[HP/DH] Thế Giới Ánh Sao

Chương 08: CUỐI KỲ ĐẠI DIỆN CHO TỐT ĐẸP

Chương 08.1: CUỐI KỲ ĐẠI DIỆN CHO TỐT ĐẸP 1

Editor: ROSALINE

Beta: ROSALINE

Có lẽ chỉ có người nghiêm túc làm công tác ôn tập phong phú mới có thể dùng một trái tim bình thường đối mặt cuộc thi tám môn* thế như mãnh hổ này (luận văn thiên văn viết rườm rà liên quan tới thiên thể), đương nhiên, người đó còn cần một cái linh hồn đã năm bảy.

*tám môn thi bao gồm: 1> biến hình, 2> bùa chú, 3> Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám, 4> Độc dược, 5> Thảo dược học, 6> Thiên Văn học, 7> Lịch sử Pháp thuật, 8> Chăm sóc Sinh vật huyền bí

Ánh mặt trời buổi trưa ấm áp đến giống như là nước đường trên bánh gato, bầu trời lam giống như là một tảng biển hoa lớn thật lãng mạn. Harry cùng Draco lười biếng nằm trên sân cỏ, chờ đợi học sinh Gryffindor thi xong tiết Bay thì chuẩn bị cho thi lại. Nga, đương nhiên không phải hai người bọn họ thi lại, phải biết rằng thi bay chỉ là đơn giản ở trong vòng thời gian quy định lấy ba loại độ cao lượn quanh Hogwarts xoay quanh một vòng mà thôi, hai người bọn họ trên cơ bản chính là cưỡi chổi bay trên trời động động tay động động chân là vượt qua rồi.

Bất quá luôn có một ít người, bởi vì thân hình khổng lồ cùng động tác vụng về cùng với tâm tình khẩn trương đến thấy tường đều quên quẹo cua, dẫn đến chờ đợi bọn hắn chỉ có thể nhận được ánh mắt giận không kìm được của phu nhân Hooch cùng thành tích bay lại cho dù tốt cũng chỉ có được điểm "A*" thôi.

*Acceptable: Tạm chấp nhận được (điểm cuối cùng ở trong mốc pass môn, có thể hiểu như mình là điểm vừa đủ qua môn luôn á)

Draco chớp chớp mắt hôi của anh, anh thấy phần lớn học sinh Gryffindor trên bầu trời đều đã hoàn thành cuộc thi. "Harry, cậu không cảm thấy Crabbe cùng Goyle sở dĩ... Ừm hừ, một nguyên nhân lớn là bởi vì chổi nhỏ cũ kỹ căn bản không chịu nổi thể trọng của bọn họ sao?" Draco rất lịch sự không nói ra tình trạng bi thảm của Crabbe cùng Goyle.

"Nga, có thể." Harry lúc này mới mở mắt, "Gryffindor bay đến đâu rồi?"

Draco ngồi xuống cầm lấy kính mắt Harry đặt trên sân cỏ giúp cậu mang lên, đồng thời trả lời vấn đề trước đó của cậu: "Nếu như cái Longbottom đại nạn không chết kia có thể bình an từ trên chổi xuống đến, Gryffindor có thể kết thúc."

Harry cũng ngồi xuống, cậu xoa xoa huyệt Thái Dương, nói: "Cậu ấy hẳn là đối với bay sinh ra một ít bóng ma, tớ nghĩ phu nhân Hooch có thể hiểu được."

Rất hiển nhiên, lời nói này của Harry để cho Draco nhớ lại một ít chuyện anh cho rằng rất không tốt —— là sự kiện cầu Gợi Nhớ làm mồi dẫn lửa chiến tranh lạnh của anh cùng Harry nụ cười trên mặt Draco thoáng cái đã biến mất sạch sẽ, Harry cũng chú ý tới biến hóa rõ ràng cực kỳ này.

"Tớ không muốn nói thêm cái chuyện này."

"Nga, bọn mình đổi một đề tài đi, nói cuộc thi kế tiếp một chút?"

Draco cùng Harry đồng thời nói, sau đó nhìn đối phương chậm rãi nở nụ cười.

"Được rồi, " Draco nói, "Tuy rằng tớ càng muốn nói một chút thời điểm ngày nghỉ cùng đi hẻm Xéo mua một cây chổi, phải biết rằng năm hai chúng ta có thể mang chổi đến trường học!"

"Nimbus 2000?" Harry suy nghĩ một chút nói, "Tớ năm ngoái đi hẻm Xéo thấy được, cũng không tệ lắm."

"Không nhất định, hệ liệt Nimbus còn muốn ra loại mới, có lẽ còn có thể suy tính nhãn hiệu khác một chút..." Nhắc tới chổi Draco đột nhiên có một việc rất muốn hỏi Harry, "James không nghĩ tới len lén mang vào một cây chổi cho cậu sao? Dù sao chú ấy ước gì cậu mỗi ngày ở sân bóng Quidditch bay."

"Đương nhiên là có. Đặc biệt là tớ sau khi viết thư nói cho ba biết Dumbledore đem Áo khoác Tàng hình của ba cho tớ, ba liền trực tiếp viết thư mà nói gửi một cái Nimbus 2000 cho tớ, để cho tớ buổi tối mặc Áo khoác Tàng hình đến mái nhà thiên văn đi đón cú mèo."
"Sau đó thì sao?" Draco đã đoán được kết quả, Harry cho tới bây giờ không nói với anh chuyện này cũng không thấy được cái bóng của chổi, hơn nữa mặc Áo khoác Tàng hình đi ra ngoài đếm trên đầu ngón tay đều có thể đếm đủ.

"Kế tiếp ngay sau đó thư của mẹ tớ lại tới, nói cho tớ biết chổi mới đặt trong phòng chổi thật tốt rồi, chờ tớ nghỉ hè về nhà thì mở gói hàng." Harry nhìn phong cảnh phía xa, nhún vai, "Có đôi khi tớ còn thực sự rất là vui về ba mẹ tớ, bởi vì bọn họ rất yêu nhau đồng thời lý giải lẫn nhau."

"Bọn họ cũng rất yêu cậu, Harry." Draco nói, "Tớ cũng rất yêu cậu."

Nụ cười Harry cong đến tít mắt, "Tớ cũng yêu cậu, Draco." Cậu giống như là muốn giao một sự tình giấu rất sâu trong giao trái tim nói ra, thế nhưng cuối cùng cậu cũng không có làm vậy, "Tớ rất may mắn có thể nhận thức cậu, đồng thời cùng cậu lớn lên."
Gió mát phất qua cây cỏ xanh biếc sau đó lại thổi hướng về phía phương xa, mặt hồ của hồ Đen tạo nên sóng gợn thật nhỏ, lá cây trong rừng Cấm phát ra tiếng vang rì rào. Ánh mặt trời ôn hòa, không khí tươi mát, năm tháng niên thiếu giống như là bức tranh trong Hogwarts vậy đều đầy ý nghĩa như nhau.

"Harry —— Draco ——" Goyle dùng dexiben cao gọi cắt đứt tất cả. Draco trừng mắt bóng dáng hai người chạy tới, tai đỏ bừng.

"Phu nhân Hooch ở thời điểm sau tên hai người bọn này viết 'A' tìm thành tích của hai người các cậu, " Goyle hưng phấn mà nói, "O! Hai người các cậu đều là O*!"

*O: Outstanding: Xuất sắc (điểm cao nhất)

"Đây không phải là chuyện đương nhiên sao?" Draco cười nhạo hai người bọn họ ngạc nhiên.

"Đương nhiên a, lẽ nào ngoại trừ 'O' còn có điểm nào cao hơn sao?" Harry cùng Draco cùng nhau nói, đổi lấy hai người Crabbe cùng Goyle bị nghiền ép sau đó không cam lòng nhìn chằm chằm.
"Được rồi." Harry đứng lên, càng làm Draco từ trên sân cỏ kéo lên, "Buổi chiều thi cái gì? Ma bùa chú?"

"Không đúng, thi viết là an bài ở trước thao tác thực tế, buổi chiều thi thiên văn." Draco chỉnh sửa lại quần áo một chút, "Hiện tại đi ăn cơm đi."

Cuộc thi Thiên văn học ngoại trừ phòng học quá nóng thì không có vấn đề gì, cuộc thi thao tác thực tế thì càng không thành vấn đề —— Harry cùng Draco thoải mái mà để cho cây thơm nhảy điệu nhảy clacket* đi qua bàn học, đem con chuột biến thành lọ thuốc hít chuyên dụng cung đình, ngoại trừ Harry ở thời điểm cuộc thi độc dược hắt hơi một cái để lại lý do Snape cho nó một con 'E***'.

*điệu nhảy clacket (tapdance/ nhảy thiết hài) tức là dùng đôi chân để tạo ra nhịp điệu rất lôi cuốn. Bộ môn này đã rất nổi tiếng trên thế giới (video Youtube ở cuối chương)[HP/DH] Thế Giới Ánh Sao - Chương 08: CUỐI KỲ ĐẠI DIỆN CHO TỐT ĐẸP**lọ thuốc hít[HP/DH] Thế Giới Ánh Sao - Chương 08: CUỐI KỲ ĐẠI DIỆN CHO TỐT ĐẸP***E: Giỏi quá kì vọng (Exceeds Expectations)
Harry cảm thấy cuộc thi so với bình thường đi học dễ dàng hơn nhiều, mỗi ngày hai ba môn, thi xong liền không sao. Chẳng qua cuộc thi Thảo dược cùng Sinh vật huyền bí ngày đó hơi có chút thảm —— buổi sáng bọn họ vừa mới ở trong nhà ấm đối phó thảo độc dược giãy dụa không nghỉ, làm cho cả người đều là đất, buổi chiều sẽ phải ở trước mặt Hagrid nói ra toàn bộ tri thức về trùng phún mực nước bắn liên tục ra ngoài gì đó gì đó, đồng thời ứng đối câu hỏi mà Hagrid ngẫu nhiên đưa ra.

Cuối cùng chính là Lịch sử Phép thuật Harry am hiểu nhất —— nội dung giáo sư Binns ra quả nhiên đều là trong lịch sử dài dòng, Harry đáp vô cùng dễ dàng. Cuối cùng giáo sư Binns nhìn đồng hồ một cái, kêu bọn họ buông bút lông chim, đem tấm da dê bài thi cuốn lại, tất cả năm nhất đều hoan hô đứng lên.
Harry Draco cùng các học sinh cùng đi ra khỏi lâu đài, ở bên hồ Đen đi bộ lắc lư, tính toán thế nào vượt qua một tuần vui vẻ. Draco nói nếu như anh có thể toàn bộ đạt được "O" mà nói sẽ được đến một số tiền thưởng lớn.

"Nếu chỉ thiếu một 'O' thì sẽ không có gì sao?" Harry hỏi.

"Không phải là a, một môn một trăm Galleon vàng." Draco hỏi Harry, "Mẹ Lily không có nói sẽ tưởng thưởng cho cậu cái gì sao?"

"Khen thưởng của tớ đại khái chính là cây chổi trong phòng chổi." Harry không nhịn ở trong lòng tính lên Draco bảy năm có thể được đến bao nhiêu khen thưởng... Sau đó cậu chán nản dựa vào cây, nhìn Draco đều giống như một cái Galleon vàng lớn đầy sức sống vậy.

Cách đó không xa trong hồ Đen một con cá mực lớn đang nằm ở trong nước cạn ấm áp phơi nắng, George cùng Fred còn có Lee Jordan ngồi chồm hổm ở bên hồ... Mà cách chỗ cách bọn họ không xa Neville Hermione Ron dưới tàng cây hóng mát.
Harry tựa ở một thân cây bên hồ Đen, nhìn Neville đột nhiên đứng lên chạy xuống mặt cỏ, Ron cùng Hermione đuổi theo cậu bé, ba người hướng phía phương hướng phòng nhỏ của Hagrid dần dần chạy xa, khóe miệng câu ra một cái mỉm cười.

Hiện tại, cậu chỉ cần kiên trì chờ, như thế nào tham dự vào kế hoạch là được.

"Rất hiển nhiên Hagrid hoàn toàn không có ý thức đến bác ấy đem bí mật của Fluffy nói cho một cái người mang theo mũ trùm đầu! Có đúng hay không mọi người đều biết chỉ cần đem Hagrid chuốc say, cũng rất dễ dàng đào ra lời của bác ấy!" Neville ở chỗ cách phòng nhỏ Hagrid rất xa rốt cục nhịn không được quát, "Dưới mũ trùm đầu rất có thể chính là Snape! Nếu không phải là Voldemort —— Hagrid liền đơn giản như vậy đem bí mật của Fluffy nói đi ra ngoài!"

"Nga, Neville..." Ron nhỏ giọng nói, "Tớ cảm thấy dưới mũ trùm đầu nhất định chính là Snape, cậu còn nhớ rõ trước đó chân của ổng bị thương sao? Ổng nhất định là bởi vì không có biện pháp đi qua Fluffy mới ở quán bar lừa Hagrid. Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy chính là đầu lĩnh của ổng, chờ ổng đem hòn đá phù thủy đưa đến trên tay của mình." Suy đoán của Ron được Neville cùng Hermione tán đồng chung.
"Chuyện rất nghiêm trọng." Neville nói, "Tin tức này bọn mình biết đến quá muộn, phải tìm được một cái biện pháp giải quyết tốt mới được..." Bọn họ bước nhanh chạy về lâu đài, quyết định muốn đem việc này nói cho Dumbledore, đây là biện pháp tốt nhất mà bọn họ có thể nghĩ tới.

Thế nhưng vấn đề duy nhất là —— bọn họ không biết phòng làm việc của Dumbledore ở nơi nào.

Bước ngoặt cũng xuất hiện rất nhanh, giáo sư McGonagall ôm một chồng sách lớn xuất hiện ở cửa sảnh, bà tựa hồ đang muốn lên lầu, thấy ba người bọn họ liền hỏi một câu: "Ba người các trò thế nào không đi ra ngoài?" Giáo sư McGonagall nhìn thoáng qua khí trời tốt ngoài cửa.

"Chúng con muốn gặp giáo sư Dumbledore." Hermione ở trước khi giáo sư McGonagall bước lên thang lầu dũng cảm nói.

Bước ngoặt tới cũng nhanh đi cũng nhanh —— "Muốn gặp giáo sư Dumbledore?" Giáo sư McGonagall lặp lại một câu, "Không biết các trò là có chuyện gì, " Tuần thi kết thúc tâm tình của giáo sư McGonagall tựa hồ cũng không tệ lắm, "Nhưng là phi thường không khéo chính là giáo sư Dumbledore trước đó 10 phút trước đó đã rời khỏi, chuyện khẩn cấp."
"Ừm..." Giáo sư McGonagall nhìn mặt suy sụp của ba người bọn họ, chần chờ hỏi, "Các trò là có chuyện quan trọng gì sao? Phụ huynh có việc?"

"Không, giáo sư." Neville do dự mà không biết có nên hay không nói, thế nhưng Hermione cho cậu bé một cái ánh mắt kiên định, bọn họ là hoàn toàn tin tưởng giáo sư McGonagall."Là liên quan tới hòn đá phù thủy —— có người cố gắng trộm hòn đá phù thủy!"

Biểu tình trên mặt giáo sư McGonagall khϊếp sợ khi nghe nửa câu sau nói lại chuyển biến thành nghiêm túc: "Được rồi, cô không biết các trò là làm sao biết hòn đá phù thủy, bất quá nó được bảo vệ nghiêm mật rồi đi, tin tưởng cô, không ai có thể đem nó trộm đi."

"Giáo sư..." Neville còn muốn nói điều gì, thế nhưng giáo sư McGonagall hiển nhiên không định cho cậu bé cơ hội nói chuyện, "Được rồi, các trò đi ra bên ngoài phơi nắng hóng mát đi, không cần quan tâm chuyện hòn đá phù thủy, suy nghĩ xem cuộc thi mới vừa rồi kết thúc cũng tốt a." Giáo sư McGonagall nói xong cũng lên thang lầu.
Neville Ron Hermione hai mặt nhìn nhau, buồn bã phiền muộn mà đi ra ngoài, nhưng là bọn họ cũng không dự định phơi nắng hóng mát gì cả. Tâm thần bọn họ bất định, cho nên liền không nhìn thấy Harry đang đi tới cửa, thẳng đến Neville cùng Harry đυ.ng phải một cái thật mạnh bọn họ mới giống như giật mình tỉnh giấc vậy.

"Này, Harry." Hermione che giấu chào hỏi trước nói, "Cậu ở đây làm gì chứ?"

"Ta đến..." Harry chỉ chỉ trên lầu vừa muốn mở miệng, đã thấy ba người trước mặt rõ ràng tâm sự nặng nề biểu tình đồng nhất, cậu có chút kinh ngạc hỏi, "Các cậu làm sao vậy? Biết điểm? Thi rất dở?"

"Đều không phải, chúng tớ không phải là bởi vì thành tích." Neville yếu ớt nói, sau đó cậu bé vừa giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì vậy chợt ngẩng đầu nhìn Harry, "Không, Harry, tớ là nói cậu có thể giúp bọn tớ một chuyện sao?"
Một giây sau cậu đã bị Neville dùng lực mạnh lôi đi —— Neville vừa đi vừa cùng Harry giải thích tất cả rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Hermione cùng Ron ở một bên bổ sung vào một ít chi tiết cho cậu bé.

"Ngay đêm nay, " Neville lôi kéo Harry đi rất xa, Hermione Ron theo thật sát ở phía sau, cuối cùng bọn họ ở hàng lang trống rỗng dừng lại, "Snape đêm nay sẽ xuyên qua cửa sập. Mà đồ vật hắn cần đều đưa đến, hiện tại lại đem Dumbledore lừa gạt ra khỏi trường học —— " Harry đυ.ng phải Neville một chút, sau đó hướng phía trước cất cao giọng nói: "Buổi chiều tốt lành, giáo sư."

Neville mờ mịt ngẩng đầu, thấy Snape đứng ở cuối hành lang sau đó mặt bụ bẫm của cậu bé thoáng chốc một mảnh trắng bệch, bị dọa sợ đến cực kỳ.

"Buổi chiều tốt lành." Snape nhìn thoáng qua ba Gryffindor sau lưng Harry, "Ở thời tiết như vậy, các trò không nên ngốc ở trong phòng." Ông cười như không cười nói, "Hơn nữa còn là ba Gryffindor cùng một cái Slytherin cùng một chỗ, ta sẽ nghĩ đến các trò đang ức hϊếp học sinh viện chúng ta."
"Chúng ta mới vừa rồi đang —— " Neville nói, kỳ thực cậu bé cũng không biết bản thân muốn nói gì.

"Giáo sư." Harry ngẩng đầu nhìn Snape nói, "Chúng con chỉ là ở trong hành lang đi bộ một chút, cùng nhau nói một chút cuộc thi mới vừa kết thúc." Trong ánh mắt xanh biếc của cậu lóe lên ánh sáng gian xảo, "Không có quy định nói Slytherin không thể cùng Gryffindor cùng nhau thảo luận đi."

"Là không có." Neville bọn họ lần đầu phát hiện Snape cư nhiên dễ trò chuyện như vậy.

"Bất quá ta đến khuyến cáo Gryffindor các trò, " Snape nhìn Neville, "Các trò lại không thể mất điểm nữa, đương nhiên các trò nếu như dự định trực tiếp đem cúp học viện đưa đến trên tay Slytherin, coi như ta chưa nói ra câu nói này."

"Mặt khác, cậu Potter." Đường nhìn lạnh như băng của Snape khóa Harry lại, "Nhắc nhở một câu —— nếu như trò lại ở nửa đêm nửa hôm nơi nơi đi dạo bậy bạ, ta sẽ đích thân đem trò khai trừ."
"Phiền phức giáo sư rồi, con sẽ chuyển cáo cho Draco một tiếng." Harry cười nói.

Snape hừ lạnh một tiếng, tựa hồ là cảm thấy Harry là bùn nhão không trét được lên tường, sau đó ông đi qua bọn họ, đi thật nhanh hướng phía phương hướng phòng nghỉ nhân viên trường học đi đến.

----------------------

video Youtube nhảy clacket: 

===========================================================================

Chương 08.2: CUỐI KỲ ĐẠI DIỆN CHO TỐT ĐẸP 2

Editor: ROSALINE

Beta: ROSALINE

Bốn người lần này đi xa hơn, bọn họ cuối cùng ở một góc vắng vẻ ngừng lại. Hiện tại Neville không chỉ có xác định bất kỳ giáo sư nào đều không nghe được bọn họ nói, càng thêm tin tưởng không ai có thể nghe được bọn họ nói.

"Nói thật nhá, không phải là tớ bất công hoặc là thế nào, " Harry nhìn ba người bọn họ nghiêm túc nói, "Giáo sư Snape cũng không phải là người sẽ làm ra cái kế hoạch trộm hòn đá phù thủy —— tuy rằng các cậu phân tích quả thực rất có đạo lý đồng thời cũng có rất nhiều chứng cứ... Đương nhiên đây cũng là ý nghĩ của cá nhân tớ...."
Neville nhìn Harry, cậu bé nhưng thật ra rất lý giải Harry, Snape dù sao cũng là viện trưởng của Slytherin."Nếu như chúng tớ chính là cho rằng Snape là cái người chuẩn bị trộm hòn đá phù thủy kia vậy cậu còn có thể giúp chúng ta không?" Cậu bé hỏi Harry.

Harry gật đầu: "Tớ sẽ giúp các cậu tớ cũng muốn nhìn một chút rốt cuộc là ai lại muốn trộm hòn đá phù thủy."

"Chẳng qua, " Harry cười cười, "Tớ hoàn toàn không biết các cậu muốn làm gì? Phải đi hành lang bên phải lầu bốn sao? Điên cuồng cuối cùng trước ngày nghỉ?"

"Không kém bao nhiêu đâu." Hermione nói, Harry phát hiện trên mặt của cô bé tràn đầy biểu tình không sợ.

Trong thời gian kế tiếp bọn họ đơn giản cùng Harry giải thích một chút bọn họ muốn làm gì, bởi vì sao muốn làm cái này. Harry biểu thị ra năng lực chịu đựng cực cao, cho dù là bọn họ nhấc lên rất nhiều lần Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy (Ron) cùng Voldemort (Neville). Neville cũng cảm thấy cần phải cảm ơn chuyện Harry đã ở rừng Cấm đối mặt Voldemort một chút, bởi vì cậu bé cảm thấy Harry là bởi vì thấy qua mới có thể tin tưởng lời của bọn họ như vậy.
Nga, dĩ nhiên không phải.

Nếu như Neville biết Harry ước chừng ở ngoài cửa lớn bọn họ nửa ngày, đồng thời tính toán thời gian thật tốt để có thể ở cửa vô tình gặp được, cậu bé liền tuyệt đối sẽ không nghĩ như vậy.

Harry nghe ba người ở trước mặt mình nói chuyện trước đây tự mình trải qua, đồng thời sự tình ở một năm này âm thầm thúc đẩy, tận lực ở thời cơ thích hợp ở trên mặt biểu hiện ra ngoài tâm tình kinh ngạc, khϊếp sợ, không thể tin được một chút, sau đó, rốt cuộc để cho bọn họ đều nói xong, Harry cũng hỏi một câu cực kỳ quan trọng: "Được rồi, tớ đại khái hiểu. Chẳng qua các cậu chuẩn bị làm sao hành động đâu? Tìm một thời gian xuyên qua cửa sập?"

Neville trầm mặc, Ron cùng Hermione cũng đều trầm mặc, bọn họ hiện tại kỳ thực cũng không có kế hoạch gì, tất cả hành vi đều là bị thúc đi.
Thế nhưng..."Cuối cùng chính là như vậy." Neville nói, "Tớ nghĩ là sau giới nghiêm ban đêm? Chúng ta tốt nhất không để cho người khác phát hiện."

Harry nghe vậy biểu lộ ra một ít vô cùng kinh ngạc: "Ngày hôm nay sao?"

"Đúng vậy, " Neville phân tích nói, "Sn... Bất kể là ai muốn trộm đi hòn đá phù thủy ngày hôm nay đều là một cơ hội tốt, huống chi giáo sư Dumbledore rất có thể chính là người kia dẫn đi... Cho nên chúng ta càng sớm hành động thì càng tốt, tranh thủ trước tiên đem hòn đá phù thủy bắt được đến tay."

"Chính là như vậy." Ron cùng Hermione tán thành. Harry không biết bọn họ là lúc nào đạt thành nhận thức chung nguy hiểm như vậy, tình huống bình thường Hermione không phải nên khuyên Neville không được tự ý tiến hành hoạt động loại nguy hiểm này sao?

"Ta hiện tại biết ta có thể giúp các ngươi cái gì." Harry nỗ lực bình phục tâm tình của mình, giả bộ làm ra một bộ dáng vẻ bừng tỉnh hiểu ra, cắt ngang lời nói của bọn họ, "Tớ có thể để cho các cậu không bị phát hiện —— chẳng qua bốn người chúng ta có thể sẽ có một chút trắc trở." Cậu ở cuối cùng bổ sung nói, "Tớ có một cái Áo khoác Tàng hình."
Ở sau khi nói xong câu đó Harry phát hiện ba người trước mặt cậu chỉ một thoáng sáng lên, điều này làm cho cậu cảm giác mình như là một khối lớn bánh ga-tô hoa quả vậy.

"Chúng ta —— bốn người chúng ta?" Neville thoáng cái ngây dại, cậu bé không quá có thể tin tưởng lỗ tai mình nghe được, cái chuyển ý này tới quá nhanh, "Tự tớ đi mạo hiểm là được rồi —— "

"Cậu lại muốn đơn độc hành động?!" Vẻ mặt của Ron không thể tin được.

"Cậu đừng nghĩ, tuyệt đối không thể!" Hermione nháy mắt một cái, "Nếu tham gia sẽ phải tham gia tới cùng đi? Tớ nỗ lực một học kỳ cũng không thể không sát hạch đi?"

"Không nói là các cậu trước tiên mời tớ." Harry nói, "Nếu tớ đã biết hành động của các cậu vậy các cậu cần phải mang theo tớ, ngộ nhỡ tớ một người luẩn quẩn trong lòng phải đi tìm một cái giáo sư nói chuyện phiếm á? Cho dù tớ không như vậy thì tớ cũng phải theo các cậu chiếu cố tốt Áo khoác Tàng hình tổ truyền của tớ nhá." Harry nói xong những lời này bản thân mình cũng nhịn không được, nở nụ cười.
"Thế nhưng..." Neville ngập ngừng nói nói, trong ánh mắt của cậu bé tràn đầy đều là cảm động, thế nhưng biết đó cũng không phải một cái thời cơ tốt biểu đạt tình cảm, "Nếu như bị chộp đến là phải bị khai trừ a."

"Neville, " Ron khổ hề hề mà nói, "Nếu như cậu không nguyền rủa mình, hoạt động của bọn mình đêm nay có thể thuận lợi không ít."

"Đừng lo lắng, có Áo khoác Tàng hình ở, chỉ phải cẩn thận một chút bọn mình là sẽ không bị phát hiện." Harry thề son sắt mà đảm bảo.

Trong thời gian kế tiếp bọn họ vừa đi vừa nói chuyện, đơn giản định ra kế hoạch hành động một chút. Hết thảy đều phải chờ tới buổi tối giới nghiêm ban đêm sau đó bắt đầu tiến hành điểm ấy không hề nghi ngờ, nhưng là bốn người bọn họ trong lúc đó còn cách khoảng cách của Gryffindor cùng Slytherin đây, điểm ấy là chút rắc rối hiện tại khiến bọn họ khổ sở nhất.
Ở sau khi Hermione nói đề nghị ở một cái chỗ tập hợp bị phản bác hoàn toàn, bọn họ lại cũng không có cái gì có thể đề nghị nói ra. Không thể ở một cái chỗ tập hợp, bởi vì bọn họ không có thể bảo đảm nhóm người không có Áo khoác Tàng hình bảo vệ không bị phát hiện, thế nhưng Harry... Bọn họ cũng không có thể không để cho Harry tham dự chuyện này, mặc dù Harry là Slytherin, thế nhưng này không ảnh hưởng tín nhiệm của bọn họ đối với cậu.

Harry trầm mặc thật lâu. "Hiện tại chỉ có một biện pháp." Cậu nói, "Chúng ta ước định một cái thời gian, tớ mặc Áo khoác Tàng hình đến Gryffindor đón các cậu, ở nơi này." Bởi vì cậu vẫn đứng ở trên thang lầu, cho nên cậu đi ít bước nữa mới có thể thấy đỉnh bức tranh Bà Béo đại biểu cửa vào phòng sinh hoạt Gryffindor.
"Như vậy, buổi tối gặp. Tớ tin tưởng các cậu có thể làm thành chuyện các cậu muốn làm." Harry đẩy kính mắt trên sống mũi một cái, "Mà bây giờ tớ phải thừa dịp không ai thấy một cái Slytherin ở trên thang lầu của tòa tháp Gryffindor cùng ba Gryffindor nói chuyện phiếm mà đi trước với. Chúc bọn mình may mắn đi."

Vô cùng may mắn, tất cả bình thường. Không có xuất hiện bất kỳ phong ba, cũng không có bất kỳ giáo sư đã chú ý tới bọn họ.

Ở lúc ăn cơm tối Neville cùng Harry trao đổi một cái ánh mắt bí ẩn, chỉ có mấy người bọn họ biết ý nghĩa, sau đó ở mười mấy phút sau bọn họ quay trở về phòng sinh hoạt mỗi người.

Neville, Ron cùng Hermione cần ở trong phòng sinh hoạt chung ngây ngốc một đoạn thời gian đủ dài. Kỳ thực này rất khó, bởi vì cuộc thi đã kết thúc, bọn họ không bao giờ cần ở trong phòng nghỉ chung thức đêm xem bút ký đọc thuộc trình tự chế biến độc dược hoặc là lịch sử dài dòng nữa. Bất quá để cho bọn họ tương đối an tâm dường như khó trôi qua một chút chính là chỉ cần bọn họ im lặng không đi quấy rầy người khác, như vậy thì không có người để ý tới bọn họ.
Hermione vội vàng lật xem tất cả bút ký của cô bé, hy vọng có thể trùng hợp thấy một cái ma bùa chú bọn họ phải đi giải trừ. Neville cùng Ron lại rất ít mở miệng nói, trong lòng đều nghĩ đến chuyện bọn họ sắp phải làm.

Thời gian từng phút từng giây không kém mà đi tới, thong thả mà lại kiên định.

Trong phòng nghỉ chung Slytherin, Harry ở trên bàn tìm kiếm đến [Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật] của mình, sau đó đi tới Draco trước mặt, hướng hắn vẫy vẫy tay.

"?" Draco nhìn bóng lưng của Harry hướng thang lầu đi đến, xoay đầu lại nhìn Crabbe cùng Goyle một chút, hai người bọn họ đều lắc đầu biểu thị không biết Harry đây là ý gì, đương nhiên Draco cũng không trông cậy vào bọn họ có thể hiểu...

"Được rồi." Draco nhún vai từ trên ghế salon đứng lên, cho dù anh không phải là rất rõ ràng ý tứ của Harry... Thế nhưng theo sau là không sai.
Trong hành lang rất an tĩnh, ngọn đèn màu vàng ấm áp rọi sáng cánh cửa, đế giày ở mặt đất đá cẩm thạch đánh ra âm thanh quy luật, Draco đi theo phía sau Harry, Harry lại cầm sách ở trong lòng suy nghĩ muốn mở miệng thế nào —— dù sao lập tức sẽ nghỉ, cậu lại không muốn bởi vì chuyện đã xảy ra một buổi tối này cùng Draco lại ầm ĩ một lần nữa.

Harry đẩy cửa ra đi vào gian phòng, Draco ở sau khi vào phòng xoay người lại đóng cửa lại.

"Cậu có việc muốn nói với tớ?" Draco nhìn mắt xanh biếc sáng sủa phía sau tròng kính của Harry, trong đôi mắt màu xám dần dần tràn đầy một loại tâm tình vui sướиɠ, "Tuy rằng tớ hiểu cái chuyện tình cậu không trực tiếp đi làm mà là nói cho tớ biết trước nhất định là, " Draco nói đến đây dừng một chút, kéo khóe miệng động động một chút mới nói tiếp, "Sự tình cậu luôn luôn giấu giếm."
"Tớ cũng không muốn gạt cậu." Harry vội vàng nói, "Draco, cậu tin tưởng tớ..."

Draco nghe được Harry nói những lời này vừa cười một chút, mặc dù cái nụ cười này của anh so với nụ cười trước đó muốn ấm áp một chút, thế nhưng Harry vẫn cảm thấy rất không an lòng. "Tớ biết." Cậu nghe Draco nói như vậy, "Cậu không muốn gạt tớ, thế nhưng cậu cũng đồng thời không thể không gạt tớ. Thế nhưng cậu bây giờ không phải là muốn nói cho tớ biết cái gì không?"

"..." Harry muốn nói cái gì, thế nhưng cậu lúc này không muốn nói ngụy biện hoặc là nói sang chuyện khác, cho nên cậu cái gì cũng chưa nói.

"Nhìn nét mặt bây giờ của cậu." Nụ cười trên mặt Draco biến mất, thanh âm của anh bắt đầu giống như cơn gió trong trời đêm, "Cho nên nói tớ nghĩ lầm rồi phải không. Cậu cũng không phải muốn nói cho tớ biết cái gì, cậu chỉ là muốn biểu hiện ra cậu không thể nói cho tớ biết cái gì?"
"Có lẽ là bởi vì cậu vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng tớ, mặc dù bọn mình có thể nói là từ nhỏ cùng nhau lớn lên." Ánh mắt Draco rất lạnh, "Tớ nghĩ cậu có thể là bởi vì cả nhà tớ là gia tộc pháp thuật hắc ám, bởi vì ba tớ đã từng là Tử thần Thực tử mà mẹ tớ một lòng một dạ ủng hộ gã?" Anh đột nhiên cười một cái tự giễu, lắc đầu, "Tớ biết cậu không phải là bởi vì cái này, tớ chỉ là muốn giúp mình tìm cái lý do mà thôi, mượn cớ cũng tốt... Kỳ thực tớ căn bản không có tư cách ở chỗ này chỉ trích cậu. Harry, cậu còn nhớ rõ một tháng trước khai giảng sao? Tớ không có đi tìm cậu, cũng không có viết thư cho cậu..."

Harry híp mắt, cậu hiển nhiên là đã nhớ lại chuyện này: "Cậu không có đưa cho tớ quà sinh nhật mười một, trên quà tặng cũng không có thư kèm theo, tớ gửi chocolate cũng không có viết thư về cho tớ."
"Đúng." Draco có chút giật mình, anh hiển nhiên thật không ngờ Harry cư nhiên nhớ kỹ rõ ràng như vậy, hơn nữa tựa hồ vẫn còn oán giận, "Một tháng kia tớ và ba tớ đang sửa sang lại toàn bộ tài sản riêng lên không được mặt bàn của nhà Malfoy, bởi vì ba tớ chiếm được tin tức nói Bộ Pháp thuật đang lên kế hoạch kiểm tra lớn một lần."

"Nga, mượn cớ rất tốt, chẳng qua tớ không nhìn ra cái đó và một tháng cậu không liên lạc với tớ có cái liên hệ tất yếu gì." Trong nháy mắt này, Harry đột nhiên có một cái ý nghĩ, một vấn đề, cậu cũng trực tiếp thốt ra, "... Cậu ở lúc đó, ừm, thời điểm sửa sang lại có thấy một cái quyển nhật ký sao?"

Sau khi những lời này ra khỏi miệng Harry trong nháy mắt hối hận, bất quá tâm tình khẩn cấp chờ mong câu trả lời thỏa mãn đè tất cả lo lắng trong lòng nó đi.
"Quyển nhật ký?" Draco lặp lại một chút, lập tức gật đầu, "Có đi, nhà Malfoy có rất nhiều sách, tớ cũng không có quá chú ý."

Lửa hy vọng vừa mới dấy lên của Harry thoáng cái dập tắt, ngay cả khói đều chỉ có một đường thật nhỏ. Chẳng qua Draco cũng không có cho cậu quá nhiều thời gian đi bi thương cùng với tự hỏi, bởi vì anh kế tiếp hỏi một cái vấn đề để cho Harry không có thể trả lời được, "Như vậy cái quyển nhật ký này cũng là một trong những bí mật cậu không thể nói cho tớ biết sao?"

"..." Harry lại một lần nữa trầm mặc. Chẳng qua cậu ở trong lòng trả lời: "Không phải là một trong, là bí mật bao hàm trong đó." Draco nhìn ánh mắt do dự của cậu, quyết định trước tiên buông tha cậu ấy đã. "Được rồi, không cần hao tâm tổn trí nghĩ đáp án, tớ cuối cùng là luyến tiếc ép cậu quá ác." Harry vừa muốn biểu thị một chút cảm ơn, chợt nghe Draco kế tiếp lại rất tự tin nói một câu để cho cậu có chút nhức đầu, "Tớ tin tưởng tớ một ngày nào đó sẽ biết."
"Tớ sẽ nói cho cậu biết, tớ nói rồi." Harry vội vàng cho thấy thái độ.

"Ai biết, có lẽ tớ sẽ càng sớm biết cũng nói không chừng ấy chứ." Draco xấu xa* mà cười cười, "Như vậy, hiện tại bọn mình có thể nói một chút tối hôm nay cậu muốn làm gì."

*QT là 'bĩ khí' (痞气) chỉ một người bên trong chính nghĩa, lương thiện; nhưng từ lời nói, hành động, cử chỉ thỉnh thoảng sẽ toát ra một chút "ngầu" và khá "lạnh", không coi ai ra gì, khiến người nhìn và tiếp xúc có loại cảm giác đó là người "xấu xa". Nhưng "xấu xa" này không phải là chỉ làm chuyện xấu, chuyện ác.

Miệng Harry đều mở thành một cái vòng tròn, cậu mới ý thức tới từ khi đi vào gian phòng tới nay cậu đều là bị Draco nắm mũi dẫn đi, hiện tại Draco lại nắm mũi cậu đem cậu dắt trở về nguyên điểm, "Tớ phải mặc Áo khoác Tàng hình đi ra ngoài, có thể rất mau trở lại cũng có thể cả đêm."
"Đi ra ngoài làm gì lại thuộc về bộ phận không thể nói?" Draco hỏi, thế nhưng vấn đề này anh chỉ là đang trêu ghẹo Harry. Mặc dù trong lòng rất khó chịu, Draco vẫn là lựa chọn tôn trọng lựa chọn của Harry, cũng lựa chọn tin tưởng cậu ấy có một ngày sẽ đem hết thảy đều tự nói với mình.

Harry lại một lần nữa trầm mặc, cậu phát hiện mình nói không ra lời chống đỡ.

"Được rồi, Áo khoác Tàng hình ở cái rương dưới cùng, chú ý an toàn." Draco cẩn thận dặn dò, "Tớ có thể đoán được một ít chuyện các cậu phải làm, dù sao cậu mỗi lần ở thư viện lúc nghe tổ ba người Gryffindor nói chuyện tớ đều ở đó."

Nga? Là cảm giác gì mà thoáng cái chỉ số thông minh của Draco liền đi lên nhỉ? Lẽ nào trước đó nói với tới cảm thấy tới đối với Gryffindor rất quan tâm rất thân cận, đồng thời còn bày tỏ muốn chiếm làm của riêng cực mạnh ấu trĩ trẻ con của Draco cũng sống lại? —— ý nghĩ trong lòng Harry hoàn toàn không có biểu hiện ở trên mặt, trên mặt của cậu lộ ra một chút kinh ngạc cùng càng nhiều hơn là đương nhiên.
Draco nhìn Harry, nghịch ngợm nháy mắt một cái: "Tớ sẽ không cùng bất luận kẻ nào nhắc tới chuyện tớ biết đến, đừng lo lắng." —— tớ cũng không lo lắng cậu sẽ nói ra đi, Harry nghĩ thầm.

"Mặt khác chúc cậu tối hôm nay chơi đến hài lòng, Harry, tuy rằng tớ càng hy vọng thời điểm cậu chơi đến vui vẻ có thể nhớ tới tớ một người ở bên trong gian phòng ngủ trống rỗng ngủ." —— thật là có lỗi tớ đoán không ra phòng này chỗ nào cho cậu cảm giác vắng vẻ, hai giường hợp lại cũng không có lớn bằng giường ở nhà cậu! (<-- suy nghĩ trong lòng Harry)

"Cuối cùng đánh cuộc đi." Draco dùng một loại giọng nói đùa giỡn nói, thế nhưng Harry biết anh nói đều là sự thực.

"Liền đánh cuộc tuy rằng cậu không thể nói cho tớ biết tối hôm nay các cậu sẽ trải qua cái gì, tớ cũng có thể rất nhanh liền biết."
"Tớ không đánh cuộc." Harry thật nhanh nói, sau đó chạy đến cái rương bên cạnh lục Áo khoác Tàng hình ra. Cậu cầm lấy Áo khoác Tàng hình nhìn đồng hồ một cái, vừa đi về phía cửa vừa nói với Draco, "Mơ giấc mơ đẹp nhé, Draco."

"Cậu không ở tớ làm sao có thể có mộng đẹp chứ?" Draco sau lưng cậu dùng một loại thanh âm mạnh mẽ giả bộ đau thương nói, Harry dám đánh cuộc một nghìn Galleon vàng sau khi cậu đóng cửa lại Draco tuyệt đối ở trong phòng cười to.

Draco xoa xoa nước mắt khóe mắt bật cười, hướng về phía cửa đang đóng nhẹ nhàng hỏi một câu, "Còn có phép thuật của cậu, Harry..." Lúc này trong giọng nói của anh là đau thương rõ ràng, "Nếu như cậu không muốn nói cho tớ biết bí mật của cậu, vậy cậu vì sao không giấu tớ luôn?"

"... Hay là bởi vì, cậu không có biện pháp giấu giếm với ta?"
Thời gian càng ngày càng muộn, bóng đêm ngoài cửa sổ càng ngày càng đậm, một vòng trăng rằm treo ở trên bầu trời đêm đầy sao, đang tản ra ánh sáng nhu hòa.

Phòng sinh hoạt Gryffindor cũng theo thời gian trôi qua trở nên quạnh quẽ, các học sinh đều đã lên giường đi ngủ, người trong phòng sinh hoạt chung dần dần giảm thiểu.

"Hiện tại mấy giờ?" Ron hỏi. Lúc này bạn học cuối cùng rốt cuộc cũng duỗi eo, ngáp một cái rồi rời khỏi.

"Mười giờ năm mươi lăm." Hermione liếc nhìn đồng hồ, khép lại bản bút ký trong lòng để lên bàn.

Neville đứng lên, "Được rồi, chúng ta nên đi ra." Cậu bé bình phục hô hấp của mình. Neville có thể cảm giác được trái tim ở trong l*иg ngực mình kịch liệt nhảy lên, cậu bé biết tối hôm nay cậu bé muốn làm một chuyện rất nguy hiểm, cậu bé rất sợ cũng rất lo lắng, thế nhưng cậu bé cũng biết chuyện này không thể không làm. Tuy rằng cậu bé biết mình có thể sẽ đối mặt Voldemort, thế nhưng chỉ cần nghĩ đến là người kia gϊếŧ cha mẹ mình, cậu bé liền cảm giác trên người mình tràn đầy lực lượng vô tận.
Cậu bé cảm giác mình có thể làm tốt chuyện này! Cậu và những đồng bạn của mình!

Neville, Ron cùng Hermione nhất tề đứng ở phía trước cửa chân dung, đi ra ngoài sau đó thật nhanh chạy xuống thang lầu.

—— chỉ là trên thang lầu vắng vẻ, cái gì cũng không có.

--------------

All things are difficult before they are easy

Mọi việc tất khó trước dễ sau

—— trích bả lời tiếng Anh kinh điển (internet)