[BHTT][EDIT][HOÀN] TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN PHẦN II

Chương 29: Năm 2009 (III)

Tôi mở socola Dove, bẻ một miếng và đút vào miệng cô ấy. Vưu Phi Phàm đỏ mặt, vui vẻ ăn nó, còn suýt cắn vào tay tôi. Cô ấy nói một cách mơ hồ: và ăn nó một cách vui vẻ, suýt cắn vào tay tôi. Cô ấy nói một cách mơ hồ: "Cô đã xem bộ phim có tên "Tìm kiếm Châu Kiệt Luân" chưa? Cốt truyện rất thú vị, một cô gái đang tìm đĩa nhựa của Châu Kiệt Luân, do đó đã gặp một nhóm người có quan điểm khác nhau về tình yêu, mặc dù tên phim có nhắc đến Châu Kiệt Luân nhưng xuyên suốt câu chuyện, anh ấy chỉ xuất hiện ở cuối phim. Anh ấy đã ăn một trong những chiếc khuyên tai của nữ chính, và hai từ phát ra từ miệng anh ấy—'ngọt ngào', sau đó là ca khúc 'quỹ đạo' phát lên."

Tôi không hiểu Vưu Phi Phàm đã bệnh như vậy rồi, tại sao còn nói những chủ đề vô nghĩa: "Vậy, cô muốn nói với tôi điều gì?"

Giọng khản đặc, còn bày đặt hát: "Tôi sẽ ngẩn ngơ, rồi khẽ mỉm cười, rồi nhắm chặt mắt lại, nghĩ đến một ngày nào đó sẽ có người thay thế tôi, để tôi không còn nhớ em nữa".

Giai điệu đột ngột dừng lại, tôi biết cô ấy đang nghẹn ngào, nên tôi nhắm mắt lại như ngủ, giữ im lặng, tôi biết cô ấy đang rất khổ sở, rất muốn nói xin lỗi cô ấy, một ngày nào đó tôi sẽ nói.

————————————————————————————————————————

Tôi lầm tưởng rằng nhà của Tần Quân sẽ là một biệt thự nhỏ với một khu vườn xinh đẹp, đến khi đứng dưới chung cư rồi mới biết hoá ra nhà cô ấy ở một chung cư cao cấp, mỗi tầng chỉ có hai căn hộ. Theo sau cô ấy ra khỏi thang máy, cô ấy đứng ở lối vào hành lang và nghịch chìa khóa cửa, thoải mái nói: "Một bên là nơi tôi sống, căn đối diện là nơi để cho khách ở, hai căn hộ đủ cho cô phát huy rồi...."

Tôi có chút nghẹn, nói thế thì cả cái tầng này là của cô ấy, diện tích bao nhiêu vậy? Dự án không hề nhỏ! Cơm ăn áo mặc nuôi béo bản thân nằm ở đây rồi, phải bấu víu lấy cái dự án này! Điều tôi phải kinh ngạc là mạch não của người giàu còn cong hơn cả mười tám khúc cua của đường núi, không chỉ cong mà còn trộn lẫn với nhau.

Thấy tôi hơi ngẩn người, cô ấy giơ tay vẫy vẫy trước mặt tôi một cách hài hước: "Đang nghĩ gì vậy?"

Tôi định thần lại, lắc đầu, thái độ quay ngoắt 360 độ, mỉm cười nhìn Tần Quân, Tần Quân híp mắt cười với tôi: "Cẩn thận đó, đến lúc đó mà tôi không hài lòng, tôi sẽ bắt cô làm lại đó."

"Sếp à, yêu cầu của cô chính là tiêu chuẩn của tôi, hài lòng của cô là điểm mấu chốt của tôi, mục tiêu của tôi là phải vượt qua yêu cầu của sếp để sếp hài lòng hơn nữa, tiêu tiền đúng chỗ kết quả hơn mong đợi, chân thành hợp tác@#%..."

Tần Quân lập tức trịnh trọng khoanh tay, lấy cái giọng sếp lớn phê bình: "Được rồi, được rồi.... đi cả buổi với nhau, giờ mới biết hoá ra cô là một người giả nghiêm giả chỉnh."

Tôi đỏ mặt xấu hổ cúi đầu, ngước mắt nhìn Tần Quân, trong miệng nhẹ giọng lẩm bẩm: "Chẳng phải mấy nhân viên sale hay nói vậy sao.... Sao cô biết tôi không giống như vậy...."

Tần Quân cười phá lên, nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt tôi giải thích: "Bởi vì cô không phải người làm nghề đó, tự nhiên không có tính khí đó, chúng ta đi vào trong nhìn chút đi."

Cho nên, cô ấy vừa mở cửa ra, tôi lại một lần nữa sửng sốt, còn tưởng đâu bên trong là xây dựng thô, nào ngờ đã được nội thất bên trong đã có sẵn, mà còn mới tinh, tôi nghi hoặc nhìn chằm chằm Tần Quân: "Cái này.... mới trang bị không bao lâu mà!"
Nụ cười trên khóe miệng cô dần nhạt đi, nhưng cô vẫn bình tĩnh nói: "Dỡ xuống làm lại."

Tôi thận trọng hỏi sau lưng cô ấy: "Như vậy có quá xa xỉ không?"

Tần Quân xoay người lại mang theo chút hung dữ, giơ tay nắm lấy cánh tay tôi, kéo tôi vào phòng ngủ, tôi còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe cô ấy nói: "Tôi hỏi cô, phòng ngủ nên sơn hay dùng giấy dán tường, màu nào đẹp hơn... và phòng để đồ... tủ làm bằng chất liệu gì thì tốt... Tôi có quá nhiều giày và túi, cần cái kiểu có thể giấu đi...."

Không hiểu sao tâm trạng cô ấy đột nhiên thay đổi rất nhiều, tôi dùng tay trái nắm lấy cánh tay cô ấy, đứng sững lại, quay người nhìn vào phòng ngủ, rải rác trong khung ảnh trên bàn trang điểm là ảnh chụp chung của hai người. Mấy bức ảnh đó đã cho tôi câu trả lời rõ ràng --- cô ấy thất tình.
Tần Quân không lay chuyển được ta, đành phải dừng lại im lặng, tôi khom lưng nghiêng đầu nhìn cô ấy, lè lưỡi làm mặt quỷ trêu đùa cho cô ấy vui vẻ: "Người trẻ tuổi... cô có ổn không?"

Cô ấy không lên tiếng, tựa hồ đang điều chỉnh tâm tình, cuối cùng thở dài nói: "Mặc kệ trang trí như thế nào, tôi chỉ có một yêu cầu, nhất định phải khác với phong cách hiện tại..."

Tôi gật đầu ra vẻ hiểu ý, đưa tay nắm lấy cổ tay cô ấy, cô ấy không hiểu ý tôi, tôi ra hiệu cho cô ấy đi theo tôi, thế là chúng tôi bắt đầu đi vòng quanh nhà, cô ấy thắc mắc: "Cô đang làm gì vậy?"

Tôi đưa cô ấy trở lại phòng khách và bắt chuyện: "Cô xem này, nhà cô bây giờ theo phong cách Tây Âu thuần túy, nếu tôi tự tay vẽ hình Đức Mẹ lên trần nhà thì giống như nhà thờ vậy, nó trông thực sự tráng lệ, nhưng nó sẽ trông quá trang trọng đối với cô khi sống một mình không? Nhà phải có dáng vẻ hơi thở của một ngôi nhà. Chúng ta sẽ đập bỏ vách ngăn giữa phòng khách và ban công, sau đó làm cửa sổ ban công thành cửa trượt, như vậy tầm nhìn sẽ thoáng hơn.
Giấy dán tường bên chỗ TV nhìn kỳ kỳ tốt nhất là nên xé ra dán lại, phong cách đơn giản sang trọng. Trần nhà rất đẹp và có thể giữ được. Nhà bếp rất lớn nên sẽ tách hai không gian. Một bên của ban công sẽ đặt bếp chính ở đó, còn bên kia thiết kế một cái quầy bar kiểu Tây, cô là người bận rộn cho nên sẽ không nấu ăn mỗi ngày, cho nên có thể làm những món ăn nhẹ kiểu Tây hoặc thưởng thức rượu ở đây.

Vì bỏ vách ngăn nên không gian của nhà ăn tương đối lớn hơn, đây là không gian mở, mang thức ăn đi ra vào cũng rất tiện, tuy nhiên căn hộ đối diện là nơi dành cho khách đến ở, cho nên chúng ta có thể làm nhà ăn đơn giản hết mức có thể.

Phòng khách sử dụng giấy dán tường màu vàng nhạt, độ sáng của không gian sẽ không quá tệ và trông sẽ không quá đơn điệu, cả phòng ngủ chính và phòng ngủ thứ hai đều được dán giấy dán tường hoa văn tối, màu sắc ấm áp là dùng để giúp ngủ ngon và độ ấm sẽ tăng lên... Quan trọng hơn hết là nó sẽ hài hoà màu sắc với phòng khách, Tủ quần áo, tủ đầu giường và giường đều tháo ra mua lại... phòng tắm đơn giản hơn...."
Tôi gần như mô tả hết về căn nhà mà tôi mơ ước nói ra, cuối cùng tôi chỉ kéo cô ấy ngồi xuống ghế sofa, nói không thể dừng lại ... Tần Quân ngây ngốc nghe tôi, cuối cùng cũng ngăn tôi lại: Dừng lại, dừng, dừng.... Tôi thấy cô không thích nói chuyện cho lắm, sao mới mở miệng một cái thì nói như cái súng liên thanh không ngừng lại vậy.... Đến lúc đó, đưa bản thiết kế cho tôi xem, nếu tôi hài lòng, tôi sẽ nói bộ phận pháp lý làm hợp đồng đưa cho cô... Đặt cọc trước 40%...."

Vừa nghe nói có tiền đặt cọc, mắt tôi sáng lên, hưng phấn hỏi: "Được rồi! Sếp à, bây giờ tâm trạng đã khá hơn chưa?"

Cô ấy uể oải sờ trán, dựa vào sô pha nói: "Vừa rồi tôi không tập trung, xin lỗi."

"Thất tình thôi mà, cũng rất ư là bình thường."

"Cô."

Tôi vội vàng cắn đầu lưỡi, nhất thời sảng khoái quá, Tần Quân yên lặng nhìn tôi chằm chằm, cuối cùng bất đắc dĩ cười nói: "Làm sao cô biết tôi thất tình?"
"À...khung ảnh trên bàn trang điểm của cô...."

"Quan sát khá lắm...."

"Thôi đi.... Chưa gì hết đã tính toán với tôi rồi đó.... Làm người phải học được cách che giấu cảm xúc của bản thân."

"Vâng, sếp nói đúng...."

Người phụ nữ này nhìn người thật chính xác, tôi không nói nên lời!

Tần Quân là một điển hình của ngự tỷ dịu dàng, cô ấy xõa tóc dựa vào góc sô pha, vài sợi tóc hỗn độn rủ xuống trên trán, che nửa khuôn mặt, cho dù có lộn xộn cũng không mất đi sự xinh đẹp. Tôi nhìn cô ấy từ góc độ thẩm mỹ, tôi cho cô ấy năm điểm vì đường nét khuôn mặt rõ ràng, năm điểm vì cách ăn mặc và trang điểm, có thể đem những thứ hàng rẻ mặc lên người thế mà làm cho người ta có cảm giác như hàng hiệu, chín mươi điểm còn lại, tôi chấm cho phần khí chất của cô ấy, cô ấy không dùng thân phận hay địa vị của bản thân để chèn ép người khác, độ thân thiện đạt điểm tối đa, tính ra được 200 điểm, vậy cũng tốt rồi.
Bỗng chốc, tôi khó hiểu, một người muốn có tiền thì có, muốn có ngoại hình cũng có, đừng nhắc đến trình độ kiến thức, người ta còn đi du học ở nước ngoài về, có cả sự nghiệp lớn, cho thấy ý thức của người này rất có trách nhiệm, nhìn thấy nào cũng là cực phẩm, vậy mà cũng sẽ có chuyện thất tình nữa à, nhất định là người đàn ông kia mắt mù, hoặc là cái loại cho dù có cấy ghép giác mạc cũng không thể chữa khỏi!

Tần Quân lắc lắc ly rượu, nhàn nhã nhấp một ngụm nhỏ, cô ấy nhìn tôi, cuối cùng nở một nụ cười, khiến tôi gần như tan chảy, sau đó oán thầm, cũng đều là phụ nữ, mà sao tôi lại không có cái nụ cười khiến người ta xao xuyến như vậy, tôi cũng cười đáp lại bằng nụ cười mà tôi tự cho là đẹp, cúi đầu nhìn chằm chằm vào đôi giày vải Converse của mình... cảm giác tự ti ập đến... Tôi không có tư cách so sánh với người phụ nữ, càng so sánh càng tự ti.
"Cô hay thất thần nhỉ, đang nghĩ gì vậy?"

Lại bị cô ấy nhìn thấu, tôi cười ngượng nghịu trả lời: "Tôi đang nghĩ, một người sếp xinh đẹp lại giàu có, nếu tôi là đàn ông, sẽ mặt dày theo đuổi cô."

Cô nhẹ giọng nói: "Ồ? Thật sao?"

.........

Mặt trời đã lặn lúc hoàng hôn, bầu trời ngoài cửa sổ rực rỡ sắc đỏ hồng, cuộc sống về đêm còn chưa bắt đầu nhộn nhịp, thì hai chúng tôi đã uống hết ba chai rượu vang đỏ, cô ấy ngã vào lòng tôi, tôi nhớ cô ấy loáng thoáng gọi tên ai đó, rồi chôn vào ngực tôi nức nở.

Tôi thử an ủi cô ấy nhưng mà vô ích, cô ấy không phải là bé mèo dưới gốc cây, cô ấy sẽ không vui vẻ chỉ bởi vì một miếng thịt nguội, chất lỏng ấm áp trên cổ làm tôi rùng mình, nó là một chất gây nghiện. Cô ấy làm sao có thể lau nước mắt trên cổ tôi!
Tôi đưa tay đỡ lấy đầu cô ấy, xoa tai cô ấy, có lẽ cô ấy thích cảm giác này nên thoải mái rúc vào cổ tôi, chúng tôi không nói chuyện, loại cảm xúc khó hiểu này thật khó diễn tả. Nhưng tôi thích cảm giác được người ta dựa dẫm và cần sự đồng hành.

Bỗng chốc, mọi thứ vượt quá mong đợi của chúng tôi, cô ấy đưa tay vuốt ve má tôi, ngẩng đầu lên và đôi mắt lấp lánh, ngay lúc đó. Giống như có ai đó đánh mạnh vào tim tôi, một cách dữ dội, hơi rượu tràn ngập trong khoan mũi, hơi thở dồn dập. Có hàng ngàn người cô đơn trong thành phố này, mà chúng tôi vừa hay lại gặp nhau, bắt đầu từ một mở đầu cái khó hiểu, rồi khởi hành một đoạn 'yêu đương', môi cô ấy ngọt, nhưng nụ hôn này thật chua chát.