seventeen x reader / 13lost.

[ 8 ]

sau một hồi giảng đạo cho hai cái con người lớn đầu kia, Lee Chan gần như khô cả họng. cậu ngồi phịch xuống sofa húp lấy một ngụm trà rồi lại nhìn hai người, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cả hai. nhìn thẳng vào đôi mắt trốn tránh của Y/N, anh đưa ra lời cảnh cáo :

"còn muốn đi học thì bớt gây chuyện lại, chị có tin chỉ cần nhà trường gọi tôi lên một lần nữa thì Lee Chan tôi đây liền cho chị khỏi nhìn thấy thế giới bên ngoài không?"

Y/N đứng trước lời dọa nạt của Lee Chan sợ hãi vội gật đầu lia lịa. cô mà không gật có khi Lee Chan sẽ về nhà đập điện thoại rồi đập nát cả TV của cô mất. no no, điều đó không thể và không được xảy ra..

Lee Chan anh đây coi như đã giúp gã hiệu trưởng già kia giải quyết xong chuyện, cùng lúc đó tiếng chuông tan trường cũng reo lên. Chan phất tay ý bảo Seungkwan hãy ra về còn cậu thì nắm tay Y/N lôi đi một cách thô bạo. Seungkwan nhìn thấy gương mặt nhăn nhó vì đau đớn của cô thì vội níu tay Y/N kéo lại, cậu đứng mặt đối mặt với Lee Chan.

"anh không thấy Y/N đau sao? anh có tư cách gì lôi cô ấy đi như vậy?!" 

"tôi lấy tư cách người dám hộ của cô ấy. cậu, không có quyền nói. thả tay cô ấy ra."

"nhưng anh đang làm Y/N đau. bộ anh không biết rằng cổ tay Y/N đang sưng đỏ à?!"

"Seungkwan ah, tớ ổn mà-"

"im, ai cho chị mở miệng ra nói. còn cậu nữa, nếu tôi cứ làm vậy thì sao? cô ấy là người của tôi, cậu không có quyền." - Lee Chan càng lúc càng mất kiên nhẫn, anh không có thời gian để đứng lảm nhảm với tên này.

Y/N đứng phía sau Lee Chan cảm thấy không ổn liền lập tức ra hiệu cho Seungkwan rằng cô không sao và bảo cậu hãy về nhà đi. Seungkwan vẫn rất lo lắng khi thấy cô bị Lee Chan lôi ra cổng, sau đó anh ta nhét cô vào một chiếc xe màu đen, chiếc xe chầm chậm lăn bánh sau đó vụt đi mất.

Vernon từ dãy hành lang đi ra chỉ thấy Seungkwan đứng thẫn thờ một mình, cậu vội vàng chạy đến kế bên Seungkwan.

"Y/N đâu?"

"một người đàn ông tên Lee Chan đã kéo cô ấy đi mất rồi.."

"Lee Chan..?" - nghe thấy cái tên quen thuộc, Vernon liền lập tức trở nên lo lắng.

"mẹ nó, sao mày không cầm chân thằng đó thêm chút nữa đi Boo Seungkwan! Y/N lần này e là lành ít dữ nhiều rồi.."

________________

về đến trước cổng dinh thự, vừa mở cửa xe ra Lee Chan đã bế bổng cô lên theo kiểu công chúa sau đó nhanh nhẹn bước vào trong nhà. Y/N ở trong vòng tay của anh không ngừng giãy giụa chửi bới ầm ĩ hết cả lên, Lee Chan khó chịu liền gằn giọng :

"chị cứ giãy như thế thì lát nữa chị có gào khản cả giọng tôi cũng không nhẹ tay đâu."

Y/N nghe thấy thế liền nhướn mày, đầu cô bây giờ bỗng xuất hiện một vạn câu hỏi vì sao. nhẹ tay gì cơ? Lee Chan tính đập cái TV của cô sao, duma không được!

nghĩ rồi, Y/N liền ngoan ngoãn nằm im trong lòng Lee Chan không dám nhúc nhích. bước vào trong nhà, Lee Chan xồng xộc bế cô tiến đến phòng ngủ của anh. thắc mắc, Y/N nhìn lên gương mặt Lee Chan đặt câu hỏi :

"ê này, Chan! bây giờ mà ngủ cái gì, tao muốn ăn cơ. tao đói!"

"chị đợi chút, tôi cho chị ăn bánh kem ngay đây, không cần phải hối."

*bánh kem..? thằng Chan chúa ghét việc ăn ở trong phòng cơ mà. nó vậy mà nay lại mang bánh kem vào phòng cơ á? khoan đã, không lí nào nó muốn..*

nghĩ tới đây, Y/N liền đỏ mặt tía tai. cô bắt đầu cựa mình giãy giụa, mặc kệ những lời đe dọa của Lee Chan mà thoát khỏi vòng tay anh, vội vã chạy về phía cầu thang. Lee Chan ở phía sau lập tức đuổi theo, anh nắm lấy tay kéo cô về phía của mình mặc cho Y/N cố gắng vùng ra. hết cách, Lee Chan liền vung tay tát một cái thật mạnh làm cho đầu óc Y/N trở nên choáng váng, cô mơ màng sau đó ngã vào vòng tay của cậu.

"xin lỗi chị, tôi hết cách rồi. xem ra không thể nhẹ nhàng với chị được, muốn cưng chiều chị một cách dịu dàng cũng khó quá đi mất. lúc chị tỉnh dậy, muốn ghét muốn đánh muốn chửi gì đều cứ việc. bây giờ nhiệm vụ của tôi chính là đánh dấu chị, nếu không nhanh thì thằng khác sẽ đánh dấu mất.."
Lee Chan bế cô vào phòng của anh, nơi được bao trùm bởi một màu đen ảm đạm và u tối. anh đưa tay bật chiếc đèn ngủ, ánh sáng mờ ảo len lỏi vào từng góc khuất trong căn phòng. từ từ tháo chiếc thắt lưng ra sau đó dùng nó trói tay cô lại để tay cô đặt trên đỉnh đầu, tư thể này quả thực quá đỗi kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho người anh em ở phía dưới kia của anh ngóc đầu dậy. Lee Chan đưa tay vuốt ve lấy từng đường cong trên cơ thể cô, mỗi nơi anh chạm đến theo phản ứng của cơ thể liền trở nên ửng hồng. khẽ liếʍ môi nhìn bữa ăn ngon trước mắt, anh tự nhủ sẽ thưởng thức nó thật ngon miệng.

"chà, nhạy cảm thật đấy." - anh khẽ nhếch mép cười, cô cứ như thế này thì làm sao anh dừng lại được đây?

cảm thấy bộ đồng phục trên người cô thật vướng víu, anh liền dùng tay xé toạc nó ra rồi vứt xuống nền đất lạnh lẽo. 
đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô, cái nhan sắc này thật là khiến người ta muốn chà đạp, ức hϊếp cho đến khi khóc ngất mới thôi. anh điên cuồng vùi đầu vào hõm cổ trắng ngần, hít lấy hít để cái hương thơm phảng phất trên người cô, mùi sữa tắm thoảng nhẹ qua cánh mũi càng chứng minh cho anh rằng hương thơm của cô tựa như chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến anh chỉ cần ngửi thôi cũng có thể chìm vào đê mê, cảm giác còn gấp vạn lần thuốc phiện. 

anh cúi xuống, mυ"ŧ lấy xương quai xanh gợi cảm của cô rồi từ từ rải những vết hôn đỏ hồng khắp nơi trên làn da trắng tuyết. anh đưa tay chạm lấy đôi gò bồng căng tròn mềm mại, thứ mà anh đã luôn khao khát muốn được chạm vào từ lâu. cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa đã trở nên cương cứng, anh rê đầu lưỡi xung quanh nó rồi hết day cắn lại mυ"ŧ thật mạnh, đến khi anh buông tha cho nó thì nhũ hoa đã sưng lên trông đến  đáng thương.
trêu chọc thân trên đã đời, anh nhìn xuống cái huyệt nhỏ phía dưới đang mấp máy rỉ nước. biết rằng cô vẫn còn là xử nữ nên Lee Chan cũng không vội, anh sợ rằng nhỡ đâu bản thân lại làm cô đau. 

từ từ cho một ngón tay vào huyệt nhỏ ẩm ướt, từng lớp thịt mềm bên trong cô như đang ôm lấy ngón tay của anh. Chan bắt đầu đưa đẩy ngón tay ra vào bên trong cô, tay còn lại thì xoa nắn lấy 2 quả đào trắng nõn phía trên. cảm thấy cô đã dần quen với 1 ngón tay, anh không vội vàng mà chầm chậm cho thêm 1 ngón tay vào bên trong cô. 

Y/N ở bên trên cảm giác được bên dưới đang bị vật lạ xâm nhập liền lờ mờ tỉnh dậy, cô nhìn thấy Lee Chan đang ở bên dưới dùng ngón tay ra vào bên trong nơi tư mật của cô liền hoảng hốt hét lên.

"mày đang làm cái gì đó!! CÚT RA, CÚT RA!! ĐỪNG ĐỘNG VÀO TAO!!"
Lee Chan ngước mắt lên nhìn cô.

"ô, chị tỉnh rồi à. để em xem chị sẽ làm được gì nhé~"

Y/N phát hiện hai tay mình đã bị trói chặt liền dùng chân tính đạp vào mặt anh nhưng xui xẻo thay, hai chân cô lập tức bị anh giữ chặt sau đó đưa lên cao. trong cái tư thế này, Y/N không tài nào phản kháng được. cô chỉ có thể buông lời mắng chửi mặc cho cơn kɧoáı ©ảʍ từ bên dưới cứ truyền lên từng đợt, cô cố gắng nuốt từng tiếng rên vào trong sau đó liên tục sỉ vả lớn tiếng với anh. 

Lee Chan ở bên dưới có lẽ đã bắt đầu khó chịu liền đưa nốt một ngón tay nữa vào, Y/N cảm thấy bên dưới mình căng trướng khó chịu tựa như sắp rách đến nơi liền đổi sang bài cầu xin.

"Chan, tao xin mày. đừng.. đừng làm như vậy nữa.. làm ơn."

anh ở dưới dường như chả thèm quan tâm đến lời cô nói, cứ chăm chỉ dùng 3 ngón tay ra vào bên trong cô sau đó không báo trước mà dùng ngón tay móc ngược lên trên. cơn kɧoáı ©ảʍ ngay lập tức đánh thẳng vào não bộ của Y/N khiến cô vô thức bật ra tiếng rên rĩ ủy mị. Lee Chan rất thích tiếng rên của cô, nghe như thể đang rót mật vào tai, ngọt ngào và cuốn hút đến mức vị huynh đệ của anh đã bắt đầu biểu tình muốn được giải thoát.
trêu chọc chán chê anh liền rút 3 ngón tay ra, trên những ngón tay bây giờ nhớp nháp dâʍ ŧᏂủy̠, anh đưa tất cả vào miệng rồi mυ"ŧ lấy chúng trước sự ngỡ ngàng của Y/N.

"n-này.. bẩn lắm. đ-đừng mυ"ŧ như vậy mà.." 

bên dưới của cô sau khi anh rút tay ra bỗng cảm thấy thật trống rỗng, ngứa ngáy và khó chịu. cô cạ cạ hai bắp đùi lại với nhau rồi dùng đôi mắt sớm đã ướt nước nhìn anh. Lee Chan không để cô đợi lâu liền kéo khóa quần để lộ cự vật to lớn màu tím sẫm đầy gân guốc. cô lần đầu nhìn thấy vật to lớn như thế liền thất kinh, cái thứ gân guốc thô to đó sẽ đi vào bên trong cô sao?! Lee Chan dùng cự vật cạ cạ vào lỗ nhỏ đang nhớp nháp dâʍ ŧᏂủy̠ rồi từ từ tiến vào bên trong cô.

"đừng! rách, sẽ rách mất! tao yêu cầu mày dừng lại, Lee Chan..!" - nhìn thấy vật to lớn đó bắt đầu tiến vào bên trong khiến cô hoảng sợ. nước mắt bắt đầu trào ra, run rẩy cầu xin anh làm ơn hãy tha cho bên dưới của cô đi.
rõ ràng là anh đã nới lỏng ra rồi nhưng sao bên trong vẫn còn chặt thế này?! đây là muốn siết cho đến khi cự vật của anh đứt lìa luôn sao!

"muốn không đau thì thả lỏng ra." 

anh giơ tay đánh vào cặp mông khiến nó đỏ ửng hằn lên năm ngón tay. cô khẽ nhíu mày nhưng rồi đành nghe theo anh mà thả lỏng thân dưới ra. cảm thấy bên dưới đã không còn gắt gao thít chặt như ban nãy, Lee Chan liền từ từ tiến sâu vào bên trong. 

"mày không mang bao à Lee Chan?!" 

"ừ, chơi trần. có con thì tôi nuôi, không cần phải sợ."

"tao chưa sẵn sàng, làm ơn hãy bắn ra bên ngoài. coi như tao quỳ lạy van xin mày.." - cô trầm giọng nhưng trong câu nói dường như chất chứa những nỗi lo sợ vô hình. anh cũng hiểu điều đó nên đã đồng ý với lời thỉnh cầu này của cô.

cự vật bây giờ đã chạm đến màng kinh, anh không thương tiếc mà tiến cự vật vào sâu hơn nữa, một phát đâm rách nó. dòng máu đỏ sẫm chảy ra từ nơi giao hợp của hai người, Y/N biết sự trong trắng của mình đã mất liền không ngăn được những giọt lệ tuôn rơi lã chã. phải chăng là do cô quá yếu đuối, đến mức trinh tiết của bản thân cũng không thể bảo vệ được..
Lee Chan nhìn thấy hai hàng nước mắt lăn dài trên má cô thì lập tức cúi xuống, hôn lên những giọt nước mắt nóng hổi ấy như một lời trấn an cho cô gái bé nhỏ đang run rẩy dưới thân anh. đôi tay to lớn của anh áp vào hai bên má cô, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt mặn chát. từ từ cởi chiếc thắt lưng, giải thoát cho đôi tay sớm đã mỏi nhừ của cô. anh ôm lấy Y/N, đem thân cô chôn sâu vào trong bờ ngực rắn chắc của mình.

cô khóc, tiếng nấc nghẹn đầy chua xót như xát muối vào trái tim của Lee Chan. anh ôm lấy cô, vuốt ve tấm lưng trần đang run lên từng đợt.

"Y/N bình tĩnh nào, em sẽ ổn mà. chỉ cần tôi còn ở đây, em sẽ ổn." - anh vỗ về cô như đang dỗ dành một đứa con nít. tuy nhiên, điều đó lại có tác dụng với cô.

cô đưa tay đánh liên tục vào người anh, những cú đánh vô lực nhưng với anh lại đau đớn đến không ngờ. không phải là đau vì bị cô đánh, mà là đau khi nhìn thấy dáng vẻ tuyệt vọng của cô. cả hai cứ như thế, anh thì an ủi còn cô thì cứ mãi khóc, khóc chán chê rồi cả hai mới bắt đầu quay trở lại việc chính.
"làm nhẹ thôi Chan, đau.."

"ừm, sẽ không đau."

anh cúi xuống hôn lấy cô, đưa lưỡi càn quét khắp khoang miệng ấm nóng rồi tham lam hút hết mật ngọt ở bên trong. môi lưỡi dây dưa với nhau cho đến khi nhịp thở cũng như đầu óc của Y/N trở nên rối loạn anh mới luyến tiếc rời ra.

phía bên dưới bắt đầu luận động. anh đưa đẩy một cách thô bạo, đem cự vật chôn sâu vào điểm nhạy cảm của cô rồi không ngừng ra vào. vách thịt bên trong hệt như hàng trăm cái miệng nhỏ liếʍ mυ"ŧ lấy cự vật của anh. cảm thấy người phía trên dần mạnh bạo hơn, Y/N liền lớn tiếng hỏi :

"này, mày bảo là không đau mà?!"

"nhưng mà tôi có nói là tôi sẽ nhẹ nhàng đâu, đúng không? em cứ thả lỏng, từ từ sẽ thích nghi được thôi."

cô nghe theo lời anh thả lỏng bên dưới ra, tên cao lớn kia được đà liền rút cự vật ra sau đó đâm lút cán khiến cho thần trí của Y/N trở nên mơ hồ. du͙© vọиɠ đẩy lên cao trào rồi đánh úp cô từ bên trong, Y/N bây giờ không còn cố gắng để kiềm chế những tiếng rên nữa.
"ư..ah..nhẹ chút.."

cô bây giờ dường như đã bị du͙© vọиɠ che mờ tâm trí, cất lên tiếng rên đầy dâʍ ɖu͙© khiến cho người phía trên càng thêm hưng phấn. anh bế thốc cô lên rồi bước đến chỗ gương, ở tư thế này có thể nhìn thấy cự vật của anh càng đi sâu vào bên trong huyệt nhỏ của cô hơn. nhìn thấy hình ảnh dâʍ ɖu͙© của bản thân phản chiếu ở trong gương khiến cho Y/N ngại đến mức muốn bốc khói, cô đưa tay che lấy mặt mình nhưng rồi lại bị Lee Chan gỡ ra, anh muốn cho cô thấy rằng chỉ có anh mới đủ sức để thỏa mãn cô.

vừa thúc, anh vừa vân vê nhũ hoa khiến cô sướиɠ đến tê rần cả người. chỉ có thể rên lên những câu vô nghĩa. Lee Chan càng lúc càng đẩy sâu vào bên trong, chạm đến tận cổ tử ©υиɠ, dươиɠ ѵậŧ cũng theo đó mà to thêm một vòng. Y/N cảm thấy cự vật đang trở nên to hơn, cô trợn ngược đôi mắt rồi rêи ɾỉ theo từng nhịp thúc của Lee Chan.
"aah.. aa- bên dưới.. lạ quá.."

"sướиɠ không?"

"ư..ưʍ.. s-sướиɠ.."

trông thấy cô chuẩn bị đạt đến cao trào, anh liền rút cự vật ra. Y/N cảm thấy bên dưới đột nhiên trống rỗng liền quay sang anh với vẻ mặt thắc mắc như thể đang hỏi tại sao anh không tiếp  tục đi. Lee Chan chỉ cười, anh đặt cô xuống nệm còn anh thì lui về phía đầu giường ngồi nhìn cô.

"muốn lấp đầy bên trong thì tự đến đây mà làm đi, tôi mỏi rồi."

cô nghe thấy thế liền không chần chừ mà bò về phía anh sau đó ngồi trên người anh, đem thân dưới cạ cạ vào cậu bé của anh sau đó cố gắng cho nó đi vào bên trong cô. Lee Chan nhìn cô, nở nụ cười tà mị sau đó đưa tay giữ lấy eo cô đè xuống, chôn sâu cự vật vào huyệt thịt ấm áp. cùng lúc, cô hét lên một tiếng sau đó cũng đạt cao trào.

anh lại tiếp tục thúc vào bên trong cô, tiếng bạch bạch vang lên khắp căn phòng ngập mùi hoang ái khiến ai nghe thấy cũng đều phải đỏ mặt. Y/N bây giờ bị thao đến mức đầu óc cũng trở nên mơ hồ, chỉ biết rên lên theo từng đợt kɧoáı ©ảʍ từ thân dưới bên dưới truyền lên.
nhận thấy bản thân đã đến cao trào, anh rút cự vật ra khỏi mật động rồi đem tất cả tinh hoa bắn hết lên người cô. Y/N bây giờ thân tàn ma dại, tóc bết dính vì mồ hôi còn thân dưới của cô tưởng như đã bị Lee Chan chơi cho hỏng luôn rồi.

anh bế cô vào nhà tắm sau đó bắt tay vào công cuộc tắm rửa cho cô, cảm nhận từng làn nước dội lên người khiến Y/N khẽ rùng mình.

"Chan ơi, nước lạnh quá.."

"lạnh sao? để tôi chỉnh nóng thêm chút nữa."

"ừm, được rồi.."

anh gội đầu cho cô, cứ mỗi lúc nghĩ tới cô xuống tay cắt đi mái tóc dài của mình càng khiến cho lòng anh thêm buồn bực. 

"Y/N này, nuôi tóc dài nhé? đừng cắt nữa, được không..?"

"ừm."

"dùng dầu xả nhé?"

"ừm."

"lát nữa tôi nấu món thịt tonkatsu cho em ăn nhé?"

"ừm."

"em làm vợ tôi nhé?"

"ừm.. khoan, gì cơ?!"

Lee Chan cười khúc khích, anh thầm nghĩ nếu Y/N mà ừ thật thì ngày mai sẽ là đám cưới của hai người, ngay trong ngày mai chứ không cần phải chờ đến ngày nào nữa.
"Chan.."

"hửm?"

"tao làm mất cái kẹp tóc rồi mày."

"không sao, mua cái khác."

"tao đói."

"tắm nhanh rồi tôi nấu cho em ăn."

anh cầm lấy khăn tắm lau tóc cho cô rồi cầm lấy bộ đồ ngủ đã chuẩn bị sẵn trên giá treo, mặc vào cho cô, thậm chí gài từng cái cúc áo cho cô. Chan luôn như vậy, anh chăm sóc cho cô như chăm một đứa trẻ, một đứa trẻ không bao giờ chịu lớn..

Y/N đi xuống nhà bếp, cô nằm dài ra bàn ăn, miệng thì liên tục gào to kêu đói. Lee Chan từ gian bếp đi ra với đĩa thịt tonkatsu trên tay, anh đặt chúng lên bàn rồi đem chén đũa đưa cho Y/N.

"ăn đi, ăn giỏi sẽ mau lớn."

"ày ói ư ể ao ẻ on ắm ông ằng." ( mày nói như thể tao trẻ con lắm không bằng ) - Y/N cho nguyên miếng thịt vào miệng nhai nhồm nhoàm, vừa ăn vừa nói.

"ăn từ từ thôi, nghẹn bây giờ."

vừa dứt lời, Y/N liền ho khụ khụ mấy cái rồi lấy tay đấm mấy phát vào ngực mình.
"đệt, mồm mày linh thế?! thôi im mẹ mồm vào, lấy cho tao cốc nước mau lên."

anh nhanh chóng đứng dậy rồi quay trở về với một ly nước trên tay, cô cầm lấy ly nước uống vội vài ngụm rồi thở phào nhẹ nhõm vì đã qua cơn nghẹn. cô nghe nói có nhiều người bị nghẹn rồi chết, cô không thể để bản thân chết với cái lí do củ chuối như thế được!

ăn xong, Lee Chan ngỏ ý muốn ngủ với cô nhưng liền bị cô đá ngược về phòng. từ trước tới nay cô ghét nhất là ngủ chung với người khác..

.

..

...

09/06/2023 - 3:31 A.M

__________________________

aish, tui nghĩ chắc đây sẽ là lần đầu tiên cũng như cuối cùng mà tui viết H.. tui cần trau dồi thêm, khả năng viết của tui còn kém quá TT. có lẽ chúng mình sẽ ăn chay dài dài nha mọi ng, xôi thịt tui ch biết nấu. tui toàn là nấu lẩu mướp đắng thoi chứ chưa có nấu lẩu thịt..
cảm ơn mọi ng đã ủng hộ tui và chiếc fic nho nhỏ này, tui sẽ tiếp tục trau dồi để mang đến cho mọi ng những chương truyện chất lượng hơn nữa. nếu mọi người có góp ý gì thì cứ thoải mái góp ý ở phần comment hoặc là addfr facebook của tui :

https://www.facebook.com/profile.php?id=100082736166679

iu mọi ng nhiều lắm ạ! tui nghĩ chắc fic này end tui phải viết một bài diễn thuyết siu dài để nói lời iu  thương dứ mọi ng=))