( 12 cs ) Kiều Thê Công Lược

Chương 8: ( Cuối ) Thủ Phủ Nắng Mưa

Do một vài sơ suất nên tui sẽ đẩy nhanh tiến độ để hoàn thành câu chuyện này, cụ thể mà trước khi phụ huynh tui đánh tui biến dạng 😥

 Từ 2500 từ xuống còn 1300  từ cho mỗi phần truyện, tình tiết cắt giảm một nửa, ngôn văn do diễn biến nhanh chóng nên không chứa mạch cảm xúc lẫn lí thuyết cực đoan, au sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành câu chuyện này trước khi không còn khả năng nữa.

-------------------------------- 

♈♉♊♌♎♐

Sư Tử vừa về, sắc mặt biến đổi rõ rệt, dường như không phải chuyện liên quan đến chứng cứ tố cáo Dương Gia, mà còn là chuyện nghiêm trọng hơn.

- Điện hạ, làm sao vậy?

- Có chuyện cần làm thôi.

Sư Tử không đáp lại lời Bạch Dương, là Nhân Mã đáp thay anh. Hai người cùng một chuyến đi cùng một chuyến về, chuyện người kia biết người này đương nhiên cũng biết.

- Có chuyện gì cứ nói, chúng ta có thể cùng nhau làm mà?

Song Tử tranh thủ nhặt hết mấy quả anh đào còn sót lại, trước khi nó bị Kim Ngưu hoặc Bạch Dương ăn mất. Nhìn thấy sắc mặt có chút tệ của Sư Tử, hai người kia cũng chẳng thèm giành với cô.

- Tây cảnh, ta nhận lệnh đi Tây cảnh cùng Thái Úy điều tra biên giới giữa Nhân Thú Tộc và Đại Hà.

Lời của Sư Tử làm cả bọn điếng người, chính xác là ba con người có dự định đi Đông Triều kia, Nhân Mã lắc đầu, nhìn mặt bọn họ kìa, khả năng cao là không muốn người ta đi đâu.

- Hoàng Huynh! Huynh định đi một mình sao!?

Song Tử hỏi thay cho Bạch Dương đang đờ đẫn trước câu đi Tây cảnh đó, Bạch Dương cảm thấy chốn bạo loạn ấy khó lòng tránh được đường núi hiểm trở, sợ rằng anh đến đó gặp nguy chẳng lành.

- Có Thái Úy, Lý Tướng Quân sẽ ở lại bảo vệ mọi người.

Sư Tử ngưng một lát, bản thân anh cũng nhận thức được chốn sương gió đó có gì nguy hiểm , gọi là đi Tây cảnh, điểm đến là Khuê Dương ở phía bắc của Tây cảnh, nói ra là hướng tây bắc. Có vẻ đỉnh điểm nguy hiểm là sự 'hoan nghênh' của Hoắc Gia. 

- Ta đi nhanh rồi về, sẽ tìm thần y chữa cho Quốc Sư, mọi người đừng đi lung tung.

Sư Tử nói xong liền rời đi, anh đi dọn đồ để khởi hành chứ sao nữa, Hoắc Thái Úy nhận lệnh từ hôm qua, hôm nay khởi hành, anh phải nhanh chóng cho kịp xe ngựa. Việc nước, anh nào dám chậm trễ.

- Ổng chững chạc hơn tao nghĩ.

Kim Ngưu uống nốt cốc trà, cô đứng dậy chuẩn bị rời đi, đến lúc cô phải về Văn Vũ Các, sợ rằng Văn Vũ Các không có cô sẽ làm ăn thua lỗ, đó là cả gia sản mà cha mẹ nuôi để lại cho cô, cô phải cố giữ gìn nó chứ.

- Diệp Nương! Ta đưa ngươi về!

Nhân Mã hấp tấp chạy theo Kim Ngưu, anh đưa cô xuất cung, để lại bốn người còn ở trong phòng. Bạch Dương vẫn im lặng như thế, Song Tử thấy hơi khó xử.

- Cừu nhỏ, tao đưa mày về nhà nha?

- Không cần, chuẩn bị chuyến xe, nội trong hôm nay đi Đông Triều.

Quyết định này của Bạch Dương làm cả Lệnh Hồ Như và Thiên Bình sững sờ, chẳng phải Sư Tử vừa mới dặn hay sao, cô còn muốn đi Đông Triều?

- Khoan đã..! Mày trốn, tao trốn, cả bọn đều trốn, mày nghĩ tao làm sao chuẩn bị chuyến xe!?

- Gọi Điệp Nhi của mày ra.

-  Mẻ nguy hiểm vl mà kêu gọi mẻ!?

- Giờ tao không cần biết, mày gọi làm sao mà có xe đi Đông Triều là được.

- Ũa mắc gì mày sai tao!?

- Mày nín, tao sau này là chị dâu của mày, mày phải nghe tao.

- Nhưng giờ thì không phải nhé, mày hơi bị quá đáng rồi đó!
Lệnh Hồ Như nhìn hai người nói qua nói lại mà hơi bất lực, cô bé không biết phải làm sao, bọn họ đi Đông Triều là vì ca ca của cô đúng không?

- Để ta.

Thiên Bình dứt một ngụm ra, hắn lấy ra trong lớp áo một lá phù, dùng ngón trỏ vẽ không khí lên đó, rồi đọc lẩm bẩm trong miệng một câu thần chú, lá phù liền cháy thành tro.

Chưa kịp để Bạch Dương và Song Tử hiểu chuyện gì vừa diễn ra, một người lập tức từ bên ngoài đi vào, cậu cúi người trước Thiên Bình, cái con người này nhìn thật quen.

- Bân Bân!

Lệnh Hồ Như bất ngờ reo lên, là người quen cả mà, chú gấu nhỏ ngày nào bây giờ có thể biến thành hình thành dạng một con người rồi. Tiềm Quân cười mỉm với cô bé, mắt đảo nhìn qua chủ nhân của mình, thấy hắn đột nhiên bịt một mảnh vải trắng, cậu hơi khó hiểu.
- Chủ nhân có gì dặn dò?

- Gọi xe ngựa, ta cần một chuyến đến Đông Triều. 

Tiềm Quân nghiêng đầu, chủ nhân vừa về không lâu, lại muốn đi tiếp rồi? 

Nhưng cậu không dám hỏi, chỉ đành thuận theo mà đi gọi xe ngựa.

- Thấy thú sủng nhà người ta chưa, được việc nhờ?

Bạch Dương hơi nhếch môi cười cợt Song Tử, Song Tử thấy hành động này thái quá lắm rồi, cô bạn của cô bị làm sao ấy.

- Mày éo có thú sủng nữa cơ.

- Ai nói không có.

Một chú sóc từ đâu nhảy lên vai Bạch Dương, cùng cô giương mắt kiêu ngạo nhìn Song Tử, Song Tử giật giật mắt, con quái quỷ này từ đâu chui ra ấy, cô chưa thấy nó bao giờ.

- Hồi nào vậy má!?

- Mày không cần biết, nó được việc hơn con Điệp của mày.

Bạch Dương cưng nựng chú sóc này cực, làm Song Tử cứ cảm thấy sai sai, cách nói chuyện của con bạn đã lạ rồi, còn vác thêm con thú sủng lạ nữa.
Chuyện như vậy khi không lại xảy ra, Song Tử đột nhiên nghĩ tới một thứ, liên quan đến Dương Gia.

Có vẻ như, Dương Gia chưa hề tận diệt.

.............

Nhân Mã đưa Kim Ngưu về Văn Vũ Các trước, cô muốn qua đây xem xét tình hình cái đã rồi về nhà sao, cơ mà, mọi thứ đã bắt đầu tệ hơn cô nghĩ.

Khung cảnh Văn Vũ Các hiện ra trước mặt cô, nó không còn là một cái các với bốn tầng lầu rộng lớn đầy ngập khách khứa nữa, ai đó đã biến cả gia sản của cô thành một bãi vụn.

Ai đó, đã gϊếŧ chết tâm can của cô.

- Chuyện...

- Diệp Nương!!

Kim Ngưu nghe thấy tiếng gọi liền ngó nhìn xem là ai, cô thấy cậu nhóc tiểu nhị quen thuộc hay giúp cô thu tiền khách, cậu nhóc đấy mếu máo chạy tới ôm lấy cô, nước mắt nước mũi chảy hòa lẫn không phân biệt được.

- Diệp Nương, Mặc.. Mặc Nghĩa..! Là Mặc Nghĩa! 
Cậu nhóc ấy nói lời đứt đoạn, tiếng nấc hòa cùng thanh âm đau thương vang lên làm lòng Kim Ngưu như quặn thắt, cậu vừa nhắc đến cái tên rất quen thuộc.

- Mặc Nghĩa à?

Kim Ngưu nhắc lại tên hắn, Nhân Mã vừa nghe đến tên hắn liền vội vàng nhảy lên ngựa, thúc ngựa chạy đi mất, để lại Kim Ngưu đứng đó, nước mắt cứ thế tuông trào.

- Mặc phủ ở đâu?

-----------------

Tạo hình Hoắc Thái Úy bản lên màu~( 12 cs ) Kiều Thê Công Lược - Chương 8: ( Cuối ) Thủ Phủ Nắng MưaỜm tui mong là tui có thể nhanh chóng xử lí hết tạo hình nhân vật, còn Nhị Công Chúa các bác chưa thấy bản có màu he 🤔?