[VKOOK] ONSRA

Chap 27

"Kim Taehyung, anh nhất định đừng lừa dối em chuyện gì, em sẽ không hận anh, nhưng em sẽ đau lòng chết mất!"

Taehyung thoáng giật mình, vòng ôm ấm áp thoáng chốc cứng đờ gượng gạo. Jungkook có thể cảm nhận được, cảm nhận được rất rõ Taehyung đang mất tự nhiên, trong lòng cậu vỡ nát đau thương, nước mắt không tự chủ được bắt đầu ứa ra, thật là chuyện bảy năm trước có liên quan đến anh ấy sao?

"Kim Taehyung, em phải thừa nhận là em cũng yêu anh đến mất kiểm soát rồi!"

Nên là...cùng em trầm luân vào đoạn tình cảm này một lần nữa đi!

"Ông xã! Anh tắt đèn đi!"

Taehyung với tay đến tủ đầu giường lấy điều khiển bấm nút, đèn tắt, rèm kéo lại, anh nằm xuống trở lại lần nữa ôm lấy Jungkook, dễ dàng cảm nhận được da thịt cậu mát rượi qua lớp vải áo mỏng. Ánh sáng bị ngăn cách bởi tấm rèm dày dặn chỉ còn chút mờ nhạt đủ nhìn thấy cơ thể đối phương, Jungkook chủ động thoát y trên người nhanh chóng, đến lượt mở cúc áo Taehyung.

Anh nằm yên để cậu tuỳ ý hành động, đôi mắt màu nâu trà dịu dàng nhìn ngắm khuôn mặt nửa mờ nửa rõ bên cạnh, bàn tay ôm lấy hai bên xương hàm cậu kéo gần về phía mình hôn lên gò má nhỏ nhắn, hôn lên chóp mũi, rồi hôn lên môi. Jungkook đột nhiên hôn đáp trả một cách dồn dập khiến anh hơi bất ngờ, rất nhanh sau đó đã bắt được nhịp hôn mà cùng cậu cuồng nhiệt một hồi lâu.

Bàn tay Jungkook mát rượi cởi thắt lưng đối phương, đến cúc quần, đến dây kéo, đến quần trong. Hai thân thể không mảnh vải che thân trên giường dần nóng lên ôm chặt lấy nhau chìm trong du͙© vọиɠ. Taehyung dùng một ngón tay cho vào trong hậu huyệt Jungkook chậm rãi nới rộng vách tràng, dịch nhầy rất nhanh tiết ra bao phủ lấy ngón tay anh ấm nóng, hai ngón, ba ngón, đến khi hơi thở đối phương dồn dập kéo theo âm thanh rêи ɾỉ yếu ớt ngắt quảng từng hồi, Taehyung mới rút tay ra.

Trong huyệt nhỏ đang được ma sát thoải mái đột nhiên trống rỗng khiến cậu khó chịu, thân mình uốn éo muốn thêm nữa, hai bàn tay nắm lấy thắt lưng Taehyung ngồi dậy chủ động ngồi trên đùi anh. Môi nhỏ tìm nơi để hôn, mơ màng ngậm lấy yết hầu của anh mυ"ŧ mạnh, cậu bị Taehyung vì sung sướиɠ mà bóp eo mình đến đau vẫn không dừng lại, môi nhỏ vẫn không buông điểm nhạy cảm kia ra.

Taehyung bóp eo cậu đau đến nghẹt thở, nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác đê mê mà thỏ con đem đến, bên dưới cự vật đã sưng to trướng đau cực kỳ khó chịu.

"Cục cưng..em mau buông ra! Còn không anh sẽ mất kiểm soát mà bóp chết em mất!"

Jungkook không trả lời, hôn dần lên cổ, hôn dần xuống ngực, lực hôn cực kỳ mạnh để lại vô số dấu vết trên người anh, môi hôn chậm rãi đi chuyển đến đôi môi đang mong chờ kia, cắn mạnh một cái đến bật máu. Taehyung ăn đau vẫn không tức giận, cứ để cậu cắn đã mới thôi, nụ hôn nồng nàn mãnh liệt kéo dài hơn mười phút.

Hai bàn tay thô ráp nhấc eo Jungkook lên cho cự vật tiến vào chậm rãi, cậu tựa cằm lên vai anh cảm nhận cảm giác sung sướиɠ dần lan ra khắp cơ thể, hai bàn tay gắt gao bám chặt lấy tấm lưng rộng của anh mà cấu mạnh. Tiếng than thở lúc dồn dập lúc yếu ớt vang lên theo tốc độ tay của Taehyung, anh liên tục nhấc eo cậu lên rồi ấn xuống hết cỡ khiến cả hai sướиɠ đến nỗi muốn cuồng lên.

"Jungkookie..! Em lúc chủ động thật quyến rũ! Âm thanh phát ra cũng thật dụ người đi..!"

"Hm....aaa....ông xã....ông xã....chậm chút....aaaaaa.....! Chậm một.....ưʍ....aaaa...cầu anh đó...chậm thôi...haaaa.....haaa....ưʍ......!"

"Xin anh đi! Anh sẽ tha cho em!"

"Xin...xin anh....hư....mmm.....cầu xin anh đó..! Taehyung! Áaaa......hưʍ....hmmm....."

"Anh.không.thích!"

Cả thân thể Jungkook xụi lơ không còn sức tựa vào người Taehyung để anh tuỳ ý luận động, cảm giác huyệt mềm ma sát vật cứng liên tục ra vào thật chặt chẽ, vách thịt co bóp liên hồi nuốt lấy cự vật của anh không muốn nhả, hai bàn tay anh tăng lực đạo bóp chặt vòng eo nhỏ ghìm chặt xuống, chất lỏng ấm nóng phun thẳng vào hoa tâm khiến cậu run rẩy đón nhận kɧoáı ©ảʍ, cổ họng khẽ rên một tiếng thoả mãn cực kỳ.
Hai bên eo đau đến nỗi không cử động được, Jungkook vô lực tựa vào người Taehyung thở dốc, hai bàn tay anh ôm lấy tấm lưng trắng nõn của cậu kéo sát cả thân thể dính chặt vào người mình, cúi đầu xuống gác cằm lên vai nhỏ thở ra từng hơi nặng nề. Thân thể của Jeon Jungkook chính là chất nghiện của Kim Taehyung.

"Jungkook, thật sự anh rất cần em! Em chính là điểm yếu duy nhất của anh, chính là người duy nhất khắc chế được anh, là người duy nhất có thể mang lại cho anh hạnh phúc. Bé con, tuyệt đối đừng bao giờ rời xa anh! Xin em..."

"Taehyung...anh có muốn hôn em không?"

Taehyung cảm giác hôm nay Jungkook rất lạ, còn lạ chỗ nào anh cũng không hiểu được. Huyệt nhỏ co bóp cắn chặt cự vật khiến anh than nhẹ một tiếng. Môi tìm môi hôn nhau say đắm. Chìm trong kɧoáı ©ảʍ mà Jungkook mang lại, anh vừa thoả mãn vừa cảm thấy lo sợ, Jungkook cứ như đây là lần cuối cùng em ấy yêu anh vậy.
Bị suy nghĩ của chính mình hù doạ, Taehyung khựng người lại giữa chừng khiến cuộc hoan ái dang dở.

"Taehyung..sao vậy?"

"Jungkook, em hôm nay rất lạ!"

Jungkook dùng lòng bàn tay áp lên gò má Taehyung nhẹ nhàng xoa nắn. Đôi mắt cậu trong ánh sáng mập mờ trở nên mông lung khó đoán, tâm tư ngổn ngang phiền muộn cười nhẹ với anh:

"Thân thể em...không vừa ý anh nữa sao?"

Taehyung giật mình lắc đầu liên tục, vòng ôm càng siết chặt hơn, anh đưa tay lên vén mái tóc thấm đẫm mồ hôi của Jungkook ra sau tai, hướng ngược sáng khiến anh không thể nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt kia, trong lòng hoảng loạn đôi chút.

"Không phải! Anh chỉ cảm thấy...em thường ngày đυ.ng chạm với anh rất ngượng ngùng, nhưng nay em lại nhiệt tình đến vậy! Có phải em có chuyện gì không?"

Jungkook lắc đầu chậm rãi, hai bàn tay vẫn còn áp trên gò má anh, cảm giác da thịt của cậu mềm mại êm ái khiến anh thư giãn. Giọng nói cậu trầm xuống dịu dàng còn mang theo chút buồn bã:
"Trước kia em chỉ đơn giản cùng anh kết hôn là muốn anh đừng ngăn cản công việc của em, để em có chỗ dựa an toàn vững chãi.

Nhưng Taehyung, sau vài tháng cùng anh chung sống, em từ lợi dụng anh đã trở nên yêu anh đến sâu đậm. Anh chỉ một đêm ân ái lại ghi nhớ em đến tận hai năm trời, em cũng vì anh mà chỉ vài tháng cũng có thể dùng hết lòng mình để yêu đương.

Khi yêu rồi em mới có cảm giác, chúng ùa đến từ chính trong tâm trí em khiến em sợ hãi, yêu quá nhiều thành ra lo sợ cũng sẽ sinh ra không ít.

Em bắt đầu sợ xa anh, đêm ngày đều không thể tập trung làm việc, mỗi tối giấc ngủ đến với em khó khăn hơn vì không có anh ủ ấm, nơi không có anh cũng chẳng ai có thể làm em vui vẻ.

Em bắt đầu sợ mất anh, từ sớm đã nhận ra bản thân em không có điểm gì gọi là nổi trội so với những người khác, anh công việc đi đi về về gặp gỡ biết bao đối tượng tốt đẹp hơn em gấp trăm lần. Sẽ đau lòng thế nào khi anh không còn xem em là người quan trọng nữa?
Em bắt đầu sợ hãi chính bản thân mình, yêu anh đến mù quáng lương tâm, yêu anh đến điên cuồng cố chấp, mai này nếu anh có sai trái, em chẳng thể rời bỏ anh, cũng chẳng thể trách cứ anh. Chỉ là....em sợ bản thân sẽ đau lòng, em sợ bản thân sẽ gục ngã, tự mình sẽ tổn thương đến chết.

Kim Taehyung, em đã yêu anh đến vậy rồi, nên anh đừng làm gì sai với em, có được không? Từ nhỏ đến lớn em chưa dám hi vọng điều gì cả, nên là dồn hết tin tưởng của mình vào anh, đặt niềm tin lên người anh một lần, nhất định đừng lừa dối em, có được không?"