BOKU NO HERO ACADEMIA || Rốt cuộc thì mày vào lớp này làm gì?

[ Ngoại truyện III ] Phòng tắm /!

CHƯƠNG TRÌNH ĐẶC BIỆT KỈ NIỆM LƯỢT BÌNH LUẬN THỨ 100

Ngoại truyện - tuyển tập những câu chuyện chưa từng được kể

[SεメyBack] - Justin Timberlake ft. Timbaland

▶ Picture Anime Remix

Bối cảnh: Vũ trụ gốc, năm nhất trung học

Tôi và Katsuki đang trong một mối quan hệ mập mờ.

Nghĩ lại cũng thiệt là tức cái mình.

Rõ ràng Katsuki là người (buột miệng) tỏ tình tôi trước, nhưng lúc ấy vì quá vô tri và ngốc nghếch nên tôi đã từ chối. Sau đó khi bàng hoàng nhận ra tình cảm của mình, tôi cũng đã mặt dày vứt hết liêm sỉ để theo đuổi Katsuki, nhưng như một cách trả đũa, Katsuki luôn phũ phàng từ chối.

Con chóoooo!

Mỗi lần tôi nảy lên ý định sử dụng sức hấp dẫn (cơ thể và khuôn mặt, tôi không đùa đâu) của mình để chơi một pha liều ăn nhiều với Katsuki, bằng khả năng phản ứng khủng khϊếp chẳng biết trui rèn kiểu gì, hắn luôn khống chế được tôi trước khi tôi kịp ngọ nguậy và tàn nhẫn đập vỡ tan tành kế hoạch của tôi.

Cho đến thời khắc này.

Katsuki, đã không mong muốn để gãy tay phải trong một trận chiến với tội phạm. Recovery Girl thì trùng hợp sang nước ngoài hỗ trợ cho một vụ khủng bố lớn bên đó, đồng nghĩa Katsuki sẽ phải chung sống cùng cánh tay phải bất động trong vòng một tuần lễ. Với cái bản tính kiêu ngạo trời sinh, Katsuki sẽ không đời nào nhờ vả sự giúp đỡ từ bất cứ ai, kể cả bạn thân Kirishima Eijirou.

Tôi thì vẫn còn cay vụ Katsuki ruồng rẫy tôi, khoái chí theo dõi Katsuki vật lộn với mọi thứ nhỏ nhặt.

Buổi sáng, tỉnh dậy đánh răng rửa mặt.

- Hế lô Katsuki~

Katsuki có thói quen không khóa cửa phòng khi đi ngủ. Bất cẩn nhưng ngang tàng. Mà cũng chẳng ai to gan dám mon men phục kích hắn giữa đêm đâu, ăn vả đấy.

Trừ tôi ra.

Tôi lấp ló ở cửa phòng hắn, thò đầu vào, tay nhỏ đưa lên vẫy vẫy.

Katsuki khinh bỉ liếc nhìn tôi, sau đó tiếp tục chật vật đánh răng bằng tay trái.

- Để em giúp Katsuki nhoa?~

- Mày biến.

Katsuki lầm bầm chửi tôi nhưng cơ thể ngược lại không phản ứng gì.

- Thôi màaaaa~

Tôi biết thời của mình tới rồi, nhảy vọt đến bên cạnh bồn rửa, thò tay vào nước lạnh giặt khăn hộ Katsuki. Những ngón tay tôi muốn tê buốt, đông cứng lại vì giá rét. Katsuki lườm tôi.

- Ai khiến mày!?

- Em muốn giúp Katsuki mà.

Katsuki không nói gì nữa, tôi dâng khăn lên, muốn lau mặt hộ hắn. Katsuki lập tức tru tréo.

- Tao đếch bị cụt!

Tôi bĩu môi, trả khăn cho Katsuki.

Sau đó, tôi rời khỏi phòng tắm, định xách cặp hộ hắn.

- Mày để im đấy!

Lại bị nạt, tôi lăn lộn giãy đành đạch.

- Katsuki cứ quát em!

Katsuki bất lực vuốt mặt. Tôi biết mình làm hơi lố, vội vã nhăn nhở cười khì.

- Được rồi được rồi, Katsuki rất là mạnh, có liệt một tay thì Katsuki vẫn là người đàn ông mạnh nhất vũ trụ.

Katsuki gườm gườm lườm tôi, tôi chớp mắt ngây thơ nhìn lại hắn.

- Cút ra ngoài cho tao thay quần áo!

Tôi thức thời chạy trốn rất nhanh trước khi Katsuki kịp đạp cho tôi một cú văng lên đọt tre ngồi. Người gì đâu hung dữ dễ sợ.

Bọn tôi đi bộ từ kí túc xá tới trường. Suốt cả quãng đường, Katsuki cứ im thin thít còn tôi chạy theo đằng sau, ríu ra ríu rít nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.

Lên lớp, tôi cũng chả kiêng dè gì bám dính lấy hắn.

- Katsuki uống trà chanh không? Em pha đó.

Katsuki khinh thường nếm thử, đầu quay ngoắt một góc 90 độ.

- Ê trà chanh hả? Mùa đông mà được uống cốc trà nóng thì còn gì bằng.

Kirishima từ đâu nhảy xổ vào, vui vẻ cảm thán. Tôi rất tự nhiên đưa cái cốc cho cậu ta, ngay lập tức bị Katsuki cướp lấy.
- Đưa đây!

Katsuki ngửa cổ nuốt cạn cốc trà nóng, mặt đỏ phừng phừng nhưng tuyệt nhiên không kêu rên tiếng nào. Tôi tò mò hỏi.

- Katsuki thấy thế nào?

- ... Hơn mức khó uống.

- Yay!

Tôi phấn khích nhảy câng câng.

- Ơ thế còn trà chanh của tớ-

- Phắn ngay trước khi tao nổ tung mồm mày.

Kirishima không cần ba giây đếm ngược, co giò chạy mất hút.

Vào các tiết học, tôi hiếm hoi ngồi nghiêm chỉnh chép bài, ghi chú cẩn thận. Mặc dù đã rất cố gắng rồi nhưng bộ chữ viết chẳng bao giờ sử dụng đến vẫn xấu như gà bới. Tôi cắn răng, nhìn về phía Katsuki ở phía trên lóng ngóng cầm bút, bỗng nhiên sinh lực tràn trề, hạ quyết tâm chép lại bản khác.

Đến giờ ăn trưa, tôi hồi hộp đưa vở cho Katsuki, nhìn hắn bằng ánh mắt mong đợi.

- Em đã chăm chỉ chép bài cho Katsuki đó.

Katsuki liếc tôi, lật cuốn vở ra xem thử. Trang đầu tiên, bài 1. Trang thứ 2, nhảy cóc đến bài 38.
- Chữ mày tởm kinh.

Nỗ lực của mình bỗng nhiên bị người thương sạch sẽ phủ nhận, tôi tủi thân chớp mắt. Katsuki gấp vở, đút vào trong cặp.

- Nhưng không phải là không dịch được.

Cảm giác như nếu tôi biến thành chó, cái đuôi sau lưng tôi sẽ không ngừng phe phẩy kịch liệt. Tôi nhoẻn miệng cười rõ tươi, mọi hậm hực đều bay biến hết sạch, lóc cóc chân trước chân sau bám theo Katsuki đi ăn trưa.

Eo, mà sao bảo đứng khoanh tay nhìn Katsuki khổ sở đến khóc thét cơ mà?

Thôi kệ bà nó i, ai bảo tôi yêu Katsuki quá làm chi.

Bọn tôi không cần nói ra, cả hai đều ngầm hiểu ý tìm một chỗ riêng tư ngồi, muốn hưởng thụ bữa trưa yên tĩnh. Vừa kê mông xuống cái ghế gỗ trong sân thể dục, hai cái đầu phá đám một đỏ một vàng bỗng từ đâu chen vào phá bĩnh.

- Nhà ăn đông quá không có chỗ ngồi luôn!
- Cho bọn tớ ngồi với các cậu nhé! Càng đông càng vui!

- Vui cái l*n!

Katsuki tức giận chửi đổng, những lời lẽ thô lỗ tuôn ra không dứt. Đến một đứa hỗn láo như tôi nghe cũng phải nổi hết cả da gà, vội vàng xua tay hòa hoãn. Thật kì quặc. Đây là lần đầu tiên tôi đứng ra làm người hòa giải trong một cuộc tranh cãi. Bình thường tôi sẽ là kẻ bị cuốn vào vòng vây, hoặc ít nhiều là nguyên nhân gây ra cãi vã cơ.

Kaminari và Kirishima thấy Katsuki có vẻ cực kì không vui, nhanh chóng kiếm cớ cáo biệt.

- ... Em biết Katsuki bực mình vì bị gãy tay, nhưng mà đừng nổi nóng mọi lúc vậy chứ.

- Ai bảo mày là tao lúc nào cũng nổi nóng?

Katsuki bực bội cằn nhằn. Tôi choàng tỉnh ngộ.

Ừ nhỉ, Katsuki có phát điên với tôi đâu?

Hí hí hí.

Tôi giành đôi đũa từ tay Katsuki, hí hửng gắp một miếng thịt bò hầm đưa lên miệng Katsuki.
- Để em đút cho Katsuki ăn nhoa~

- Bỏ cái kiểu nói chuyện dẹo chảy nước ấy đi.

Katsuki đỏ mặt càm ràm, thành thật he hé miệng, hơi cúi xuống ngoạm miếng thịt trên đũa, tất bật nhai nuốt.

- Katsuki không thích à?

- ... Hừ.

Katsuki khịt mũi. Như thế có nghĩa là không phải không thích, chỉ là muốn kiếm chuyện đe nạt tôi thôi. Tôi cười khúc khích, gắp thêm đồ ăn cung kính dâng tận miệng Katsuki. Katsuki không có phản ứng từ chối quá mãnh liệt, im lặng ăn bất cứ thứ gì tôi đưa.

Bầu không khí hòa hợp khó tả.

Tôi lặng lẽ ngắm nhìn sườn mặt Katsuki, dưới ánh nắng nhạt mùa đông, làn da của hắn càng thêm trắng sáng, đôi mắt ruby sắc lạnh tàn bạo thường ngày trở nên dịu dàng, lấp lánh tựa một ly thủy tinh đựng rượu vang đỏ đang phản chiếu ánh sáng tinh khôi từ chiếc đèn mờ trong một quán bar đang chìm đắm trong giai điệu jazz du dương.
Katsuki đẹp trai quá đi mất.

Không ổn rồi, tim tôi đập nhanh quá.

Tôi không thể chịu đựng thêm một giây phút nào nữa.

Tôi muốn được làm bạn gái của Katsuki, muốn được ở bên cạnh hắn, chăm sóc hắn cơ.

Tôi không muốn để vuột mất Katsuki.

Phải thực hiện kế hoạch đó thôi. Tôi hạ quyết tâm rồi.

...

10 giờ 34 phút tối cùng ngày.

Tôi biết Katsuki mới từ khu huấn luyện trở về.

Tôi đã khóa cửa phòng tắm dưới tầng 1, nên Katsuki chỉ có thể tắm ở trong phòng. Đây chính xác là cơ hội nghìn năm có một để tôi bí mật lẻn vào phòng Katsuki mà không bị túm cổ vứt ra ngoài.

Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để được ăn cả, ngã về không.

Tôi xoay tay nắm cửa, vẫn không khóa như mọi lần. Tốt lắm.

Rón rén tiến đến đứng trước cửa phòng tắm, không hiểu sao tôi thấy hồi hộp khó tả. "Dũng cảm lên con điên kia, đã làm chuyện xấu mà còn bày đặt sợ hãi à? Mày phải tự lường trước được hậu quả chứ." Tôi lẩm nhẩm khích lệ bản thân mấy câu, dồn hết can đảm vặn núm cửa phòng tắm.
"Cạch"

Khóa.

Không ngoài dự đoán.

Tôi nhếch môi, giật cái sợi dây trên cổ xuống.

May quá, bà đây lại trùng hợp có chìa khóa.

Tôi tra chìa vào ổ, tiện tay vứt luôn chìa khóa bên ngoài, lò dò bước về phía tấm lưng trần trắng phau đang đắm chìm sau màn hơi nước mù mịt.

Tôi vươn tay.

- Á.

Katsuki tóm gọn tôi.

- Mày làm gì ở đây?

- Hì hì...

Tôi cười thiểu năng.

- Nói!

- Em chỉ muốn giúp Katsuki kì lưng thôi mà...

Kì lưng xong có phát sinh thêm chuyện gì thì tôi không chịu trách nhiệm.

Katsuki vẫn ngồi im ở trước vòi nước, tay vươn ra đẩy đầu tôi.

- Về phòng mày đi.

- Ứ ừ.

Tôi cũng phối hợp đưa hai bàn tay nhỏ xinh lên chạm vào cổ tay của Katsuki.

"Cạch"

- Cái đéo-

"Cụp"

Xong, cá đã mắc câu.

Katsuki trân trân nhìn cổ tay mình bị chụp bởi một cái còng số 8, đầu kia còng tay thì nối với vòi nước. Hắn tức khắc nổi điên, muốn cho cái còng tay nổ tung.
- Ấy ấy ấy bình tĩnh đã Katsuki!

Một tiếng nổ "bụp" như âm thanh lúc nổ bỏng vang lên, tôi hồi hộp nhìn chằm chằm vào nơi vừa lóe sáng. Làn khói mờ ảo bao vây xung quanh cổ tay Katsuki dần tản đi, hắn thất thố trợn mắt. Cái còng trải qua một đợt tấn công vẫn sáng bóng, không hề sứt mẻ dù chỉ một tí. Katsuki nổi cáu, liên tiếp giáng những cú bộc phá vào cái còng, nhưng thời gian qua đi, chỉ có mình Katsuki phát điên chứ cái còng chẳng hề hấn.

- Đừng phí sức nữa Katsuki, đây là còng hợp kim đặc biệt được dùng để bắt giữ tội phạm siêu năng lực, em lấy từ chỗ bác em đấy.

Katsuki hậm hực quay sang, muốn giựt đứt luôn vòi nước. Tôi nhào đến ôm chầm Katsuki từ đằng sau, khiến cái áo tôi đang mặc cũng ướt sũng do nhiễm nước trên người hắn.

- Đừng màaaaaa Katsuki! Chắc anh cũng không muốn phải bồi thường vì một thứ vớ vẩn như thế đâu nhỉ!?
Katsuki khựng lại, nhưng khuôn mặt vẫn cực kì cau có. Tôi biết đây là lúc mình phải sử dụng hết vốn liếng xã giao đã mài giũa suốt bấy nhiêu năm ngoài xã hội ra dỗ dành Katsuki.

- Xin hãy để em giúp anh, nha? Em giỏi việc tắm rửa lắm đó~ Nha nha nha nha nha nha nha?

Tôi thuyết phục Katsuki theo kiểu rất vô tri nhưng ai ngờ hắn lại không có hành động phản đối. Katsuki ngồi xoay lưng với tôi, một tay bị băng bó bằng thạch cao, cố định trên vai trái, một tay bị còng vào vòi nước.

Nhân đôi chiếm hữu.

Đã thế hắn còn cởi trần khoe ra cơ bắp săn chắc rõ ràng, bên dưới quấn hờ một cái khăn tắm mỏng, cảm giác chỉ cần chuyển động mạnh một chút là cái khăn sẽ rớt xuống. Tôi vô thức nuốt khan. Độ ngon mắt xin được chấm vô cực/10 ạ.

Bỗng nhiên tôi thấy hồi hộp vãi. Cơ thể Katsuki đẹp như một tác phẩm điêu khắc La Mã vậy. Tôi sợ bàn tay bẩn thỉu của mình sẽ làm vấy bẩn Katsuki mất. Quan trọng nhất là khi đứng trước một Katsuki "nguy hiểm" như thế, tôi có cảm giác bị đàn áp mạnh mẽ. Ở hắn toát ra khí chất cao ngạo của dã thú đứng đầu chuỗi thức ăn, chèn ép biến tôi dù đang ở thế chủ động cũng luôn phải nơm nớp khϊếp sợ bị tấn công.
Tôi nuốt một ngụm nước bọt, giọng run run không rõ là do phấn khích hay hoảng loạn.

- Người ta bảo làm gì cũng phải có đầu có đuôi. Để em gội đầu cho Katsuki trước nhoa?

Katsuki ngồi im ru, ngoan ngoãn như một chú sư tử to xác đã được thuần hóa. Tôi rụt rè chạm vào tóc Katsuki. Mặc dù nhìn bề ngoài có vẻ xù xì, kì thực nó rất mềm mại, còn có mùi thơm chưa phai của dầu gội đầu.

Aaaaaa! Anh làm bé hỏn nì quá!

Tôi xức một ít dầu gội, tạo bọt, ụp lên đầu Katsuki, cẩn thận xoa xoa để dầu gội không rớt tùm lum vào mặt hắn.

- Mày gãi như mèo cào ấy.

Chẳng lẽ tao giơ bộ vuốt của tao ra xé rách đầu mày?

- Em sợ Katsuki đau.

- Mày là M à?

Liên quan vãi.

- Đ- Đúng thế, nhưng mà-

- May quá, tao là S.

Déjà vu?

Tôi lắc lắc đầu, hơi lùi lại một chút. Cha nội này hôm nay ăn cái giống gì mà nói chuyện sặc mùi dằm khăm vậy?
À quên, ăn cơm chan chứa tình yêu do tôi đút hí hí.

- ... Mày còn chờ gì nữa?

- Dạ?

- Tiếp tục đi.

Tôi giật mình, luống cuống gội nốt cho Katsuki, với tay lấy vòi hoa sen, chỉnh nước ở nhiệt độ nóng ấm, xả kĩ xà bông trên tóc Katsuki.

- Khục- Katsuki nhìn như trai bán hàng đa cấp ấy.

- Nói nữa là tao đuổi mày ra ngoài.

Tôi ngoan ngoãn làm động tác kéo khóa mõm. Sau đó rướn người lựa từ trên giá ra một chai sữa tắm, một cái khăn bông màu xanh lam. Lưng Katsuki ướt nước, không biết do mồ hôi hay hơi nước phảng phất trong không khí. Tôi e dè đưa khăn lên, cẩn thận chà chà, thi thoảng lén liếc nhìn lên trên. Không quan sát được biểu cảm của hắn khiến tinh thần tôi bớt căng thẳng hẳn, chuyên tâm kì lưng cho Katsuki. Katsuki có khung xương rất đẹp và làn da mềm mịn, trắng hơn hẳn so với trung bình đám con trai xung quanh tôi. Tôi nhìn xương bả vai gồ lên, cân xứng nhau qua hõm cột sống, sau đó nhìn hai bắp tay to khoẻ của Katsuki, bỗng chốc thấy ngượng.
Có xúc động nhéo ti Katsuki.

- Tay mày đặt ở đâu đấy!?

Tôi to gan vòng tay qua sờ soạng mấy khối cơ bụng của Katsuki. Múi nào ra múi nấy, còn ngon hơn cam Cara Úc.

- He he.

Tôi cười xấu xa, nhoài người đến ôm chầm lấy Katsuki từ phía sau, dính sát Katsuki như con gấu Koala trong môi trường tự nhiên của nó. Chiếc còng tay rung lắc kịch liệt, Katsuki vùng vẫy muốn thoát nhưng không có cách tối ưu nào tránh nguy hại đến cái vòi nước.

- Eo ơi, em muốn đè Katsuki ra hấp diêm quá đi mất.

Tôi không nhịn được cảm thán.

- Mày đúng thật là hết thuốc chữa.

Katsuki rít lên qua kẽ răng, cơ thể buông lỏng hoàn toàn phó mặc cho số mệnh. Thấy Katsuki lười phản ứng, tôi mới tiếc nuối rời tay, nghiêm túc kì lưng, thoa sữa tắm, xức dầu thơm cho Katsuki sạch sẽ.

- Hay là để em giúp Katsuki kì phía trước nữa nha-
- Để tao tự làm!

Katsuki nhanh như chớp cướp bông tắm khỏi tay tôi, hằn học vẫy vẫy.

- Tháo còng cho tao, tao muốn ngâm mình.

Tôi liếc cái bồn tắm ở trong góc, sau đó nhìn đầu vòi nước vẫn còn gắn chặt với còng số 8, chán nản gật đầu.

- Vâng ạ...~

Thế là xong, kế hoạch hôm nay đến đây đứt gánh. Hây dà, dù sờ chưa đã nhưng sơ múi được từng đó là tôi thấy mãn nguyện rồi.

Tôi thò tay vào áo ngực, lôi ra một cái chìa khoá nhỏ. Katsuki trợn tròn mắt nhìn động tác mở còng thoăn thoắt của tôi.

- Em- Á.

Tôi chỉ kịp rên lên một tiếng trước khi bị Katsuki thô lỗ đẩy dính vào tường. Tôi thở hổn hển, nhìn khuôn mặt Katsuki ở khoảng cách gần, bản năng tránh né ngượng ngùng quay đầu.

- Sao vừa nãy mày bạo dạn ghê gớm lắm cơ mà?

- Em ngạiiiiiii.

Tôi đưa hai cánh tay lên che mặt, Katsuki chậc một tiếng, mấy ngón tay thon dài thô ráp lạnh lùng quấn chặt lấy hai cổ tay tôi đưa lên trên. Bị áp chế trong tư thế hai tay treo cao, da mặt tôi nóng phừng phừng như lửa đốt, mắt nhắm chặt, không dám đối diện hiện thực.
- Tao hiểu rồi. Mày chỉ giả vờ da^ʍ dật thôi, chứ thực ra mày vẫn còn là trinh nữ đúng không?

- Aaaa! Đừng nói nữa đừng nói nữa!

Katsuki nhìn tôi như đang nhìn một miếng thịt. Tôi có thể cảm nhận được nó qua hơi thở sâu đậm Katsuki phả lên chóp mũi tôi. Tôi nuốt ực một ngụm nước bọt. Nhiệt độ cơ thể Katsuki lây nhiễm qua người tôi nóng rực, châm lên ngọn lửa vô hình nào đó trong tôi. Tôi run run ngửa đầu, môi chu ra, lấy hết dũng khí hôn phớt vào khóe miệng Katsuki. Đạt được mục đích, tôi dè dặt rụt cổ lại nhưng Katsuki cúi xuống, cố gắng kéo dài nụ hôn. Hắn thô bạo gặm cắn môi tôi không theo một quy tắc nào, nước bọt theo khóe miệng tôi chảy dài, nhoe nhoét thoa đỏ đôi môi sưng tấy. Tôi muốn né tránh nhưng phía sau là bức tường nhuốm đẫm nước, phía trước là một con khủng long bạo chúa đang hung dữ nhấm nháp tôi. Tôi gấp không thở được, vặn vẹo người phát ra mấy tiếng kêu từ sâu trong cổ họng.
Katsuki luyến tiếc buông tha tôi, tôi trượt xuống ngồi trên sàn, quần áo vấy nước dính bết hết vào da, cả tóc cũng bị tay Katsuki vò thành cái tổ chim.

- Đm...

Nụ hôn đầu đời của tôi! Tuy thô bạo nhưng mà... kiwi kiwi quá!

Aaaaaaa...

Tôi xấu hổ gục đầu vào giữa hai đầu gối. Katsuki cũng quỳ xuống theo, tôi he hé mắt, hơi ngẩng lên, bắt gặp đôi mắt đỏ vẫn còn vương tơ máu của Katsuki. Máu mũi tôi không hiểu sao tuôn thành dòng, rơi tong tỏng xuống áo. Tôi vội vàng đưa tay chùi đi.

Má, phê đến nỗi phọt cả máu mũi. Quan trọng nhất là tôi để cho Katsuki thấy, không, quan trọng nhất là Katsuki vừa chủ động hôn tôi-

- Không biết đâuuuuuuu! Bắt đền Katsuki đấy! Nụ hôn đầu của em!

Tôi giãy đành đạch như cá mắc cạn.

Bọn tôi còn chưa xác định quan hệ nữa mà Katsuki đã để con tim kiểm soát thay lý trí rồi. Katsuki tệ thật.
- Thế mày muốn gì?

Katsuki gãi tóc gáy, có vẻ cũng hơi áy náy. Tôi cố gắng ổn định lại nhịp thở, thử thúc ép cái não cá vàng của mình phải suy nghĩ.

Thứ đầu tiên tôi nghĩ đến là chịc-

"Không được không được!" Tôi lắc lắc đầu, dù rất muốn nhưng không thể thốt ra miệng cái yêu cầu vô sỉ đó. Tôi mím môi liếc Katsuki, hai ngón tay bồn chồn quặn vào nhau.

- Ra ngoài chờ tao.

- ... Ơ?

Katsuki thở dài, hất ngón cái về phía cánh cửa phòng tắm.

Tôi hiểu rồi.

Katsuki đã đồng ý!

Tôi phấn khích sải bước chạy nhanh, đi được nửa đường thì duyên dáng thả chậm cước bộ, đến cửa phòng tắm, tôi ló đầu vào căn dặn Katsuki trước khi biến mất.

- Vậy Katsuki tắm nhanh lên nhoa?

Một bộ dạng gấp không chờ nổi.

Katsuki không ngoảnh mặt lại nhưng hai mang tai đỏ bừng đã tố cáo tâm trạng của Katsuki, hắn bá đạo giơ ngón giữa với tôi. Tôi cười hì hì, tung tăng bay về phòng mình.
Chờ mãi mới có dịp này, bây giờ lại không biết mặc gì.

Em Gi đang rất hốt hoảng!

Đồ ngủ? Quá tầm thường.

Đồ lót? Quá suồng sã.

Đồ thỏ? Quá da^ʍ tà.

Không mặc gì? ... Biếи ŧɦái.

Tôi lựa đi lựa lại một hồi, cuối cùng cũng quyết định được thì 10 phút đã trôi qua. Tôi gấp gáp rời phòng, chạy thẳng sang nơi cư trú của Katsuki.

"Mình nên vào trước hay sau khi Katsuki tắm xong? Ôi đm, bây giờ đéo phải lúc lo về vấn đề đấy!"

Tôi quyết đoán tông cửa phòng, đúng lúc Katsuki mặc quần đùi áo phông bước ra.

- Đồng phục?

Katsuki nhướn mi.

- Không phải đồng phục trường mình!

Tôi cao giọng nâng cái cà vạt màu xanh lam lên khoe Katsuki.

Katsuki cười cười, đi về phía giường, ngồi xuống, vỗ vỗ vị trí bên cạnh hắn. Tôi lò dò bước từng bước về phía hắn, cứng ngắc đặt mông cách Katsuki một khoảng, không hiểu sao thấy căng thẳng.
Bây giờ mình chạy được không? Tự nhiên tôi thấy run quá.

- U hu hu!

Tôi bưng mặt.

- Mày lại làm sao?

- Em ngượng quáaaaaa.

Tôi ngước lên, đôi mắt long lanh đáng thương nhìn Katsuki.

- Chúng ta là gì của nhau?

- Tao thích mày.

Katsuki nhàn nhạt nói.

Tôi vui mừng khấp khởi, vội vã giơ tay thề thốt.

- Em cũng thế-

- Nhưng mà, mày đã từ chối tao. Mày nói xem, bây giờ tao có thích mày không?

Katsuki nghiêm túc nhìn tôi khiến tôi cứng đờ cả người, tủi thân muốn khóc. Một vài giọt nước mắt không kìm được trào ra, tôi sụt sịt.

- Đừng mà Katsuki...

Tôi ôm chầm lấy Katsuki, dụi dụi đầu vào ngực hắn.

- Sụt- Những gì em làm vừa qua chưa đủ để Katsuki tin à...? Sịt- Em cũng chẳng có gì ngoài tiền, nhưng Katsuki không cần tiền của em... Sụt- Th- Thôi thì còn tấm thân này anh lấy nốt đi...

Tôi vụng về tháo mấy cái cúc áo, không khí lạnh buổi đêm tức khắc ùa vào, tôi rùng mình xoa xoa hai cánh tay. Katsuki không nói không rằng đẩy ngã tôi, tôi bị tấn công bất ngờ, vẫn còn ngu ngơ chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc nhận thức được thì tầm nhìn thoáng chốc đã thay đổi, tôi hướng mắt lên trần nhà, hai tay rơi sang hai bên mạng sườn, áo sơ mi mở phanh, bụng và ngực phơi bày trong khí lạnh.
- Ủa-

Tôi ngơ ngác nhìn khuôn mặt hung thần của Katsuki ngự trị toàn bộ nhãn quang mình. Katsuki hơi nhếch môi cười.

- Nhìn mày làm tao liên tưởng tới một thứ.

- Dạ?

- Mèo vàng.

Tôi hơi đỏ mặt.

- Nghĩa là em rất dễ thương?

- Không. Nghĩa là mày đần và vô tri.

Tôi xụ mặt.

- ... Ừ, cũng dễ thương.

Katsuki cười cười thỏa hiệp.

Chết mất...! Katsuki ngọt ngào quá.

Tôi lấy lòng bàn tay che mặt.

- Thôi anh làm gì em thì anh làm luôn đi.

- Mày nói như kiểu tao định hϊếp da^ʍ mày vậy?

Không phải thế hả...

Tôi lúng liếng liếc cơ thể Katsuki, đột nhiên hiểu ra.

- Hay để em chủ động đi, Katsuki chỉ việc nằm hưởng thụ thôi.

Tôi bật dậy, ấn Katsuki ngồi tựa lưng vào đầu giường, tôi thì cưỡi trên đùi hắn. Cúi xuống tự dưng thấy Katsuki cũng đang nhìn mình đăm đăm, máu răm trong tôi nguội lạnh gần hết. Tôi gục đầu vào vai Katsuki.
- Em vẫn ngại lắmmmm.

- Mày có làm được không?

- Đ- Được...

Tôi não nề nói lúng búng trong miệng, hạ quyết tâm nhắm mắt hôn Katsuki. Hắn rất biết phối hợp cạy mở khớp hàm tôi, môi lưỡi ướŧ áŧ giao triền.

Sao mà tài lanh quá zậy!? Kể cả một đứa suốt ngày xem phim heo như tôi cũng còn vụng thối vụng nát ra, Katsuki chẳng cần đào tạo gì mà thuần thục như thể bản năng vậy.

Hơi sợ rồi đó.

Tôi rụt rè giơ tay kiến nghị.

- Hay hôm nay mình học tập đến đây thôi nha- Eo.

- Chính mày là đứa mò vào câu dẫn tao trước. Nên là tự chịu trách nhiệm đi.

Katsuki xấu xa luồn tay vào trong áo ngực, những ngón tay to dài cộm lên trên lớp vải mỏng, ma sát với làn da non mềm của tôi. Mới thế đã khiến tôi nhột đến nhũn hết cả người.

- Có vẻ cơ thể mày rất mẫn cảm nhỉ? Chỉ cần chạm vào người mày thôi cũng có thể khiến mày nứиɠ.
- Thôi điiiiii.

Chuyện ai cũng hiểu thì không cần thiết phải khui ra vậy đâu.

- Em chỉ nứиɠ với mỗi Katsuki thôi. Em thề...

- ... Thế à. Tao cũng vậy.

Tôi xấu hổ trợn cả mắt. Katsuki này bị ma nhập! Katsuki thô lỗ của thường ngày sẽ không bao giờ thốt ra được những lời nói trêu chọc da^ʍ tục như thế!

- Sao nào?

- K- Không ạ...

Katsuki nhếch môi cười, trong khi đều đặn xoa nắn ngực tôi. Tôi có cảm giác thắt lưng mình nóng ran, phần bên dưới bắt đầu rỉ nước.

- Uầy, da^ʍ thuỷ mày chảy ướt đũng quần tao.

Má...! Em Gi nghĩ em sẽ đâm đầu vào cột điện sau buổi tối hôm nay. Nếu trung khu lưu giữ ký ức còn tồn tại ngày nào, em sẽ mang nỗi nhục này giày vò tâm trí ngày đó cho đến cuối đời.

Không được, phải phản công!

- K- Katsuki cũng nứиɠ mà! T- T- Thứ đó của Katsuki cũng cứng rồi nè!
- Ồ?

Tôi quơ tay mù co, chạm phải một vật cứng rắn nổi cộm lên qua lớp vải quần. Tôi giật mình rụt tay, Katsuki được nước lấn tới giữ chặt tay tôi, ấn lên cự vật của hắn.

Aaaaaaa...!!!

Chuyện này vượt quá giới hạn chứa đựng cảm xúc của tôi rồi! Tại sao lúc đọc truyện, xem phim tầm bậy tầm bạ thì mặt tôi không cảm xúc, thậm chí những thể loại nặng đô cũng không khiến cõi lòng tôi gợn sóng, mà tình huống hết sức bình thường này lại làm tôi xao động muốn chết.

Mẹ ơi con phải thú nhận. To vãi!

Một tay tôi bưng mặt, tay còn lại bị Katsuki cưỡng ép xoa tới xoa lui trên đũng quần hắn.

Katsuki thở hắt ra một hơi, vò đầu chửi tục.

- Mẹ kiếp. Tao nghĩ đây là lần đầu của mày nên tao cũng định diễn một tí để mày tự điều chỉnh sao cho thoải mái nhất. Ai ngờ mày lại nhát chết và thụ động như vậy.
- Dạ...?

Tôi trơ mắt nhìn Katsuki đưa tay trái lên, gân xanh cuồn cuộn chạy dọc bắp tay hắn, còn hơi gồ lên khi hắn dùng lực. Katsuki nhẹ nhàng bóp nát lớp thạch cao bên tay phải khiến chúng vỡ thành từng mảng lớn. Hắn phẩy tay, tiễn đống thạch cao vào thùng rác, băng quấn cũng chung số phận rơi xuống mép giường.

Tôi há hốc mồm nhìn một loạt động tác điêu luyện của Katsuki. Cái quái gì đang xảy ra thế!?

- K- Katsuki-

Katsuki mạnh mẽ đè tôi dưới thân.

- Tao có gọi điện hỏi bác sĩ và nhận được tin rằng tình trạng hồi phục của tao nhanh vượt ngoài dự kiến. Đáng nhẽ sau khi tắm xong là tao có thể tháo băng được rồi, nhưng ai ngờ mày lại quyết định chơi tao.

- Đ- Đâu có...

Tôi chột dạ nguỵ biện.

- Xin lỗi vì làm lỡ mất kế hoạch của mày nhé.

Tôi lắc đầu, xua xua tay.

- Mày cũng to gan thật đấy.
Tôi không chịu nổi áp lực, nhổm dậy muốn trốn. Katsuki thả hẳn sức nặng cả người hắn lên tôi, tôi không cách nào giãy giụa, bất an chấp nhận số phận.

- A.

- Mày có những tiếng rên thật là vô năng.

Có thứ gì đó khổng lồ nóng bỏng ma sát giữa hai chân tôi. Tôi lập tức sợ toát mồ hôi.

- Ứ.

Tôi thất thố kêu lên. Katsuki rúc đầu vào cổ tôi, thè lưỡi liếʍ vành tai, hơi thở nóng bỏng chui vào tai âu yếm tôi ngứa ngáy.

Katsuki nói đúng. Chỗ nào trên người tôi bị Katsuki chạm vào cũng trở nên nhạy cảm kinh khủng. Có tình yêu thúc đẩy, mọi mơn trớn đều trở nên đặc biệt thoải mái.

Katsuki hôn dọc cổ tôi, trượt dần xuống khe ngực, tôi hốt hoảng có cảm giác áσ ɭóŧ của mình đã bị kéo tuột lên bụng từ bao giờ.

Katsuki chu môi hôn nhẹ lên núʍ ѵú tôi, hắn hé miệng, hai hàm răng cắn nhẹ hạt châu, nghịch ngợm day day qua lại. Tôi rùng mình, sướиɠ đến nỗi suýt thì ra.
Tôi ngước đôi mắt long lanh ngập nước nhìn Katsuki, đổi lại nhận được một nụ cười bỉ ổi. Hắn duỗi tay vén qυầи ɭóŧ của tôi sang một bên, ngón giữa chầm chậm miết dọc từ hột đậu đến lỗ nhị.

- Mày vừa ra đấy à? Tay tao ướt dột dịch nhầy của mày.

Katsuki giơ ngón tay bóng loáng lên làm bằng chứng. Tôi không có gì để nguỵ biện, nhục hơn con chó bắt chéo hai tay che mặt.

Katsuki chọc đỉnh qυყ đầυ vào môi âʍ ɦộ của tôi. Tôi giật nảy người, hai bắp đùi theo phản xạ kẹp chặt nhưng bị Katsuki giữ lại, banh ra, hai chân cưỡng ép vòng qua hông Katsuki, vắt lên lưng hắn. Tôi vặn người, chôn mặt vào sâu trong đệm.

- Chậc.

Katsuki tặc lưỡi, giữ nguyên tư thế nhoài người xuống, ghé sát bên tai tôi thì thầm.

- Phải làm sao để mày trở lại dáng vẻ dâʍ đãиɠ?

- ... Katsuki thất vọng về em à?
- ... Không. Thế này mới đúng là con người mày chứ.

Katsuki cười thành tiếng, kéo giật tay tôi. Tôi lao sầm vào lòng Katsuki, hắn vòng tay ghìm chặt tôi trong l*иg ngực.

- Nếu mày không muốn cử động thì để tao giúp mày.

- A-

Tôi suýt soa kêu đau. Mặc dù đã có màn dạo đầu hơi bị cồng kềnh rồi nhưng cảm giác có dị vật xâm nhập vào nơi nhỏ bé yếu ớt của mình cũng khiến bụng tôi đau như muốn xé rách làm đôi. Tôi đau chảy cả nước mắt, cắn môi cố gắng kiềm nén tiếng khóc thút thít nhưng ở khoảng cách gần trong gang tấc, Katsuki vẫn cảm nhận được cơ thể run rẩy của tôi.

- ... Mày đau lắm à?

- Zâng ẹ...

Giọng tôi lạc hẳn đi.

Katsuki thở dài vỗ vỗ đầu tôi, hôn phớt lên môi tôi trấn an. Tôi ngỡ ngàng ngửa đầu lên nhìn Katsuki, thấy vầng trán lấm tấm mồ hôi của hắn đang nhăn tít lại.
- ... Katsuki cũng đau?

- Không, tao chỉ thấy sướиɠ thôi. Nhưng mày đang đau nên tao có thể đợi.

Tôi vòng tay ôm Katsuki, cảm giác như bây giờ có chết trong lòng hắn thì tôi cũng mãn nguyện. Katsuki dịu dàng vuốt ve tai, cổ, ngực và cột sống của tôi, nhằm làm xoa dịu cơn đau. Tôi nằm liệt trên người hắn, chỉ biết hổn hển tiếp nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ Katsuki mang lại.

- Mỗi lần mày nứиɠ, l*n mày lại siết chặt tao.

Katsuki thở hắt một hơi, tham lam ngoạm cắn rái tai tôi.

- Mẹ kiếp.

Katsuki chửi thề khi bị huyệt động của tôi cắn nghiến. Đυ. má, tôi cũng đâu cố ý. Tại Katsuki cứ sờ vào những nơi cực kì nhạy cảm của tôi đấy chứ.

Nhưng quả nhiên, sự an ủi ve vuốt đầy kiên nhẫn của Katsuki khiến cơn đau dần biến mất, thay vào đó là sự ngứa ngáy khó tả. Tôi nhỏ giọng nói với Katsuki.
- Em cảm thấy hết đau rồi nên là-

Katsuki chỉ chờ có thế, hơi đẩy hông ra ngoài, sau đó không hề báo trước cắm một lần lút cán, đỉnh qυყ đầυ va chạm mạnh với cổ tử ©υиɠ của tôi.

- Á- Từ từ- Katsuki!

Katsuki như con mãnh thú tuột xích, điên cuồng đẩy đưa, hai túi tinh hoàn đập vào mông tôi phát ra những âm thanh phạch phạch dâʍ đãиɠ.

Tôi giấu mặt vào cổ Katsuki, cảm nhận mùi pheromone nam tính đang hung hãn đàn áp mình, cả sức nóng mãnh liệt giữa nơi kết nối của cả hai, hoàn toàn mất kiệt sức lực, tựa con búp bê đồ chơi mặc Katsuki thoả sức giày vò. Cự vật to dài của Katsuki miệt mài ma sát vách thịt của tôi, chọc liên tiếp vào điểm G khiến tôi không nhịn được kêu rên thành tiếng. Tôi xấu hổ lắng nghe thứ âm thanh nhóp nhép dâʍ đãиɠ và cả tiếng rên ư ử ngập ngừng trong cổ họng mình, hơi thở dồn dập hứng tình của Katsuki gần sát bên tai, đầu óc trống rỗng cũng bùi ngùi nhận thức được hình như tôi đã ra ba lần hoặc hơn từ khi Katsuki  vồ vập chuyển động.
Dươиɠ ѵậŧ Katsuki chèn trong người tôi chật cứng, khiến bụng tôi nhô lên hẳn một đoạn. Thậm chí tôi còn không tưởng tượng nổi bằng cách nào nó có thể chui vừa vào cái lỗ nhỏ xíu của tôi. Có lẽ là do đống da^ʍ thuỷ bôi trơn tôi tiết ra nhiều đến mức ướt đẫm cả đùi và ga giường Katsuki đã giúp quá trình thâm nhập của hắn diễn ra dễ dàng hơn.

Lâu thật. Lâu thật đấy. Hoa huyệt của tôi sắp bị mài mòn đến hỏng rồi mà Katsuki vẫn chưa có dấu hiệu thoả mãn. Cảm giác nhồn nhột ngưa ngứa dâng trào khiến tôi phát điên. Nước mắt sinh lý của tôi không kìm được chảy dài, rơi ướt cổ áo Katsuki. Hắn thì cứ dồn dập đâm vào như chẳng quan tâm tới bất cứ điều gì khác.

Ôi. Tôi yêu Katsuki.

Tôi yêu cái sự thô bạo chết tiệt đó của hắn.

Katsuki cắm mạnh dươиɠ ѵậŧ phồng lớn vào người tôi, bắn thứ chất lỏng nóng sốt đặc sệt vào sâu trong tử ©υиɠ. Tôi mệt mỏi đổ rạp xuống, hai tay run run bấu vai Katsuki, thều thào rặn ra mấy chữ.
- May mà hôm nay là ngày an toàn...

Katsuki lại cười.

- Không sao, mày mà có thai thì tao sẽ chịu trách nhiệm.

- Thui đi đồ đàn ông bỉ ổi.

Tôi tức giận mắng.

- Hửm? Mày muốn biết thế nào mới thực sự là bỉ ổi không?

Katsuki vật tôi xuống đệm, hai tay bị khoá cứng đưa lên qua đầu. Tôi chớp mắt, vô tri nhìn Katsuki tiến lại gần mình, hông của cả hai vẫn đang dính sát vào nhau, một ít máu tươi và tϊиɧ ŧяùиɠ trắng đυ.c tràn ra vấy bẩn ga giường.

Katsuki cúi xuống hôn tôi, tôi chỉ biết vụng về đáp lại.

Tôi có sợ, nhưng đồng thời cũng mê mẩn cái cách mà Katsuki nâng niu cùng lúc với giày xéo vắt kiệt cơ thể tôi.

Tôi yêu Katsuki.

Tôi chỉ muốn khía cạnh tìиɧ ɖu͙© của tôi cũng thể hiện ra điều đó.