[ĐM][ABO]Để ý đến anh một chút đi mà!

Chương 40

“ Tôi không phải có ý kia……” Tưởng Nghiêu đem mặt vùi vào trong lòng bàn tay, lỗ tai đỏ lên “ Đệt, tôi đang nói cái thứ gì vậy.”

Rõ ràng là chính mình nói, lại chính mình cảm thấy ngượng ngùng.

Doãn Triệt phát hiện thật ra Tưởng Nghiêu rất ngây thơ, rất dễ ngại .

Nhưng vừa há miệng nói là chả giống học sinh đứng đắn gì cả.

Trò chơi 24 điểm một lần nữa bắt đầu, Doãn Triệt gia nhập đội của Hoàng Tuấn, cùng Tưởng Nghiêu đối nghịch.

“ Tôi chấp cậu 3 lần?” Tưởng Nghiêu thực kiêu ngạo.

Triệu Thành ồn ào: “Làm gì vậy Nghiêu ca, bất công quá ò.”

“ Nếu tôi phải đấu với cậu ấy thì tôi nhận thua trước.”

Doãn Triệt khóe môi hơi nhếch: “ Cậu sợ nghiêm túc so cũng sẽ thua à?”

Ánh mắt Tưởng Nghiêu sáng lên, cũng nhìn cậu cười, lộ ra một hàm răng trắng: “ Cậu nói cái gì?”

Triệu Thành kích động: “ Có trò hay xem rồi!”

Doãn Triệt dẫn đầu vứt ra bốn lá bài: “Ai tính ra trước người ấy thắng, so hai mươi lần.”

“ Được, thua thì bị trừng phạt gì đây?”

“ Tôi không nghĩ đến cái đó, tùy cậu .”

Chính là nói cậu tuyệt đối có thể thắng.

Hoàng Tuấn giơ ngón tay cái lên: “Triệt ca thật quyết đoán!”

Tưởng Nghiêu cũng khen: “Đặc biệt lợi hại đúng không?”

Triệu Thành: “Nghiêu ca! Rốt cuộc cậu ở đội nào đấy!”

Doãn Triệt không để ý tới, nhướng mày : “ Tôi trước?”

Tưởng Nghiêu ngưng thần: “Được.”

Bốn lá bài: 3, 8, 4, 8.

Hoàng Tuấn bẻ đầu ngón tay: “Hai tám…… 3...8... 24……”

Triệu Thành nhíu mày: “ Mấy còn số này……”

Những người khác cũng vây thành một vòng xem náo nhiệt, đồng thời tính nhẩm.

Qua năm sáu giây, Tưởng Nghiêu hé miệng.

“(8-³√8) x 4 ” Doãn Triệt so với hắn nhanh hơn nửa giây.

Tưởng Nghiêu: “ Ừm, cũng có thể, tôi định nói (8+4) x ³√8 .”

Hoàng Tuấn trợn mắt há hốc mồm: “ Moẹ nó…… Thần tiên đánh nhau ……”

Triệu Thành: “ Tôi cũng chưa từng nghĩ đến tính 24 điểm cũng có thể kịch tính như vậy……”

Bởi vì hai bên tuyển thủ biểu hiện quá mức xuất sắc, hai mươi lượt qua đi, quần chúng vây xem mãnh liệt yêu cầu thêm mười lần nữa, lần so này hơn hai mươi phút.

Trừ bỏ hai đợt không thể giải, Doãn Triệt thắng 13 lần, Tưởng Nghiêu thắng 15 lần.

“ Bạn nhỏ có phục hay không?” Tưởng Nghiêu đem bài còn dư lại ném lên bàn, lưng dựa vào sô pha, lắc lắc chân “Lại đây lãnh phạt.”

Những người khác lập tức hứng thú.

Thủ đoạn trừng phạt của Tưởng Nghiêu nhất định vô cùng biếи ŧɦái, vô cùng táo bạo.

Mọi người cũng không dám chớp mắt.

Doãn Triệt hơi đi về phía trước: “Làm gì?”

“Lại đây một chút.”

“ Cậu nói trước cậu muốn làm gì.”

“ Không phải cậu nói tùy tôi sao?”

Doãn Triệt có chút sợ Tưởng Nghiêu làm trò xằng bậy trước mặt nhiều người, nhưng lời đã nói, cậu không muốn nói không giữ lời.

Chỉ có thể căng da đầu đi tới.

Doãn Triệt chậm rì rì mà dịch qua, tới gần Tưởng Nghiêu, tay lặng lẽ nắm chặt thành quyền, chuẩn bị tùy thời đẩy người trước mặt ra.

“Thật ngoan.” Khi gần đến chỉ còn lại có nửa thước, Tưởng Nghiêu làm bộ đánh nhẹ vào mũi cậu nhưng không thật sự đυ.ng tới, sau đó nhìn cậu cười “ Phạt xong rồi.”

“…… A?” Tất cả mọi người ngây người.

Cái này mà tính là trừng phạt?

Cường ôm đâu? Cưỡng hôn đâu? Hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đâu?
“Các cậu không biết tính tình cậu ấy hung dữ lắm, có thể ngoan ngoãn nghe tôi nói đã thực không dễ dàng.” Tưởng Nghiêu đứng lên chuyển đề tài “Các cậu đói bụng không? Tôi gọi đồ ăn nhé ?”

Hắn vừa nhắc tới, mọi người mới cảm thấy đúng là cảm thấy đói bụng.

“Muốn ăn cái gì thì dùng của tôi đặt.” Tưởng Nghiêu đem điện thoại truyền qua.

Mọi người hô to “Cảm ơn Nghiêu ca!” “ Yêu cậu Nghiêu ca!”, Đảo mắt một cái đã đem chuyện vừa rồi ném ra sau đầu.

Tưởng Nghiêu nhân cơ hội túm bạn cùng bàn đi, đưa tới quầy bar cách xa đám người  kia hơn một chút.

“Triệu Thành vốn dĩ chỉ gọi vài người, không nghĩ tới một truyền mười, tới hơn hai mươi người. Nếu cậu cảm thấy không thoải mái thì lát nữa chúng ta lên phòng trên lầu chơi nhé.”

Doãn Triệt nhìn hắn, tim đập chậm rãi bình tĩnh.
“Không sao .”

Tưởng Nghiêu đổ ly sữa bò bỏ vào lò vi sóng: “Vậy thì tốt rồi. Chắc chắn lát nữa bọn họ sẽ uống rượu, cậu đừng theo chân bọn họ uống, nhóm người này tửu lượng không ổn, uống xong điên loạn không cản nổi. Cậu phải tránh xa ra, uống sữa…… A, không phải, cái đấy, ý trên mặt chữ là sữa bò……”

Càng giải thích càng kỳ quái, Tưởng Nghiêu vò vò tóc  : “mẹ nó tôi đang nói cái gì……”

Thật ra Doãn Triệt không chú ý nghe, ánh mắt dừng lại ở chỗ nào đó trong phòng khách .

Trước khi tới đây, cậu cho rằng sẽ rất nhàm chán, cậu sẽ không thích ứng được với một đám cả trai lẫn gái đặc biệt ồn ào, kết quả họ lại chơi tính số học.

Quá ngốc.

Doãn Triệt cười nhạo chính mình.

Thì ra học sinh Bát Trung cũng ngoan ngoãn mà thôi, cùng học sinh Nhất Trung  không khác nhau nhiều lắm .
Trong phòng khách trừ bỏ mấy người ăn mặc tương đối khoa trương, cũng có người mặc đồng phục tới, nam sinh nữ sinh đều có, nhưng không thấy ai đặc biệt nhỏ xinh.

“ Cậu không mời Omega?”

Tưởng Nghiêu lại quét sạch đầu óc một lần : “Đúng vậy, sợ cậu ghen.”

Doãn Triệt cho hắn một ánh mắt : “ Cậu nằm mơ?”

Tưởng Nghiêu lấy ly sữa bò từ lò vi sóng ra, đẩy đến trước mặt cậu, hắn chống tay lên quầy bar, vòng tay trên cổ tay như ẩn như hiện.

“ Tôi đặt bánh kem ở tiệm lần trước rồi, lát nữa cùng cắt bánh nha?”

“Vì cái gì?”

“Còn có thể vì cái gì…… Haiz, tôi biểu hiện chưa rõ ràng sao.” Tưởng Nghiêu ngước đầu thở dài rồi lại cúi đầu nhìn cậu, đôi mắt dưới ánh đèn là màu thuần nâu, giống một ly bỏ thêm một chút cà phê.

“Bởi vì thích cậu.”

Mới cách đây mấy tuần lại lần nữa nghe câu nói này, trái tim lại chấn động.
Hơn nữa hiện tại là đối mặt với nhau, càng không thể trốn.

Doãn Triệt không biết nên làm thế nào.

“Đừng hoảng, không ép cậu phải trả lời lúc này.” Tưởng Nghiêu cười  “ Nhưng mà, qua hôm nay tôi thành niên rồi, Alpha độc thân chất lượng tốt rất dễ bị người người tranh giành đó, tốt nhất cậu nhanh lên nha.”

Chưa thành niên cũng đã như vậy rồi. Doãn Triệt nghĩ thầm.

Lại ý thức được một việc.

“ Năm nay cậu mười tám? Lưu ban sao?” Theo lý thuyết  học sinh lớp 11 phải là 17 tuổi.

“Sao có thể, tôi còn có thể nhảy lớp đấy nhé.” Tưởng Nghiêu nói “ Tôi lúc nhỏ sống ở nước ngoài, chính sách quy định về nước có thể học muộn một năm để thích ứng hoàn cảnh.”

“ Vậy sao.” Doãn Triệt rũ mắt, cười cười: “ Tôi còn tưởng rằng cậu nhỏ hơn tôi.”

Tưởng Nghiêu phản ứng nửa nhịp: “ Cậu muộn một năm?”
“ Ừm.”

“ Tại sao?”

“Tiểu học tạm nghỉ học một năm.”

“Vì cái gì?”

Doãn Triệt ngừng một lát: “Trên người làm hai cái giải phẫu, tĩnh dưỡng một năm.”

“Bệnh gì?”

“Nhớ không rõ.”

Tưởng Nghiêu thấy cậu không muốn nói, liền không truy hỏi nữa: “Xem ra tĩnh dưỡng rất tốt, hiện tại sinh long hoạt hổ.”

“ Cũng được.” Doãn Triệt chuyển đề tài “ Em cậu đâu? Sao không mang em ấy tới chơi?”

Tưởng Nghiêu: “Đừng nói nữa…… em gái tôi được nghỉ sớm, hai ba của tôi đưa ra nước ngoài về nhà ông bà chơi rồi, trước khai giảng một tuần mới trở về, hiện tại trong nhà còn có một mình tôi . Nếu không phải trước khi đi bọn họ có tặng tôi quà sinh nhật thì tôi còn đang hoài nghi tôi có phải con ruột hay không, quá thảm ……”

“ Ít nhất còn có quà sinh nhật, thảm cái quỷ gì.”
“ Nhưng thật ra lần này ba tôi tặng quà rất dụng tâm, hôm nào mang cho cậu xem.”

“ Ừm.” Doãn Triệt uống một ngụm sữa bò ấm áp.

Tưởng Nghiêu cúi đầu: “Trước kia cha ta mỗi năm đều tặng đồ tôi thích, nhưng lần này tặng tôi một cái rất đặc biệt .”

“Cái gì?”

“ Thuốc ức chế.”

Doãn Triệt im lặng.

Thuốc ức chế thông thường đều là cho Omega dùng để trì hoãn kỳ phát tình. Alpha  cũng có người dùng, nhưng rất ít.

Pheromone là đặc trưng của Alpha, ai rảnh rỗi lại áp chế  thực lực của chính mình?

“Cha tôi nói tuy rằng tôi thành niên nhưng vẫn có rất nhiều điểm chưa thành thục. Ông ấy hy vọng tôi biết tự chịu trách nhiệm cho bản thân, trách nhiệm với người khác. Nếu có thích người nào thì phải dùng chân tình lay động, không được dùng pheromone.”

“Cha cậu…… Ý tưởng rất không giống người thường.”
Alpha thông qua pheromone để chinh phục đối tượng không phải việc gì mới mẻ, rất nhiều Omega cũng rất ngưỡng mộ pheromone của Alpha mạnh. Theo bản năng sinh lý, ngươi tình ta nguyện, không có gì không ổn.

Tưởng Nghiêu: “Cha tôi luôn luôn như vậy, không đi theo hướng tầm thường. Ông ấy có nói với tôi vài lời trước kia, lúc đó tôi nghe không hiểu, hiện tại giống như đã hiểu:

“Trời cao cho chúng ta thuộc tính phân biệt, giống như cho chúng ta một con đường, tỷ như Alpha cường đại hơn phải bảo vệ kẻ yếu, Omega nhu nhược phải biết chiều lòng thế gian. Nhưng chúng ta cũng không cần một hai phải đi con đường này, muốn cuộc sống như thế nào, muốn tìm bạn đời như thế nào đều do chính tay ta lựa chọn.

“ Ràng buộc sinh lý là điều dễ kiếm, cảm tình phù hợp mới là khắc sâu.
“ Yêu ai phải tuyệt đối trung thành.”