(ĐN Harry Potter) Servant of Orcus

Chương 12:

Hiện tại tôi đang ở dinh thự nhà Fawley, đang là nghỉ hè rồi.

Nhìn ra ngoài trời, có vẻ quạ đưa thư của tôi đã về rồi, trên chân nó còn đeo một cái bọc nhỏ có vẻ khá nặng đối với thể trọng của nó.

Ngay lúc tôi chuẩn bị mở bọc nhỏ ra thì tiếng gõ cửa vang lên:

- Tiểu thư, chủ nhân cho gọi người.

Thì ra là Andy, hôm nay ông gọi tôi đến thư phòng? Không phải thường ngày đều là tôi tự lết xác sang sao? Có chuyện gì xảy ra? Sau khi thông báo thì Andy hẳn đã đi rồi, tôi đứng lên ngắm lại mình trong gương, cầm lên chiếc lược buộc gọn mái tóc vào, nán lại nhìn bản thân trong gương, tôi có chút tự luyến. Hôm nay mình vẫn thực xinh đẹp!

Nhanh chóng đến thư phòng để gặp ông, ngay khi bước vào cửa tôi đã thấy có gì đó khác lạ lắm. Và đúng như vậy, bên cạnh ảnh của ông tôi chính là Gellert Grindelwald, nụ cười của ông ấy có chút........... Hả hê khi thấy người gặp hoạ?

Và tiếp theo đó chính là đại hoạ thật sự!

Ông nhìn tôi với ánh nhìn hoà ái, ánh mắt đã không xuất hiện trong 6 năm đổ lại đây làm tôi không rét mà run, ông hôm nay đổi gió rồi? Muốn đào tạo tôi thành công chúa kẹo ngọt? Chìm trong tình yêu thương của trưởng bối như chim nhỏ nép vào mẹ? Nhưng những lời ông nói đã đánh tan ngay trí tưởng tượng của tôi:

- Melanie, hiện giờ nhập học ở Durmstrang vẫn chưa muộn đâu!

Nghe xong câu nói của ông, tôi triệt để hoá đá luôn, ngơ ngác nhìn ông rồi lặp lại câu nói đó:

- Nhập học Durmstrang?

Cái ánh nhìn hoà ái của ông lại lui về phía tôi:

- Đúng vậy. Nếu con không từ chối, ông sẽ chấp nhận thư của Durmstrang.

Ngay lập tức, tôi nhìn về phía ông với ánh mắt lấp lánh:

- Vâng, ông từ chối đi ạ!

Khoé miệng của ông cứng lại khoảng 1 giây, ngay sau đó chính là vẻ mặt của trưởng bối nên có, thật nghiêm túc!

Ông nội đã quay lại với hình tượng thương cháu trong thầm lặng! Thật đẹp trai mà ~>_<~. Mà khi nghiêm túc lại thì sẽ ra sao? Đương nhiên là sẽ đáng sợ hơn rồi:

- Đừng đùa, con biết ta đang nghiêm túc mà. Nơi đó rất nguy hiểm.

Tôi ngồi thẳng người, vén lại sợi tóc cho gọn gàng:

- Ông, con không đùa. Hogwart rất tốt, con không muốn chuyển đến Durmstrang, Ông đã đồng ý với con rồi.

Một tiếng "cạnh" nhỏ phát ra, nhưng trong không khí căng thẳng này thì chẳng khác nào tiếng sấm cả. Grinderwald ngồi bên cạnh nãy giờ đa đặt tách trà xuống:

- Melanie, mặc dù Voldermort còn rất yếu nhưng không có nghĩa rằng ngươi sẽ đánh thắng hắn.

Có chút tức giận nhìn người xen vào cuộc trò chuyện, tôi cố gắng nhìn Grind với ánh mắt bình thản nhất:

- Tôi không một mình, cả hai người biết mà.

Uy áp của ông nội toả ra càng lạnh hơn, ông hừ lạnh:

- Nhưng không có nghĩa rằng bọn họ sẽ bảo hộ con.

Không để tôi kịp đáp lại, ông đã nói ra một tràng vết tích đáng nhớ:

- Một năm học tại trường Hogwart đυ.ng độ với sinh vậy phép thuật không ít hơn 20 lần, lén vào rừng cấm không dưới 7 lần, dò xét tử thần thực tử khoảng 3 lần, lẻn vào Azkaban 1 lần, qua mắt yêu tinh để vào hầm vàng của một tử thần thực tử 2 lần, đã trà trộn vào nhà quý tộc chỉ vì để nhìn một cuốn nhật ký, ra khỏi trường học chỉ để đàm phán hợp tác, gia nhập hội Phượng Hoàng vì muốn đυ.ng độ với Voldermort và đoán xem còn gì nữa? Muốn thần sáng vĩ đại lợi dụng mình và ti tỉ thứ khác nữa, con có thể nói với ta rằng con an toàn?

Có chút bất an......... Phải là cmn bất an!!!! Sao cái gì ông cũng biết vậy chứ? Chẳng nhẽ tôi phải nói là "Không hổ là lão hồ ly của gia tộc" sao? Thật đáng sợ (┳Д┳) ông nội chơi chẳng vui gì hết!
Đè xuống sự nôn nóng trong lòng, bình ổn hơi thở của bản thân:

- Vâng, con rất an toàn dưới sự bảo vệ của Hogwart!

"Rầm" một phát, đó là tiếng phát ra từ bức chân dung, ông đập tay xuống bàn một cái thật vang dội, làm tôi dật bắn cả người:

- Con còn ngang ngược với ai hả!

Nuốt khan một cái, tôi lấy hết dũng khí để nhìn thẳng vào mắt ông:

- Ông nội, ông biết mà! Và con cũng biết nữa, con cũng chỉ cố gắng đề phòng một số ngoại lai thôi. Không phải mọi người chờ hơn ngàn năm chỉ vì những điều sẽ say ra sao. Sau cùng, nó cũng đang đến rồi.

Ông trừng mắt làm tôi sợ đến nỗi rụt cả người lại. Ông với Grinderwald trao đổi ánh mắt, rồi Grind buông lời tạm biệt, ổng về nước Đức rồi.

Chỉ còn lại tôi với ông nội trong thư phòng, ông lặng người. Tôi biết ông đang nhớ về các đời Fawley trước, họ đã rất cực khổ để mọi chuyện đi vào quỹ đạo vốn có chỉ để mở một con đường máu đến sự kiện sau này. Mà sự kiện sau này ở đây chính là tình tiết trong Harry Potter.
Khá lâu sau đó, ông nội thở dài, giọng ông đã dịu đi trong thấy. Ông ngẩng đầu nhìn tôi, mà cái ánh mắt này như xoáy sâu vào linh hồn tôi vậy, ông chậm rãi mở lời:

- Số 2006, con phải cẩn thận. Tất cả 2005 người trước đó đều đã bỏ mạng để liều chết với ngoại lai, mà đống ngoại lai đó cũng đều bị diệt. Ngoại lai lần này mang tính quyết định, là người phe Voldermort.

Khoé mắt có chút ươn ướt, tôi vội lau đi cái cảm xúc ủy mị này:

- Con đã tìm thấy cô ta rồi. Nếu không có giá trị, con sẽ sớm kết liễu.

Ông gật đầu hài lòng, rồi đột nhiên Andy xuất hiện trong thư phòng. Nó cẩn thận gỡ bức ảnh của ông xuống trước sự kinh ngạc của tôi. Ông nhẹ nhàng nói với tôi:

- Về phòng của con đi, nhiệm vụ của ta cuối cùng đã hoàn thành rồi, nên đến tạ tội vì chậm trễ với các bậc trưởng bối. Đừng có lật tung dinh thự, con sẽ không tìm được nơi ta đến đâu.
Sau khi ông dứt lời, chưa để tôi hồi hồn. Andy đã cầm bức ảnh của ông rồi biến mất, tôi câm lặng nhìn khoảng không trước mắt.

Các Fawley trước đó, đều chia tay với trưởng bối như này sao? Tôi là người thứ 2006 nhỉ, trước đó đã đoán thử nhưng không ngờ đã có nhiều Fawley hy sinh đến thế. Tôi cũng muốn được hy sinh đầy anh dũng như họ!

Từ sau ngày hôm đó, tôi vùi đầu vào việc nghiên cứu ghép hồn. Andy ( gia tinh của ông tôi) từ sau ngày hôm đó cũng đã biến mất, có vẻ nó đi theo phục tùng ông. Gia tinh trong nhà thay đổi, con gia tinh của tôi là Elly, sau gần chục năm học việc với Andy thì đã chính thức tự quản lý việc vặt của cả dinh thự, nhìn thành quả công việc của nó ,tôi hài lòng.

Trực tiếp từ chối thư nhập học của Durmstrang. Hè này của tôi chỉ có nghiên cứu ghép hồn và thực hành đối kháng phép thuật với Grinderwald. Tôi đã nhiều lần bẫy Grind đến gặp thầy Dumbledore nhưng bất thành. Grind nói ổng đã tính toán lúc nào nên xuất hiện trước mặt thầy Albus. Suy cho cùng, hai người đó vẫn còn xích mích mà phải không?
Năm học thứ hai còn đang chờ tôi ở phía trước. Mong sẽ sớm gặp Luna, tôi đã rất thích cái tính cách được cho là kỳ lạ của em ấy đấy, một cô bé đáng yêu.