chưa.".                                                                                                      

Cô bỗng nhớ ra gì đó, ánh mắt nhìn anh sáng quắc. Kỳ lạ thật, bạn trai cũ của cô lại quen anh, hai người họ thậm chí còn hàn huyên tâm sự nữa chứ!                                                                                                                                  

"Lần sau gặp lại anh ta,cậu cứ nói tôi quên mất anh ta là ai rồi.".                                                                                              

Tô Triệt mỉm cười :"Được".                                                                                                

Tô Hạ Hoan tiếp tục đi về phía trước. Lúc này cô chẳng hề sợ hãi nữa, còn cố tình đi sát lan can. Bàn tay chạm vào chiếc khoá sắt lạnh ngắt, cô lập tức rụt tay về:"Không gặp lại mấy cô bạn gái cũ của cậu à?".                                                                                       

Tô Triệt nhíu mày:"Bạn gái cũ của tôi?".                                                                                                                                          

"Giả vờ giả vịt gì chứ? Thi đại học xong ,lúc liên hoan chia tay, tôi nhìn thấy cậu và một nữ sinh ôm nhau. Lẽ nào tôi nhìn nhầm.?".                                                                                                           

"Không hề nhìn nhầm.".                                                                                                  

Sau đó thì sao? Một lúc lâu sau,Tô Hạ Hoan vẫn chưa nghe được câu chuyện sau đó. Cô nhíu mày nhìn anh. Tiếp tục đi chứ?                                                                                                                        

Tô Triệt liếc cô:"Cậu muốn nghe chuyện gì? Tôi tưởng chỉ có bạn gái tôi mới có quyền chất vấn chứ?".                                                                                        

"Tôi tò mò không được à? ". Tô Hạ Hoan lườm nguýt :"Vậy tôi và cậu trao đổi một chuyện, đổi lấy phần sau câu chuyện của cậu nhé?".                                                                                                              "Được".                                                                                                                                 

"Ha ha,tôi vừa nhớ ra cậu bạn trai cũ ban nãy. Tuy rằng tôi cảm thấy anh ta phải được tính là bạn trai cũ cũ cũ cũ cũ cũ cũ rồi. Anh ta trông cũng ổn, tiếc là ngốc nghếch quá, ngoài có tiền ra thì chẳng có ưu điểm nào khác. Nếu tiếp tục yêu anh ta, chắc trí thông minh của tôi cũng sẽ sụt giảm mất,thế nên tôi đá anh ta".                                                                                                                    
Tô Triệt chưa từng trông mong cô nói ra bí mật gì, sắc mặt vẫn có vẻ bình tĩnh :" Cô ta tỏ tình với tôi,tôi từ chối. Cô ta nói sau này có thể không gặp lại nhau nữa, có thể tặng cho cô ta một cái ôm không. Thế là mọi việc diễn ra như những gì cậu nhìn thấy".                                                                                  

"Vậy cậu đã ôm mấy lần?''. Từ chối một thì ôm một lần, đây là trao nhau ấm áp thì có!                                                                                                                  

 Tô Triệt không muốn để tâm tới cô nữa :""Cậu vô vị thật đấy ".                                                                                              

"Vì sao từ "tam bát (¹)"lại là từ dành riêng để hình dung về phụ nữ chứ không phải đàn ông, chứng tỏ con gái trời sinh đã thích nghe mấy chuyện bà tám rồi".                                                                                                                
"Lẽ nào không phải vì ngày Quốc tế phụ nữ mùng 8 tháng 3?".                                                                                               

 "Vậy càng lạ hơn, tôi rõ ràng vẫn là thiếu nữ, vậy mà lại mắc chứng bệnh bà tám chỉ có ở phụ nữ".                                                                                              

"Tôi thấy cậu bệnh không nhẹ đâu".                                                                                                                                         

Tô Hạ Hoan bật cười, lúc cô cười trông cực kỳ ngọt ngào, dường như nụ cười ấy mãi vang vọng trong không gian, rơi cả vào đôi tai của anh nữa.                                                                                                                                                      
(¹) Tam bát: ba tám, trong tiếng Trung ý chỉ sợ khờ khạo, ngốc nghếch.