[Snarry - HPSS] Thảm họa tán tỉnh

Chương 35

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 35

"Vậy thì cậu cũng biết ta không phải là một Adonis chết tiệt nào đó với cơ bụng gợn sóng sáu múi và một làn da có nắng chiếu cả năm."

Người Gryffindor chăm chú nhìn ông, quan sát ông bằng sự trầm lặng của một người đàn ông đang quyết tâm bóc trần ông ra từng lớp một:

"Ông phải là như vậy sao?"

Severus thở gấp, hoàn toàn bị kích động trước việc Harry cố tỏ ra mình ngây thơ không biết gì khi nói đến vấn đề này. Ông xoa mũi mình một cách thiếu kiên nhẫn, trước khi trừng mắt nhìn người Tầm thủ với tất cả nọc độc của một người đàn ông đang bị buộc phải nói ra chính xác rằng ông tự biết mình xấu xí đến mức vô vọng như thế nào.

"Chà – cậu là như vậy đấy. Ta nghĩ rằng cậu sẽ muốn có một người tình mà cậu nhìn vào người đó, mà không phải nhìn thấy ​​cảnh tượng khủng khϊếp gây tổn thương cho đôi mắt vốn đã cận thị của cậu, Potter."[Snarry - HPSS] Thảm họa tán tỉnh - Chương 35Severus rùng mình khi đôi mắt dữ dội của Harry cào cấu cơ thể xấu xí và xơ xác của ông với cơn đói gần như không kiềm chế được. Một cảm giác kích động sâu sắc tràn ngập khắp giác quan của ông khi người Gryffindor đã đến gần, đang đặt bàn tay phải một cách không ngần ngại, lên hàng nút áo đã được cài, đang buộc chặt chiếc áo sẫm màu của ông.

"Ông có cho phép tôi cho ông thấy tôi khao khát ông như thế nào không, tình yêu của tôi? Ông sẽ để tôi giải phóng cơn đói của tôi trên người ông? Ông sẽ tin tưởng tôi sẽ giữ an toàn cho ông, đáp ứng mọi nhu cầu của ông, yêu ông như tôi đã từng yêu ông trước đây không?"

Các giác quan của Severus quay cuồng khi ông đấu tranh chống lại sự cám dỗ muốn đầu hàng bản thân trước người đàn ông luôn khao khát ông này. Lần đầu tiên trong trí nhớ của ông, ông cảm thấy bản thân mình có tự tin một cách liều lĩnh, cảm thấy bản thân mình xinh đẹp và gợi cảm. Ông đang phản ứng lại với trải nghiệm xa lạ khi biết bản thân được mong muốn một cách công khai, và cảm thấy choáng váng như trong cơn say không thể giải thích được chỉ bằng lời nói của người đàn ông này, cảm thấy mình vô vọng, bị mắc kẹt như một con chim bồ câu hoang dã trong cái bẫy không thể né tránh của một thợ săn không ngừng nghỉ. Ông nghiêng đầu về phía sau như một sự đầu hàng không nói ra thành lời, đưa chiếc cổ tái nhợt của mình lên đôi môi đang ở gần da ông đến mức ông có thể cảm nhận được từng luồng không khí ấm áp đang sưởi ấm cơ thể ông, khi mà từng hơi thở của người đồng hành lắng đọng trên các đầu dây thần kinh đang ngứa ngáy của ông trong từng khoảng thời gian nhịp nhàng.

"Ơn phước của Circe ... Ông thực sự sẽ để tôi có được ông, phải không, hoàng tử của tôi? Ông sẽ trao chính mình cho tôi, giống như lần trước." Giọng của Potter nghe có vẻ thô ráp và khó thở, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngoài mức độ kiềm chế của sự lịch sự chau chuốt cậu ta đang ra vẻ. Một nụ hôn với đôi môi mở ra, đáp xuống điểm mạch đập điên cuồng ngay trên viền cổ áo cứng đờ của Severus và sức nóng tuyệt đối thúc đẩy sự tiếp xúc nhỏ bé, đầy tôn thờ đó khiến ông thở hổn hển và nhắm mắt lại với sự tin tưởng khi thả lỏng chính mình.

"Ông thích điều đó, phải không? Ông thích cảm giác của môi tôi trên người ông. Ông sẽ yêu việc có miệng của tôi trên khắp cơ thể của ông. Ông. Sẽ. Để. Tôi. Ăn. Sạch. Ông, Severus." Harry khẽ gầm gừ, kiễng chân lên thì thầm những lời đó trực tiếp vào tai ông trước khi kết thúc câu nói của mình bằng một cái cắn đùa giỡn vào tai của Severus, khiến ông thực sự phát điên vì ham muốn bị dồn nén. Người Slytherin rêи ɾỉ, ngày càng trở nên đau khổ với khao khát chưa được thỏa mãn và quay đầu sang một bên trong một động tác khiến cổ của ông càng lộ rõ ​​ra trước sự thèm khát của đôi môi xấu xa của Harry.
"Ông muốn tôi. Ông. Muốn. Chuyện này. Và tôi sẽ biến ông thành của tôi, hoàng tử của tôi."

Hết chương 35

[Snarry - HPSS] Thảm họa tán tỉnh - Chương 35