ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP33

Trạm kế tiếp là trạm chuyển tuyến, có không ít người xuống tàu, nhưng càng có nhiều người bước lên hơn. Trong lúc chen lấn, có hai cô gái va vào bả vai Tô Hạ Hoan. Họ chẳng buồn quay đầu, chỉ thẳng thừng nói một câu "Sorry" rồi vô tư tiếp tục nói chuyện với nhau. Tô Hạ Hoan nhăn mặt, khó chịu đứng dịch ra một chút, kéo dãn khoảng cách.                                                                                                                            

Hai cô gái kia vẫn đứng đó thao thao bất tuyệt, từ các loại sản phẩm dưỡng da tới chuyện các ngôi sao màn bạc, sau đó là mấy tin lá cải về các đồng nghiệp trong công ty. Đến tận lúc Tô Hạ Hoan xuống tàu mà cuộc nói chuyện của họ vẫn chưa ngừng lại.                                                                                                                                   

Khi cánh cửa tàu điện ngầm đóng lại, Tô Hạ Hoan bỗng quay đầu nhìn hai cô gái ấy. Thấy họ vừa trò chuyện vừa cười đùa, vừa nhìn liền biết tình cảm rất thân thiết, hoà hợp.                                                                                                    

Tô Hạ Hoan trầm mặc nghĩ: Mình xinh đẹp hơn họ, dáng chuẩn hơn họ, cũng có nhiều tiền hơn họ. Mấy món đồ trang điểm họ nói là đắc đỏ mình đều có đủ. Chiếc túi xách của cô minh tinh nào đó họ ao ước mình cũng có mà...                                                                                                                                                        

Nhưng tất cả những điều ấy đều không thể che giấu sự ngưỡng mộ và đố kỵ đang dâng lên trong cô. Cô không có một người bạn tốt để thoải mái giải bày tâm sự, không có một cô bạn gái thân thiết để có thể tùy ý chia sẻ nỗi lòng bất cứ lúc nào.                                                                                                     

Những tình cảm thời tiểu học không nhắc đến cũng được. Lên cấp hai, mọi thời gian rảnh rỗi của cô đều bị Tô Triệt chiếm dụng. Ở trên lớp xảy ra những chuyện gì, cô đều kể chi tiết cho anh. Những chuyện anh biết về cô vượt xa cả chính bố mẹ cô. Trong một hoàn cảnh như thế, sao cô có thể tìm được một người bạn tốt thật lòng thật dạ với mình chứ? Còn thời cấp ba, mấy việc hoang đường của cô chưa khiến đám nữ sinh trong lớp tẩy chay đã tốt lắm rồi, làm sao có thể làm bạn với cô? Mặc dù trong thâm tâm, cô cảm thấy chỉ tại họ dồn toàn bộ tâm sức vào việc học nên mới không có thời gian chơi mấy trò tâm sự thiếu nữ mà thôi. Tiếp tục lên đại học, quan hệ giữa cô và bạn cùng phòng ký túc cũng không tệ, nhưng đa số các bạn đều chọn ở lại thành phố S, còn cô quay về Yên Xuyên. Chút tình cảm nhỏ nhoi giữa bạn học với nhau đã sớm bị mài mòn đến mức nhạt nhòa rồi. Chỉ là thi thoảng hỏi thăm đối phương hay nếu có ai tới Yên Xuyên du lịch cô sẽ chịu trách nhiệm làm hướng dẫn Viên mời họ ăn một bữa, đơn giản vậy thôi.                                                                                                                   

Cô buông một tiếng thở dài ngao ngán, sau đó đổ tất cả trách nhiệm trong chuyện này lên đầu Tô Triệt. Đều tại anh cả. Nếu không có anh, có lẽ cô sẽ có một người bạn tốt để giải bày tâm sự, giúp đỡ nhau những lúc khó khăn, hoặc đôi khi gọi điện buông mấy chuyện tầm phào vặt vãnh.                                                                                         

Tô Triệt ở thành phố B xa xôi dĩ nhiên không biết mình đang yên đang lành lại bị cô oán trách như thế.                                                                                          

Tô Hạ Hoan tới công ty với sắc mặt không tốt cho lắm. Tôn Phương ngồi bên cạnh không nhịn được cười :"Cô cũng mắc căn bệnh chung sau kỳ nghỉ dài à.?".                                                                                                               
Tô Hạ Hoan thở dài: "Đúng vậy đấy!".                                                                                                                                               

Bình quân trong công ty, nhân Viên nữ ít hẳn hơn so với nhân Viên nam, vì thế các đồng nghiệp nữ rất đoàn kết với nhau, quan hệ cũng khá thân thiết. Cộng thêm việc Tô Hạ Hoan tuy xinh đẹp nhưng khi đối mặt với sự theo đuổi của các đồng nghiệp nam khác cũng không viện cớ đòi hỏi lợi ích hay chơi trò tình cảm mờ ám nên cảm quan của mọi người với cô đều rất tốt.                                                                                                                                 

Dĩ nhiên, trong đó vẫn tồn tại những cảm xúc kín đáo khác. Một mặt họ cảm thấy một sinh Viên trường danh giá như Tô Hạ Hoan tới công ty này làm việc có phần thui chột tài năng, mặt khác lại nghĩ một sinh Viên trường danh giá thì đã sao, chẳng phải vẫn chung một công việc với mình đó ư.                                                                                                                                 
Tô Hạ Hoan hoàn toàn không biết những cảm xúc phức tạp họ dành cho mình, bắt đầu tập trung tinh thần để làm việc. Đương nhiên, cô cũng chẳng đến mức miệt mài, chỉ hoàn thành đủ phần công việc của mình mỗi ngày là được. Buổi chiều cô luôn đúng giờ tan ca, mặc kệ công ty có bận đến đâu cũng không làm thêm giờ, cứ uể oải nhàn nhã sống qua ngày.                                                                                                      

Lý do chính vẫn là cô không thích công ty này lắm.                                                                                                                      

Cho dù quy mô công ty nhỏ, không thể so sánh với các tập đoàn lớn nhưng chí ít vẫn nên có chí tiến thủ, dám nghĩ dám làm chứ? Thử nhìn sản phẩm mới nhất của công ty đưa ra thị trường đi...                                                                                                           
Ai mà không biết còn tưởng là trang web người lớn nào chứ...                                                                                           

Thế mà tổng giám đốc công ty thật sự nhờ vào trò chơi này để kiếm một khoản tiền kếch xù. Lúc tổ chức cuộc họp, anh ta hào hứng nói một tràng dài. Mỗi nhóm khách hàng điều cần được xem trọng, vì một khi nắm bắt được cả nhóm khách hàng thì dĩ nhiên sẽ đạt được lợi ích cao nhất. Ví dụ như bây giờ có rất nhiều khách hàng đặt mục tiêu vào những cụ già cao tuổi. Trước đây họ đều cho rằng nhóm khách hàng không thu được lợi ích gì, nhưng hiện giờ có rất nhiều công ty dựa vào chính những người đó để tiếp tục phát triển. Công ty của họ cũng cần định vị khách hàng như thế. Nhóm khách hàng mà trò chơi mới này hướng tới chính là cánh đàn ông hay ở lì trong nhà hoặc có cuộc sống không như ý....