Yêu Anh Vào Đầu Thu

chap 11

Do nhiều vấn đề sảy ra lên vượt xa sự dám sát của bộ giáo dục & đào tạo, lên ngay sau đó nhà trường đã cho thi cuối học kì luôn, vẫn như cũ tôi chưa kịp chuẩn bị gì hết, ôn thì cũng có ôn, đã bị lôi vào kì thi đầy sóng gió này rồi, nếu như những gì theo tôi dự tính thì tôi cứ nghĩ nó rơi vào tầm tuần sau, nhưng không, nó lại rơi ngay vào tuần này.

Thì sau khi đến trường thi trải qua ba môn đầu tôi cũng bất cmn* lực luôn.

Tôi còn nhớ vào ngày cuối cùng khi thi*

Tôi ra ngoài trong sự sợ hãi, rõ ràng tôi cầu cho vào cô Thơm, nhưng không hiểu sao trong giây phút lóng bóng của cuộc đời tôi lại thấy hình ảnh của cô Thả trong đầu. Tôi cũng đang tự hỏi không hiểu tại sao lại như vậy thì...

S.O.S??? Đúng như trong đầu tôi nghĩ đến, cô Thả xuất hiện ngay trước mắt tôi, thậm chí cô rất thản nhiên, thanh lịch đi nhẹ nhàng vào một cách từ tốn khiến tôi có suy nghĩ không biết hôm nay sống hay die.

Sau khi trải qua bốn ngày thi tôi cảm thấy đéo thoải mái một chút nào. Tôi cảm thấy mình cần được nghỉ ngơi, kì thi cuối năm này không áp lực như tôi nghĩ lắm, chính xác hơn do đợt thi này Thanh nó lại không thi cùng lớp với tôi nữa. Cũng hơn hai tuần chúng tôi không chơi lại thậm chí cũng cạch mặt ít tiếp xúc cũng như gặp nhau. Tôi yên ổn suy nghĩ một chút chưa kịp chợp mắt vì mệt thì tự nhiên điện thoại rung lên, tôi thờ thẫn mắt nhắm mắt mở, đờ đẫn nhíu mày mò lấy điện thoại bên cạnh lên, là thằng Minh gọi, tôi mệt mỏi trả lời:

"Chuyện gì? Nói nhanh đi tao đang mệt lắm." đầu dây bên kia là tiếng cười đùa của hai đứa con trai, tôi không chắc lắm nhưng tôi đoán nó đang ở cùng rất nhiều người. Minh nó cười khinh thường mỉa mai tôi trong từng lời nói:

"Không cần xe nữa hở? Thế cho Tuấn Anh nó đi nhớ!"

Vãiii, nó nói cái tôi tỉnh dậy hẳn luôn! Tôi hoảng loạn nhớ lại, dò xét hỏi nó:

"Mày sang đón tao đi lấy xe à?"

Minh im lặng nửa giây, sau đó giọng hí hửng đáp: "Không, đang đi chơi." nó nói xong tôi còn nghe nó nói với thằng bạn của bên cạnh "Bọn mày ở đây làm đi, tao đi đón Bảo Anh." tiếng bước chân dậm nhanh được một hai bước thì tôi nghe thấy tiếng nói: "Tao đi lấy xe trước." rồi tắt điện thoại luôn.

Tôi đờ đẵn vẫn chưa hiểu sự đời. Dù sao cũng biết nó sẽ sang, cho lên dậy chuẩn bị trước luôn cho lúc nó đón còn kịp. Đúng lúc dạo này tôi mới mua lọ xịt thơm tạo phồng Butterfly. Loại này tôi dùng nhiều lên quen rồi, thiếu cũng không chịu được. Em này tôi khá ưng do em nó đặc biệt dùng để chống bết, lên tôi rất thích dùng. Hôm nay chắc cũng đi chơi xa lên chắc tôi cũng lên makeup nhẹ nhàng một tí.

Tôi rất ưng mất bé Son của nhà FOIF Daily Vely, son lì mà màu đỏ nâu nâng tôn da vch. Tôi hay dùng màu VT5- Dolce Aubum, đây là son thuần chay mới của FOIF, đánh lên tôi thấy xinh xỉu luôn mê vãi. Tôi ấn tượng nhất đây là son Hàn lên u mê không nối thoát cmn* rồi.

Tuy không xinh nhưng với cái nhan sắc là Drama này thì cũng đủ dùng rồi. Tôi cũng mới sắm thêm em giày xinh ở shop Doremon.shoe, chất giày đẹp vch, tôi cũng hay dùng đi học lên nghĩ đi chơi như thế này cũng hợp, nên tôi đi luôn. Tóm lại tôi diện hẳn compo đen.

Đúng lúc chuẩn bị xong các thứ, Minh cũng đã đến, tôi xuống nhà thì thấy nó ngồi ngay dưới phòng khách nhà tôi rồi. Tôi giật mình nhíu mày nói:

"Mày vào nhà tao tự nhiên như nhà mày nhở?"

Minh đang ngồi lướt điện thoại, đầu nó khẽ ngẩng, giọng có chút nhanh "Mày... Nó đánh mắt nhìn tôi một lượt rồi kết luận:
"Mày ăn mặc đẹp như thế, định flirt anh nào à?"

Tôi nhanh chóng đi ra chỗ nó, rồi nói:

"Không, đi đi!"

Minh cười cười, đi theo ra phía sau tôi. Ra đến gần cổng tôi khẽ nhìn theo dáng xe nó thì... Vãi cả *** nó dẫn theo cả bạn, đúng như tôi nghĩ thẩn nào có nghe tiếng ai cuối cùng khi tắt điện thoại. Tôi quay mặt lại nhìn Minh, ánh mắt ra hiệu xen lẫn nghi vấn, Minh nó hiểu tôi quá rõ lên liền nhận ra ngay, nó đi lên trước tôi ra xe đội mũ bảo hiểm ngồi lên xe, mặt uể oải nghiêng đầu nhìn bạn kia nói gì đó, tôi chỉ biết đứng không nhúc nhích, nhưng vẫn không hiểu chuyện gì đang sảy ra...

Lát sau Minh quay ra, nó dùng giọng điệu giới thiệu, nhanh nhẹn trả lời tôi:

"Đây Nguyễn Thành Nguyên, bạn tao, rồi nó quay sang phía nguyên môi hở khẽ nụ cười, mắt nhíp lại, nhìn lại tôi mấy lần giọng điệu cười đùa giới thiệu "Đây là Nguyễn Ngọc Bảo Anh- Bạn thân của tao."
Tôi với Minh là bạn thân nhau từ nhỏ, do hồi nhỏ mẹ tôi hay bận đi làm sớm lên toàn gửi tôi cho bác Mai trông, bác hiền lắm, ngoài ra bác còn là mẹ thằng Minh, lúc đầu tôi cũng chưa gặp Minh đâu. Nhưng do mẹ tôi hay đưa tôi sang nhà nó chơi và nhiều lần nhờ mẹ nó đèo tôi đi học chung ở trường mẫu giáo lên cả hai đã quá quen nhìn mặt nhau, và bắt đầu thích nghi cuối cùng quen và chơi thân nhau luôn.

Tôi được Minh đón không lâu sau đó, theo sau nó là thằng Nguyên, tôi lần đầu tiên mới gặp nên cũng không thân lắm, chỉ thấy bạn khá ít nói, đúng nghĩa hơn là chỉ thấy Nguyên nói chuyện nhiều với Minh với tôi thì chả nói ra được câu nào.

Vừa đến nơi, đã thấy mua đủ set trà sữa, trà chanh bắt đầu làm rồi, tôi không hiểu sao lại phải tự mua rồi làm mà không mua luôn nguyên cốc full size? Tò mò tôi liền đưa mắt sang Minh hỏi: "Sao bọn mày không mua làm sẵn mà lại nguyên set?" Minh chưa kịp trả lời thì Nguyên liền cướp lời.
"Do tự nấu tiết kiệm Tiền hơn." nó nói một cách đéo chỗ nào thản nhiên hơn.

Tôi không không nói lại được câu nào.

Trong lúc tôi đang định đi theo Minh thì bỗng tôi lại nghe được tiếng ai đánh đàn ở gần đây, tiếng đàn nhẹ nhàng xen lẫn bay bổng, vì muốn xem là ai đánh đàn lên tôi liền đi theo tiếng đàn phát ra. Đi tới thì tôi mới... Ôi vch* là Tuấn nó đánh? Bây giờ tôi mới biết là nó biết đánh đàn luôn ý, tôi cứ tưởng nó chỉ biết hát và nhảy dance, đ** đúng kiểu người tài sắc vẹn toàn mẹ nó rồi.

Sao ông trời lại thiên vị Tuấn tới vậy. Tôi đéo hiểu nổi cmn* luôn rồi, nhưng cũng phải công nhận nó đánh đàn hay vcl!

Bỗng tôi đang ngơ ngác nhìn thì nó đưa ánh mắt như cơn gió nhẹ thoáng lướt qua nhìn thẳng vào tôi, môi nó mấp máy nhẹ rồi hát: "Thì ra tương tư là thế này...24/7 nghĩ đến em...nghĩ đến em..."
Tôi trong phút chốc đã bị giọng hát nó của nó làm cho mê mẩn đến ngẩn người, người tôi đơ trong vài phút, Minh ra vỗ vai khiến tôi giật mình, định thần lại tôi vôi quay sang lừ cmn* ngay.

Minh đứng sát gần khít lại tôi, mặt nó ám sát vào tai tôi, nó lò dò rồi phán xét:

"Mày nghiện nặng rồi Bảo Anh." tôi tỉnh lại liền luôn, suy sét lại câu nói của Minh, suy nghĩ một hồi tôi đưa mắt quay lại thì thấy Minh nó đang nhìn tôi  đôi mắt của nó nhìn tôi trông chẳng khác gì như chủ chờ cún cả...

Nó kéo tay tôi một cái, cả người tôi vội đi theo nó hấp tập lững chựng dừng lại một hồi. Đột nhiên tôi ý thức hỏi dò lại

"Chả lẽ  mày nhìn tao như ăn tươi nuốt sống thằng Tuấn à?" Minh chán nản quay ra đi tiến gần chỗ đống đồ nẩu đang chuẩn bị, nó thò tay cho vài củ khoai lang vào dưới chỗ than. Bên trên thì đang nướng gà, tôi tiến sát lại không kìm được đẩy nhẹ người nó một cái rồi không chờ đợi mà mất kiệt soát bật ra:
" Mày muốn nói gì thì nói rõ ra?"

Minh vừa cho vừa thở dài, nó vẫn im lặng cho khoai vào hết nó nhón lửa vừa đủ, quay ra đặt hai tay vào vai tôi. Khuôn mặt nó bất cần đời vch, nó cười khuyên ngăn tôi "Tuấn nó không chỉ cũng được mà là rất được, mà nó chưa chắc đã là dạng tốt. Những đứa con gái dính dáng tới nó đéo ít, tao khuyên mày lên giữ chừng mực tí, đừng mất giá quá gái ạ, dại là chết đấy."

??? Dại, rồi là dại dữ chưa?

Tôi bất lực trả lời: "Mày nghĩ nhiều quá rồi đấy, tao đâu ngu mà dính níu vào nó làm gì cho mệt."

Nói xong tôi quay ngoắt đi*

Tôi ngây ngốc định quay ra chỗ khác thở cho thoải mái thì bắt gặp đúng Thượng ôi vãi đcm, có anh khối 11 tôi kiểu hoang mang tột độ, lền e dè chào nhẹ anh một tiếng "Dạ em chào anh."

Chưa kịp nói thêm đã thấy bên cạnh anh, ngồi bên cạnh là bạn gái rồi, chị người yêu của anh Thượng cũng xinh vcl, xinh xắn, dáng đẹp. Gương mặt trắng muốt răng cười cứ răm rắp, nhưng nổi bật nhất, là đôi môi hình trái tim của chị, U mê đéo nối thoát, anh Thượng ăn mặc rất phong cách, nhìn ổng bấm khuyên tai rồi các thứ... Quần áo mặc toàn bộ hot, và đặc quyền ổng fan ruột MCK.
Tôi thì fan tlinh, do mck là người yêu cũ tlinh lên tôi cũng biết khá rõ, nhạc tlinh cuốn vch sao tôi lại không like cho được.

Đột nhiên tiếng nhạc vang lên!

"Cô gái này là của anh, em đã đứng trông anh cả ngày rồi. Mà người sao không thấy em ở đây, vì cô gái này là của anh, đâu phải của ai để anh tranh giành. Và lòng em cũng rất mong được gặp anh" ôi bài tủ của tôi, đợt trước tôi nghiện bài này vcl. Hóa ra là quay tik tok, tôi thấy ông thượng và bà người yêu ổng quay say mê lắm.

Giờ tik tok ai cũng quay, tôi nghe lâu cũng hơi nản vcl luôn!

Tôi vội tìm ghế, đi lên trên ban công ngồi ngắm cảnh, đôi lúc chán thì ngồi lướt điện thoại, đang ngồi thì bất chợp phía sau tôi cảm nhận có một cái gì đó tiến sát lại mình, tôi ngoảnh mặt về đằng sau thì thấy Tuấn nó đang cúi sát mặt vào tai tôi, hơn thế nữa nó còn chăm chú nhìn vào điện thoại tôi đang cầm trên tay.
Tôi vội phản xạ theo bản năng, trách xa nó ra. Tôi không thích ai tiếp xúc với tôi bằng khoảnh cách quá gần, tôi nhíu mày, khó chịu ra mặt chất vấn nó:

"Mày làm đéo gì mà sát sịt lại gần tao vcl thế."

Nó đánh mắt nhìn tôi, vẻ mặt thì bình tĩnh, nó thản nhiên nhìn tôi, sau đó đưa ánh mắt dò xuống điện thoại, nó cười cười, quay lên nhìn tôi chăm chú, sau đó gương mặt ngây thơ đáp lại câu hỏi của tôi.

"Mày không xuống phụ giúp à? Minh kêu tao lên bảo mày xuống."

Tôi lười vch, liền vội đáp: "Tao mệt lắm không xuống đâu."

Nó xoay mặt vào điện thoại tôi, nhẹ nhàng nhìn ra bên ngoài ban công, ánh mắt nó như mặt biển lúc mặt biển xanh yên lặng vỗ theo sóng, nhìn đẹp vch.

Tự nhiên tôi rén ngang, nó sát lại gần tôi, cười nhẹ, ánh mắt anh đào khẽ rung, bên trong đôi đồng tử sáng lên trông thơ mộng khiến tôi bị chìm sâu trong ánh mắt nó vài giây. Nhưng cũng không vì thế mà tôi đánh mất ý thức, còn chút ý thức sót lại tôi cố vơ vét.
Tuấn Anh, mặt uể oải nói: "Xuống giúp mọi người đi."

Sau khi Tuấn nó nói xong, liền xuống dưới và...

Bỗng một đám con trai dưới nhà đều lên, tôi chả hiểu gì liền thấy Tuấn nó nhanh tay cướp lấy điện thoại của tôi đặt vào tay,  rồi nó tự điều chỉnh hình dáng cho tôi . Tôi vẫn đéo hiểu hay biết chuyện gì nhưng vẫn đờ đẵn làm theo nó,  sau một lúc tôi mới biết,hóa bọn nó quay tik tok, được cái mặt bọn nó tấu hài khiến tôi đéo nhịn được cười.

Một lúc sau tôi đi xuống, cũng gần tối rồi tôi thấy cả đám quây quần bên nhau cạnh đống lửa nói chuyện, tôi nhẹ nhàng tìm chỗ ngồi xuống, bỗng một đứa trong đám hỏi:

"Trong đây có ai biết hát không?"

Minh vô tư trả lời: "Thì có thằng Tuấn biết hát, ai chả biết."

Đức phản bác: "Biết rồi nhưng tao đang tìm đứa con gái nào biết hát cơ."
Minh khựng lại, quay ra phía tôi...

Ngoại trừ Minh biết tôi biết hát thì hầu như chưa ai từng được nghe tôi hát cả, tôi cứ cảm thấy ánh mắt Tuấn dính chặt vào người tôi, đúng như tôi nghĩ, một lúc sau Tuấn nó cầm đàn đứng dậy, di chuyển nhẹ nhàng về phía tôi. Khiến cả đám ngơ ngác không hiểu chuyện khựng lại một giây, đến gần chỗ tôi nó uyển chuyển ngồi xuống, mặt tươi cười khúc khích nói:

"Mày hát đi, tao đánh đàn."

? Tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra, rõ ràng tôi với Minh chỉ ra hiệu ánh mắt còn chưa nói ra mà, sao Tuấn nó biết?, tôi rơi vào suy nghĩ thắc mắc, trầm tư một lúc, Tuấn thản nhiên ghé sát vào tai tôi:

"Tao nghe mày hát rồi."

***

"Vào một ngày đẹp trời em thấy tin nhắn kia hiện đang chờ...

Baby girl em có đang free? Giờ anh làm quen được không nhờ?...

Ngày từng ngày trôi qua như thế hai ta như có đôi...
Em đã phải lòng anh như thế! Ôi lại chết tôi... No no no no.. Anh dễ thương quá thôi, no no no chắc anh đang thích tôi.

Cả ngày ngân nga một bài ca love song

Yah em muốn tình đẹp như là love song

Nhưng mà... Em đợi anh ngỏ lời, quan tâm nhưng lại chẳng hề nói yêu em, và rồi em biết những chuyện đau lòng, Anh chẳng hề quan tâm một mình em.

Nếu anh không yêu

Xin đừng nói những điều dối gian

Nếu anh không yêu

Xin đừng nói những lời thiết tha

Nếu anh không yêu

Xin đừng thả thính quá vội vàng

Em ghét anh như thế nên nay em viết ra

-----------------------------------------------------------

Bài hát này dạo gần đây mình thấy rất hợp với rất nhiều bạn, trường hợp thì chắc mình không cần phải nói. Dạo này mình bận các thứ lên là sẽ ra lâu hơn. Cũng cảm ơn các bạn đã lắng nghe😚