[ĐM][ABO]Để ý đến anh một chút đi mà!

Chương 7

Doãn Triệt ngồi dưới ánh mặt trời ấm áp,  tầm nhìn bị một mảnh quầng sáng vây quanh, mơ màng sắp ngủ.

Bỗng nhiên, trước mắt tối sầm, một cái bóng chặn đứng ánh sáng.

Cậu hé một mắt nhìn.

“Tỉnh tỉnh, nhóc con, có người tới báo danh.”

Doãn Triệt trợn to mắt, thấy rõ người tới.

“Chỗ nào ……” Cậu nhìn quét một vòng, không thấy được  người nào khác, thân thể nghiêng nghiêng ngó ngó, nhìn cả phía sau Tưởng Nghiêu , “Không có, cậu gạt tôi ?”

Tưởng Nghiêu chống tay lên bàn, hướng cậu cười cười:

“ Tôi không phải người sao?”

Doãn Triệt sửng sốt: “ Cậu muốn báo danh?”

“Đúng vậy.”

“ Cậu biết đây là câu lạc bộ gì sao?”

“Biết a, này không phải viết sao, câu lạc bộ thủ công.”

Quầy hàng này của Doãn Triệt , so với mấy chỗ khác, thật sự keo kiệt, biển tên không có, chỉ có tờ giấy, dùng bút viết “ Câu lạc bộ thủ công” , dùng một cái ống gỗ đè cho khỏi bay mất.

Trên bàn bày biện mấy thứ thủ công chế tác , cơ bản đều là từ ký túc xá của Doãn Triệt dọn ra đây , miễn cưỡng cho bàn đỡ chống trải.

“ Câu lạc bộ này chỉ có một người.” Doãn Triệt ăn ngay nói thật, “Không tài chính, tự mình xài tiền đóng góp. Không hoạt động, tương đối nhàm chán.”

“ Vừa khéo tôi cần tìm một câu lạc bộ như thế.” Tưởng Nghiêu cầm lấy bút, viết vào danh biểu, “ Ký tên ở đây là được sao?”

“ Ừm ”

Tưởng Nghiêu vẽ hai đường:

“OK”

Doãn Triệt: “……”

Này mà là chữ kí à?

“Ai, không đúng ……” Tưởng Nghiêu đột nhiên nói.

Doãn Triệt trong lòng căng thẳng: “Làm gì, cậu đổi ý?”

“Không phải, tôi là cảm thấy có chút lạ, Dương Diệc Nhạc vừa nói với tôi câu lạc bộ dưới 10 người sẽ bị giải tán. Câu lạc bộ này có mình cậu, sao vẫn hoạt động? Đừng nói ngày mai là ngủm luôn nhé??”

“ Cũng không phải chỉ có mình tôi...”

“Chẳng lẽ còn có người khác? Có mấy người? Nếu nhiều quá thì tôi khôngtham gia đâu. Tôi muốn tìm chỗ yên tĩnh một chút"

Doãn Triệt: “Còn có trưởng câu lạc bộ, năm ba, chỉ là thân thể không khoẻ, tạm nghỉ học rồi.”

[ Cao nhất - 10

Cao nhị - 11

Cao tam - 12]

“ Thế tính là hai người?”

“ Vốn còn mấy người nữa, sau lại……”

Sau lại cậu gia nhập, đều rời đi rồi.

“Sau đó học trưởng đem đen câu lạc bộ cho tôi, tôi quản lý không tốt, hiện tại chỉ còn có tôi .”

Lại vòng trở về nguyên nhân của vấn đề.

“ Thế mà còn chưa giải tán?”

“Bởi vì tôi…… bảo ba tôi nói với hiệu trưởng ...”

Tưởng Nghiêu bừng tỉnh : “Nga —— thiếu chút nữa đã quên, Doãn thiếu gia là đặc quyền giai cấp, thất kính, thất kính.”

Tưởng Nghiêu người này, có rất nhiều bộ mặt, nhưng chủ yếu , là không có bộ mặt người.

Tỷ như hiện tại.

Doãn Triệt trên tay dùng một chút lực, rút tờ báo danh , lạnh lùng nói: “ Cậu là người mới, sau này việc dọn dẹp phòng câu lạc bộ giao cho cậu.”

“ Hử? Một người mà còn có phòng luôn?”

“306.”

“…… A?”

Doãn Triệt giơ tay chỉ về hướng kí túc xá, nhìn hắn nói:

“Ký túc xá của tôi.”

Tan học ngày thứ sáu .

Tưởng Nghiêu đúng hạn tham gia buổi hoạt động đầu tiên của câu lạc bộ, rất là long trọng mà gội đầu, thay quần áo lịch sự.

—— sau đó đi đến cách vách ký túc xá, gõ cửa.

“Triệt Triệt, tôi tới ngủ…… Ấy không phải, tôi tới tham gia sinh hoạt câu lạc bộ!”

Doãn Triệt đen mặt mở cửa:

“ Cậu đừng có kêu loạn.”

“Vậy cậu muốn tôi gọi như thế nào ? Tiểu Triệt Triệt? Triệt bảo? Doãn đệ đệ?”
Cái nào cũng không được!

Doãn Triệt kéo cửa: “ Vào đi”

Tưởng Nghiêu nghênh ngang đi vào, vẫn ngăn nắp sạch sẽ như lần trước.

“ Ký túc xá của cậu thì có gì mà dọn dẹp?”

Doãn Triệt đóng cửa lại, đi theo tiến vào: “Làm đồ thủ công xong sẽ có phế liệu với rác , lúc đó cậu dọn là được.”

“ À……” Tưởng Nghiêu hứng thú cười cười, ngồi xuống ghế: “Vậy cậu làm đi, tôi ở bên cạnh nhìn ”

“Không được, cậu cũng phải làm.”

“ Tôi không biết làm á.”

“ Không biết thì học.” Doãn Triệt tiện tay cầm bao màu trắng ném cho hắn, “Trước thử cái này xem.”

“Này là thứ gì?”

“Đất sét khô.”

“Đất sét khô là cái gì?”

Doãn Triệt ánh mắt cổ quái:

“ Cậu không phải thích xem manga anime sao? Mô hình đất sét cũng không biết?”

Tưởng Nghiêu ngượng ngùng mà cười .
Lúc đó hắn nói bừa thôi, thế mà nhóc con còn nhớ.

“ Rảnh thì xem thôi, hiểu biết không nhiều lắm.”

Doãn Triệt không nghi ngờ gì: “ Cùng với đất nặn không khác nhau lắm, cậu nặn gì thì nặn thử xem.”

“ Được thôi.”

Nặn đất nặn... Tưởng Nghiêu cảm giác như mình trở về hồi ba tuổi.

Không, hắn ba tuổi cũng không chơi mấy cái kiểu cho Omega này.

Doãn Triệt ngồi ở trên giường, nhìn hắn đang nặn lại dừng.

“ Sao cậu không làm?”

“Không được, chả ra dáng Beta chút nào.”

“……”

Thế nó ra dáng Alpha à ?!

Tưởng Nghiêu nhếch miệng:

“ Nhóc con, cậu chờ chút, hehe.”

Doãn Triệt nhướng mày:

“ Cậu muốn làm gì?”

Tưởng Nghiêu không đáp, lấy hai đống đất sét mềm như bông , một lớn một nhỏ, đặt ở trong lòng bàn tay dùng sức xoa nắn thành hai cái viên tròn, tiếp theo đem hai viên đặt lên nhau, lại xoa hai cái gì dẹt dẹt gắn lên.
“Xem, giống cậu không nè?”

“Này là thứ gì?”

“Con thỏ á.”

“……”

Doãn Triệt liền hiểu được, chỉ cần là đồ qua tay Tưởng Nghiêu ,mặc kệ là viết hay làm ra, đều sẽ thảm không nỡ nhìn.

“ À, con thỏ…… Sau đó thì sao?”

“Sau đó ……”

Tưởng Nghiêu nâng tay lên,

“ bép!” một tiếng, đem con thỏ đập bẹp.

“Đây là kết cục của cậu nếu bắt bạt tui.”

“……”

Doãn Triệt lúc trước hoài nghi đầu óc hắn có chút vấn đề nhỏ, hiện tại liền mạnh dạn khẳng định.

Đầu óc của Tưởng Nghiêu , hẳn là có vấn đề lớn.

“Bệnh tâm thần ” Nhưng cậu nhịn không được bật cười, càng nhìn càng cảm thấy buồn cười, “ Cậu là học sinh tiểu học à?”

Tưởng Nghiêu vứt đống đất sét vào trong túi, vỗ vỗ mảnh vụn trên tay , không phản ứng.

Nhóc con, vẫn là cười rộ lên rất xinh đẹp.
Chạng vạng tối, sinh hoạt câu lạc bộ kết thúc, Tưởng Nghiêu lái xe trở về Đông Thành.

Vừa đến nhà, đem hành lí ném vào trong , tiếp theo kêu Triệu Thành đi ra ngoài đánh bóng.

Thời tiết đã không còn quá nóng giống lúc vừa khai giảng , nhưng mà sau một lúc vận động, áo thun còn có thể vắt ra nước.

Tưởng Nghiêu đem mái tóc ướt đẫm vuốt ra sau đầu, đi đến bên sân, cầm lấy bình nước khoáng , ngửa đầu uống.

Triệu Thành đi tới, thở hồng hộc mà nói: “Nghiêu ca, tin tức tố thu lại một chút…… Tôi, tôi sắp hít thở không thông……”

“A, xin lỗi, đã lâu không chơi bóng, quên khống chế.” Tưởng Nghiêu nói xong, đem tin tức tố bất cẩn phóng ra thu lại.

Triệu Thành liền sống lại , có sức lực trêu chọc: “Bị tôi phát hiện không quan trọng, nếu như bị bạn học lớp mới biết được thì rất đáng lo.”
“Sẽ không, chỉ cần tôi không chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ gì, sẽ không  phóng loạn tin tức tố.”

“ Thế lỡ có thì sao?” Triệu Thành làm mặt quỷ, “ Ví như…… Một Omega xinh đẹp cởi đồ rù quyến cậu?”

“A, cậu còn chưa thấy bộ dạng tôi cải trang ở Nhất Trung? Làm gì có Omega nào dám đến gần tôi haha”

Nhắc tới cái này, Triệu Thành liền không nhịn được cười ha hả . Tưởng Nghiêu lần đầu sau khai giảng từ Đông Thành về, cậu ta còn không nhận ra người ở trước mặt là ai.

“ Cái kiểu tóc phèn phèn với cái cặp kính của cậu…… Ha ha ha…… Tuyệt! Thật sự quá tuyệt!”

“ Hehe, quá tuyệt luôn.”

“Tuyệt đối sẽ không có ai đến gần! Tuyệt đối không tìm được đối tượng yêu đương luôn!”

Tưởng Nghiêu đá hắn một cái: “Cười nhạo hai câu là được rồi”

“Ha ha ha…… Không có việc gì không có việc gì, mặc kệ trang điểm thành cái dạng gì, ngài trong lòng ta đều là Nghiêu ca vĩ đại!  Phụt…… Ha ha ha……”
Triệu Thành cười đến choáng váng, Tưởng Nghiêu lười cùng hắn thảo luận vấn đề tạo hình , lại uống mấy ngụm nước, đem bình rỗng ném vào thùng rác, không lệch chút nào.

“Đi thôi, tìm một chỗ ăn cơm đi.”

“A? Tối nay không ở nhà chơi với em gái?”

“ Ba người bọn họ đi du lịch rồi.”

“Không mang cậu đi cùng hả?”

“Cái gì mà không mang? Đó là tôi không muốn đi, bài tập nhiều lắm, không rảnh.”

“ Ò ò ò.” Triệu Thành tin.

Tưởng Nghiêu nhớ tới lúc vừa vào đến nhà mới biết tin cả nhà đi du lịch, liền buông tiếng thở dài.

Triệu Thành trong lòng giật mình, có thể làm Nghiêu ca không sợ trời không sợ đất thở dài, việc học hành ở Nhất Trung  nhất định rất khủng bố, may mắn hắn năm đó không thi vào Nhất Trung……

Hai người cuối cùng chọn ăn ở một tiệm lẩu.

Triệu Thành chơi bóng thể lực tiêu hao quá nhiều, bụng đói kêu vang, hai bàn thịt vừa lên tới lập tức động đũa.
“ Mùa này đúng là nên ăn lẩu, Toẹt dời!” Ăn xong một mâm thịt, uống một vại bia, Triệu Thành tinh lực khôi phục, lại bắt đầu lải nhải: “ Nghiêu ca, kể từ khi cậu chuyển trường, anh em chúng tôi như mất chỗ dựa, thảm vô cùng……”

Tưởng Nghiêu nhìn chằm chằm bóng mình trong nồi thịt: “  Tôi không ở đấy, không phải các cậu vẫn ổn sao? Cậu không phải không biết rõ sức của mấy tên côn đồ ở Tây Thành, không có tôi thì các cậu vẫn đánh nhừ tử chúng được.”

“ Biết là như vậy, nhưng lúc trước đứng cạnh cậu, bọn chúng vừa thấy liền đã cúp đuôi chạy mất, không đánh cũng thắng, cảm giác đó, hihi, sướиɠ vô cùng!”

“ Làm gì đến mức như thế.” Tưởng Nghiêu gắp thịt từ nồi, chấm nước chấm, đưa vào trong miệng, ăn xong lại nói,

“ Tin tức tố của tôi đúng là có chút mạnh, nhưng nhiều người tôi làm sao mà đánh hết được, có các cậu giúp tôi đấy chứ , nếu chỉ có một mình thì tôi cũng chẳng làm ra trò trống gì.”
Đôi đũa định gắp đồ ăn của Triệu Thành dừng  giữa không trung, hơi hơi trợn to mắt: “Nghiêu ca, tôi đột nhiên cảm thấy…… cậu hình như trưởng thành lên nhiều rồi.”

Từ cử chỉ đến cách nói năng, đều ẩn ẩn bộ dáng Alpha thành niên  .

Tưởng Nghiêu: “ Mong cậu  quên mấy cái lịch sử đen tối của tôi trước kia đi, hiện tại ngồi ở trước mặt cậu , là một vị chính trực thiện lương tích cực hướng về phía trước Tưởng - thanh niên ưu tú, yêu nước thương dân- Nghiêu.”

Triệu Thành: “……”

Được rồi, một số cái vẫn chưa có thay đổi mấy.

“Nghiêu ca, cậu làm gì có chỗ nào là lịch sử đen tối, toàn là chiến tích vang danh cả, vĩ đại cả.”

“ Vĩ đại? Khiến em gái suýt chút nữa bị bắt cóc là vĩ đại?” Tưởng Nghiêu giương mắt.

Hắn ngày thường trên mặt luôn treo nụ cười, thoạt nhìn tuấn lãng , tươi sáng như ánh mặt trời, nhưng khóe miệng một khi hạ xuống, liền sẽ phát hiện, kỳ thật hắn rất lạnh lùng.
Đặc biệt là một đôi màu xám nâu , ngẫu nhiên xẹt qua một tia rét lạnh, chính là tính công kích của loài sói.

Nhìn chằm chằm có chút rét run.

Triệu Thành trong lòng hơi rén, không dám nói tiếp nữa.

“Đừng sợ, cũng không phải do cậu làm.” Tưởng Nghiêu nhàn nhạt mà rũ mắt, tiếp tục gắp thịt “ Chuyện đều qua rồi, không nói cái này, nói cái  khác đi.”

“ Cậu muốn nói cái gì nào?”

“ Ừm ....nói..” Tưởng Nghiêu vốn dĩ định nói chuyện Omega ở Nhất Trung, nhưng trong đầu lại nhảy ra một người không phải Omega.

“Tâm sự về bạn cùng bàn mới của tôi, là Beta, rất thú vị.”

“Beta?”

Nghiêu ca thế mà lại để ý một Beta?

Triệu Thành gì cũng không dám nói, gì cũng không dám hỏi, chỉ có thể theo hắn: “ Ừm ừm, sau đó ?”

Tưởng Nghiêu nhớ tới Doãn Triệt tâm tình đột nhiên thoải mái, ý cười một lần nữa hiện lên: “Ngay từ đầu tưởng là người tàn nhẫn lắm, định hù dọa cậu ấy một chút, sau lại phát hiện hung dữ lắm cũng chỉ có thế , lớn tiếng chút mà thôi , kỳ thật là người rất đơn thuần, đối tốt với cậu ấy thì cậu ấy liền xem là bạn, chỉ là cãi bướng không nhận. Mỗi ngày chọc chọc cậu ta, xem cậu ta đen mặt tôi liền cao hứng, ha ha.”
Triệu Thành cũng ha ha: “Ha ha, vậy là quan hệ của hai người cũng không tồi.”

Tưởng Nghiêu tiếp tục ha ha: “Ha ha đúng vậy, cậu ấy lớn lên cũng đẹp, nếu là Omega, tôi có lẽ sẽ theo đuổi cậu ấy .”

Triệu Thành lại ha ha: “Ha ha…… Há?”

Triệu Thành ha không nổi nữa: “Nghiêu ca , cậu muốn theo đuổi Beta???”

“ Cái logic này của cậu sao thi đỗ Bát Trung thế?” Tưởng Nghiêu cạn lời, “ Tôi nói là nếu , cậu ấy lại không phải Omega, không ngoan ngoãn nghe lời, cũng không thể cùng tôi sinh con, tôi theo đuổi cậu ta làm gì?”

“ Làm tôi sợ muốn chết, còn tưởng rằng xu hướng tính dục của cậu thay đổi rồi.” Triệu Thành vỗ vỗ ngực, “Bất quá kỳ thật cũng không có việc gì, hiện tại không phải có mấy cái kỹ thuật sao, Beta cũng có thể mà.”

“ Tôi cũng không hứng thú với Beta.”
Beta cùng Omega khác nhau ở chỗ, tuyến thể cùng khoang sinh sản  đều phát dục không hoàn toàn, tin tức tố phi thường nhạt, thụ thai cũng yêu cầu mượn dùng y học, không thể giống Omega và Alpha trời sinh thích hợp, sinh lý cũng hoàn toàn phù hợp.

Đây cũng là vì cái gì rất nhiều Beta mặc dù có Alpha theo đuổi, cũng sẽ lựa chọn đối tượng là Beta, bởi vì sự hấp dẫn của tin tức tố quá lớn, phàm là có Omega độ tương xứng cao xuất hiện, sử dụng tin tức tố câu dẫn, Alpha rất khó kìm lòng được.

Tưởng Nghiêu không phải lo lắng  mình kìm không được, hắn trước giờ theo quan niệm truyền thống, tin tưởng sách sinh học, AO mới là cặp bạn đời tốt nhất.

Cho nên hắn muốn tìm đối tượng là Omega.