[ĐAM MỸ/ EDIT] TRỌNG SINH CHI ÁI THÊ SỐT RUỘT

Chương 7: Lăn, đó là anh dâu mày!

Sáng sớm hôm sau, Phong Bắc Nguyên là bị âm thanh của điện thoại đánh thức, mới vừa mở mắt ra còn có chút mê mang. Chậm rãi ánh mắt dần sáng ra, nơi này là tân phòng hoà thuận vui vẻ an bình của hắn. Hắn ngủ ở phònh ngủ của bọn họ, ngày hôm qua cơ hội tốt như thế mà lại đi ngủ. Phong Bắc Nguyên hối hận ở đó đập đập gối đầu.

Tiếng chuông điện thoại không ngừng vang, giống như Phong Bắc Nguyên không tiếp liền sẽ không cắt đứt. Phong Bắc Nguyên vùi đầu ở gối đầu, sờ đến di động trực tiếp mở khẩu khí không vui, “Nghe…”

“Như thế nào? Cao hứng nên tối hôm qua uống nhiều quá? Hiện tại mới tiếp điện thoại, ly hôn chưa? Buổi tối muốn ra ngoài chúc mừng một chút hay không?” Thanh âm này Phong Bắc Nguyên biết đó là Hàn Miễn, là bằng hữu chân chính của hắn. Khi còn nhỏ biết nhau cùng nhau xuất ngoại, cùng nhau trở về. Vốn dĩ cứ như vậy phát triển, hai bọn họ hẳn là có nhiều chuyện xưa mới đúng. Nhưng mà bọn họ đều là mấy người cao to 1m80. Khổ người cũng là không sai biệt lắm, thật là có người nói quá hai người bọn họ có chuyện. Kết quả, hai lẫn nhau xem như một. Thiếu chút nữa liền cách đêm cơm đều nhổ ra. Bọn họ cũng chỉ thích hợp làm huynh đệ. Ở Phong Bắc Nguyên xảy ra chuyện thời điểm, Hàn Miễn nghĩ mọi cách đi cứu mình. Đáng tiếc, cuối cùng vẫn là chỉ cứu ra bị Phương Lâm Dương còn có Lâm Hạo hại chính mình. Hắn biết Hàn Miễn nhất định sẽ không bỏ qua hai người kia, một năm duy nhất kia còn đến thăm phòng bệnh của hắn. Trừ bỏ vẫn luôn ở là Nhạc An, chính là Hàn Miễn.

“Ly cái gì hôn, An An nhà tôi không cần thật tốt quá.” Phong Bắc Nguyên nghĩ đến đây, khẩu khí thay đổi hắn cùng Hàn Miễn ở chung khi không chút để ý cùng một ít cảm giác không đàng hoàng.

“An An? Sao một đêm biến hóa lớn như vậy? Cậu ta đem mày ngủ chung rồi?” Hàn Miễn cùng Phong Bắc Nguyên chi gian, thật là cái gì đều nói.

“Nếu có thể ngủ chung là được, tao hiện tại còn độc thủ một cái phòng đây.” Phong Bắc Nguyên có chút buồn bực khẩu khí truyền đi.

“Mày rốt cuộc sao lại thế này? Đêm qua còn gọi điện thoại hưng phấn nói, chuẩn bị tốt cho tao chúc mừng đó. Này biến hóa có phải hơi quá nhanh hay không? Người anh em, tao có chút không tiếp thu nổi đó?” Hàn Miễn thật sự không nghĩ tới sẽ là kết quả như thế mày, vốn dĩ nghĩ phải làm cho Phong Bắc Nguyên một cái party độc thân.

“Tao muốn nói cho mày biết, ngày hôm qua tao đã trải qua một hồi giấc mộng Nam Kha(*), mày tin không?” Phong Bắc Nguyên một loại khẩu khí nói giỡn  nói vào di động.

(*) giấc mộng Nam Kha: chỉ cảnh mộng. Theo tích “Thuần Vu Phần”  uống rượu say, nằm mơ được vinh hoa phú quý ở “Hòe An quốc” , tỉnh giấc, chén thừa còn đó, nhìn thấy tổ kiến ở dưới cành nam cây hòe, chính là quận “Nam Kha”  trong mộng. “Cung Oán Ngâm Khúc” có câu: Giấc Nam Kha khéo bất tình, Bừng con mắt dậy thấy mình tay không. Về sau giấc mộng Nam Kha được ví như giấc mơ, vinh hoa phú quý đều là mộng ảo.

“Tin, mày nói gì mà tao không tin, vậy mày hiện tại làm sao bây giờ?” Hàn Miễn khẩu khí rõ ràng chính là không tin.

“Cái gì làm sao bây giờ? Cùng An An nhà tao sống tốt, về sau hắn chính là  thiên mệnh của tao. Mày phải đối đãi em ấy như đối đãi tao, biết không?” Phong Bắc Nguyên nói đặc biệt nghiêm túc.

“Đối đãi mày giống nhau đối đãi cậu ấy? Đem cậu ấy làm anh em?” Hàn Miễn cố ý nói.

“Lăn, đó là em rể mày.” Phong Bắc Nguyên trực tiếp cười mắng.

“Được rồi, trong điện thoại cũng nói không rõ, buổi tối gặp đi. Đem An An nhà mày, em rể nhà tao mang tới. Để tao nhìn xem, nói thật. Tao thật đúng là không có gặp qua An An này bao giờ.” Lúc trước Phong Bắc Nguyên kết hôn đặc biệt đột nhiên, Hàn Miễn vừa vặn bị ba hắn kéo đi ra nước ngoài làm việc. Căn bản chưa về, lúc trở về mới phát hiện  Phong Bắc Nguyên không có tình nguyện. Hai người căn bản là không ở cùng nhau, Hàn Miễn cũng không để bụng. Dù sao đều là anh em hắn, chính là việc của hắn.
“Đi, tao đi hỏi ý kiến của Nhạc An nhà tao một chút.” Phong Bắc Nguyên trực tiếp trả lời nói, hắn muốn đem Nhạc An giới thiệu cho bằng hữu duy nhất của mình.



Ai da, thật sự không giống nhau. Cư nhiên còn muốn đi hỏi ý kiến, đi, tao chờ điện thoại của mày. Lão nhân tìm tao, cúp trước đây.” Hàn Miễn nói xong trực tiếp đem điện thoại cúp máy.

_______________________