truyện cổ tích 18+ (Tạm Ngưng)

công chúa quỳnh nga (phần7)

Quỳnh Nga đang thở hổn hển vì nứиɠ, nàng hôn chụt vào môi Gióng rồi mắng yêu: “Ngốc! Dì là phụ nữ phải khác chứ!” Nói xong, nàng tháo dải lụa thắt ngang lưng mình ra, chiếc áo khoác lụa mỏng tang bung ra rồi trượt khỏi vai, để lộ ra cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quyến rũ khiến Gióng nhìn như ngơ ngác.

Quỳnh Nga tựa lưng xuống gối rồi ngại ngùng dang đôi chân thon dài ra, để lộ khe âʍ đa͙σ đỏ nồng nàn đã ướt sũng dâʍ ŧᏂủy̠.

Gióng nhìn âʍ đa͙σ Quỳnh Nga say sưa, trong lòng nó dâng lên cảm giác tham lam kỳ lạ.

Quỳnh Nga với tay nắm lấy đầu xương vật của Gióng và kéo nó lại sát giữa hai chân nàng, nàng dâʍ đãиɠ dụ dỗ: “Đâm”kiếm”của Gióng vào chỗ này của dì đi! Nhẹ thôi!”

Lúc này thì người Gióng tin tưởng nhất trên đời không phải phụ hoàng hay mẫu hậu nó là là người vợ thứ hai của phụ hoàng, dì Quỳnh Nga của nó, chỉ trong một lúc mà dì Nga đã dạy nó bao nhiêu cách để sướиɠ khoái, cho nên lúc này dù không biết sẽ ra sao nhưng nó vẫn nghe theo, đã có tay Quỳnh Nga hướng dẫn nên nó chỉ việc đẩy hông tiến vào.

“A…” Đầu khấc của Gióng chạm cửa mình Quỳnh Nga rồi tiến một chút vào trong khiến nàng dâʍ đãиɠ rên lên.

Thấy dì mình hơi nhăn mặt và rên, Gióng ngừng lại định rút ra nhưng bị Quỳnh Nga ngăn lại, nàng lắc đầu: “Cứ đẩy vào đi Gióng!”

Gióng tiếp tục đẩy vào theo hướng dẫn của Quỳnh Nga, đầu khấc nó rất to nhưng âʍ đa͙σ Quỳnh Nga đã ướt sũng nên sau một lúc đẩy thì cũng chui được vào trong. Lúc này thì Gióng đã bắt đầu hiểu tại sao dì nó lại muốn bị “thanh kiếm” của nó đâm vào đây, miệng dì nó rêи ɾỉ nhưng gương mặt nàng thì lộ rõ cảm giác sướиɠ khoái, còn bản thân Gióng cũng thích không kém, không ngờ khi cái thứ mà nó dùng để đi đái hàng ngày khi đặt vào cái nơi ẩm ướt mềm mượt của dì Nga lại tạo ra cảm giác thoải mái và sung sướиɠ như vậy.

“Ư… Đẩy tiếp đi Gióng”

“Ư… A…”

Quỳnh Nga thở dồn dập, sau một hồi cố gắng và chịu đựng ©ôи ŧɧịt̠ của đứa con chồng 3 tuổi đã lấp kín âʍ đa͙σ nàng.

“Giờ làm gì tiếp hả dì.” Đâm được trọn vẹn “thanh kiếm” của mình vào âʍ đa͙σ dì, Gióng cũng sướиɠ không kém Quỳnh Nga.

“Giờ Gióng rút ra đi, từ từ thôi kẻo làm dì đau.”

Tiếng “Ọtt…” phát ra khi Gióng rút được ©ôи ŧɧịt̠ mình ra khỏi âʍ đa͙σ dì nó, dâʍ ŧᏂủy̠ bị ùn ứ trong âʍ đa͙σ Quỳnh Nga cũng theo đó trào ra.

“Gióng đâm vào lại đi!”

“Ư…”

“Giờ thì rút ra, không cần phải rút hắn ra ngoài…”

“Ư… Đúng rồi, cứ lặp lại như vậy…”

“A… nhanh hơn đi Gióng… Ư…”

“A… Ư… nhanh hơn nữa… A…”

“Ư… Ư… chậm lại…”

“Gióng chống tay… lên giường đi, vừa… làm vừa… hôn dì… Ư…”

“Ưhm… Umm… Sướиɠ không Gióng…”

Gióng vừa đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vừa đáp: “Dạ sướиɠ lắm, này gọi là gì vậy dì?”

“Đây… là làʍ t̠ìиɦ. Ư… Ưm…”

Gióng gật gù: “Mai Gióng cũng rũ mẫu hậu làʍ t̠ìиɦ, Gióng cũng muốn làm mẫu hậu sướиɠ!”

“Không được… Ư… A…”

Gióng tròn mắt hỏi: “Sao vậy dì?”

“Mẫu hậu chỉ… làʍ t̠ìиɦ… với phụ hoàng… thôi, ư… ư…”

Bản năng khiến tốc độ đẩy ©ôи ŧɧịt̠ của Gióng càng lúc càng nhanh hơn, kèm theo đó là tiếng rên của Quỳnh Nga cũng lớn dần, cũng may là lúc này không có lính gác đi ngang, nếu không thì kẻ đần nghe cũng biết là hoàng tử Gióng đang lσạи ɭυâи với hoàng hậu trong phòng.

Thấy Gióng mở miệng định hỏi tiếp, Quỳnh Nga liền ngắt lời: “Đừng hỏi nữa, làm dì mạnh hơn nữa đi, càng mạnh càng sướиɠ.”
Gióng ngoan ngoãn gật đầu, nó gồng người ra sức ȶᏂασ Quỳnh Nga, những cơ bắp cuồn cuộn lộ ra cùng gương mặt điển trai hấp dẫn của đứa con chồng khiến nàng nhìn vừa rên như si mê.

“Ư… A… A… A…”

“Gióng! Hôn dì! A… A…”

“Ưmm… Ứmm…”

Tiếng da thịt va đập rõ to, tuy mới 3 tuổi nhưng cơ thể và sức khỏe của Gióng lúc này hơn hẳn trai mười tám, tận hưởng những cú ȶᏂασ dũng mãnh được gây ra bởi cơ thể trai tráng của đứa cháu 3 tuổi khiến Quỳnh Nga sướиɠ đê mê, tay nàng ôm chặt cổ Gióng, hai chân quặp lấy hông nó, môi nàng hôn say đắm người tình trẻ.

Lưỡi Gióng như con rắn quậy phá khắp trong miệng Quỳnh Nga, ngực nó và ngực nàng áp vào nhau, Gióng cũng đê mê vì sướиɠ, nó đã biết hưởng thụ mùi hương quyến rũ nồng nàn trên cơ thể dì, nó đã biết hưởng thụ làn da mịn màng ấm áp cùng bộ ngực căng tròn của nàng, nó đã biết hưởng thụ vị môi thơm ngọt và chiếc lưỡi mượt mà của nàng, nó cũng đã biết hưởng thụ chức năng “người lớn” mà dì đố nó, làʍ t̠ìиɦ.
“Ưmm… A… A… Sướиɠ… chết mất!” Quỳnh Nga rên như muốn thét lên. Lσạи ɭυâи với đứa con chồng 3 tuổi gây nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn nàng tưởng tượng. Cơ thể nàng như sắp hóa đá, nàng run lên và bấu chặt tay chân vào người Gióng để chuẩn bị cho màn lêи đỉиɦ đầy sướиɠ khoái.

Gióng còn chưa biết kiềm chế, lúc này bản thân nó chỉ biết ra sức ȶᏂασ dì để tận hưởng cơn sướиɠ, vì vậy mà không lâu sau nó cũng lêи đỉиɦ. Hai cơ thể cuộn chặt lấy nhau, Gióng gồng mình rồi co giật, “thanh bảo kiếm” đang được âʍ đa͙σ Quỳnh Nga ôm chặt cũng lên nòng rồi bắn tinh xối xả vào tử ©υиɠ nàng.

Quỳnh Nga vừa thở hổn hển vừa hôn Gióng trong thỏa mãn, cơ thể hai người nhễ nhại mồ hôi…

Hai người ôm nhau trên giường, Quỳnh Nga lại tiếp tục giải đáp những thắc mắc của Gióng với giọng điệu không phải của một người dì mà là của một cô gái đang nói với chàng nhân tình của mình, hai người cứ nói một vài câu lại hôn môi nhau không nỡ rời.
Được một chốc thì “thanh bảo kiếm” của Gióng lại giương lên cọ vào làn da đùi trắng nõn của Quỳnh Nga, nàng thốt lên: “Ớ! Lại muốn nữa à?”

Gióng cười cười, nó liền xoay người nằm đè lên Quỳnh Nga, “thanh kiếm” lại đâm sâu vào cửa mình đang chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nàng.

“A! Không được! Thả dì ra! A A… Ưmm… Ưmm…”

… Bạn đang đọc truyện Công chúa Quỳnh Nga tại nguồn: https://truyensac.net/cong-chua-quynh-nga/

Màn đêm dần tan, mặt trời như một quả cầu lửa đỏ rực dần nhô lên khỏi mặt biển, trên ngọn những con sóng tỏa ra ánh phản chiếu long lanh.

Một căn chòi nhỏ dựng trên bờ cát trắng, người đàn ông đen ốm yếu mặt đầy râu ria ăn vội miếng bánh nướng rồi cầm xẻng tiến ra bờ biển, đôi mắt gã xa xăm vô hồn trông ra biển khơi như chờ đợi một hình bóng người xưa từ biển trở về. Đứng một lúc, gã thở dài rồi cầm xẻng xúc từng đống cát lấp xuống biển, nhưng cát lấp bao nhiêu thì sóng vỗ đưa trở về bờ bấy nhiêu, ấy thế mà hơn hai mươi năm nay dù ngày nắng hay mưa thì gã vẫn không ngày nào ngưng xúc cát lấp biển, gã không còn gia đình, không người thân, thậm chí chỉ còn rất ít người biết tên gã, Dã Tràng…