ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP31

Chuyện học hành ở cấp hai đối với Tô Hạ Hoan mà nói không quá khác biệt so với cấp một, chỉ có việc cô và Tô Triệt cùng về nhà rồi cùng đi học từ hằng ngày trở thành hằng tuần.                                                                                        

Ngày chủ nhật trở lại trường, có lúc Tô Triệt tới nhà đợi cô, có lúc cô đến nhà gọi anh. Khi đó họ ở chung vô cùng thoải mái, thậm chí còn ngỡ cả đời này sẽ mãi mãi như vậy.                                                                                               

Nhưng luôn có những người hỏi cô:"Tô Triệt là anh trai cậu à?".                                                                                        

"Không phải".                                                                                                                     

"Không phải thì sao lúc nào cậu ấy cũng đợi cậu tan học? Sao bọn cậu lúc nào cũng đi chung?".                                                                                                           

"Thì bọn tớ vẫn vậy mà.!".                                                                                              

Kỳ nghỉ hè năm lớp Tám, Tô Hạ Hoan lén lút cùng Tô Triệt tới trường trung học Trường Duyệt. Ngôi trường ấy vừa rộng lớn vừa khang trang, đẹp hơn rất nhiều, rất nhiều lần so với trường trung học thực nghiệm. Tô Hạ Hoan ưng ý một cái đình nghĩ mát trong Trường Duyệt, cảm thấy được ngồi trong đó nhất định rất thoải mái.                                                                              

"Chúng ta vào trường này học cấp ba đi!". Tô Hạ Hoan cực kỳ hài lòng về Trường Duyệt, thành tích đỗ đại học mấy khoá gần đây còn rất khá nữa.                                                                                  

"Được thôi". Lúc đó, Tô Triệt đã khôn lớn, trở thành một thiếu niên cao ráo, mỗi hành động, cử chỉ đều thu hút ánh nhìn của người đối diện.                                                                               

Cô nghe được câu trả lời của anh, cười tít mắt lại.                                                                                                                      

Cô muốn được ở bên cạnh anh, được sánh vai đi trên sân trường, được đến nhà thúc giục nhau đi học.                                                                                 

Nhưng cuối cùng cô vẫn không được tới Trường Duyệt học cấp ba. Trường trung học thực nghiệm với tư cách là ngôi trường cấp hai trọng điểm thành phố, xưa nay vẫn là nơi được các trường cấp ba trọng điểm chiêu sinh. Thành tích của họ sớm lọt vào tầm ngắm của một vài người. Sau đó nhà trường tìm đến các phụ huynh, ký giao ước trực tiếp. Bất luận thành tích thế nào, họ đều được tuyển thẳng vào trường.                                                                                                                  

Tô Hạ Hoan và Tô Triệt cứ thế bước vào Thất Trung. Bởi vì năm đó các thủ khoa Đại học Văn đều tốt nghiệp từ Thất Trung, nên bố mẹ theo bản năng đều cảm thấy Thất Trung là tốt nhất.                                                                                                                                               
Tô Hạ Hoan những tưởng họ vẫn như trước đây, vĩnh viễn không bao giờ chia lìa.                                                                                                                             

Nhưng cuối cùng họ không thể thực hiện giấc mơ "vĩnh viễn" ấy.....