ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP35

Trần Vân Nhã ngẩng đầu nhìn lướt qua Triệu Hồng, trầm tư giây lát rồi cười :"Yêu rồi chăng?".                                                                                                           

Tôn Phương phản bác:"Thật không biết loại đàn ông nào có thể khiến Tổng giám đốc Triệu mắt cao hơn đầu của chúng ta xem trọng đây? Hai phút mặc niệm cho người ấy?".                                                                                   

Tô Hạ Hoan và Trần Vân Nhã đồng thời nhếch môi cười.                                                                                                            

Cơ mà, tuy họ không hiểu Triệu Hồng thích loại đàn ông nào nhưng lại biết loại đàn ông chắc chắn sẽ có thiện cảm với Tô Hạ Hoan, vì người ấy đang bước tới phía này.                                                                                                       

"Trùng hợp thật". Lương Kiến Vũ ngồi xuống bên cạnh ba người họ, đang đánh mắt nhìn bát canh xương sườn ngó sen trước mặt Tô Hạ Hoan:"Tôi cũng thích ăn canh xương sườn ngó sen,ngó sen xốp giòn, nước xương đậm đà".                                                                                                                      

Tô Hạ Hoan nhướng mày :"Đáng tiếc đây là bát cuối cùng rồi, anh không có phúc hưởng thụ".                                                                                                 

Tô Hạ Hoan quả thật đang mở mắt nói láo. Đôi mày Trần Vân Nhã giật giật, sau đó nét mặt cũng thoáng sa sầm. Họ vào công ty này sớm hơn Tô Hạ Hoan, những chuyện biết được dĩ nhiên cũng nhiều hơn. Lương Kiến Vũ là nhân vật có chút tiếng tăm trong một công ty khác cũng đặt trụ sở tại tòa nhà này. Kiểu đàn ông diện mạo ưa nhìn, điều kiện gia đình không tệ, sự nghiệp lại vững chắc thế này, bắt đám con gái không quan tâm đến là điều không thể. Trần Vân Nhã và một vài đồng nghiệp nữ khác cũng từng âm thầm để ý anh ta. Nhưng chẳng ai ngờ được có một ngày anh ta lại theo đuổi một cô gái dai dẳng như thế, cảm giác này thật phức tạp.                                                                                                          

Trần Vân Nhã quan sát Tô Hạ Hoan. Đây chắc chắn là một cô gái xinh đẹp vừa tinh tế, trên người toát ra một vẻ duyên dáng như bông hoa chớm nở, khiến người ta ngứa ngáy muốn trở thành tên "hung thủ" giúp cô giải phòng hết mọi vẻ đẹp, mọi nồng nàn, mang cho người đối diện rất nhiều cảm giác thách thức .....