[CĐ, XK] [EDIT] Cẩm Quan

Quyển 2: Chương 26

Edit: LianXie 

Chương 26: Khám nghiệm tử thi

Tần Diệc một đường có chút đăm chiêu trở lại viện thứ ba phía đông, chỉ thấy Lý Tranh vẻ mặt không cảm xúc đứng ở trước cửa phòng, thấy nàng ra vẻ nhàn nhã trở về, sắc mặt hình như có chút bất mãn: “Nước ấm đã đưa đến lâu rồi.”

“Điện hạ đâu?” Tần Diệc không để ý tới hắn ngầm có ý trách cứ, trực tiếp đến hỏi hắn.

“Điện hạ vừa tắm rửa thay quần áo xong, còn dặn giữ lại cho đệ nước tắm.”

 

Lý Tranh vẫn là cau mày, “Sắc mặt điện hạ tái nhợt, không biết có phải hay không vừa rồi bị tập kích nên hoảng sợ.”

 

Tần Diệc đang lo không cách thử, này thật đúng là buồn ngủ liền cho cái gối đầu, rất hợp ý nàng, sắc mặt có chút kinh hoảng nói: “Kia... kia nên làm như thế nào cho phải? Nếu không, ta đi nấu trà an thần.”

“Nấu cái gì, trong trà ít nhiều cũng có dược liệu gì đó, có thể không uống thì tốt nhất không uống.”

Không ngờ Lý Tranh lại một câu phủ quyết nàng, “Ta dặn người ở bên trong hầu hạ điện hạ đi nghỉ ngơi, đợi cho buổi tối nhìn kỹ hẵn nói, nếu vẫn không tốt liền thỉnh ngự y đến xem, đừng cho ăn lung tung mấy thứ loạn thất bát tao gì đó.”

Vừa nghe lời này, Tần Diệc cảm thấy an tâm một chút, hắn không có biết thời biết thế đồng ý cho nàng đi nấu trà an thần, xem ra không phải hắn hạ độc. Nhanh tay nhanh chân vào nhà, thấy Uất Trì Hi đã ngủ liền dặn hai người hầu hạ trong phòng chú ý. Nàng lại đi ra ngoài nói với Lý Tranh: “Lý huynh, huynh chọn lựa vài tâm phúc để bên cạnh điện hạ, chúng ta đi xem khám nghiệm tử thi thế nào rồi.”

Lý Tranh giống như là ngoài ý muốn xem xét nàng, lại trầm giọng nói: “Hộ vệ ta đã sớm an bài tốt.” Liền bước ra ngoài trườc.

Hai người đang đi đến trước nha môn, theo người chỉ dẫn đi đến phòng khám nghiệm tử thi, thi thể được đặt ở góc khuất nhất trong phòng. Hiện tại là mùa hè, còn chưa đi vào liền cảm thấy một mùi thối rữa xông đến. Lý Tranh nhìn trộm Tần Diệc, thấy nàng tuy rằng nhíu mày nhưng vẫn nâng tay dùng ống tay áo che mũi miệng, không có lộ ra một tia lui bước, hảo cảm tựa hồ lại nhiều thêm vài phần.

Việc khám nghiệm tử thi đã sớm được cấp trên ra lệnh, nói mấy cỗ thi thể này không thể qua loa vì còn có thể có quan viên trong kinh thành tới hỏi, tất cả đều vô cùng khẩn trương, đều sớm thỉnh lão sư phụ đã về nhà dưỡng lão đi ra, đáng thương lão nhân kia đã hơn tám mươi tuổi lại bị hai đứa cháu dùng kiệu nâng đến, thời tiết nóng nực lại phải làm việc trong phòng trong chứa thi thể cả buổi sáng, lúc này tay nắm dao đã không còn vững, tay run run đang muốn dùng dao mổ ra, bị Tần Diệc một tiếng quát: “Dừng tay!”

Người dẫn đường hướng vào trong phòng nói: “Hai vị này là quan gia từ kinh thành đến, một vị là phó thống lĩnh cấm vệ quân Lý Tranh Lý Quân gia, một vị là người bên cạnh Lục điện hạ chưởng điện Tần Diệc đại nhân, còn không mau nhanh đến bái kiến.”

Nghe xong lời nói của hắn, trong phòng tất cả rầm rầm quỳ xuống, ngay cả lão gia tử kia cũng được giúp đỡ quỳ rạp trên đất, Tần Diệc bước lên phía trước nâng lão nhân dậy, không mặn không nhạt nói: “Lão nhân lớn tuổi như vậy, các ngươi đưa tới nơi toàn mùi hôi này làm cái gì, thời tiết mùa hè nóng như vậy.”

“Hồi...hồi đại nhân, đây là sư phó của ta, là người có kinh nghiệm.”

Một người xem ra là quản sự đáp lời.

“Nói hươu nói vượn!" Tần Diệc không chút nể mặt, “Ta đây tới hỏi ngươi, nếu là sư phó của ngươi, bản sự của hắn truyền cho ngươi vài phần?”
“Chuyện này... đương nhiên là đều truyền cho ta.”

“Nếu đều truyền cho ngươi, vì sao gặp chuyện gì lại đi mời sư phó của ngươi, ngươi trước mặt thân là đồ đệ mà ngay cả bản sự nghiệm xem mấy cỗ thi thể không đảm đương nổi sao?”

Ánh mắt Tần Diệc quét qua mặt hắn, chỉ thấy trên trán hắn toát ra một lớp mồ hôi mỏng, răng gắt gao cắn môi, còn nói, “Mọi người nói trò giỏi hơn thầy là thắng, nay sư phó của ngươi đã tuổi già hoa mắt, chẳng lẽ ngươi lại cảm thấy mình còn không bằng sư phó sao?”

Bị công kích như vậy, chỉ cần là hán tử phỏng chừng đều chịu không nổi, huống chi phía sau còn có vài đồ đệ đang trông mong nhìn, quản sự kia cũng đã quên mấy người trước mắt mình là quan lớn, vội nhảy người lên, túm vải dầu vây chắn trên tường, hướng về phía mấy người trẻ tuổi còn quỳ trên mặt đất gầm lên: “Còn xem xét cái gì, lại đây hỗ trợ.”
Tần Diệc lúc này mới mỉm cười, trở lại phân phó đưa lão nhân về nhà, cũng lấy ra một thỏi bạc đưa cho lão nhân, nói đã làm phiền, xong xuôi mới đi đến bên cạnh thi thể tỉ mỉ xem xét.

Từ đầu tới cuối Lý Tranh đều khoanh tay đứng ở một bên nhìn, không nghĩ tới tiểu tử nhỏ bé nặng chưa tới vài lượng này lại khéo miệng như vậy, nói toàn những câu có lý.

Tần Diệc đi sát vào nhìn miệng vết thương trên thi thể, thấy có chỗ to khá rộng, viền xung quanh mờ mờ, ngừng lại dao đang khám nghiệm tử thi, thấy Lý Tranh tiến lên liền hỏi: “Lý huynh, huynh xem miệng vết thương này, đều là do binh đao bên ta gây thương tích?”

Lý Tranh mới vừa đi lên, nghe nói như thế liền sửng sốt, nhưng cái gì cũng chưa nói, theo ý nàng phân phó cẩn thận lật xem ba cổ thi thể, sau đó chỉ vào miệng vết thương nói: “Vết thương lớn này là ta dùng ngân thương gây thương tích, còn mấy chỗ này là do bội đao của quân sĩ bên ta, bất quá ngươi xem nơi này, chỗ ngực người này có miệng vết thương hẹp theo hai sườn xuống phía dưới, đây là do kiếm.”
Ngừng lại một chút còn nói, “Bên ta không người dùng kiếm.”

Nàng cũng không có biểu hiện gì, chỉ quay đầu chỉ một học trò hỏi: “Học bao lâu rồi, lại đây nói trình tự các ngươi khám nghiệm tử thi.”

Tiểu học trò kia nơm nớp lo sợ lại gần, mồm miệng coi như lanh lợi, về sau nói rất thông thuận, sau khi nói xong tất cả, Tần Diệc nhíu mày đối với quản sự nói: "Theo lời ta nói, ngươi trước hết tra miệng vết thương bên ngoài, từ đầu đến chân ngay cả tai mũi miệng cũng không được bỏ qua, tra xét chiều sâu miệng vết thương, xem có tổn thương đến nội tạng, mỗi cỗ thi thể có mấy vết thương, bị thương ở nơi nào, vì sao binh khí gây thương tích, có trí mạng hay không tất cả đều phải liệt kê rõ ràng, rồi sau đó mổ ngực bụng ra, dùng thừng bằng sợi bông lấy nhanh dạ dày, sau khi lấy ra tìm người xem bên trong đã ăn cái gì, xem có phát hiện gì không, còn lại căn cứ theo tình huống thực tế.”
Nghe nàng nói xong, quản sự kia ngưng thần suy nghĩ một lát, rồi sau đó cái gì cũng chưa nói, sắc mặt lộ vẻ mến phục, liền tiếp đón đồ đệ bắt đầu làm việc. Lý Tranh càng thêm kinh ngạc nhìn nàng, thầm nghĩ bất quá một cũng chỉ không hơn một đứa nhỏ, như thế nào ngay cả cái này đều biết.

Chỉ đạo kiểm tra thi thể xong, Tần Diệc lại đi lật xem quần áo của người chết đã sớm bị vứt xuống dưới ở chỗ góc tường, máu nhiễm đỏ một mảng. Nàng kiên nhẫn mở từng chút ra, trải lên trên mặt đất, tỉ mỉ sờ soạng có xem có vật gì không. Thấy không có thu hoạch, liền tìm người muốn cái kéo, ở trên đống quần áo có một túi vải khác với những thứ còn lại, kêu người dẫn đường vừa rồi nói: “Đi ra ngoài kêu lão sư phụ thợ may đến, phải có kinh nghiệm.”

Người nọ đồng ý đi, Tần Diệc thấy trái phải không có chuyện của mình, liền dặn dò vài câu sau đó đi ra khỏi phòng khám nghiệm tử thi, tham lam hít lấy không khí mới mẻ, thế này mới cảm thấy l*иg ngực bị đè nén hồi lâu thoải mái không ít.
Lý Tranh vẫn chú ý tới hành động của nàng, tùy nàng đi ra khỏi phòng, chỉ thấy chóp mũi nàng hít hít vài cái, xoay thắt lưng, lộ ra một chút ý cười thư thái giống như một con mèo nhỏ đáng yêu ngửi thấy mùi cá, lại bỗng nhiên quay đầu nói một câu làm cho hắn sợ hãi: “Có người hạ độc điện hạ.”