[ĐAM MỸ/ EDIT] TRỌNG SINH CHI ÁI THÊ SỐT RUỘT

Chương 8: Anh thích ăn thứ em thích ăn!

Phong Bắc Nguyên vừa rửa mặt ra, liền thấy Nhạc An đã chuẩn bị tốt bữa sáng.

“Thơm quá đi……” Phong Bắc Nguyên một bộ dáng cảm khái, hít cái mũi một chút. Dường như thật sự ngửi thấy mỗi món đều có hương thơm.

“Anh tới rồi, lại đây ăn bữa sáng đi.” Nhạc An nhìn đến Phong Bắc Nguyên còn có một ít câu nệ, hắn lần đầu tiên cùng Phong Bắc Nguyên ở chung. Vừa rồi xây dựng chuẩn bị ở trong lòng rất tốt, vừa nhìn đến Phong Bắc Nguyên thì cảm thấy nó đều không dùng được.

Phong Bắc Nguyên đi qua, nhìn đến bữa sáng trên bàn cơm. Bên của hắn là sữa bò cùng bánh mì, mà Nhạc An bên kia cư nhiên là một cái bánh bao nhỏ cùng sữa đậu nành.

“Tôi không biết Anh thích ăn cái gì, nên đành chuẩn bị mấy thứ này cho anh……” Nhạc An nhìn Phong Bắc Nguyên biểu tình có chút khẩn trương nói.

“Anh thích ăn thứ em thích ăn, bánh bao cùng sữa đậu nành.” Phong Bắc Nguyên ngẩng đầu đặc biệt nghiêm túc nhìn Nhạc An, Nhạc An nhìn biểu tình Phong Bắc Nguyên. Sửng sốt một chút.

“Nếu không, tôi đi làm thêm một phần?” Nhạc An không nghĩ tới Phong Bắc Nguyên nói như vậy, theo bản năng nói tiếp.

“Không cần, anh ăn một cái là được. Sữa đậu nành của em uống không hết thì nói, cho anh thừa một chút là được.” Phong Bắc Nguyên một chút cũng không để bụng nói.

“A, vậy để tôi đi làm thêm một phần đi.” Nhạc An nói liền tiến phòng bếp, Phong Bắc Nguyên chạy nhanh kéo lại cậu. Bởi vì, quá dùng sức, trực tiếp đem Nhạc An kéo đến trong lòng ngực của mình, Phong Bắc Nguyên không được thuận thế liền ôm chặt Nhạc An.

Nhạc An thân thể lập tức cứng đờ, “Thật sự không cần, này không phải còn có sữa bò cùng bánh mì sao?” Phong Bắc Nguyên cố ý cúi đầu ở bên tai Nhạc An, đặc biệt nhẹ giọng nói.

Nhạc An cảm giác lỗ tai mình thật sự đặc biệt ngứa, theo bản năng trực tiếp đẩy Phong Bắc Nguyên ra. Nhưng mà, lần này cậu không dùng sức đẩy như trước. Phong Bắc Nguyên không đến mức bị cậu đẩy ngã.

“Kia, kia, cứ như vậy ăn đi.” Nhạc An chạy nhanh ngồi trên vị trí của mình, cúi đầu cũng không dám nhìn Phong Bắc Nguyên. Phong Bắc Nguyên thấy được Nhạc An, sườn mặt của chút ửng đỏ. Sao, nhà hắn Nhạc An còn sẽ đỏ mặt. Bây giờ còn có người mặt sẽ đỏ, quá khó có được. Nhạc An nhà hắn thật là một cái bảo tàng đi.

Phong Bắc Nguyên ngồi xuống hoà thuận vui vẻ hai người cùng nhau ăn hai phần bữa sáng, thức ăn cũng trộn lẫn mà cùng nhau ăn. Phong Bắc Nguyên còn cố ý bón cho Nhạc An hai lần, Nhạc An nhìn hắn nếu không ăn Phong Bắc Nguyên sẽ vẫn luôn giơ tay. Cuối cùng vẫn là ăn xuống.

“Đúng rồi, buổi tối Hàn Miễn gửi tin cho anh muốn mời chúng ta ăn một bữa cơm, em có đi được hay không?” Phong Bắc Nguyên nói chuyện giống như là hai người chồng chồng bình thường, dò hỏi ý kiến Nhạc An.

“Em cũng đi?” Nhạc An có chút hoang mang hỏi Phong Bắc Nguyên.

“Đúng vậy, chủ yếu chính là mời em ăn cơm nha. Cậu ta là người bạn duy nhất của anh, là bạn bè từ nhỏ tới lớn.” Phong Bắc Nguyên nói đặc biệt nghiêm túc, Nhạc An biết Hàn Miễn này cùng Phong Bắc Nguyên xác thật là bạn vè từ nhỏ. Hơn nữa, hai quan hệ cũng là đặc biệt tốt.

“Anh cứ quyết định đi.” Nhạc An không biết vì cái gì Phong Bắc Nguyên muốn mang mình đi gặp Hàn Miễn, nhưng mà, nếu là ý tứ của Phong Bắc Nguyên ý, cậu vẫn là sẽ không cự tuyệt.

“Nói như vậy là định rồi, anh sẽ nói lại với cậu ta, để cái thằng này phải biết rằng, anh dẫn anh dâu nó đi gặp nó. Khẳng định đặc biệt hưng phấn, nó còn chưa có gặp qua em.” Phong Bắc Nguyên trước tiên cao hướng lấy điện thoại di động ra ngay tại chỗ, trực tiếp bắt đầu gửi tin tới Hàn Miễn.
Nhạc An nghe được hai chữ anh dâu, co rút một chút khóe miệng. Hắn là một người nam nhân, cái xưng hô này có chút không quá thích hợp có phải không? Nhạc An tạm thời cũng không nghĩ sửa đúng xưng hô cho Phong Bắc Nguyên, bắt đầu thu thập bàn ăn.

Phong Bắc Nguyên mới vừa gửi xong tin tức, di động lại vang lên, mặt trên biểu hiện tên chính là cha. Phong Bắc Nguyên nhíu mày, không biết nghĩ cái gì. Cuối cùng vẫn là tiếp nói điện thoại.

“Cha……”

_____________________

Lời editor: tớ nói nhiều quá các cậu có thể bỏ qua cái dòng này luôn cũng được Ô.Ô .