[Edit - H] Nhiều Thịt Chút - Tòng Hồ Bắc

Quyển 1: Rắn và Thỏ (2)

Chương 2: H

Editor: Hồng Hải

-

Lăng Hàn cúi đầu hôn ta, lưỡi hắn quấn lấy đầu lưỡi ta, liếʍ láp từng nơi trong miệng ta.

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của hắn chạm vào tiểu huyệt ta, lặng lẽ thăm dò vào sâu một chút nhưng lại nhanh chóng rời đi, thỉnh thoảng lại đυ.ng vào hoa hạch của ta, làm ta không nhịn được mà "ưm a" hai tiếng.

Ta còn chưa kịp mở miệng thúc giục tiếp, Lăng Hàn đã không nhịn được nữa rồi, hắn cầm côn ŧᏂịŧ, để qυყ đầυ đi vào tiểu huyệt của ta.

Hai người đều không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ ái muội.

Phía dưới của ta mυ"ŧ chặt qυყ đầυ hắn, sợ giây tiếp theo hắn lại lui ra ngoài, ngón tay mảnh khảnh bấu vào cánh tay hắn, nhỏ giọng rêи ɾỉ: "Ưʍ... phu quân, mau... mau tiến vào đi."

Khóe mắt Lăng Hàn đỏ lên, màu đỏ như nhiễm vào hốc mắt hắn, bây giờ trông hắn đáng sợ như dã thú vậy, hắn đẩy eo, dùng tốc độ mà ta không đoán trước được đâm sâu vào tiểu huyệt.

"A!"

Ta sung sướиɠ chảy nước mắt, gân xanh che kín côn ŧᏂịŧ nhảy lên như khoe cảm giác tồn tại, hắn không động đậy nữa, an tĩnh dừng trong tiểu huyệt của ta, làm miệng nhỏ bên dưới của ta mở to, không thể khép lại được.

Lăng Hàn vươn ngón tay xoa ngực và nụ hoa đỏ thắm cho ta, đợi phía dưới của ta chảy ra dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn, cả người nổi lên màu hồng động tình, mới bắt đầu lui ra một chút, rồi đâm mạnh vào.

Ta bị hắn đâm đến mất hồn mất vía. Rõ ràng lúc vừa bắt đầu, động tác của nam nhân này vẫn còn trúc trắc, nhưng từ lúc đưa đẩy trong thân thể ta, hắn như được cao nhân chỉ dạy bên tai, động tác đâm vào rút ra thuần thục hẳn lên. Lần nào côn ŧᏂịŧ cũng đâm vào điểm nhạy cảm của ta, đâm đến nỗi ta không nói nổi nữa, rêи ɾỉ khàn cả giọng.

Hơn phân nửa côn ŧᏂịŧ của Lăng Hàn vẫn chưa đi vào hết, mỗi lần hắn dùng sức muốn đâm sâu vào, hành động thô lỗ của hắn làm ta hét chói tai, nhưng động tác của hắn vừa dịu dàng lại vừa cứng rắn, thỉnh thoảng còn xoa nắn nhụy hoa của ta, ta cảm giác cửa tử ©υиɠ của ta càng ngày càng mềm, rất nhanh đã mở ra.

"A... Không! Đừng làm như vậy... ưʍ...aaa, phu quân... Chàng thao nhanh quá, sâu quá a...a...ha."

Lăng Hàn bóp eo ta, phía dưới đâm vừa nhanh vừa mạnh, mỗi lần đều đâm đến cửa tử ©υиɠ để thử năng lực thừa nhận của ta rồi lại rút ra, nhân lúc ta còn chưa kịp thở dốc thì lại đâm sâu vào.

Ta ý loạn tình mê kêu la: "Không được... Ta không chịu được nữa rồi. Đừng... đừng đi vào nữa, sẽ bị đâm hư mất."

Cuối cùng hắn cúi đầu liếʍ láp môi ta rồi lấp kín tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng ta, sau đó lại đâm mạnh vào trong, qυყ đầυ bắn một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vào tử ©υиɠ ta, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt như sắp đông lại, ở trong tử ©υиɠ của ta một lúc lâu, làm bụng nhỏ của ta hơi nhô lên.

"Haa..."

Lăng Hàn thở ra một tiếng thỏa mãn bên tai ta, côn ŧᏂịŧ đang nằm trong tiểu huyệt lại nhanh chóng đứng thẳng lên, làm ta hoảng sợ.

...

Ban đêm, bụng nhỏ của ta được đút no đến nhô lên, ta nằm trong ngực Lăng Hàn, đếm số lông mi của hắn, nhớ đến đôi mắt sáng ngời đỏ như máu của hắn trong bóng đêm, ta nghĩ chắc hắn cũng là rắn yêu giống mình.

Hắn và ta có vài điểm tương tự, ta biết nguyên hình của hắn cũng là màu trắng bạc, đôi mắt cũng đỏ rực giống ta, hắn không cảm thấy ta kỳ lạ khi thích duy trì đuôi rắn... Quan trọng nhất là, nếu hắn không phải rắn yêu... thì sao hắn lại luôn đòi hỏi nhiều như vậy? Nếu ta không phải con rắn cấm dục từ lâu, thì chắc cũng không chịu nổi du͙© vọиɠ siêu cao của hắn rồi.

"Liên Nhi, nàng chưa ngủ à?"

Lăng Hàn mở mắt, hôn lên mặt và mắt ta, hơi thở ấm áp: "Ta tưởng nàng mệt lắm chứ."
Nhiệt độ cơ thể hắn luôn cao hơn ta, lúc nào cũng tràn ngập sức sống sau một ngày phơi nắng. Ta xấu hổ cọ vào cằm hắn, làm nũng: "Lát nữa rồi ngủ, dù sao song tu xong cũng không cần dậy sớm tu luyện."

Ngày hôm sau, ta ngủ đến tận lúc mặt trời lên cao, lúc ngủ dậy, Lăng Hàn đã ra ngoài từ lâu rồi.

Ta ra khỏi hang động để phơi nắng, ta đi đến nơi cách đỉnh núi khá xa, tiện tay nhặt hai con thỏ mang về nhà.

Từ sau khi thành vợ chồng, ngày nào Lăng Hàn cũng đem đồ ăn về cho ta, ăn gà rừng, cá chép lâu lắm rồi, ta muốn ăn thịt thỏ thơm ngon... Tay nghề của Lăng Hàn rất rất tuyệt, nghĩ đến hình ảnh hắn hầm thịt thỏ và nướng thịt thỏ cho ta ăn, ta không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Truyện được đăng tải nhanh nhất tại yonovel.com