[EDIT] Lâu Hạn (Hạn Hán Đã Lâu)

Chương 5: Em Có Mưu Đồ Làm Loạn Với Anh

Convert: gachuaonl ( Nguồn: anhtam19)

Edit: Cỏ Đậu Phộng

---

Biết cảm giác muốn gϊếŧ người như thế nào không?

Chính là hiện tại. Now.

Cả người Lâm Du Du đều không ổn. Cô trừng to mắt, cảm thấy mười vạn phần khó tin - - ban ngày ban mặt ban ngày ban mặt, lại có thể vặn vẹo sự thật đổi trắng thay đen như này sao...

"Cái kia. "

Cô vô ý thức bật thốt ra.

"Bạn học Trang, chị cảm thấy có khả năng em đã lầm - - "

Lời còn chưa nói hết, sự việc mà Lâm Du Du tuyệt đối không nghĩ tới liền phát sinh, Trang Dần Kiệt ở phía đối diện, cậu đưa điện thoại cho cô.

"Nha."

Lâm Du Du ngẩn ngơ, không hiểu ý tứ của động tác này.

"Cầm lấy đi."

Trang Dần Kiệt không kiên nhẫn giơ giơ di động, nói:

"Cậu em bảo đưa điện thoại cho chị."

Cô thiếu chút nữa cắn luôn đầu lưỡi:

"... Cho chị sao?"

"Ừm."

"Cho chị làm cái gì?"

"Nghe điện thoại."

Trang Dần Kiệt ngước mắt khinh khỉnh lật đến trên trần nhà.

"Chẳng lẽ để cho chị cầm đi đập quả hồ đào sao?"

Hồ đào cái *beep*, cô hiện tại chỉ muốn đập hắn.

Lâm Du Du lặng yên, qua mấy giây yên tĩnh mới nuốt nước miếng, run run rẩy rẩy, nghiêm túc nhận di động, giơ lên bên tai:

"Alo, ngài khỏe."

Dù đã hết sức khống chế, nhưng giọng của cô, vẫn có vài phần run rẩy không dễ nhận ra.

Sau đó,

"Có chuyện?"

Giọng nói trầm thấp đều đều từ bên trong ống nghe truyền ra, giọng nói lãnh đạm, không mang theo một tia tâm tình nào.

Hô hấp của Lâm Du Du bắt đầu khẩn trương, trong mấy giây ngắn ngủ, trong đầu không tránh được liên tưởng đến thần thái của người kia khi nói chuyện. Trong trí nhớ, gương mặt của Tiếu lạnh lùng, phần lớn thời gian không lộ ra vẻ gì khác.

Tim của cô lại đập nhanh hơn, hắng giọng một cái mới đáp:

"Không có, không có việc gì."

Cũng không thể nào nói, em có mưu đồ làm loạn với anh đi...

Ngay sau đó, bên tai cô vang lên tiếng "Tách", thanh thúy mà quen thuộc.

Trí nhớ của Lâm Du Du rất tốt, trong nháy mắt nhớ tới đây là tiếng bật lửa của Tiếu Trì.

Cô thậm chí còn nhớ như in vẻ ngoài của cái bật lửa kia, màu đen nhàn nhạt, làm bằng kim loại, bàn tay vuốt vuốt nó, có lòng bàn tay to rộng, năm ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng.

Anh ấy đang châm thuốc? Anh ấy có vẻ rất thích hút thuốc nha.

Cô ma xui quỷ khiến mà nghĩ vậy.

Ở đầu bên kia điện thoại, Tiếu Trì rủ mắt châm thuốc, miệng cong lên hút một hơi, sau đó tiện tay ném cái bật lửa lên trên bàn, không thèm đếm xỉa mà nói:

"Vậy em muốn WeChat của tôi?"

Cô cả kinh, vội vàng nắm lấy cơ hội giải thích cho chính mình:

"Không phải là... không phải là , nhưng thật ra là bạn học Trang, cậu ấy nói..."

Lúc này, chuông kết thúc giờ nghỉ trưa cũng chuẩn bị vang lên.

Trong phòng ăn trống trơn, phần lớn học sinh đã rời đi, rải rác còn dư lại mấy người cũng vội vội vàng vàng ném đĩa ăn đi, chạy về phía tòa nhà mình học.

"Không kịp không kịp, không trở về phòng học đúng giờ sẽ lại ăn mắng."

Trang Dần Kiệt vội vội vàng vàng, giành lại di động từ tay Lâm Du Du.

"Cháu trở về phòng học đây nha cậu, tạm biệt."

Sau đó liền "cạch" một tiếng cúp điện thoại.

Lâm Du Du ủy khuất đến mức muốn khóc lên:

"Nhưng là chị còn chưa..."

Ba chữ "Giải thích hết" không kịp thốt ra khỏi miệng, thiếu niên tóc dài phía đối diện liền vỗ gáy cô một cái, mười phần khéo léo hiểu lòng người nói tiếp:

"A, chị không muốn WeChat của cậu đúng không?"
Lâm Du Du muốn điên:

"... Ý chị không phải như thế."

Hai bên lông mày của Trang Dần Kiệt nhíu sát vào nhau, hồ đồ:

"Ý của học tỷ là gì, không cần WeChat?"

"... Muốn."

Cái gọi là con đường nào cũng dẫn đến La Mã, cứ việc thành thật thôi, nhưng nghe được giọng nói của Tiếu Trì, thuận lợi đến mức có được WeChat của hắn, từ trong nội tâm của Lâm Du Du đều cảm thấy vui vẻ.

Hơn nữa ngạc nhiên mừng rỡ hơn là WeChat của Tiếu Trì dùng số điện thoại di động để đăng ký, mua một tặng một, cô có cảm giác như thể lợi nhuận cùng nhau ùa đến.

Lâm Du Du nhìn chuỗi số như chữ Ả Rập kia, bưng mặt, ngây ngô cười suốt cả buổi chiều.

Vào buổi tối, giờ tự học môn Ngữ văn, bạn học ngồi sau bàn cô phát giác được cô có điểm khác thường, rướn cổ lên nhìn, nghi ngờ hỏi:

"Lâm Du Du, cậu cứ liên tục nhìn cái gì vậy?"
Dáng vẻ cô cười đến là ngọt ngào.

"Một người bạn mới trong WeChat."

"Bạn WeChat?"

Người bạn học kia buồn cười.

"Trực tiếp thêm bạn tốt thôi nha, cậu chăm chú nhìn cái gì, lại không thể nhìn ra một đóa hoa đâu."

Lâm Du Du cười cười, cái đề nghị này không đáng tiếp thu.

Thêm bạn tốt với Tiếu Trì, đâu có thể tùy tiện nói thêm là thêm được đâu? Đây chính là Tiếu Trì đó, tại giải UFC cuối cùng của anh, anh đã thi đấu kịch liệt để giành chức vô địch thế giới, làm dân tộc kiêu ngạo, huyền thoại truyền kỳ đó nha.

Cô cảm thấy, sự kiện thêm bạn tốt với Tiếu Trì này, chuẩn xác là chuyện thần thánh, nếu như không thắp hương cầu nguyện, đó chính là khinh nhờn huyền thoại truyền kỳ.

Nghĩ ngợi, Lâm Du Du đưa hai tay ra, tỉ mỉ gấp lại tờ giấy nhỏ có viết mấy con số, để vào túi áo bên người, kéo khóa lên cất kỹ.
Ngoài cửa sổ mặt trời chiều ngả dần về phía tây.

Cái không khí trầm lặng đầu mùa đông này, đột nhiên lại tràn đầy sức sống.

---

Tối hôm đó, Lâm Du Du từ đầu đến chăn đều tắm rửa đến thơm ngào ngạt, sau đó mới ngồi lên trên giường, nghiêm túc thêm cái WeChat quý giá.

Bấm mở app - bấm thêm bạn tốt - nhập mã số vào - tìm tòi, ra kết quả. Một cái ảnh đại diện màu đen nhánh đập vào tầm mắt của cô, tên ID rất đơn giản, là ba chữ tiếng Anh "Chi".

Đèn bàn tỏa ra màu cam ấm áp, dưới ánh sáng, hai bên thái dương của Lâm Du Du mồ hôi rịn ra có thể thấy rõ.

Cô do dự trong chốc lát, đầu ngón tay mảnh mai cuối cùng cũng bấm vào cái nút xanh lá cây "Thêm vào thông tin ghi chép" - - "Biu", lời mời của bạn đã gửi đi thành công.

Một giây đồng hồ đi qua, không có trả lời.

Thật khẩn trương...
Mười phút qua đi , vẫn không có đáp lại.

Càng ngày càng khẩn trương ...

Lâm Du Du nín thở tập trung suy nghĩ, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, chỉ cảm thấy lòng bàn tay và phía sau lưng đều nhuốm một tầng mồ hôi mỏng.

Cuối cùng, sau mười ba phút tính từ lúc lời mời thêm bạn tốt gửi đi thành công, WeChat của cô vang lên một tiếng nhắc nhở - -

Một cái khung chat xa lạ nhảy ra, ID là "Chi" cùng ảnh đại diện màu đen nhánh phát lại thông báo tự động: Hi, chúng ta đã thành công thêm bạn tốt, hiện tại bắt đầu nói chuyện phiếm đi.

Ồ? Thông qua?

A a a! Thông qua!

Mắt của cô mở to sáng ngời, ôm di động, kích động lăn qua lăn lại ở trên giường, lăn qua lăn lại, một hồi lâu mới dừng lại. Nhưng không có hưng phấn được bao lâu, một nỗi buồn mới lại tới .
Nói chuyện phiếm...

Muốn tán gẫu những thứ gì, mới có thể vừa làm cô có vẻ lấp lánh đáng yêu, lại không làm Tiếu Trì cảm thấy cô rất đường đột?

Lâm Du Du chu miệng lên, nằm úp mặt vào đầu gối nghiêm túc tự hỏi.

---

Vân Thành cực kỳ rộng lớn, khi phía đông mặt trời rực rỡ thì phía tây mưa thường xuyên xảy ra. Ở một nơi khác của thành thị, mây đen đông đúc tụ tập lại che kín cả bầu trời, bạch quang giao tránh, tiếng sấm ù ù.

"Ầm", một tiếng vang thật lớn, chàng trai có hình thể to lớn bị quật ngã, nằm thẳng ở trên đài thi đấu quyền anh hít khí lạnh.

Trọng tài nửa quỳ bắt đầu đếm ngược, "Mười, chín, tám... Ba, hai, một!" Sau đó thổi kèn, ý bảo bên kia đã chiến thắng.

"Ai da, mình thăng thiên luôn mất. "

Đại Phi cố hết sức từ trên mặt đất đứng lên, xoa xoa thắt lưng, nhe răng trợn mắt :
"Trì Ca, ngài lần sau có thể ôn nhu với tôi một chút sao?"

Trang Dần Kiệt ở bên cạnh xem trận chiến cười rộ lên, trêu chọc:

"Đại Phi, vận động viên cấp quốc gia nha. Vừa rồi là anh cứ một hai muốn đấu với cậu của tôi, sao vậy, thua liền đổ tại cậu tôi ra tay hung ác? Anh lại không phải chưa từng thấy cậu ấy hung lên thì thành dạng gì nhỉ."

Đại Phi làm bộ đánh hắn:

"Thằng nhóc con, không biết lớn nhỏ , gọi chú đi."

Trang Dần Kiệt nhanh nhẹn né ra sau, lại cầm lấy bình nước khoáng, đưa qua cho nam nhân ở bên kia lôi đài.

Dưới ánh đèn trắng, Tiếu Trì tháo bao tay tiện tay ném sang một bên, toàn thân chỉ mặc mỗi quần ngắn chuyên dụng để thi đấu quyền anh, đường nhân ngư nổi bật lộ ra, trên cơ ngực cùng cơ bụng căng đầy phủ lên một tầng ánh sáng bóng loáng. Anh không nhận nước, ánh mắt lãnh đạm mắt nhìn Trang Dần Kiệt.
"Viết xong bài tập?"

Trang Dần Kiệt vội vàng nói:

"Lúc ở trường viết xong rồi."

"Về nhà đi ngủ."

"... Đừng mà cậu ơi. "

Thiếu niên mím môi làm ra vẻ đáng thương.

"Thật vất vả mới được đến câu lạc bộ một chuyến, cho cháu thăm quan một lát thôi."

"Thăm quan?"

Tiếu Trì gật đầu, ngoắc ngoắc tay với cậu.

"Đi lên, cậu bồi cháu thăm quan."

Trang Dần Kiệt bị hù đến mức mặt trắng bệch, vội vàng khoát tay, gượng cười nói:

"Không được không được, cháu ở dưới này thăm quan, ở dưới này ngắm nghía rất tốt ."

Mười một giờ đêm, câu lạc bộ đóng cửa, vài bác lao công bắt đầu quét dọn vệ sinh.

Tiếu Trì vào phòng tắm tắm rửa nhanh gọn, lúc đi ra thay một thân áo sơ mi quần tây. Trang Dần Kiệt chạy bước nhỏ tới, đưa một di động màu đen cho anh.

"Cậu, di động này."

Tiếu Trì châm một điếu thuốc, nhận lấy di động, ngón tay tùy ý trượt hạ trên màn hình, sau đó, lông mày nhíu thành chữ xuyên.
"Cháu thêm ai?"

Trang Dần Kiệt không kịp phản ứng lại:

"A?"

Sắc mặt Tiếu Trì trầm xuống, nhấc mí mắt lên nhìn cậu.

"WeChat."

"A..."

Trang Dần Kiệt lấy lại tinh thần, cười hờn trách nói:

"Cái này á, đây là Lâm Du Du, là chị gái hôm nay hỏi cháu để lấy WeChat của cậu đó. Mắt to tóc dài, cậu từng gặp qua, cô ấy gửi lời mời thêm bạn tốt."

"Cô bé ấy tìm cậu có việc?"

"Cái này thì cháu cũng không biết ."

Trang Dần Kiệt gãi gãi gáy, nói:

"Cô ấy biết rõ cậu trước kia là vận động viên quyền anh, đoán chừng là fan của cậu đó. Hôm nay cháu với cô ấy gặp nhau ở căng tin trường học, cô ấy hỏi về cậu nhiều lắm, làm công việc gì, kết hay không có kết hôn, có bạn gái hay không, cứ như tra hỏi hộ khẩu vậy."

"..."

Tiếu Trì cụp mắt nhìn, trên màn hình là một cái khung chat, ID đối phương là "Du Du thỏ", ảnh chân dung là bé con hoạt hình đang bưng mặt, tóc vàng, hai con mắt đều là hình quả đào.
Trong khung chat có tổng cộng ba tin nhắn.

Tin nhắn thứ nhất, thông báo tự động của hệ thống khi thêm bạn tốt.

Tin nhắn thứ hai, Du Du thỏ: Tiếu Trì tiên sinh khỏe.

Tin nhắn thứ ba cách đây nửa giờ, vẫn là Du Du thỏ: A... Ngủ sao... Ngại ghê, nhắn tin muộn như thế quấy rầy ngài rồi... Ngủ ngon...

Tiếu Trì nhìn cái ảnh đại diện kia một cái, nửa giây sau, thoát ra ngoài, .

Nhưng mà đột nhiên , WeChat lần nữa "Keng keng" một tiếng.

Ngón tay anh tạm ngừng, một lần nữa bấm vào khung chat.

Du Du thỏ: Ngài khỏe, chúc mừng ngài trở thành người xem may mắn thứ chín của tiết mục truyền hình phương đông XXX, ngài đã nhận được một cái máy giặt quần áo tự động từ cửa hàng mua sắm Tô Ninh, mời ngài đăng ký địa chỉ trang web XX, nhập tin tức cá nhân để nhận lấy phần thưởng.
"..."

Tiếu Trì bị hun khói híp híp mắt lại, trả lời bằng một dấu: ?

Tin nhắn của đối phương trong nháy mắt gửi đến: ... A còn tưởng rằng đã bị ngài cho vào danh sách đen...

Sau đó, tin nhắn này ở dưới mắt anh chưa đầy một giây đã bị thu hồi, đổi thành: ( mỉm cười ) Tiếu Trì tiên sinh khỏe, thật xin lỗi vì đã nhắn tin muộn quấy rầy ngài như thế, chúc ngài ngủ ngon.

Vài giây sau, Tiếu Trì dập thuốc lá, cầm lấy chìa khóa xe đi ra cửa.

"Đúng rồi, thay cậu hỏi cô bé kia một chuyện."

Trang Dần Kiệt nghi hoặc:

"Cậu nói đi."

"Nói ai là đồ ngốc."

---

Lâm Du Du: N-nói...em....

Cỏ Đậu Phộng: Á à:3 Thì ra là anh biết hết nhá... Chị nhà chuẩn bị âm mưu tấn công anh mà anh đã tấn công trước rồi kìa, dù hơm phải tấn công tình cảm nhưng mình vẫn high như say rượu là saooo (Ò v Ó)
Câu này nói n lần rồi nhưng mà vẫn phải nói tiếp hmu hmu, nhấn sao nhỏ ủng hộ đi mà (Ọ ^ Ọ) Không có vote buồn nhắm, không muốn chăm chỉ nữa ;;v;;